Băng Thần thề thốt khiến cho trong lòng của nàng nhẹ nhàng đi rất nhiều, Hồng Hạ ăn xong bữa sáng thơm ngon thì cũng Băng Thần trở về ký túc xa Lam Hoa Cung, về đến nơi thì Hồng Thiên Nữ và Bạch Mẫu Đơn đã chờ sẵn từ đời nào.

Hồng Hạ đi thẳng lên phòng còn Băng Thần thì dĩ nhiên muốn đi tìm lão bà của mình, các nàng chắc cũng phải về rồi mới đúng, Băng Thần sau đó phải mất một thời gian khá dài mới gặp gỡ an ủi hết được các nàng, đặc biết mấy người mang thai thì càng phải căn dặn kỹ càng.

Gặp ai cũng suôn sẻ chỉ khi hắn tới phòng của Liễu Như Ý và Khương Ngọc Hà thì mới có chuyện để nói, cả hai người dường như đều rất xấu hổ khi đối mặt với Băng Thần, thấy hắn ta vừa vào nàng liền đứng lên khẽ giọng nói: 

"Huynh cùng mẹ nói chuyện ta đi ra ngoài trước."

Băng Thần kinh nghiệm đầy mình thế nên biết chắc chắn nếu bây giờ không gỡ bỏ lo lắng trong lòng của nàng thì mình khó lòng nào có thể ổn định tình hình sau này, đừng nhìn nàng có vẻ cam chịu thế nhưng thực ra nàng đang không thể phản kháng và rất muốn có một câu trả lời từ hắn.

Nắm lấy tay nàng kéo một cái để nàng ngồi trong lòng của mình Băng Thần khẽ giọng hỏi:

"Nàng có giận ta không?"

Liễu Như Ý có vẻ hơi bối rối trước câu hỏi của hắn, Băng Thần sáo lộ sâu cực kỳ, hắn ta vuốt nhẹ mái tóc của nàng rồi nói:

"Ta biết nàng trong lòng có giận ta thế nhưng mọi chuyện đã như thế này rồi, nếu có thể nói cái gì đó thì ta chỉ biết nói xin lỗi mà thôi, hi vọng nàng suy nghĩ thoáng hơn đừng để truyện này làm nàng buồn, lúc nào thấy tức giận cần chỗ xả ra thì cứ chửi ta là được."

Liễu Như Ý thấy hắn chủ động xin lỗi mình thì trong lòng bỗng như có cái gì đó tan biến, nàng khẽ cười nói:

"Thực ra ta đã chấp nhân chuyện này từ rất lâu rồi, huynh sau này nhớ phải chiếu cố mẹ con ta tốt vào là được."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Cái này thì tất nhiên rồi, ta đã bao giờ làm nàng thất vọng chưa."

Liễu Như Ý trợn tròn mắt nhìn hắn, Băng Thần bỗng nghĩ tới hình như mình ngủ mẹ nàng đã làm nàng thất vọng rồi, hắn cười trừ khẽ nói:

"Mấy lần trước sinh nhật của nàng ta không thể tham dự bây giờ ta cho nàng chọn một điều để ta thực hiện, chỉ cần ta thực hiện được thì sẽ làm ngay cho nàng."

Khương Ngọc Hà liên tục nháy mắt cho con gái để nàng biết đường nói chuyện, Liễu Như Ý biết mình nên nói chuyện cẩn thận thì sau một hồi suy nghĩ nàng mới nhỏ giọng nói:

"Ta trở thành nữ nhân của huynh lâu như thế rồi nhưng gặp mặt nhau chẳng được bao nhiêu, hay lần này quay trở về U Minh sever huynh cho ta theo với nhé."

Băng Thần gật đầu nhẹ nhàng nói:

"Thế nhưng nàng phải nhớ rõ rằng chuyển sever sẽ mất kha khá cấp độ đấy." 

Liễu Như Ý dí dỏm nói:

"Ta biết chắc chắn huynh sẽ bù lại cho ta đúng không lão công."

Băng Thần nghe đến đây thì chắc chắn mọi chuyện êm xuôi rồi nên khẽ nói:

"Nàng đi cũng được nhưng phải thông báo cho các tỷ muội cùng biết, bọn họ hiểu chuyện sẽ thông cảm cho ngươi, còn Ngọc Hà nàng có muốn đi theo Như Ý không?"

Khương Ngọc Hà lắc đầu nói:

"Ngươi không cần lo cho ta, Thiên Khánh sever đã trở thành gốc rễ của ta rồi, có lẽ do thiên phú hơi yếu nên ta thăng cấp hơi chậm, nếu chuyển sever thì sẽ thua thiệt quá nhiều."

Băng Thần nghe thấy lý do này cũng rất hợp lý nên không bàn cãi gì thêm, nhưng sau một hồi nói chuyện thì hắn ta lại hỏi:

"Trong tất cả mọi người chỉ có ngươi thăng cấp kém hay còn nhiều người khác nữa?"

Khương Ngọc Hà xấu hổ nói:

"Có mình ta thăng cấp chậm thôi, những người khác đều hơn ta ít nhất 100 cấp rồi."

Băng Thần có chút quỳ vối cô nàng này rồi, hắn ta cười nói:

"Thế thì nàng càng phải đi qua U Minh thế giới định cư, tuy ban đầu sẽ thiệt thòi thêm một ít cấp độ thế nhưng qua đó ta có thể sắp xếp người kéo cấp nàng, như thế sẽ rất nhanh thôi nàng sẽ bắt kịp với mọi người, đã thế còn không tốn quá nhiều công sức."

Khương Ngọc Hà có chút do dự nên Băng Thần lần này nháy mắt với Liễu Như Ý nhờ nàng thuyết phục dùm mình, Liễu Như Ý nhận được tín hiệu thì khẽ giọng nói:

"Mẹ đi theo ta đi, nếu không thì ai chăm sóc cho đứa bé trong bụng cùng với ngài, dù cho bây giờ nó chưa thành hình nhưng không có nghĩa là sẽ không xảy ra vấn đề, hai mẹ con chúng ta vẫn cố gắng chiếu có nhau thì tốt hơn."

Có hai người liên tục thuyết phục thì nàng cuối cùng cũng chịu đi theo Băng Thần đến U Minh thế giới, thế nên trước tiên hắn ta cần thương lượng với Hồng Thiên Nữ trước đã, với lại hắn ta muốn báo thù nàng ấy, cả cuộc đời hắn mấy khi bị người đánh dã man như thế.

Trong lúc Băng Thần còn đang lo đi thăm mấy bà vợ thì Hồng Hạ lại chẳng dễ chịu chút nào, vừa vào phòng thì mẫu thân cùng tỷ tỷ đã nhanh chóng đột nhập vào phòng nàng ngay khi nàng còn chưa kịp làm gì.

Nàng nhìn mẫu thân lo lắng hỏi:

"Có chuyện gì vậy mẹ?" 

Bạch Mẫu Đơn đi tới cạnh nàng tay không chút do dự mò xuống váy của nàng, Hồng Hạ muốn dãy giụa nhưng tất cả chỉ là vô ích khi tỷ tỷ đã không chế nàng từ bao giờ, kết cục là Bạch Mẫu Đơn chỉ hơi kiểm tra thì tay nàng đã ướt đẫm và đầy mùi tinh hoa rồi.

Quả thật Băng Thần quá mức nhiệt tình thế nên trong người nàng đến tận bây giờ vần còn đang rỷ chút chút ra ngoài, nàng chỉ cần đứng yên một chút thì khỏi cần đưa tay kiểm tra thì Bạch Mẫu Đơn vẫn sẽ thấy như thường thôi.

Hồng Thiên Nữ thì đã thấy thông tin trên mạng rồi nhưng nàng chưa hệ có ý định nó cho mẹ mình biết, Bạch Mẫu Đơn thở dài rồi nói:

"Chút nữa mẹ nấu thuốc tránh thai gia truyền cho ngươi uống."

Hồng Hà lắc đầu nói:

"Ta không muốn uống thuốc tránh thai."

Bạch Mẫu Đơn và Hồng Thiên Nữ trợn mắt nhìn nhau, có lẽ bọn họ vẫn đánh giá quá thấp sự nguy hiểm của Băng Thần đối với nữ nhân rồi, Hồng Hạ lại muốn bỏ chạy nhưng Hồng Thiên Nữ đã ôm nàng lại từ bao giờ.

Quan sát thật kỹ thì rất nhanh chóng Bạch Mẫu Đơn thấy nàng ta không bị lại thôi miên hay bùa chú nào cả, cuối cùng dù họ không muốn nhưng vẫn phải công nhận Hồng Hạ đã hết thuốc chữa, mới chính thức quen nhau một tuần đã muốn sinh con cho người ta.

Trong khi Bạch Mẫu đơn còn đang suy nghĩ thì Hồng Thiên Nữ nhỏ giọng hỏi:

"Tên này được mấy tiếng?"

Hồng Hạ dù hơi ngại những vẫn thẳng thắn trả lời:

"Ta không biết giới hạn của hắn ở đâu vì sau mười tiếng thì ta đã phải chủ động chịu thua rồi, tổng cộng có gần mười tiếng không biết mệt mỏi, vẻ mặt hắn ta còn thèm thuồng thấy rõ, đó là chưa kể lúc mới đi hắn cũng mới làm chuyện đó cả ngày với bốn nàng kia xong."

Bạch Mẫu Đơn tưởng không nghe nhưng hóa ra lại nghe hết, nàng nhìn con gái mình rồi nói:

"Có chút nào quá hay không?"

Hồng Hạ chẳng nói gì mà chỉ tạo ra hai cuộn băng rồi nói:

"Không tua nhanh mọi ngươi mới thấy được cảm giác mạnh từ Băng Thần, hắn ta rõ ràng như thế 

lúc nào cũng cuồn cuộn khí thế khiến nàng có đôi lúc hơi sợ hãi, ta nghĩ tất cả những gì các tỷ muội miêu tả từ trước tới giờ đều đúng thiệt."

Bạch Mẫu Đơn đang suy nghĩ vẩn vơ một lúc thật lâu thì tiếng võ cửa vang lên, cứu tinh của hai nàng đã tới, Hồng Phật Nữ buông tiểu muội ra để đi mở cửa mà không biết ai ở phía ngoài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play