Thời gian Tết Âm Lịch, ngày này hàng năm đều trôi qua như vậy.
Trương Hoàn theo một nhà dì đến mấy nhà thân thích bên dượng, sau đó phần lớn thời gian là ở nhà.
Ông nội bà nội cậu đã sớm qua đời, thân thích bên cha cậu, ngoại trừ cách rất xa cậu không quá quen biết, cũng chỉ có dì;
(chết cha, vậy đó giờ bị lộn rồi, đáng lẽ phải là ‘cô chú’ chứ không phải ‘dì dượng’ @~@)
Thân thích bên mẹ, vì vài nguyên nhân, cậu từ nhỏ không thân với bên kia, khi cha mẹ gặp chuyện không may, bà ngoại và cậu cũng tới nhà cậu, nhưng không phải muốn thu nuôi cậu tuổi còn nhỏ, mà nhà cậu khi đó chỉ để lại một phòng ở, một ít cổ phiếu, rất ít tiền mặt, bà ngoại và cậu bọn họ có lẽ cảm thấy dùng những thứ cha mẹ Trương Hoàn để lại cho cậu để nuôi lớn đứa nhỏ này không có lời, hơn nữa Trương Hoàn khi đó cũng không hay nói chuyện với bà ngoại và cậu, cùng bọn họ rất lạnh nhạt, cho nên, họ càng không có lý do mang Trương Hoàn về nuôi, huống hồ khi đó dì Trương Hoàn bày tỏ nguyện ý nuôi Trương Hoàn, bên bà ngoại Trương Hoàn liền mừng rỡ thở phào.
Trương Hoàn kỳ thật cũng không bất mãn gì với bà ngoại, ông ngoại cậu năm đó bởi nguyên nhân chính trị mà cưới bà ngoại, hai người tựa hồ vẫn không có tình cảm gì, ông ngoại cậu mất sớm, bà ngoại lúc này lại lần nữa lập gia đình, vì vậy quan hệ thân thích bên này vô cùng mỏng, thậm chí sau khi Trương Hoàn lớn lên, hầu như toàn bộ cắt đứt liên lạc.
Thế là, mỗi năm nhà dì đi thăm người thân, đều đến nhà thân thích bên dượng.
Thân thích bên nhà dượng rất nhiều, anh chị em, tiếp đó còn có anh chị em họ bên ngoại, anh chị em họ bên nội, hoàn toàn là khắc hoạ đại gia đình kiểu Trung Quốc.
Thế nhưng, những năm gần đây tình hình kinh tế các gia đình rất không đồng dạng, qua lại cũng không giống trước gần như vậy.
Trương Hoàn kỳ thực không thích đến nhà những thân thích này, nghe bọn họ bình luận các loại chuyện của cậu luôn khiến Trương Hoàn tâm phiền. Nhưng lại không thể không đi, nếu không đi, dì luôn cằn nhằn.
Năm nay dì mặc chiếc áo khoác Trương Hoàn mua cho bà đi thăm người thân, người khác khen áo này đẹp, bà sẽ nói đây là Trương Hoàn làm thêm kiếm tiền mua cho bà, dì vì chuyện này rất kiêu ngạo và vui mừng, những người kia nghe bà nói vậy đều khen một câu Trương Hoàn nghe lời hiểu chuyện, hơn nữa biết hiếu thuận, nói dì dượng nuôi cậu không lỗ, hoàn toàn giống con trai ruột thịt.
Trương Hoàn lần thứ nhất nghe được trong lòng còn rất không được tự nhiên, sau đó đều nghe đến chai tai, sẽ không có cảm giác gì.
Triệu Trăn ở nước A cùng con gái trải qua năm mới, chúc Tết ba mẹ đều là thông qua videocall, ba mẹ ông mặc dù đối với việc ông và con gái ở nước ngoài mừng năm mới rất không vui, nhưng cũng không quản được ông, chỉ bảo bọn họ vui vẻ mừng năm mới, thuận tiện đi thăm hỏi thân thích bên kia.
Bởi vì con gái, Triệu Trăn ở nước A gặp lại vợ cũ.
Đây là lần đầu tiên hai người gặp sau khi ly hôn.
Là gặp trong một nhà hàng Trung Quốc, lúc bị con gái kéo đi, trong lòng Triệu Trăn không có cảm giác đặc biệt gì, vì Trương Hoàn, ông đã không suy nghĩ đến hôn nhân đầu tiên thất bại nữa, cũng không còn oán vợ cũ nữa.
Một nhà vợ cũ tới trước, chờ trong phòng riêng, Triệu Trăn ở cửa thang lầu đã được chồng hiện tại của vợ cũ Tần Nghê nghênh đón, hai người còn bắt tay, lễ độ khách khí, tựa hồ không có kẽ hở.
Tần Nghê và Triệu Trăn trước kia là bạn bè, nhưng không phải là tình bạn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, mà là trong quá trình làm ăn được người khác giới thiệu mới làm bạn, tuy là loại bạn này, nhưng cảm tình vẫn không tệ lắm, Triệu Trăn nếu không bắt được chứng cớ vợ ngoại tình, ông khi đó vẫn không biết bạn tốt cư nhiên câu mất vợ mình, đội cho ông cái nón xanh.
Sau khi chuyện bị phát hiện, hai người cùng nhau cầu Triệu Trăn thành toàn cho bọn họ, Triệu Trăn khi đó tức giận đến mức suy nghĩ muốn chém hai người, vẫn là Triệu Sưởng được ôm trong lòng vợ cũ cứu hai người, Triệu Sưởng lúc đó đâu hiểu đang xảy ra chuyện lớn, chỉ là liên tục kêu khóc mà thôi, Triệu Trăn thấy con gái, mềm lòng, thả hai người này đi.
Tần gia vốn lập nghiệp ở nước ngoài, Tần Nghê cũng không phải kẻ ngu, Triệu Trăn vừa nói bọn họ cút, không đợi hai người Triệu Trăn làm xong thủ tục ly hôn, liền nhanh chóng mang người chạy ra nước ngoài, đến địa bàn mình, hắn cũng sẽ không sợ Triệu Trăn nữa, thế nhưng, chung qua cảm thấy có lỗi với Triệu Trăn, nhiều nay sau đó đều nghĩ muốn phục hồi hữu nghị, bất quá Triệu Trăn không có ý đó.
Nhưng hai người đều có vài bạn bè chung, cho nên đều vẫn có thể hoặc nhiều hoặc ít biết tình hình hai bên.
Triệu Sưởng vừa đến nước A, Tần Nghê liền biết tin, vợ hắn Ngô Mai vẫn nhớ con gái, nhưng ngại Triệu Trăn, nhiều năm không dám về nước gặp con gái, thậm chí gọi điện thoại đều là lén lút, không dám cho Triệu Trăn biết, may mà con gái tuy không thân cận bà, nhưng cũng không phải rất phản cảm bà, lúc này mới để cho tấm lòng làm mẹ của bà không quá bị thương.
Khi con gái vừa đến nước A, bà liền đi thăm con gái, vốn định đón cô đến nhà mình mừng lễ, nhưng Triệu Sưởng luôn kiếm cớ từ chối, thời điểm năm mới, con gái cư nhiên nguyện ý mang theo ba tới thăm hỏi bọn họ, này làm sao có thể không làm Ngô Mai cảm động, nhanh chóng đáp ứng.
Triệu Trăn nhìn thấy vợ cũ, bà hiện tại đã gọi Tần phu nhân. So với năm đó hơi mập hơn một chút, nhưng vẫn đẹp như vậy, thậm chí khí chất cao hơn, bộ dáng thuỳ mị xuất sắc, ưu nhã nhã nhặn lịch sự.
Bà và Tần Nghê qua nhiều năm như vậy có bốn đứa con, đứa nhỏ nhất mới sinh không lâu, còn ôm trong lòng bà, thấy Triệu Trăn tiến đến, bà mới vội vàng đưa đứa nhỏ cho vú nuôi phía sau, cùng Triệu Trăn bắt tay, cũng không nói gì nhiều, đã nhiều năm qua, bà vẫn cảm thấy có lỗi với Triệu Trăn, cảm thấy xấy hổ.
Mặt khác ba đứa nhỏ lớn hơn đều có mặt, hai trai một gái, con trai đều giống Tần Nghê, con gái giống bà, con trai lớn nhất đã hơn mười ba tuổi, đó là lúc còn chưa ly hôn cùng Triệu Trăn đã mang thai, Triệu Trăn lúc biết con trai cả của Tần Nghê lớn bao nhiêu, mới biết năm đó cái nón xanh kia cao bao nhiêu.
Lúc này nhìn đến đứa bé mà nếu ông không ly hôn vợ cũ, có thể sẽ gọi ông baba, ông ngược lại giữ vững phong độ một ông chú tốt, cho mỗi đứa tiền lì xì, còn đối với đứa lớn nhất này khen hai câu.
Mọi người ngồi cùng nhau nói chuyện, không vội ăn, bọn nhỏ thì chơi cùng một chỗ, phòng riêng diện tích không nhỏ này cũng chứa không nổi tụi nó, từ chỗ này đuổi tới chỗ kia, con gái chạy khỏi phòng riêng, Ngô Mai mau chóng bảo một nữ giúp việc đi trông con mình.
Triệu Trăn nhìn một nhà náo nhiệt, nếu như trước khi gặp Trương Hoàn nhìn thấy cảnh này, ông nhất định sẽ đầy lòng ghen tị đi, nhưng bây giờ cư nhiên nhìn bất luận cảnh tượng gì đều đã tâm bình khí hoà rồi.
Triệu Sưởng ngồi bên cạnh ba mình, nghe thấy mẹ đang hỏi Triệu Trăn có nghĩ tới chuyện tái hôn không, Triệu Sưởng không đợi Triệu Trăn trả lời, cô liền kéo tay ba nói, “Baba hiện tại đang kết giao bạn gái, cảm tình phi thường tốt, sắp kết hôn rồi, phải không?”
Nói xong, còn nhìn ba cười nháy mắt một cái, Triệu Trăn biết đây là con gái cố ý nói vậy cho mẹ cô nghe, Triệu Sưởng trong lòng không chịu được người khác cho rằng ba cô không tốt, không hạnh phúc.
Cho dù là mẹ cô, cô cũng không cho phép bà ở loại chuyện này xem thường ba mình.
Cô giống như con công kiêu ngạo, nhướng mi, cười đến xán lạn.
Triệu Trăn tiếp lời cô nói, “Đúng vậy, tiếp qua không lâu liền dự định kết hôn rồi.”
Ngô Mai cười nói, “Này tốt a. Bất qua, anh kết hôn rồi, phải dành chút thời gian bồi cô ấy mới tốt…”
Kỳ thật bà không phải cố tình nói lời này, là không biết thế nào liền không tự chủ được nói ra, hoặc là, bà đối với Triệu Trăn còn có cảm tình, thế cho nên đến nay nghĩ tới năm đó ông là vì sự nghiệp mà không dành thời gian cho mình liền sinh lòng oán giận, nhớ tới thời gian lễ Tết, đàn ông khác đều ở nhà, mà chính mình lại đơn độc một mình mang theo con, cho dù về nhà chồng, cũng luôn bị hỏi đủ loại vấn đề về đứa nhỏ, bà năm đó thật sự chịu đủ rồi, không ai đến quan tâm bà một chút ở nhà một mình trông con có phải cần chồng quan tâm và săn sóc không…
Bà còn chưa nói hết, Triệu Sưởng liền cắt ngang, nói, “Baba bây giờ cùng vị kia tốt lắm, nếu không phải con hôm nay kéo ba đi sớm chút, sợ rằng ba còn muốn cùng người ta nấu cháo điện thoại thêm một tiếng nữa.”
Ngô Mai bị con gái cố ý trách móc, không khỏi lúng túng cười cười, Tần Nghê nhanh chóng giảng hoà, đổi trọng tâm câu chuyện.
Triệu Trăn muốn tái hôn, Ngô Mai lo lắng nhất chính là con gái, nhưng nhìn con gái không ngừng nói giúp bạn gái hiện tại của Triệu Trăn, bà cũng không lo lắng gì, cảm thấy con gái chắc là sẽ cùng đối phương chung đụng tốt thôi.
Hơn nữa, bà cũng đã nhìn ra, con gái càng trưởng thành càng giống Triệu Trăn, không chỉ nét ngoài giống, tính cách bên trong cũng phi thường giống nhau, quả thật như phiên bản Triệu Trăn tuổi còn trẻ, cô cũng không phải là loại tính cách dễ bị khi dễ.
Bà tràn đầy cảm thán năm tháng trôi nhanh, bọn nhỏ thoáng cái đều lớn rồi.
Sau khi ăn xong, vợ chồng Tần thị mời hai cho con đến nhà bọn họ làm khách, hai người đều từ chối.
Triệu Sưởng nói baba muốn cùng cô ra ngoài du lịch vài ngày, sau đó baba phải về nhà bồi “vị hôn thê”, không có thời gian.
Sau khi tạm biệt, Triệu Trăn ngồi trong xe ôm vai con gái, cười nói, “Con thật thích vị hôn thê của ba như thế, hay là cố ý đem những lời đó ra xem thường mẹ con?”
Triệu Sưởng nói, “Con nào có xem thường mẹ. Con ăn ngay nói thật mà thôi. Bất quá, con thật đúng là cảm thấy hứng thú với bạn gái bây giờ của ba, nói ba cho con xem hình người ta, ba cũng không cho. Ba nói, người kia có phải là một người quái dị, không thể để người nhìn không.”
Triệu Trăn bóp mũi con gái, nói, “Nhóc con, cố ý khích ba cũng không có tác dụng. Không phải là không cho con xem, là sợ con xem xong không tiếp nhận nổi.”
Triệu Sưởng hừ một tiếng, ngẩng đầu, ngạo khí nói, “Ba quá coi thường con, con có cái gì không tiếp nhận được, trừ phi ba chơi tới nhân thú…”
Còn chưa nói hết, liền bị Triệu Trăn gõ đầu một cái, “Con mới ra nước ngoài bao lâu, trong miệng thế nào không sạch sẽ như vậy. Còn nói lung tung, cẩn thận baba giáo huấn con.”
Triệu Sưởng nói, “Ba thật sự là thấy sắc quên con gái, con mách ông nội…”
Triệu Trăn thoải mái mà phất tay, “Đi nói đi, xem ông ấy có cầm quải trượng giáo huấn ba?”
Triệu Sưởng nhìn ông, lại ôm cánh tay ba mình, “Ba, ba sao mà cứ không cho con xem bộ dạng người ta, cho dù lớn lên không được dễ nhìn, hoặc là người tàn tật, con cũng có thể tiếp nhận, chỉ cần ba thích là được rồi, thật sự!”
Triệu Trăn nhìn cô, nở nụ cười, nói, “Nếu như..”
Triệu Sưởng chằm chằm nhìn ông, “Nếu cái gì?”
Hai tay Triệu Trăn đan vào nhau, trầm ngâm một chút mới nói, “Nếu như baba nói người kia không phải phụ nữ, baba coi trọng một người nam nhân, con có thể tiếp nhận sao?”
Triệu Sưởng vì lời này mà lập tức trừng lớn mắt, vẻ mặt cứng lại rồi.
— Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT