Khương Ngọc Hà lo sợ gật đầu nói:

"Ta biết rồi."

Băng Thần đi xuống dưới thì chị em Tử Mộng mới cảm giác yên tâm, Tử Mộng đợi hắn đến gần rồi nhỏ giọng hỏi: 

"Mọi chuyện ổn chứ?"

Hắn ta mỉm cười nói:

"Cứ yên tâm đi không có vấn đề gì rồi, mọi rắc rối đã được giải quyết."

Hắn nhìn xung quanh rồi hỏi:

"Chúng ta lúc nào tập trung và tập trung ở đâu?"

Tử Mộng chỉ về một đám đông rồi nói:

"Chúng ta tập hợp chung với bọn họ sau đó rồi lão sư sẽ dịch chuyển chúng ta tới nơi."

Băng Thần cùng hai cô nàng đi tới nơi thì thấy lão sư đã bắt mở cổng dịch chuyển rồ, mọi người đang lần lượt đi vào, đến phiên Băng Thần cùng hai cô nàng đi tới thì không phải đông người cho lắm, bước qua cổng không gian với Băng Thần thì không xa lạ gì nhưng đối với hai cô nàng lại rất mới.

Tử Mộng cảm giác giống như mình đang bước xuống một bậc thang vẫy, bước chân của nàng bỗng nhiên bị hụt một cái, Băng Thần thì thản nhiên quan sát chung quanh, kiếp trước hắn là võ giả thể nên không được đi thực chiến như thế này.

Nhìn ngó xung quanh xong rồi thì Băng Thần mới hỏi:

"Rốt cuộc cụ thể thì chúng ta làm sao hay chỉ việc vào rừng giết yêu thú thôi hay còn chuyện gì khác nữa?"

Tử Mộng lắc đầu nói:

"Ta cũng không biết nữa, nghe đâu mỗi năm một khác nhưng sẽ không bao giờ có nhiệm vụ gì qua khó đâu, bây giờ chúng ta chỉ cần chờ đợi là được."

Ngồi im lặng tại chỗ được một lúc thì đúng là có một người giáo viên xuất hiện mỉm cười nói:

"Chắc có lẽ mọi người cũng thắc mắc rốt cuộc năm nay luật lệ như thế nào phải không?"

Mọi người bắt đầu bàn tán một chút nhưng lão sư chỉ cười và nói:

"Thực ra năm nay chỉ cần mọi người kết thành tổ đội năm người giết một con yêu thú bẻ lấy răng nay sau đó sống trong rừng 7 ngày là được, có điều năm nay yêu thú trong khu rừng này không hề yếu đâu.

Ai bị yêu thú làm bị thương thì sẽ mất tư cách tham dự, tất nhiên những người thất bại trong tuần này sẽ bị phạt rèn luyện tại trường trong vòng sáu tháng, tức là sau giờ học người ta được thoải mái nghỉ ngơi và tu luyện thì những người này phải đi quét hành lang dọn bồn câu, ta nói như thế mọi người đã hiểu chưa?"

Không ai có ý kiến gì cả bởi so với mọi năm thì những thử thách như thế này còn dễ chán, nhiều học sinh khóa trước còn phải đi loại bỏ một người thì khác chứ nào có được kết tổ đội năm người đi giết một con yêu thú.

Lão sư phổ biến xong quy định thì danh sách tổ đội cũng được gửi đến quang não cho mọi người, những lần khảo hạch khác của Băng Thần ở các ngôi trường khác thì chẳng bao giờ được bình yên cả nhưng có lẽ lần này chính là lần yên bình hiểm hoi.

Cùng bốn người không hề quen biết ở trong một tổ đội thế nên Băng Thần chẳng nói chuyện nhiều gì, phang chết một con yêu thú sau đó hắn ta năm không một tuần đến khi mọi sự kết thúc, tuy ở chỗ hắn ta bình yên nhưng rất nhiều nơi khác các học sinh mới rất bối rối.

Gặp Tử Mộng ở nơi tập trung thì nàng thấy hắn ta liền than phiền:

"Lần này chúng ta phải đi lau dọn vệ sinh chắc cũng sẽ lâu đây, trong tổ đội rõ ràng có hai tên to cao vạm vỡ nhưng lại sợ hãi như đàn bà khi thấy đám yêu thú, quả thật đám người này không thể trông cậy được gì."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Các ngươi coi như làm công ích trong trường thôi, với lại ta cũng thấy rất nhiều người thất bai chứ không phải chỉ một vài tổ đội đâu thế nên ngươi không cần lo lắng mình sẽ phải làm nhiều."

Tử Mộng bĩu mối nói:

"Ta không sợ làm nhiều nhưng lỡ bị phân công trúng lau dọn nhà về sinh chắc ta chết mất, huynh không biết ngôi trường rộng lớn thế nên nhà vệ sinh khủng khiếp như thế nào đâu."

Băng Thần cười nói:

"Các ngươi lo lắng cũng đâu có thay đổi được gì nhưng ta thắc mắc rằng các ngươi không giết được yêu thú sao?"

Tử Mộng lắc đầu nói:

"Chúng ta từ sau khi gặp con yêu thú đầu tiên thì đến cuối ngoài thấy đám phi hành yêu thú thì không thấy một con yêu thú nào khác nữa, ta có cả giác như trường học cố tình để có đám người làm thêu không công vậy, như huynh gặp được yêu thú là may mắn lắm đó." 

Băng Thần sau đó dẫn hai nàng theo cổng không gian đi ra ngoài, lần dã ngoại này thật sự chẳng có gì khiến cho Băng Thần phải nhớ tới cả, mọi thứ quá dễ dàng dù cho đồng đội của hắn ta thật sự rất vô dụng.

Đi ra ngoài Tử Mộng tình gọi điện cho Tô Linh ra đón nhưng rất nhanh đã thấy Tô Linh đang đi đến rồi, Tô Linh nhìn ba người bọn họ lành lặn không sứt mẻ gỉ cả thì thở phào nhẹ nhõm, nàng mỉm cười hỏi:

"Các ngươi ba người đều thông qua thử thách chứ?"

Tử Mộng lắc đầu nói:

"Chúng ta gặp yêu thú quá mạnh sau đó lại không gặp thêm con nào thế nên đành phải chờ đợi đi dọn vệ sinh vậy, nghe nói còn có phải dọn nhà vệ sinh nữa cơ, cứ nghĩ tới là ta thấy nhức đầu rồi."

Tô Linh mỉm cười nói:

"Ngươi yên tâm rằng sẽ không bao giờ có chuyện ngươi phải dọn nhà vệ sinh đâu bởi phân phối nhân lực là học sinh thì đều do ta nắm giữ, nhiều nhất ta chỉ cho hai người đi dọn hành lang cung nhổ cỏ thôi thế nên yên tâm đi."

Tử Mộng vui như được mùa ôm chặt lấy tay của Tô Linh vui vẻ nói:

"Tỷ tỷ luôn là số một, bây giờ chúng ta đi về ăn mừng thôi, mấy ngày nay ăn thức ăn do nhà trường cung cấp quả thật chán đến tận não luôn."

Băng Thần thì lại lắc đầu nói:

"Mọi người cứ chậm rãi chúng ta còn phải đi đón một người nữa."

Tô Linh ngạc nhiên hỏi:

"Chúng ta phải đón ai?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Chúng chuẩn bị đón con tin, mọi người cứ đi theo ta rồi ta sẽ giải thích sau, bây giờ làm nhanh còn về nhà làm một bữa nữa."

Ba cô nàng nhìn nhau đầy nghi vấn nhưng không ai thèm hỏi, bây giờ họ rất mệt mỏi chỉ muốn về nhà nghỉ ngơi cho khỏe người thôi chứ họ chẳng nghĩ gì khác cả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play