Giai đoạn ôn tập sau cùng rất bận rộn. Đàn anh phòng nghiên cứu thông cảm cho cậu, bảo cậu trong khoảng thời gian này không cần đến phòng nghiên cứu hỗ trợ, trước thi xong kì thi cuối kì rồi nói.
Triệu Trăn từng nuôi con gái, biết sinh viên bây giờ vào cuộc thi cuối kì có bao nhiêu khổ cực, vì vậy mỗi ngày ở trong cơm nước của Trương Hoàn, dùng một ít thuốc bổ, bổ não bổ thân.
Triệu Trăn vì không làm lỡ Trương Hoàn thi cử, chủ yếu là không muốn chọc đến Trương Hoàn gần đây tính tình luôn rất lớn, ông không ba ngày hai bữa chạy đến trường Trương Hoàn tìm cậu, tối đa mỗi ngày một cuộc điện thoại, qua mấy ngày mới hẹn Trương Hoàn cùng nhau ăn cơm, sau đó mang theo Trương Hoàn đến ngôi nhà nhỏ hai người bọn họ hẹn hò trải qua đêm xuân.
Có lẽ gần đây ăn thuốc bổ nhiều, huyết khí đặc biệt mạnh, hoặc là cùng Triệu Trăn một đoạn thời gian, thân thể đã cùng ông hoà hợp đến ăn tuỷ biết vị, Trương Hoàn không cự tuyệt Triệu Trăn dẫn cậu đến ngôi nhà nhỏ kia, còn là nhiều lần vui thích, không có lần nào là thuần khiết nói chuyện phiếm đi ngủ.
Khi đó, Trương Hoàn cũng từng về nhà hai lần.
Gần đây cơ thể Tiết Lộ không được tốt, cô luôn choáng váng đầu, đến bệnh viện kiểm tra cũng không tra ra nguyên do, dì dượng đều lo lắng không xong, mua thuốc bổ cho cô uống, hiệu quả vẫn không quá rõ ràng.
Trương Hoàn phi thường sốt ruột, về nhà chính là bồi Tiết Lộ, Tiết Lộ kỳ thật không cần cậu bồi, cô một mình tựa vào giường xem tài liệu ôn tập, xem một hồi lại chơi game, từ lúc sắp cuối kì, sau khi trên cơ bản học hết môn, cái cô Tiết Lộ yêu hưởng lạc thích nơi ấm áp chưa từng quay về trường, suốt ngày ru rú trong nhà, chỉ khi chạng vạng bị mẹ mắng mới ra cửa đi tản bộ.
Hôm nay Trương Hoàn lại về nhà, dì dượng cuối năm bận rộn công việc rất nhiều, Tiết Lộ ở nhà một mình, cô đau bụng, nằm trên giường cũng không yên ổn, cau mày vô luận nằm tư thế gì đều khó chịu.
Trương Hoàn đành ở nhà chăm sóc cô, không đến trường.
Trương Hoàn nấu canh gừng đường đỏ cho Tiết Lộ uống, còn đem găng tay nhiệt sạt điện xong mang đến cho cô che lên bụng.
Tiết Lộ tâm tình phiền não, không khốn chế được, hăng hái chửi bới, “A, tại sao em là con gái, em sao mà không phải con trai. Con trai các anh tuyệt không biết nỗi khổ làm con gái!… Chó má nam nữ bình đẳng, chờ lúc các anh cũng đau bụng kinh mới có thể bình đẳng, chờ lúc các anh cũng sinh con mới là nam nữ bình đẳng….”
Trương Hoàn vạn phần bất đắc dĩ không nói gì, thế nhưng cũng không có cách nào, liền nhìn cô hữu khí vô lực nắm mép chăn, trong miệng lặp đi lặp lại mắng phái nam, Trương Hoàn nghĩ thầm em đau bụng kinh cũng không phải lỗi của con trai, nhưng biết đương nhiên không thể nói như vậy với em họ, vừa nói cô sẽ cáu kỉnh càng lớn; hơn nữa không biết làm sao an ủi cô, sau cùng chỉ đành nhỏ giọng biện giải một câu, “Con trai cũng không giống như em nghĩ dễ chịu như vậy, cũng có rất nhiều nỗi khổ…”
Tiết Lộ đau muốn khóc, tuy rằng trong miệng nói lung tung, vẻ mặt lại thống khổ đau đớn, chằm chằm nhìn Trương Hoàn, Trương Hoàn bị cô nhìn đến tâm đều mềm thành vũng nước, lại đi qua chỉnh lại chăn cho cô, cách chăn nhẹ nhàng xoa bụng cô, Tiết Lộ mới an tĩnh lại, nhắm hai mắt.
Trương Hoàn nhẹ giọng nói, “Chờ đến khi em có bạn trai, nhất định hắn sẽ tới làm những việc này cho em.”
Tiết Lộ mở hờ mắt, suy yếu nói, “Còn không biết là chuyện năm nào tháng nào, hơn nữa, đàn ông tốt đâu nhiều.”
Trương Hoàn cười cười, “Luôn có, từ từ sẽ đến. Khi người kia còn chưa tới bên cạnh em, anh có thể trước thay thế hắn làm một ít việc này.”
Trương Hoàn đột nhiên cảm tính nói câu này khiến mũi Tiết Lộ hơi lên men, trong miệng lầm bầm, “Em thật sự không có lời, dạy dỗ tốt một người anh trai, sau này không biết tiện nghi cô gái nào nữa… Ai…”
Trương Hoàn bị lời này chọc cười rộ lên, lại không có cách trả lời cô.
Sau đó Trương Hoàn lại hâm nóng một chén canh gừng đường đỏ cho Tiết Lộ uống, bụng cô dễ chịu một chút, liền mơ màng ngủ mất.
Vốn hẹn Triệu Trăn cùng nhau ăn cơm tối, xem ra chỉ có thể từ chối.
Cậu về phòng mình gọi điện thoại cho Triệu Trăn, Triệu Trăn không biết đang bận cái gì, qua một lúc lâu mới nhận nghe, chưa nói đã cười, “Hắc…, nhớ tôi có đúng không?”
Trương Hoàn đã học được cách không để ý mấy câu không đứng đắn này của ông, nói, “Em gái tôi thân thể khó chịu, hôm nay tôi muốn ở nhà chăm sóc em ấy, hôm qua nói tối nay cùng nhau ăn cơm, tôi thấy chỉ có thể quên đi, lần sau vậy.”
Triệu Trăn đã vài ngày không gặp Trương Hoàn rồi, nghe cậu từ chối bữa cơm đêm nay, đương nhiên cũng chính là từ chối hẹn hò buổi tối, trong lòng ông khẳng định không quá thoải mái, nhưng nghĩ tới em gái đối phương thân thể khó chịu, ông chỉ có thể thông cảm.
Ông biết Tiết Lộ, trước đây khi Triệu Sưởng còn trong nước, Triệu Trăn đến trường đón Triệu Sưởng, từng gặp Tiết Lộ mấy lần, hơn nữa Tiết Lộ cũng có đến nhà ông làm khách, vì vậy coi như người có chút quen biết.
Trong trí nhớ Triệu Trăn, Tiết Lộ là một cô bé thanh tú tao nhã, cười lên rất ngọt ngào, bình thường không nói nhiều, Triệu Trăn lại tỉ mỉ nghĩ, liền cảm thấy Tiết Lộ từ tướng mạo đến tính cách đều có chút tương tự Trương Hoàn.
Vì thế, Triệu Trăn bắt đầu quan tâm đến Tiết Lộ, hỏi, “Thân thể không thoải mái sao? Đã xảy ra chuyện gì, không đến khám bác sĩ?”
Trương Hoàn nói, “Mỗi tháng đều sẽ như vậy, dì từng mang em ấy đi khám Đông y, cũng đang uống thuốc, thế nhưng hiệu quả không được tốt. Em ấy không thích vận động, lại không biết ăn kiêng, cho dù uống thuốc, đều không thể điều tiết tốt, không có cách nào.”
Triệu Trăn nghe cậu nói như vậy, đối với người từng kết hôn, lại nuôi con gái lớn lên như ông mà nói, đương nhiên vừa nghe liền hiểu rõ Trương Hoàn nói cái gì.
Triệu Trăn phi thường có kinh nghiệm nói, “Con gái nhất định phải vận động vừa phải, nếu không huyết khí không thông, đồ lạnh lại càng không được ăn quá nhiều, trong mấy ngày này, không thể ăn chua cay và lạnh, rửa tay các thứ tốt nhất đều dùng nước nóng, hơn nữa dùng nước nóng ngâm chân nhiều rất tốt… Ừm, tôi có biết một bác sĩ trung y phi thường nổi danh điều trị phương diện này, tôi giới thiệu cho cậu, cậu cho em gái đi khám một chút, sẽ có ích. Sưởng Sưởng nhà tôi không bị bệnh này, lúc ‘đến’ còn đi chơi bóng, khuyên đều không khuyên được…”
Trương Hoàn lặng lẽ nghe ông nói xong, sau cùng khi nói đến Triệu Sưởng, trong lòng cậu lại dâng lên chút vướng mắc, chỉ nhàn nhạt trả lời Triệu Trăn, nói, “Bọn tôi biết rồi. Ngài vậy mà lại kinh nghiệm phong phú…”
Triệu Trăn nghe ra giọng điệu khó chịu này của Trương Hoàn, khẽ cười, nói, “Tôi đối với những việc này của phụ nữ vẫn là rất hiểu rõ, nếu cậu là con gái, những học vấn này sợ rằng có thể cho tôi công dụng đấy.”
Trương Hoàn nghe ông nói xong quẫn bách không thôi lại tức giận lên, lạnh lùng nói, “Thật xin lỗi, tôi không phải con gái. Muốn phụ nữ, ngài còn sợ tìm không ra, tuỳ tiện tìm đi!”
Nói xong liền cúp máy, còn ném điện thoại lên giường, một mình ra ngoài.
Cậu mở tủ lạnh, xem buổi tối có thể làm gì ăn, nghĩ đến Tiết Lộ khó chịu, liền quyết định nấu cháo thịt, mới bắt nồi nước, chợt nghe thấy tiếng Tiết Lộ thống khổ gọi cậu.
Tiết Lộ đau bụng, ngủ một giấc liền tỉnh, hơn nữa đầu choáng váng nặng trịch, cô từ trong WC đi ra, đỡ tường đi một hồi, lại đau nhức phải ngồi xổm xuống, Trương Hoàn chạy tới, vội vàng bế cô lên, Tiết Lộ gần bốn lăm kí, Trương Hoàn ôm cô cũng không quá sức, lúc thả cô xuống giường, Tiết Lộ đổ mồ hôi lạnh đầy trán, Trương Hoàn nhìn mà kinh hãi, lấy khăn lông nóng lau cho cô, lại hỏi cô muốn thế nào mới có thể thoải mái chút.
Tiết Lộ suy yếu lắc đầu, một câu cũng không nói ra được, cô chỉ cuộn tròn cả người nằm đó.
Thấy Tiết Lộ thống khổ như vậy, Trương Hoàn không biết làm sao, đắp kín chăn cho cô, hỏi cô lại uống hai viên thuốc trị đau bụng kinh được không, Tiết Lộ nằm đó vẫn không nhúc nhích, qua một hồi mới lắc đầu rất khẽ, “Uống nhiều không tốt cho thân thể.”
Trương Hoàn gấp đến độ xoay vòng, muốn gọi điện cho dì lại không xong, dù sao có gọi vẫn không có tác dụng, dì trở về cũng đồng dạng không có cách.
Cuối cùng Trương Hoàn đành bắt chước dì dỗ dành Tiết Lộ, ôm cô vào trong lòng, nhẹ nhàng xoa bóp lên bụng cô.
Toàn thân Tiết Lộ lạnh ngắt, Trương Hoàn ôm cô, trong lòng vô cùng khó chịu, cậu thật sự không thể chịu đựng được thân nhân mình yêu quý chịu khổ.
Thấy cô đỡ hơn một ít, Trương Hoàn mới đặt cô lại trên gường, lại chỉnh điều hoà cao lên, đem găng tay nhiệt đã lạnh làm nóng lên để tiện sử dụng.
Trương Hoàn sốt ruột không chịu được, bận rộn xoay quanh, lúc sau mới nghe thấy tiếng di động trong phòng mình không ngừng vang, chạy ào vào nhận, vẫn là điện thoại của Triệu Trăn.
Triệu Trăn có chút sốt ruột, “Cậu sao vẫn không nghe máy, tôi vừa rồi là nói chơi thôi, không phải cố ý, cậu sao mà tính tình lớn thế!”
Trương Hoàn nói, “Không phải tức giận, em gái tôi rất khó chịu, tôi làm sao có thời gian cùng ngài tán dóc, tôi cúp điện thoại…”
Trương Hoàn nói vừa sốt ruột vừa đau khổ, Triệu Trăn lập tức bảo cậu đừng cúp điện thoại, hỏi, “Nhà cậu chỉ có cậu và em gái ở đó thôi phải không?”
“Dì dượng đi làm rồi, còn có thể có ai?”
“Tôi qua nhìn một chút đi, cậu không nên quá sốt ruột.” Triệu Trăn vừa nói xong, Trương Hoàn lại cả giận, “Đó là em gái tôi, ngài tới nhìn cái gì.”
Triệu Trăn nói, “Cậu thật cho rằng tôi không đứng đắn? Trừ cậu ra, tôi còn muốn nhìn ai a!”
Trương Hoàn phản bác không lại ông, trực tiếp cúp điện thoại.
Ra khỏi phòng ngủ, nước trong bếp đã sôi, đang muốn bỏ gạo vào, lại nghe thấy tiếng đồ vật rớt xuống đất trong phòng ngủ em gái, cậu đành nhanh chóng tắt bếp chạy đến cửa phòng em gái.
Không biết thế nào mà Tiết Lộ từ trên giường rớt xuống đất, còn quét cái ly trên tủ đầu giường rơi bể.
Trương Hoàn chạy tới ôm cô, muốn thả cô lại trên giường, Tiết Lộ đau đến cả trán đầy mồ hôi lạnh nắm lấy cánh tay cậu, lắc đầu, thanh âm suy yếu hầu như không nghe rõ, “Toilet…”
Trương Hoàn đành ẳm cô vào toilet, Tiết Lộ ghé vào trên bồn rửa tay nôn ra, nước đường đỏ vừa uống xong tất cả đều nôn sạch, sau đó liền không động đậy nữa.
Trương Hoàn vừa chiếu cố cô, vừa sốt ruột, thật muốn gọi điện thoại cho dì.
Tiết Lộ lại nôn thêm vài lần, từ trên giường lăn qua lăn lại đến toilet, lại được Trương Hoàn ôm về, Tiết Lộ toàn thân rét run, Trương Hoàn cũng gấp gáp đầu đầy mồ hôi.
Tiết Lộ nằm trên giường cơ hồ muốn hấp hối, Trương Hoàn nghĩ phải gọi dì mới được, trước đây Tiết Lộ cũng rất nghiêm trọng, nhưng Trương Hoàn cảm thấy lần này càng thêm nghiêm trọng.
Cậu cảm thấy Tiết Lộ mỗi lần tới tháng quả thật như là trải qua một lần sinh tử.
Đang vội vàng luống cuống, chuông cửa bên ngoài vang lên, Trương Hoàn đang giúp Tiết Lộ lau mặt bằng khăn nóng, buộc phải buông khăn đi mở cửa, nhìn thấy Triệu Trăn cư nhiên thật sự chạy tới, cậu không nói cho Triệu Trăn nhà mình ở chỗ nào, cũng không biết Triệu Trăn là từ đâu biết địa chỉ nhà cậu, lại là từ chỗ Triệu Sưởng sao?
Trương Hoàn tuy rằng oán trách Triệu Trăn không nên tới, nhưng vừa nhìn thấy ông, đích thật là thở phào nhẹ nhõm, cậu cau mày bày ra một bộ dáng sầu khổ, nói, “Lộ Lộ em ấy vừa ra mồ hôi lạnh vừa buồn nôn, bụng vẫn luôn đau, tôi không biết nên làm gì bây giờ!”
Triệu Trăn đi qua xem Tiết Lộ gần như đã hôn mê, quay đầu nhìn Trương Hoàn nói, “Các cậu sao mà không chú trọng như vậy, cô bé nghiêm trọng thế này, tôi thấy vẫn là lên đưa đến bệnh viện đi!”
(‘cô bé’ có kì không?)
Trương Hoàn có chút kinh ngạc, “Lúc trước không đến bệnh viện, hơn nữa Lộ Lộ em ấy không thích đi bệnh viện.”
Triệu Trăn thăm dò trán Tiết Lộ, nói, “Cô bé như vậy, còn quan tâm có thích bệnh viện hay không, mau đưa đến bệnh viện khám mới được. Loại chuyện này lúc nghiêm trọng chính là chuyện lớn, tại sao có thể không coi trọng.”
Trương Hoàn đã có chút hoang mang lo sợ, cậu cũng không phải nữ sinh, nào biết nhiều về phương diện này, nghe Triệu Trăn nói thế, cậu liền vội vàng nói, “Tôi gọi điện thoại cho dì dượng.”
Triệu Trăn thấy Tiết Lộ hoàn toàn đau đến hôn mê, cho dù gọi tên cô, cô cũng không có phản ứng, Triệu Trăn kéo một cái chăn mỏng bọc cô lại, sau đó ôm ra cửa, Trương Hoàn vừa gọi điện thoại cho dì vừa theo sau lưng ông ra ngoài, còn hô với Triệu Trăn, “Ngài ôm cẩn thận một chút.”
Triệu Trăn nói, “Tôi có kinh nghiệm hơn cậu, cậu trước chú ý chính mình.”
Xe Triệu Trăn ở dưới lầu, lúc ngồi vào trong xe, Trương Hoàn cũng nói rõ ràng mọi chuyện cho dì, cậu nói tình huống của Lộ Lộ rất không tốt, cậu đưa cô đi bệnh viện, bảo bọn họ nếu như có thời gian cũng nhanh đến bênh viện.
Sau khi ngồi vào xe, Trương Hoàn không muốn Triệu Trăn ôm Tiết Lộ, chính mình ôm lấy cô, Triệu Trăn thấy Trương Hoàn đối đãi em gái cẩn cẩn dực dực lại bảo bối vạn phần, trong lòng vô cùng ăn dấm, nhưng cũng chỉ có thể buồn bực trong lòng.
—
Tiểu Bảo : Hôm qua mưa kinh quá -_-|| Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT