Đợi khi đi ra khỏi nơi này thì Băng Thần quay lại hỏi:

"Bây giờ ngươi có thể dẫn ta về nhà ngươi có được hay không? "

Lữ Vân ngạc nhiên hỏi:

"Thế công tử muốn tới nhà ta làm gì?"

Băng Thần cười nói:

"Ta muốn ngươi tham gia cùng ta vào một kế hoạch có quan hệ tới an nguy của ta, thế nên ta cần phải an bài cho người nhà của ngươi để có sự đảm bảo, cái này thì ngươi sẽ hiểu chứ?"

Lữ Vân thở dài một tiếng nhưng vẫn bình tĩnh nói:

"Ta hiểu rồi, thực ra chỉ cần người nhà ta sống tốt thì họ ở đâu cũng được."

Băng Thần gật đầu nói:

"Ta đảm bảo sẽ an bài cho bọn họ hợp lý đến mức họ cam tâm tình nguyện."

Lữ Vẫn dẫn Băng Thần về nhà của nàng, nhìn từ ngoài vào thì chỉ là một căn phòng nhỏ mà thôi, thế nhưng có lẽ vẫn đủ cho bốn người đủ ở một cách thoải mái, thế nhưng nhìn như thế này thì biết không đủ dư giả để có thêm tài nguyên tu luyện hay đan dược chữa thương.

Khi đi đến gần nhà thì Băng Thần nhỏ giọng hỏi:

"Gia đình của ngươi đã biết ngươi bán mình lấy tiền chưa? "

Lữ Vân lắc đầu nói:

"Ta còn chưa giám nói cho họ nhưng có lẽ khi biết ta bán mình cho công tử chứ không phải một lão bụng phệ như Thủy quản sự thì họ sẽ vui hơn nhiều."

Băng Thần nghe thế thì nhíu mày nói:

"Thế thì ngươi không cần phải nói với họ về chuyện ta đã sở hữu ngươi đâu, dù sao ta cũng muốn họ yên ổn để ngươi toàn tâm giúp ta làm việc."

Băng Thần dứt lời thì đi thẳng về đằng trước trong khi Lữ Vân thì hơi ngẩn người, nàng nghĩ cái gì đó sau đó hơi cười rồi cùng hắn ta vào trong nhà, ngay khi đi vào thì một cậu nhóc đi ra nhìn Băng Thần lạnh giọng hỏi:

"Ngươi là ai?"

Nhìn ánh mắt kiên định của cậu nhóc hắn ta cười nói:

"Ta là bằng hưu và cũng là lão bản của tỷ tỷ ngươi, nghe nàng nói trong nhà có ngươi bị thương tổn thế nên ta muốn giúp, dù sao chuyện ta giao cho tỷ ngươi làm rất quan trọng nếu nàng vì phân tâm mà thất bại sẽ khiến ta thiệt hại rất lớn."

Hắn thấy cậu nhóc kia đã thả lỏng người thì khẽ cười nói:

"Cậu nhóc ngươi tên gì?"

Giải tỏa bớt nghi ngờ thì cậu nhóc lại quay về con ngươi chất phát như bình thường, hắn ta gãi đầu khẽ nói:

"Thưa ngài ta tên Lữ Hoàng."

Băng Thần cười nói:

"Tỷ ngươi làm việc vất vả hóa ra ở nhà có đứa em ngoan thế này mới khiến nàng phấn đấu như thế."

Lữ Hoàng gãi đầu vẻ mặt xấu hổ không biết làm gì thì Lữ Vân đã cười mắng:

"Còn không mau đi lấy nước cho lão bản, đệ muốn tỷ bị trừ lương hay sao." 

Hắn ta sau đó giật mình nói:

"Xin lỗi mọi người tại đệ hơi bất ngờ bây giờ đệ đi pha nước ngay."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Cũng không cần đâu ngươi đi theo ta, đợi ta chữa xong cho cha mẹ ngươi sau đó chúng ta nói chuyện nghiêm túc một chút."

Lữ Hoàng gật đầu ngoan ngoãn đi theo, được Lữ Vân dẫn vào trong phòng thì Băng Thần thấy ngay hai vị kia bị thương khá nặng, hắn lấy ra hai viên đan dược cho họ ăn sau đó truyền cho họ sinh mệnh năng lượng.

Thương tích bên ngoài cùng nguyên khí của Yêu thú thâm nhập nhanh chóng bị phá tan, các vết thương hồi phục với tốc độ cao, hai người kia thở nhẹ nhàng hơn, hắn hơi điểm nhẹ huyệt khiến cho hai ngươi tỉnh lại.

Người nam nhân vẻ mặt hơi bất ngờ nói:

"Ta còn sống sao." 

Lữ Hoàng ôm lấy hắn ta tròng mắt rưng rưng, trong khi đó Lữ Vân cũng an ủi mẹ của mình, sau một hồi nàng chỉ về phía của Băng Thần rồi nói:

"Giới thiệu với mọi ngươi đây là lão bản của ta."

Nàng cũng muốn nói tên của hắn nhưng nàng không biết nhưng Băng Thần đã nhanh trí nói:

" Ta tên Băng Thần xin chào mọi người."

Người nam nhân cố gắng đứng dậy muốn quỳ xuống nhưng Băng Thần đã đỡ hắn dậy khẽ nói:

"Không cần như thế đâu, ngươi ngồi lên giường nghỉ ngơi đi ta có chuyện cần nói."

Lữ Vân cũng phụ họa:

"Lão bản đã nói như thế thì cha mẹ cứ nghỉ đi, với lại lão bản có chút chuyện cần giao phó."

Nữ nhân trung niên khẽ nói:

"Ân nhân cần chúng ta giúp gì sao?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Thực ra chuyện này có liên quan đến Lữ Vân, khoảng thời gian tới ta cùng nàng sẽ làm một vụ rất lớn có thể tiêu tốn cả năm sáu năm thời gian mới có thể trở về, tất nhiên sẽ có lợi rất nhiều cho gia đình, thế nhưng chuyện này có liên quan đến sự an nguy của ta nên dù tin ta vẫn cần có sự đảm bảo.

Trước tiên hai vị sẽ sống trên lãnh địa của ta còn Lữ Hoàng sẽ đi vào thế lực của ta để học tập và tu luyện, ta đảm bảo nếu hắn ta chăm chỉ và có chút thiên phú thôi thì thành tựu sẽ không nhỏ, học trong những học viện rác rưởi của mấy tòa thành này chẳng thế nào sánh bằng.

Hai vị điều kiện sống sẽ được ta hỗ trợ hết mình đồng thời ta cũng cho hai vị quyền lựa chọn nơi ở cho mình nhưng nhất định phải là nơi ta có thể kiểm soát, ta làm thế cũng vì an toàn của mình thế nên mong hai vị thông cảm trước."

Nam nhân cười nói:

"Bổn nhân sinh ra ở thế giới này tất nhiên phải biết những chi tiết cơ bản như thế, công tử đã chịu chiếu có gia đình chúng ta thì ta còn từ chối thì quá mức không biết điều, chỉ là không biết nơi ở thì có những sự lựa chọn như thế nào."

Băng Thần cười chỉ chính mình rồi nói:

"Như các vị đã thấy ta chính là người chơi của một thế giới khác, ta có thể cho các vị qua thế giới bên kia hoặc thế giới này, tất nhiên có lẽ cuộc sống an bình thì thế giới này tốt hơn rất nhiều thậm chí ta có thể sắp xếp chút việc để hai ngươi bớt buồn."

Lữ Hoàng chỉ mình rồi nói:

"Lão bản ngài có thẻ cho ta biết ngài nói nơi học tập và tu luyện của ta sẽ như thế nào không?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Nơi ta muốn ngươi vào tên là Thiên Long Bang do ta thành lập, trong đó chỉ cần ngươi chịu khó phấn đấu và có thiên phú tốt thì tu vi sẽ nhanh chóng phi thăng, thậm chí nếu được các vị đường chủ tin tưởng thì có thể nhanh chóng lên chức.

Đương nhiên do tỷ ngươi làm việc trực tiếp cùng ta thế nên ta sẽ ưu tiên cho ngươi có sẵn công pháp tu luyện và một chút tài nguyên, còn lại thì ngươi phải tự phấn đấu, còn hai vị thì quyết định sớm để ta còn sắp xếp."

Người nam nhân kia cười nói:

"Lữ Hiệp ta sống ở thế giới này cũng đủ lâu rồi thế nên còn muốn gắn bó thêm, công tử cứ sắp xếp cho vợ chồng ta có việc gì đó để làm."

Băng Thần thấy bọn họ biết điều như thế thì vui vẻ nói:

"Như thế thì tốt, lương của Lữ Vân chắc nàng cũng chẳng cần xài bởi vì làm việc cùng ta cũng sẽ không có nhiều thời gian để sử dụng tiền đầu, hai người bọn ta đã thống nhất kế hoạch 5 năm rồi thế nên tiền lương trong khoảng thời gian này ta sẽ đưa trước cho gia đình."

Hắn lấy ra năm trăm triều rồi cười nói:

"Ta sắp xếp như thế mọi người đã cảm thấy được chưa?"

Lữ Hiệp cười nói:

"Cả đời chúng ta chỉ sống vì con cái của mình thế nên chúng có tương lai thì chúng ta sẽ không còn gì để yêu cầu thêm rồi."

Băng Thần thấy mình đã sắp xếp ổn thỏa thì nói:

"Thế thôi ta có việc phải đi trước ngày mai ta sẽ tới và mang các ngươi tới chỗ ở mới."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play