Thủy Hùng khẽ vuốt trán rồi nói:

"Các ngươi quên mất kẻ trực tiếp dẫn đến sự nhục nhã của hắn hay sao, phía sau lưng hắn là cả một đại tổ chức có thể hủy diệt được Bạch gia chúng ta đấy ngươi không bị ngốc chứ lục đệ,có lẽ ngươi lên đi nghỉ dưỡng một thời gian rồi hãng quay lại làm việc."

Lục trưởng lão bây giờ cũng đã nhận ra mình nói chuyện ngu xuẩn như thế nào nên đành câm miệng, Thủy Hùng thở dài nói: 

"Gia đình chúng ta dạo này gặp nhiều trắc trở quá, các ngươi không cần lo cho tam đệ, đợi xong chuyện trong bí cảnh rồi thì thông báo cho đệ ấy sau cũng không muộn."

Vẻ mặt hắn buồn thiu cả người cảm giác có chút hư, mấy huynh đệ ai cũng biết chuyện đều do tam trưởng lão và tứ trưởng lão gây ra thế nhưng biết sao được, nhị trưởng lão khẽ giọng nói:

"Đại ca hay huynh tái giá đi, dù sao Bạch Phượng tộc không thể không có người kế thừa được, chỉ có con của huynh mới có thể danh chính ngôn thuận lên nắm quyền."

Mấy người kia cũng liên tục gật gù đồng ý nhưng Thủy Hùng cười nhạt nói:

"Cái chức gia chủ này ta chẳng ham, nếu các đệ ai có thể sinh ra một người thừa kế ta sẵn sàng nhường chức vụ này luôn, thực sự trong lòng ta vẫn chỉ có nàng thôi, các ngươi cố gắng đi chuyện này ta không làm được."

Đám người nghe xong thì lặng cả người, khi xưa họ tranh thừa sống thiếu chết chức gia chủ thì cái người duy nhất không tranh lại được, dù sao hắn ta đã phải hi sinh quá lớn thế nên cha của bọn họ trực tiếp nhường chức cho Thủy Lân rồi bế quan luôn.

Nhị trưởng lão khẽ giọng hỏi:

"Kẻ mà Thủy Anh mang về thực lực thật sự đáng sợ như thế sao?"

Thủy Hùng gật đầu nói:

"Hắn ta mạnh đến mức khó tin, hôm qua khi ta đề nghị thấy mặt để nói chuyện nghiêm túc thì hắn ta kiếm không biết đã kề cổ ta từ khi nào, theo ta điều tra thì mạnh như vậy người chỉ có thể đến từ thế giới bên trên, có lẽ trước kia hắn ta làm nhiệm vụ nên mắc kẹt tại đây."

Nhị trưởng lão nghe thế thì không khỏi thở phào một hơi sau đó khẽ nói:

"Lần này có lẽ phải nhờ đến cha và lão tổ xuất quan để đảm bảo, nếu hắn ta hoàn thành nhiệm vụ thì muốn làm gì mặc kệ nhưng nếu không hoàn thành thì cha và lão tổ sẽ lo chuyện này, dù sao Bạch Phượng tộc chúng ta cũng không thể mất một khoản tiền lớn như thế một cách vô ích được.

Thậm chí nếu hắn ta chết cũng được thế nhưng nhất định không được để tiền của chúng ta phí hoài, còn nếu hắn ta giết thành cồng thì chúng ta không cần quan tâm đến hắn ta nữa nhưng nếu gặp lại được hắn thì nên bỏ chút tiền trừ khử đi một ít đối thủ."

Thủy Hùng gật gù nói:

"Ta chỉ sợ hắn làm xong nhiệm vụ thì sẽ bỏ đi thôi, dù sao ta đã chọn cách xác định sống chết bằng hồn ngọc rồi, hắn ta sau đó chắc chắn sẽ rời đi còn việc chúng ta gặp được hay không có lẽ chỉ có thể xem vận khí thôi."

Nhị trưởng lão khẽ giọng hỏi:

"Người này đã lưu lạc ở thế giới này thì sao chúng ta không tìm cách lung lạc."

Thủy Hùng lắc đầu nói:

"Không biết hắn ta cần gì thì làm sao chúng ta có thể cung phụng được, nếu không tốt còn chọc cho hắn tức giận nên thì không tốt chút nào, dù sao đang trong thời kỳ phi thường nên cẩn thận một chút."

Mấy trưởng lão đều đồng ý với quyết định của Thủy Hùng, nhị trưởng lão khẽ lên tiếng:

"Mọi người nhanh chóng kiểm tra thêm thiệt hại bao nhiêu với lại có thiệt hại về người hay không."

"Vâng "

Mọi người sau đó tản ra mỗi người một hướng, Băng Thần cũng chẳng quan tâm lắm và vẫn ngồi uống trà như bình thường, Thủy Hùng nhanh chóng đi đến sau đó ngồi xuống hỏi:

"Ngài có thấy Lan nhi đâu không?"

Băng Thần nhìn hắn hỏi:

"Lan nhi là ai?"

Thủy Hùng cười nói:

"Chính là cô gái dẫn ngài tới đây đó, chẳng lẽ ngài không thấy nàng ta?"

Băng Thần khẽ nói:

"Từ lúc đóng cửa lại thì đã không thấy rồi, có lẽ tìm trong đống bụi bên ngoài có khi các ngươi sẽ tìm được nàng đấy."

Thủy Hùng nghe thấy thế thì đã biết số phận của Lan nhi rồi nên khẽ nói:

"Chút nữa sẽ có người dẫn công tử qua chỗ ở mới, xin lỗi vì đã khiến ngài thêm phiền."

Băng Thần không quan tâm mà vẫn đều nói:

"Không quá quan trọng."

Thủy Hùng nghe thế thì thở phào một hơi rồi hỏi:

"Xin hỏi ngài có muốn nhận thêm nhiệm vụ không vậy?"

Băng Thần lạnh giọng nói:

"Nhiệm vụ chính thời gian đã rất gần, ta sẽ nhận nhiệm vụ nhưng chỉ thực hiện sau khi hoàn thành nhiệm vụ chính nếu ngươi đồng ý thì đưa đơn hàng tới phòng của ta, những đơn hàng nào ta nhận thì sẽ làm còn nếu cảm giác không dễ dàng ta sẽ không làm."

Thủy Hùng vui vẻ đưa cho Băng Thần mấy cái tờ giấy ghi sẵn một số mục tiêu, Băng Thần nhíu mày nói:

"Ta nhận hai cái mục tiêu này còn những cái khác ta tạm thời không làm bởi tổ chức có quy định chỉ giúp một thế lực diệt trừ năm người trong mười năm, đây là quy củ ngươi hiểu chứ?"

Thủy Hùng nghe thế thì khẽ cười nói:

"Quy định là chết còn người là sống ngài không thể phá lệ một lần hay sao?"

Băng Thần lạnh giọng nói:

"Quy củ của tổ chức chúng ta, ngươi đã hai lần muốn ta phá quy củ, lần thứ ba thì người trong tổ chức chúng ta sẽ không bao giờ nhận đơn hàng từ Bạch Phượng tộc ngươi rõ chưa?"

Thủy Hùng tuy không cam tâm nhưng vẫn phải khách khí nói:

"Không biết thực hiện hết những nhiệm vụ này thì mười năm nữa chúng ta tìm kiếm người của tổ chức như thế nào?"

Băng Thần cầm lấy một mảnh ngọc ném ra rồi nói:

"Mười năm nữa nếu cần giết ai thì bóp nát nó sẽ có người tới nhận nhiệm vụ, thế nhưng các ngươi phải nhớ rõ là đơn hàng giới 10 tỷ chúng ta sẽ không nhận, nếu có đủ năm đơn thì phải trên 40 tỷ."

Thủy Hùng gật đầu nói:

"Ta đã biết rồi, bây giờ ta sẽ tìm người mang công tử tới nơi nghỉ ngơi mới."

Băng Thần không nói gì cả mà chỉ tiếp tục ngồi uống trà, Thủy Hùng cũng không biết được sau lớp mặt nạ Băng Thần đang cười vui như thế nào, thấy một người bị mình chém gió tung não mà vẫn tin sái cổ quá là quá mức vui vẻ đi mà.

Chỉ tiếc cười to thì lộ liễu quá lên hắn ta chỉ cười thầm mà thôi, hắn nghĩ chắc bây giờ Thủy Hùng đang tự tưởng tượng ra một thế lực siêu cấp khổng lồ có thể giúp hắn ta trừ khử không ít người nhưng nào biết mình đang ăn cú lừa

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play