Hồng Phất Nữ thấy nàng thốt lên như thế thì cười nói:

"Ghét nam nhân như ngươi còn thấy hắn ta đẹp thì những người khác càng không cần phải nói rồi, nhưng ta nghĩ vô tư như Thuần Thuần thì ngay lúc này chưa nghĩ đến chuyện đó đâu."

Nàng vuốt nhẹ tấm hình hơi mỉm cười, Nguyệt Lung Linh thấy thế thì mạnh dạn hỏi:

"Đừng nói với ta ngươi cũng thích hắn đấy."

Hồng Phất Nữ thu lại tấm hình cười hỏi:

"Tại sao không?"

Nguyệt Lung Linh nhíu mày hỏi:

"Câu này phải để ta nói mới đúng, tại sao?"

Hồng Phất Nữ mỉm cười nói:

"Nam nhân khác không dám đụng vào ta nhưng hắn dám, huống chi hắn ta có tư bản để làm thế, còn tổng quát thì hắn tài năng, đẹp đẽ, giỏi giang về mọi mặt, đã thế còn rất dịu dàng chu đáo.:

Nàng híp mắt lại rồi hỏi:

"Nam nhân như thế tìm đâu ra người thứ hai, ta không như ngươi, tuy rất hận cha mình nhưng hắn ta không làm cho ta sợ hãi nam nhân, ngược lại ta cần một người nam nhân đủ mạnh để giúp ta làm thịt hắn, Băng Thần là ngươi có khả năng nhất thế nên ta chọn hắn."

Nguyệt Lung Linh nhìn Hồng Phất Nữ nheo mắt lại rồi nói:

"Chỉ tài năng cũng chữa đủ."

Hồng Phất Nữ lắc đầu cười nói:

"Hai chúng ta chơi với nhau từ bé ngươi còn nghĩ ta ngốc sao?"

Nguyệt Lung Linh lúc này mới nghĩ tới chuyện mình chẳng biết gì về Băng Thần, nàng thở dài rồi nói:

"Ta thời gian vừa qua chỉ lo đột phá lên Hư Vô, ngươi kể cho ta một chút về kẻ ngươi đã chọn xem nào, nếu ta cảm thấy hắn không xứng đáng thì chính tay ta sẽ làm thịt hắn."

Hồng Phất Nữ tựa lưng vào ghế gác chân lên bàn thản nhiên nói:

"Hắn ta năm nay mười chín tuổi tu vi Siêu Thần Cửu Trọng vũ giả, Siêu Thần Nhị Trọng pháp sư, chưa kể hắn tinh thông phù đạo, trận đạo, y đạo, thực đạo tất nhiên chúng ta còn không biết hắn có tinh thông gì khác không.

Ba vị kia suýt nữa vì dành hắn ta mà đánh nhau, trí tuệ của hắn ta cũng không tệ chút nào khi hóa giải được một vấn đề lớn trong học viện, thế nên đừng nói ta dù cho ngươi thì cũng kém xa hắn, ngươi có nghĩ đến hai người chúng ta không kịp trưởng thành để tiêu diệt Hồng Hắc hay không.

Dù cho có thể nhưng phải mất bao nhiêu thời gian, ngươi có thể đợi nhưng ta không chờ được lâu thế, ta sợ hắn chết trong tay người khác trước khi quỳ xuống dưới chân ta sám hối, dù cho trả giá thế nào ta cũng dám bỏ ra được."

Nguyệt Lung Linh to giọng nói:

"Ta biết ngươi nói có lý nhưng không có nghĩa ngươi phải bỏ ra cả thân thể lẫn hạnh phúc của mình."

Hồng Phất Nữ nhíu mày to giọng đáp lại:

"Ngươi nói được như thế bởi mẹ ngươi vẫn còn sống sờ sờ, con mẹ của ta thì hóa thành bãi nước ngay trước mặt của ta, ngươi không bao giờ hiểu được cảm giác của ta thì đừng dùng giọng đó nói với ta, cuộc sống đôi khi phải bỏ ra thật nhiều."

Nguyệt Lung Linh cắn chặt môi không biết nói gì, Hồng Phất Nữ biết mình hơi nặng lời lên thở sâu một hơi rồi nói:

"Tỷ không muốn nhắc lại chuyện này nữa, với lại ngươi làm sao biết Băng Thần không tốt,mục đích của ta đầu tiên chỉ có trả thù nếu được thêm một người đàn ông tốt thì coi như ta lời, ngươi chưa bao giờ tiếp xúc với hắn thì làm sao biết được hắn tốt hay xấu, cố gắng từ mai đừng phát biểu những câu như thế nữa."

Hồng Phất Nữ đi ra khỏi phòng còn Nguyệt Lung Linh chẳng biết nghĩ gì trong đầu nữa, nàng ta đi ra ngoài thực tại ngay sau đó, lúc đi ra ngoài thì nàng hướng thẳng đến phòng của mẹ nàng, nàng đã thấy mẹ cùng em gái của mình đang trò chuyện vui vẻ.

Nguyệt Thuần Thuần thấy tỷ tỷ thì vui vẻ nói:

"Mẹ đã đồng ý rồi ta đi chuẩn bị đồ đạc đây."

Nàng ta phóng nhanh như gió, lúc này Nguyệt Lung Linh mới nét mặt nghiêm túc đi đến trước mặt mẫu thân mình rồi hỏi:

"Ta có chút chuyện cần giải đám ngài có thể giúp ta chứ mẹ."

"Được thôi có chuyện gì ngươi cứ nói đi con gái."

Nguyệt Lung Linh thở dài nói:

"Hôm nay Phất Nữ nàng nói với ta rằng nàng đã có nam nhân trong lòng, theo cách nói chuyện của nàng thì nàng có vẻ đã trao thân cho người này luôn rồi, ta rất bức xúc thế nên có chút quá lời, thế rồi nàng nói ta chưa trải qua những thứ nàng chịu đựng thế nên không thể nào biết được.Mẹ ngươi nghi ta đúng hay nàng đúng?"

Mẫu Thần của Nguyệt Lung Linh là giáo chủ Nguyệt Nga lúc này mới mỉm cười nói:

"Ngươi sai rõ ràng rồi còn gì, nàng ta đã chịu trao thân lại còn thật lòng thích người ta thì chắc hẳn phải mong chờ một tương lai tốt đẹp ngươi lại nói chuyện như thế khác nào cho nàng một gáo nước lạnh, với lại ta nghĩ người nam nhân kia chắc cũng không tệ đâu.Người này ta đã nghe nói sơ qua rồi....."

Nguyệt Nga chưa kịp nói hết thì Nguyệt Lung Linh như niệm chú ngữ với tông giọng tăng dần nói:

"Nàng nói hắn ta năm nay mười chín tuổi tu vi Siêu Thần Cửu Trọng vũ giả, Siêu Thần Nhị Trọng pháp sư, chưa kể hắn tinh thông phù đạo, trận đạo, y đạo, thực đạo, đã thế còn có trí tuệ siêu phàm khi giải quyết được chuyện mà cả ban lãnh đạo học viện không giải quyết được, ngài có tưởng tượng được không, nghe sơ qua thôi thì đã thấy hư cấu cực kỳ rồi, người này tu luyện từ trong bụng mẹ ư."

Nguyệt Nga thấy con gái mình có chút kích động thì nhẹ giọng nói:

"Nàng ấy sẽ không nói dối, ba vị kia cũng sẽ không bị lừa dối thế nên cái người thanh niên nghe có vẻ hư cấu lại có tồn tại thực sự đấy."

Nguyệt Lung Linh cau mày nói:

"Ta không tin, hôm nay ta sẽ đi cùng Thuần Thuần tới đó, ta muốn ở gần tên này xem hắn ta thực sự có tốt hay không, nếu hắn không tốt thì chính tay ta sẽ kết liễu hắn, còn Phất Nữ nàng hận ta cũng được."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play