Băng Thần kiểu gì cũng không ngờ mình chở thành người bị chơi qua đường, nếu hắn ta có biết đi chăng nữa thì cũng chỉ cười trừ thôi, hắn chơi qua đường còn được chứ làm gì có chuyện nữ nhân khác chơi qua đường hắn ta bao giờ.
Hồng Thiên Nữ cũng đang lo lắng chuyện này, một tên đào hoa đi chơi chung với một thiếu phụ khát tình hâm mộ hắn ta từ trước thì kết quả sẽ như thế nào ai cũng đoán được, thế nhưng có vẻ mọi người đều nghĩ quá tệ về Hồng Hạ rồi.
Thực ra Hồng Hạ cảm giác lần này nàng ấy đi chơi với thần tượng của mình, chẳng qua khi mẹ của mình nói thể thì nàng mới tức giận đáp trả như thế, kiềm nén qua lâu thì cũng sẽ đến lúc phải xả ra thôi chứ nếu không ai chịu được.
Có điều nếu chụp được vài tấm hình thân mật để chọc tức Hồ Khải thì càng tốt, có điều nàng không biết Băng Thần có chịu giúp nàng không, nhưng nàng có lý do để nhờ vả hắn ta mà gần như chắc chắn một người đều sẽ giúp.
Lúc Hồng Hạ chuẩn bị xong thì cũng tối rồi, không phải nàng chuẩn bị lâu mà do Băng Thần đã chiều bốn cô nàng kia từ sang đến tận 8 h tối mới đi ra khỏi Kim Long trù phòng, tắm rửa sau đó đi ra ngoài cũng đã gần 9 h đêm.
Thấy nàng mặc một bộ váy xinh đẹp đi ra ngoài thì Băng Thần không khỏi tắc lưỡi, theo như thông tin thì đóa hoa nhài này đã cắm trên bãi phân trâu quá lâu rồi, nếu không phải bản thân có quá nhiều nữ nhân rồi thì hắn ta sẽ chủ động đi giải cứu nàng.
Hồng Hạ vui vẻ nói:
"Huynh chờ ta có lâu không?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Không lâu lắm, bây giờ chúng ta đi đâu, với lại ta có một chuyện muốn hỏi không biết muội có trả lời được không?"
Hồng Hạ mỉm cười nói:
"Huynh hỏi đi ta sẽ trả lời nếu có thể?"
Băng Thần khẽ giọng hỏi:
"Thực ra vì an toàn của các lão bà ta đã điều tra những người quanh các nàng, theo ta biết thì 12 h đêm là lúc muội được sinh ra sao muội không ở nhà với mẹ và tỷ tỷ mà muốn ra ngoài với ta?"
Hồng Hạ lắc đầu cười khổ nói:
"Thực ra năm nào ta cũng tổ chức sinh nhật vào ngày hôm sau nhưng cũng chẳng có gì vui vẻ, bạn trai ta thì chắc huynh cũng điều tra được hắn ta như thế nào, ta thực ra hôm nay muốn đi chụp với huynh vài tấm hình để chọc tức hắn ta."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Chuyện của muội ta biết thế nên ta không đọc kỹ thông tin về tên kia thì còn tưởng hắn ta bị mù, tự nhiên bỏ một mỹ nhân xinh đẹp đi cua hai cái xấu nữ, chuyện của muội ta sẽ giúp đồng thời vừa để mừng sinh nhật muội cũng như ngày ta trả thù thành công chúng ta sẽ làm một chầu giã ngoại thật vui vẻ.
Có điều sẽ phải đi hơi xa muội có chịu không? Nếu muội không muốn thì chúng ta chọn một nhà hàng cũng mấy chỗ vui chơi cũng được, còn nếu đi chỗ kia thì ta sẽ trực tiếp làm vài món và đã muội một chầu rượu ngon."
Hồng Hạ mắt sáng lên nói:
"Huynh chịu bỏ rượu ra ư, thế thì tại sao không, chúng ta xuất phát ngay thôi."
Hồng Hạ rất thích uống rượu ngon, thể chất ngươi tu luyện quá tốt khiến cho không phải uống rượu vào là có thể say, thế nhưng rượu Băng Thần để lại cho nữ nhân của hắn nàng đã có may mắn được thử.
Rượu vừa ngòn vừa mạnh khiến nàng say cả ngày ngủ một giấc dài mới tỉnh, thế nhưng khi tỉnh lại thì không có chút nào mệt mỏi mà cả người rất sảng khoái, thậm chí tu vi còn có một chút tiến bước nữa cơ, thứ này có tiền không mua được thế nên Băng Thần chịu bỏ ra thì tốt quá.
Băng Thần đưa tay ra rồi nói:
"ĐI với ta."
Hồng Hạ nắm chặt lấy tay của hắn ta sau đó hai người phi hành chậm rai trên không trung, từ trên cao nàng cùng hắn lướt qua những vùng đất đẹp như trong mơ mà nàng chỉ có thể thấy trên mạng, hai người lướt đi trên mặt biển phát sáng lung linh đầy mộng mơ.
Băng Thần dừng lại cười nói:
"Muội đợi một ta một chút."
Lao xuống mặt nước một thời gian sau đó hắn ta đi lên với một con cá nhỏ, hơi mỉm cười nói:
"Loài cả này chỉ ở đây mới có, mùi vị cực kỳ thơm ngon ăn không cần gia vị vẫn ngon, tất nhiên ta sẽ cố gắng chế biến để nó ngon hơn."
Cứ đi qua một nơi Băng Thần đều bắt lấy một con vật hay hái lấy một vài thứ, Hồng Hạ lúc này càng hiểu tại sao nhiều nữ nhân yêu thích hắn ta như thế, rõ ràng trong người có đồ ăn đóng sẵn nhưng lại muốn tự tay đi nấu cho nàng.
Hai ngươi lại chỉ mới gặp nhau thì được mấy ai phóng khoáng như hắn, đến trên một ngọn núi rất cao Băng Thần hạ xuống cùng nàng, phía ngoài ngọn núi này có kết giới mà chỉ Băng Thần mới có cách để đi qua.
Hồng Hạ đi xuống dưới thì há hốc mồm khi nơi đây giống quang cảnh trong mấy câu chuyện cổ tích vậy, Băng Thần lấy ra một chiếc khăn lớn rải trên một tảng đá rất lớn rồi tạo ra một cái bếp củi truyền thống.
Nhanh chóng sơ chế rồi chế biến từng món ăn một, hắn ta nghiêm túc khiến cho Hồng Hạ nhìn đến mê mẩn, hít thở bầu không khí trong lành cũng làm cho nàng thoải mái hơn rất nhiều, khung cảnh xinh đẹp xung quanh cũng khiến cho tâm hồn nàng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Nàng ta hoàn toàn không biết Hồng Thiên Nữ đã theo đuôi hai người từ tận khi nào, Hồng Thiên Nữ càng không biết mẹ mình đã theo sau nàng từ khi nào, thế nhưng hai người đều có chúng một mục đích đó chính là ngăn cản Băng Thần hại đời Hồng Hạ.
Nhưng khi thấy hai người đi vào Đế Vương Thần Sơn thì họ tiu nghỉu, nơi này vốn nổi tiếng với khung cảnh cực kỳ đẹp nhưng đã bị Vương Thiên đại đế chiếm làm của riêng từ rất lâu, lớp kết giới kia không thể nào phá hủy với tu vi nông cạn của hai nàng.
Chưa kể phía bên ngoài kết giới nhìn vào thì thấy rõ còn phía bên trong nhìn ra thì chỉ thấy được bầu trời đầy sao thôi, điều này nói cho họ biết dù hai người kia có làm gì thì họ cũng chỉ có thể trơ mắt ra mà nhìn.
Hồng Thiên Nữ thở dài một hơi rồi bỏ về bởi nàng còn quá biết về Băng Thần rồi, nhìn vẻ mặt mê trai của muội muội thì nàng biết không xong rồi, Bạch Mẫu Đơn thì có chút tự tin rằng con gái sẽ giữ mình được.
Băng Thần hơi bóp ấn kí một cái, lớp hết giới lập tức biến đổi khiến cho quang cảnh chân thực phía ngoài hiện ra khiến cho muốn ở lại xem và chuẩn bị rời đi hai mẹ con đều phải rối rít bỏ chạy trả lại không gian riêng tư cho hai ngươi.
Cảnh sắc bên ngoài lúc này cực đẹp, trăng tròn chiếu sáng khắp nhân gian, đã thế mặt trăng ở đây còn mang theo sắc xanh rất đặc trưng càng khiến không gian trở lên thơ mộng, những vì sao thì chi chít trên bầu trời.
Xong xuôi hết tất cả thì cũng đã gần mười hai giờ rồi, Băng Thần khẽ giọng hỏi:
"Chính xác muội sinh vào mấy giờ mấy phút?"
Hồng Hạ mỉm cười nói:
"Muội xinh vào 12 giờ 12 phút 12 giây, huynh thấy các con số này có đẹp không?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ngày mai lại là ngày 12 tháng 12, ta có chút ghen tỵ rồi đấy."
Tay hắn ta khẽ bóp pháp quyết một lần nữa, trên màn kết giới kia hiện ra thời gian 12 phút 12 giây đếm ngược, Hồng Thiên Nữ trùng hợp phát hiện ra mẹ của mình, nàng muốn nói gì nhưng Bạch Mẫu Đơn ra hiệu im lặng.
Bạch Mẫu Đơn lúc này đã ý thức được sự nguy hiểm của Băng Thần rồi, nàng đi lại gần Hồng Thiên Nữ dùng nguyên khí truyền âm:
"Ngày vui của muội muội ngươi thôi chúng ta mặc kệ nàng đi, mẹ con chúng ta đi về chuẩn bị xinh nhật thật hoành tráng cho Hạ nhi, nhất định không được thua ngươi ngoài."
Hai người đi được một lúc thì thời gian trên kết giới cũng cần điểm, kết giới thời gian cũng đi về cuối.
"10"
"9"
"8"
.......
"3"
"2"
"1"
Thời gian vừa kết thúc hắn quay qua phía nàng nhỏ giọng nói:
"Chúc mừng sinh nhật."
Không biết từ đâu Băng Thần lấy ra một chiếc bánh kem có mười tám cây nến cười nói:
"Muội thổi rồi ước đi."
Hồng Hạ nhìn chiếc bánh kem rồi nói:
"Nhưng muội đâu còn ở tuổi 18."
Băng Thần khẽ giọng cười nói:
"Trong mắt ta bây giờ muội đẹp như một cô hái vừa tròn 18 vậy, ta cũng mong muộn muội mãi mãi như thế này thế nên mới cắm 18 ngọn nến."
Hồng Hạ tim đập rộn ra, tuy chưa đến một ngày tiếp xúc nhưng nàng có cảm giác mình đã yêu mất rồi, sao trên thế gian lại có người đàn ông ngọt ngào như thế này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT