Hàng năm Hogwarts đều có thể nghênh tiếp một nhóm tân sinh phù thủy nhỏ. Đằng sau là các học sinh các niên cấp ngồi theo ghế học viện, cùng đợi kết quả phân viện.
“Thời gian trôi qua thật mau.” Abraxas Malfoy ngồi ở ghế bên cạnh cảm khái nói, “Một năm trước ngồi ở đằng kia còn là chúng ta, đúng không?”
“Chuyện ngươi chú ý chỉ có ba loại à? Con gái, con gái và con gái.” Tom Riddle nói lần thứ hai khiến Abraxas ngưng lại nụ cười tiêu chuẩn quý tộc trên mặt, “Dù sao ngươi cũng không có hứng thú đối với học sinh mới đến, đại não đầy động dục của ngươi phỏng chừng chỉ muốn biết trong tân sinh có bao nhiêu nàng nàng xinh đẹp được phân vào Nhà Slytherin…”
Trong nháy mắt, Tom cùng Abraxas đã trở thành học sinh năm hai.
Rắn nhỏ Meilin đã có vài lần biểu thị hứng thú đối với Abraxas. Cho nên trong một năm này, Tom vẫn nghĩ biện pháp bảo hộ bạn cùng phòng tránh cho chuyện xui xẻo bị vật cưng nhà mình xâm hại.
Có điều Meilin chỉ trườn lên giường Abraxas vì ba lý do… Thực ra đơn giản muốn chết. Vị đã từng là thần linh nay là rắn nhỏ này cũng không phải them nhỏ dãi sắc đẹp của thiếu chủ Malfoy, chỉ: “Ô ô! Lão tử từ khi biến thành rắn không còn tôn nghiêm nữa à… Trước đây chỉ bị Severus bắt nạt, nay ngay cả Tom cũng học xấu… Ô, lão tử chỉ tưởng tìm chỗ trốn thôi a ô…”
Vị rắn nhỏ nào đó quả xui xẻo đến cực điểm, phỏng chừng cho đến khi nó nhớ đến biện pháp khôi phục nguyên hình đều không thể kết thúc.
Tom ngồi ở vị trí đầu Nhà Slytherin, chán chết mà nhìn lũ tân sinh nối đuôi nhau đi vào đại sảnh.
Cậu không hề có hứng thú đặc biệt gì đối với học đệ học muội, nhưng thật ra đối với việc gia tinh cung cấp cơm nước như thế nào cậu càng thấy hứng thú. Cậu cứ như vậy ngồi gảy dao nĩa đờ người ra… cho đến khi một nữ sinh được gọi thực hiện nghi thức phân viện.
“Eileen Prince!”
Tom Riddle lập tức ngẩng đầu.
Khi nghe cái tên này trong nháy mắt, cậu bắt đầu nhìn quanh toàn bộ đại sảnh xem nàng ấy đang ở đâu.
Rất nhanh, cậu tìm thấy. Đi vào là một nữ phù thủy tân sinh mặc quần áo màu đen, nàng bước chân rất nhỏ rất nhanh, dường như có chút khẩn trương. Y phục hoa văn cùng túi áo bao lấy người nàng thật chặt thật kín, và vẻ câu nệ của nàng làm cho nàng mang dáng con thỏ nhỏ bị kích động.
Không phải nàng bé xinh đẹp, thế nhưng thoạt nhìn rất đáng yêu.
“Hình như… không có gì đặc biệt a…” Tom gãi đầu nói.
Cậu chú ý đặc biệt đến học muội tân sinh Eileen này… cũng không phải vì tên nàng đặc biệt gì.
Mà bởi vì, trong nháy mắt tên nàng gái kia vang lên, Tom phát hiện Severus đột nhiên khẩn trương.
Bình thường cạu vẫn tập quán quan tâm Severus, rất nhiều thời gian, cậu có thể luyện ra bản lĩnh một tâm hai việc… Mà vừa lúc tiệc tối tân sinh vừa nãy, Tom chú ý tớ Severus thình lình biến hóa ——
Môi Severus cong xuống 1 độ.
Vốn tay thả ở đằng sau chợt đưa lên phía trước.
Còn có… tần số chớp mát cũng nhanh hơn, trong vòng mười giây chớp mắt ba lần.
Tom Riddle tỉ mỉ quan sát biến hóa của người giám hộ, sau đó cho ra kết luận… Nữ sinh vừa kêu tên Eileen kia nhất định có quan hệ gì đó với Severus.
Cậu phán đoán tâm tình của Severus khá chuẩn xác.
Rất nhiều người nói Severus không có tình cảm, nhưng Tom biết sự thực không phải như vậy. Chỉ là thế giới này người thường luôn thể hiện biểu cảm rõ ràng chút, còn Severus thì phản ứng biểu cảm khó nhận ra hơn chút mà thôi. Tom có năng lực nhận ra từ trên khuôn mặt như đá cẩm thạch không phản ứng của Severus, những tình cảm chân thật nhất như phẫn nộ, mừng rỡ, hay chán ghét…
Giờ này khắc này, Tom dùng bản lĩnh độc đáo của mình để nhận ra… Khi nhìn thấy nữ sinh Eileen Prince này thì, Severus xuất hiện trạng thái khẩn trương cường liệt, có chút kinh hoàng, thậm chí có chút vui sướng khó hiểu.
Chuyện gì xảy ra?
“Có khi nào là con gái riêng của Severus ha…”
Tom nheo mắt nhìn nữ sinh thong thả đi vào bàn dài nhà Ravenclaw, bỗng nhiên phát hiện nàng cùng Severus có độ tương tự khá cao.
Mà đương sự chuyện này, giáo sư Severus Snape trong giây lát nhìn thấy Eileen Prince, xác thực rơi vào trạng thái tâm tình phức tạp gồm kinh hoàng cùng khẩn trương xen lẫn.
Hắn đương nhiên biết nàng gái mẫn cảm, khiếp đảm mà quái gở kia là ai… Tuy rằng Severus chưa bao giờ nhìn thấy hình ảnh nàng thời thiếu nữ, thế nhưng chỉ cần dựa vào ánh nhìn đầu tiên hắn có thể nhận ra nàng là ai. Đây là loại liên hệ huyết thống thuần túy, không thể tiêu diệt, cho dù thời không cải biến nó vẫn kiên cố như trước.
Mẹ của hắn.
Severus đương nhiên sẽ không chạy tới nhận thức nàng gái mới mười một tuổi này, hành vi ngu ngốc này chỉ biết sẽ làm dọa sợ Eileen Prince. Nhưng ngay khi hắn hít sâu bình thản tâm tình, một giọng nữ có chút quen tai truyền tới lỗ tai hắn.
“Ta muốn vào Ravenclaw.”
“Tiểu thư Phirluty Thrye… Tân sinh không thể tự mình lựa chọn học viện, phải nghe theo an bài của nón phân viện.”
(Tên là Phỉ Lộ Ty – Thụy Y, mình đặt tên giông giống, ai biết thì giúp mình nhá. ^^)
“Vậy thì nón phân viện,” giọng nữ hơi dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: “Phân ta đến Ravenclaw, nếu không ta sẽ xé ngươi thành 280 mảnh nhỏ sau đó ném vào bồn cầu tự hủy.”
“…”
Này… ai vậy…?
Trong lịch sử Hogwarts, chưa từng có hiện thượng bạo lực cũng như tân sinh nào uy hiếp nón phân viện như thế…
Severus dám cam đoan, trước đây hắn chưa bao giờ nghe nói qua có tên Phirluty Thrye này. Hắn hơi nghiêng người về phía trước, nhìn thấy đứng giữa hiện trường phân viện là một thiếu nữ tóc dài màu vàng nhạt.
Trường bào giáo phục của nàng vắt trên cửa tay áo, hai đường viền màu bạc hoa tự vẽ. Mà nàng vừa nhắc tới mấy chữ “bồn cầu tự hủy”, không hề nghi ngờ đã xác chứng thân phận Muggle của nàng…
Thông thường phù thủy nhỏ xuất thân Muggle khi tới Hogwarts tương đối khẩn trương, nhưng thiếu nữ này lại chẳng có nửa điểm sợ sệt.
“Không được dùng đũa phép chỉ vào nón phân viện…” Dường như phó hiệu trưởng Albus Dumbledore cũng là lần đầu gặp phải tình huống này.
Thiếu nữ lại chẳng chút cảm kích, nàng cúi người đến bên nón phân viện lặng lẽ nói cái gì, kết quả nón phân viện dưới ánh mắt kinh sợ của toàn trường hô lớn tên học viện “Ravenclaw”. Vì vậy vị tân sinh Phirluty Thrye cảm thấy mĩ mãn xoay người, bước tới dãy bàn dài Nhà Ravenclaw.
Nữ sinh này… đến tột cùng nói gì khiến cho nón phân viện nghe lời như thế a…
Ngay lúc Severus cau mày nhìn kỹ, thiếu nữ bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía vị trí Severus trên ghế Giáo sư.
“Lại gặp mặt, tiên sinh quỷ hút máu.” Phirluty cao hứng nói.
Vì vậy Severus hiểu ra vì sao mình nghĩ giọng nữ này quen tai…
Thì ra, mấy năm trước hắn đã gặp qua, chính là con gái của chủ nhà Muggle cho thuê hay gọi hắn là “quỷ hút máu” a…
Severus mang tâm tình phức tạp, nhìn Phirluty Thrye đi tới trường bàn Ravenclaw, ngồi cạnh Eileen Prince. Thiếu nữ tóc đen ban đầu có vẻ rối rắm, nhưng cuối cùng cũng không bài xích vẻ thân thiết của Phirluty.
Tác giả: Tom Riddle, là vật chuyên dụng truy tìm tâm tình Severus.
Chương 26: Con gái riêng của Severus?
324718
Sự xuất hiện của Phirluty ít nhiều đã khiến cho nghi thức phân viện nhàm chán bỗng có khúc mắc nhất định…
Tom Riddle nhìn hai học muội Ravenclaw xa xa, không tự chủ được nhíu mày.
“Đó là đối thủ ư…?” Cậu thầm thì một câu chỉ mình nghe thấy, sau đó càng quan sát tỉ mỉ hơn nữa hai nữ sinh.
Tom rất muốn biết quan hệ giữa các nàng cùng Sverus…
Là con gái riêng à? Hay là không phải? Vẫn là con gái riêng?
Cậu nghĩ đến nữ sinh Eillen Prince kia cùng Severus có điểm giông giống… Đều tóc đen, hơn nữa có cảm giác tối tăm trời sinh…
—— nhưng cái nàng Phirluty kia là chuyện gì xảy ra? Lại là một nàng con gái khác?
Thì ra Severus có nhiều con gái riêng như vậy à…
Thật khó tưởng tượng người kia có thể làm ra những chuyện như thế, đến tột cùng là cùng người nào sinh ra a…
Vốn cho rằng người giám hộ của mình thuộc loại người không thích giao tiếp ít nói cười, kết quả dường như hắn có rất nhiều… bạn lữ “cái loại này”? Thì ra Severus có những trải nghiệm như vậy trước khi sống chung với cậu, quả thật là chuyện thực khiến người ta khó có thể tưởng tượng a…
Tom Riddle nghĩ địa vị trong nhà của mình đã bị khiêu chiến mạnh mẽ…
Trong lúc cậu chằm chằm nhìn không chuyển mắt Eileen, Abraxas bên cạnh bỗng nhiên dùng vai huých cậu: “Cuối cùng cũng có hứng thú với con gái rồi?” Abraxas cười khẽ hỏi: “Ngươi có hứng thú với hai cô nữ sinh Ravenclaw kia?”
“Không, là khiêu chiến.” Tom rất nghiêm túc trả lời.
Không thể để Severus bị người khác cướp mất, đương nhiên phải tiếp thu khiêu chiến.
(Dù từ hí kịch Shakespeare ra đời, mọi người bắt đầu ca tụng tuổi tác cùng thân phận chẳng thể ngăn cản ái tình… Thế nhưng tại cuộc sống thực tế, vấn đề tuổi tác rất quan trọng a! Tuổi tác cách nhau quá lớn có đôi khi tạo thành một số bi kịch rất nghiêm trọng… Tỷ như thật sự không phải tình địch mà là mẹ ghẻ a tiểu Tom…)
“Hoan nghênh tới Hogwarts!” Phó hiệu trưởng Dumbledore lần thứ hai lên tiếng.
Ngay sau đó, trên bàn các Nhà xuất hiện những món ăn phong phú… Nào là thịt cừu non, vịt quay, lợn sữa quay, các loại lạp xưởng cùng canh nóng… Mùi thơm điếc mũi của bữa tiệc làm mấy mấy học sinh sắp bỏ qua nhạc đệm nho nhỏ của nghi thức phân viện thì, bỗng nhiên Phirluty Thrye trên trường bàn Ravenclaw mở miệng lần thứ hai:
“Chúng ta ăn thức ăn ở đây,” nàng trừng mắt, dùng giọng mộng du nói, “thế nhưng cũng có sinh vật khác đem chúng ta thành thức ăn nga.”
“Yên chút.” Eileen Prince kéo kéo tay áo nàng.
Là loại hình hầu như hoàn toàn tương phản với Phirluty, Eileen là loại nữ sinh đặc biệt trầm lặng không dẫn người chú ý. Nàng vẫn luôn dấu trong trường bào đen kịt, thoạt nhìn hướng nội và tối tăm.
Hầu như mỗi lần mở miệng nàng chỉ nói mỗi từ đơn, giống như tiếc lời không nói.
“Quả thật có thể bị ăn tươi.” Phirluty tiếp tục vẻ thần bí nói: “Ngươi xem Giáo sư Snape mặc áo choàng đen kia không, Eileen? Hắn là một con quỷ hút máu, khi còn bé ta đã biết hắn. Hắn là con quỷ hút máu trà trộn vào lớp học, chính vì chúng ta… những loại máu mới mẻ của phù thủy nhỏ…”
“Không tin.”
“Ngươi đừng hoài nghi trí nhớ của ta… Từ lúc bốn tuổi ta đã nhớ kỹ đến nay, quỷ hút máu kia đã thuê qua nhà chúng ta…” Phirluty hạ giọng, đặt đầu tựa vào Eileen bên cạnh, “Có điều Eileen ngươi cùng quỷ hút máu kia có bề ngoài thật giống, thật trùng hợp. Có thể quỷ hút máu kia sẽ vì… điểm này mà không ăn tươi ngươi, trái lại đem ngươi sơ ủng thành hấp huyết quỷ…”
“Không tin.” Eileen Prince tiếp tục đáp ra lời ngắn gọn như trước, sau đó tiếp tục cúi đầu ăn salat trên bàn ăn với lễ nghi hoàn mỹ.
Khi hai nữ sinh nói chuyện, Severus Snape vừa khéo trên đường rời hội trường.
Khi hắn nghe thấy Phirluty nói “quỷ hút máu”, bước chân của hắn không thể không chế dừng trên đường một chút. Loại tình huống này… thật là khiêu chiến năng lực nhẫn nhịn quá mức a…
Severus Snape nghĩ mình phỏng chừng là lần đầu gặp phải loại người như thế.
Mẹ hắn với hình dạng nàng bé xuất hiện trước mặt hắn, mà bạn nàng thì ở bên cẩn thận nói trước mặt nàng: “Giáo sư Snape kia là quỷ hút máu nga.” Vì vậy mình đã lưu lại ấn tượng đầu tiên trước mẹ mình là cái này sao… Một con quỷ hút máu mặc áo choàng đen?
Tuy rằng hiện tại Eileen Prince chỉ là một thiếu nữ bình thường hướng nội, và Severus cũng không có ý định cho bất kỳ ai biết về bí mật của mình… Nhưng chuyện này dù sao cũng quá mức hoang đường a!
Vùng xung quanh lông mày Severus lần thứ hai nhảy lên.
“Bình tĩnh một chút.” Hắn an ủi trong lòng, “Chuyện càng không xong mình cũng gặp nhiều lần rồi, cuối cùng ta cũng không bị cuộc sống an tĩnh hiện giờ mài thành phế vật mềm yếu…”
Có điều nghĩ mãi rồi lại nghĩ, kỳ thật hắn không có kinh nghiệm ứng đối chuyện này. Hắn có năng lực chuyên tâm hàng chục năm như một ngày vì một mục tiêu, tại thời khắc nguy cấp có thể bình tĩnh giữ tâm trí —— nhưng trong phương diện giao tiếp, hắn vẫn vô cùng không am hiểu. Ứng đối người xung quanh là ngược điểm của hắn, kết quả hắn xuyên việt hắn vẫn luôn phải giao lưu với người khác, hơn nữa đối phương vẫn là loại hình khó phỏng đoán như tiểu Tom…
Quả thật hắn gặp gỡ rất nhiều sự tình nghiêm trọng hơn bây giờ… Có điều nói thật, những thứ ấy đối với việc hắn xử lý chuyện hiện giờ… những vấn đề nhỏ gà bay chó sủa này thật một chút trợ giúp cũng không có.
Vì vậy Hogwarts năm học mới đã được bắt đầu với tiệc tối phân viện hỗn loạn.
Năm nay Tom Riddle học năm hai, quyết định trọng yếu của cậu chính là —— cậu dự định viết nhật ký. Trang đầu tiên của nhật ký được trang trí tinh tế viết tên cậu và tên Severus, sau đó là nội dung, chủ yếu là quan sát của cậu đối với hai học muội tân sinh Ravenclaw.
“Rốt cuộc… có phải tình địch hay không nhỉ?” Thiếu niên Hắc Ma Vương lâm vào trạng thái khổ não.
Hai nữ sinh này —— Eileen cùng Phirluty —— biểu hiện tương đối bình thường. Xuất thân Muggle Phirluty đối mặt với pháp thuật không hề mới lạ, trừ khóa ma dược các khóa khác đều khá, và Eileen luôn kề bên như bóng hình với nàng vừa khéo bổ sung ngược điểm ấy.
Severus Snape cũng không có tỏ vẻ đặc biệt quan tâm đến Eileen trên khóa PCNTHA, thế nhưng chính hắn vẫn tìm cơ hội chú ý hai cô nữ sinh…
Tính cách Eileen quá mức hướng nội mềm yếu, thoạt nhìn bao giờ cũng là dáng vẻ dễ bị bắt nạt. Có những học sinh Gryffindor cùng Hufflepuff cá biệt dường như hay dùng chút trò đùa dai tổn thương lên người nàng, có điều khi có hiện tượng này, Phirluty Thrye sẽ hấp tấp xông lên.
Quả là đôi bạn tính cách bù nhau.
Ban đầu Severus thấy cô bé Phirluty nghĩ quá mức vừa khớp, vì sao gia đình Muggle trước đây hắn gặp qua lại xuất hiện một phù thủy nhỏ.
Thế nhưng sau khi quan sát một đoạn thời gian, hắn thật tình nghĩ nếu hồi nhỏ Eileen có một người bạn tốt như vậy hẳn là chuyện tốt.
Chưa bao giờ hắn biết đến mẹ mình hồi nhỏ như thế nào nữa…. Trong trí nhớ mẹ hắn là người luôn trầm mặc tái nhợt xanh xao của Đường Bàn Xoay. Một người phụ nữ trầm lặng, tối tăm như vậy, dưới ách bạo lực của chồng bao giờ cũng lựa chọn khóc mà không phản kháng… Lại ngầm dạy con nhỏ Severus học Pháp Thuật Đen…
Hắn không biết kiếp trước Eileen Prince có người bạn Phirluty này hay không… Nhưng mặc kệ có thể mình xuyên việt mang đến ảnh hưởng, hắn đều tương đối thỏa mãn với tình trạng hiện tại.
Hình ảnh hai nữ sinh Ravenclaw cùng nhau đi học quả sáng sủa và đẹp đẽ.
Đó là ánh sáng mà vĩnh viễn sẽ không có khả năng xuất hiện tại Đường Bàn Xoay. Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT