“Đáng giận!”

An Thường Đức hất tay đem bộ trà cụ đập vỡ, cả người tức giận đến hô hấp không thuận, sắc mặt đỏ bừng, ngực kịch liệt phập phồng, vừa nghĩ đến kế hoạch bị An Tử Nhiên thuận lợi hóa giải, hắn không cam lòng mà đập tay xuống bàn.

Âm thanh vang dội đem cả Đại phòng và Nhị phòng đều vội vã chạy tới, vừa vào phòng đã thấy một đám trà cụ vỡ nát trên sàn.

Ngô Chi thích nhất là bộ trà cụ này, lập tức quát to:” An Thường Đức, ông là muốn chết a, có tức thì cũng không thể dùng trà cụ phát tiết, ông có biết chúng có bao nhiêu quý giá không?”

An Thường Đức người đầy lửa giận nháy mắt bị dội tắt phân nửa, biểu tình ngượng ngùng, hắn nhất thời lửa giận công tâm, mới quên mất bộ trà cụ có màu sắc với hoa văn này là bộ chính thê thích nhất, bình thường yêu thích không buông tay, nếu không phải vì khoe khoang, để khách nhân phải trầm trồ thì nàng cũng không nỡ lấy ra.

Ngô Chi thấy hắn biết sai, hừ lạnh một tiếng, đi qua ngồi xuống ghế dựa:”Nói đi, có chuyện gì xảy ra mà ông lại tức giận như vậy?”

Nàng biết trượng phu không thể vô duyên vô cớ mà tức giận đến như vậy, nhất định là có việc lớn xảy ra, nếu không đã gặp qua bộ dáng tức giận của An Thường Đức, trà cụ của nàng cũng không thể đến mức bị đập vỡ hết.

“Còn không phải là cái tên con trai tốt của An Thường Phú kia …” An Thường Đức đang mắng, đột nhiên nhìn thấy Ngô Chi hướng hắn nháy mắt, lúc này mới chú ý Nhị phòng Trương Vạn Cầm còn đang tại, nàng là một người an phận, lúc nào cũng an an tĩnh tĩnh nên người ngoài thường xem nhẹ tồn tại của nàng, chuyện sắp nói ra thật không thể để nhiều người biết, bao gồm cả Nhị phòng, liền hướng nàng nói:”Vạn Cầm, nàng đi xem công khóa của Minh Duệ hôm nay đã hoàn thành chưa, nếu vẫn chưa thì giúp ta vi phu giám sát hắn.”

Trương Vạn Cầm tính cách an tĩnh, nhưng cũng không phải là người đơn giản, nghe hắn nói là biết việc họ sắp nói không muốn để nàng biết, nàng cũng không nói gì, thuận theo mà lui xuống:”Vâng, phu quân.”

Sau đó nàng rời đi.

Ngô Chi nhìn theo bóng lưng Trương Vạn Cầm, cười lạnh một tiếng, tuy không thích nàng ta, nhưng cũng không có cách nào, bởi vì An Thường Đức đối nàng ta yêu thích có thừa, nàng ta trừ bỏ tính cách tương đồi mềm mỏng, thỏa mãn được tâm lý hư vinh của An Thường Đức, còn vì thứ tử An Minh Duệ, mười lăm tuổi đã là tú tài, mặc dù khi thi Hương bị rớt, nhưng là hắn hiện tại mới chỉ mười chín tuổi, vẫn còn nhiều cơ hội.

So sánh ra, con trai nàng An Diệu Tông là một cái phù không nổi A Đấu (ý nói vô dụng), cùng An Tử Nhiên trước kia là một dạng chỉ biết sống phóng túng, không hứng thú đọc sách, Ngô Chi luôn hận hắn không nên người nhưng không dám đánh mắng, nàng đau nhi tử, đánh nặng tay người đau lòng lại là nàng, không phải như vậy thì cũng không đến lượt mẫu tử Trương Vạn Cầm ở trước mặt nàng cao ngạo, cứ chờ xem, nàng sẽ không để tiện nhân đó đứng lên đầu nàng đâu.

“Thằng nhóc kia lại làm gì khiến ông tức thành như vậy?” Ngô Chi thu hồi suy nghĩ mien man hỏi, nàng dù sao cũng là phụ nữ có chồng, không thể ở bên ngoài xuất đầu lộ diện, cho nên việc An Thường Đức đi tìm Huyện lệnh nàng hiện tại vẫn chưa biết.

An Thường Đức đem tất cả nói cho nàng, vốn hắn định để sự việc thành công rồi mới nói, làm nàng cao hứng, không ngờ kế hoạch lại thất bại, tên tiểu tử kia thế nhưng lại đem giấy nợ đều trả lại, duy điều đấy là hắn không thể ngờ được.

Ngô Chi đứng phắt dậy, vẻ mặt khó tin:”Ông nói cái gì? Thằng nhóc kia thật sự buông tha lợi nhuận lớn như vậy, còn đem địa tô từ bảy thành giảm xuống còn bốn thành? Tin tức của ông liệu có chính xác hay không?”

Nàng không tin An Tử Nhiên có thể hào phóng như vậy, điều đầu tiên nghĩ đến là An Thường Đức bị người ta lừa.

“Sao có thể giả được, dân chúng toàn huyện đều đang nói chuyện này, họ còn ca ngợi An Tử Nhiên là Bồ Tát sống, hoàn toàn quên mất An Thường Phú trước đây bóc lột họ như thế nào!” An Thường Đức vừa nói đến đây thì tức điên lên, An gia hiện tại thanh danh đi lên, hắn muốn chiếm lấy An gia lại càng khó.

“Thằng nhóc này từ lúc nào trở nên thông minh như vậy, hắn sao có thể buông xuống được?”

Ngô Chi có chút sốt ruột, nếu để An Tử Nhiên đem tài sản An gia làm thất thoát đi, tính bọn họ tương lai chiếm được An gia thì cũng chỉ là cái vỏ rỗng, lúc ấy thì có cái gì chứ? Một đám rắc rối, không cẩn thận ngược lại còn phải lấy tiền ra bồi thường.

“Không ổn, nhất định phải có biện pháp, phải đem An gia nhanh chóng nắm trong tay, như vậy mới có thể yên tâm được.”

“Phu nhân có biện pháp nào sao?” An Thường Đức biết bây giờ chỉ có thể nhờ vào nhà vợ, Huyện lệnh An Viễn Huyền lần trước đáp ứng giúp hắn cũng rất miễn cưỡng, sợ An Tử Nhiên lợ dụng quan hệ của phụ thân khi còn sống thì chức quan của hắn cũng khó giữ, lần này càng phải có đại nhân vật ra mặt, hắn lúc ấy cũng không phải lo lắng nữa.

“Ông cứ chờ xem, ta sẽ không để thằng nhóc kia sống tốt.” Ngô Chi vẻ mặt đầy tính toán.

An Thường Đức nhất thời yên tâm, có nhà vợ ra tay, hắn không tin An Tử Nhiên có thể bình yên quá.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play