"Chia buồn cho ngươi vì chuyện gia đình của ngươi, không ngờ trong một ngày thôi gia đình ngươi đã không còn một ai."
Lam Ngọc thở dài nói:
"Chỉ tiếc cho mẹ cùng em trai của ta chứ cha ta thì theo Hắc Nguyệt giáo là sai, hắn ta nên chịu trách nhiệm cho hành động của mình."
Lý Tầm Yên hơi mỉm cười nói:
"Ngươi nghĩ được như thế là rất tốt, ta còn sợ ngươi mang long oán hận sau đó làm ra chuyện gì sai trái thì sẽ gậy ra lỗi lầm không thể quay đầu."
Lam Ngọc mỉm cười rồi nói:
"Cha ta làm sai thế nhưng những người khác trong gia tộc không sai, nếu có thể ta sẽ lấy thân mình dụ dỗ tất cả các gián điệp trong Thiên Vương học viện."
Lý Tầm Yên ngạc nhiên hỏi:
"Ngươi tính làm sao?"
Lam Ngọc mỉm cười nói:
"Bây giờ có lẽ tất cả các nội gián trong trường đều nghĩ ta chính là ngươi của Hắc Nguyệt giáo rồi, chỉ cần ta tim nơi trống vắng thì chắc chắn không sớm thì muộn cũng có người liên lạc ta, sau đó chúng ta chỉ cần bắt người thôi."
Băng Thần lúc này bỗng nhiên lên tiếng hỏi:
"Cách đó không được cũng không triệt để, ta có cách để gom hết toàn bộ nội gián của Hắc Nguyệt giáo chỉ trong một lần, nếu các ngươi cần ta sẽ nói ra."
Lý Tầm Yên để ra một viên ngọc giữa bàn rồi nói:
"Ngươi đợi chút ta liên hệ lãnh đạo học viện trước đã."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Được thôi "
Lý Tầm Yên ném ra viên ngọc kia bỗng chốc nở thành một đóa hoa sen cả căn phòng biến hóa thành căn phòng của Lý Thiên Vương, lúc này cùng hắn chỉ có hai người thôi, khi thấy ảo ảnh của Lý Tầm Yên hiện lên thì hắn ta mới mỉm cười hỏi:
"Có chuyện gì thể con gái yêu."
Lý Tầm Yên thở dài một hơi nói:
"Ta hơn trăm tuổi rồi cha có thể thôi gọi ta như thế không?"
Lý Thiên Vương mỉm cười nói:
"Vậy thì rốt cuộc con tìm ta cóp chuyện gì?"
Lý Tầm Yên chỉ Băng Thần rồi nói:
"Hắn ta nghĩ ra cách để một mẻ hốt gọn hết toàn bộ những nội gián trong Thiên Vương học viện."
Lý Thiên Vương nhìn Băng Thần rồi hỏi:
"Thế nào chàng trai ngươi lại có sáng kiến gì sao?"
Băng Thần mỉm cười hỏi:
"Trước tiên ta muốn biết có sự kiện thực tập hay thực chiến nào có thể tụ họp học sinh của tất cả các khối lớp được hay không?"
Lý Thiên Vương mỉm cười nói:
"Tất nhiên không có nhưng nếu để bắt hết gián điệp thì ta sẽ tự tạo ra."
Băng Thần mỉm cười nói
"Thế thì tốt, như ngài đã biết thì Lam Ngọc cha Lam Hiên chính là người của Hắc Nguyệt giáo, học viện lại bị cách lý thế nên họ vẫn chưa biết những gì xảy ra bên ngoài, nhiều nhất thì họ chỉ biết được một ít thông tin lan truyền trên mạng.
Còn con gái của Lam Hiên chính là đệ tử của ngài Lam Ngọc cũng sẽ được bọn họ coi như đồng đảng, như thế chỉ cần Lam Ngọc chịu đứng ra dụ dỗ thì ít nhất chúng ta sẽ tim được kẻ cầm đầu một cách rất dễ dàng nhưng như thế chưa đủ để gom hết bọn họ lại."
Lý Thiên Vương nghiêm túc hỏi:
"Thế phải làm gì tiếp theo?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Bọn họ đột nhập học viện để làm gì thì ai cũng biết rồi, nếu để cho họ thấy được một con mồi ngon ăn thì họ sẽ thế nào, nhất là khi huy động được hết tất cả mọi lực lượng, ta nghĩ chắc chắn họ sẽ làm một vố lớn sau đó đào thoát khỏi học viện, khi đó cả đám sẽ không còn phải lo này lo nọ.
Tất nhiên sẽ có những người tiếp tục nằm vùng nhưng phần lớn sẽ chỉ là những kẻ còn quá nhiều rằng buộc thôi, những kẻ khác sẽ cao bay xa chạy, dù sao Pháp Vương đế quốc lẫn Thiên Vương học viện đã không an toàn nữa rồi."
Lý Thiên Vương gật đầu rồi hỏi:
"Thế thì rốt cuộc ai sẽ là miếng mồi ngon?"
Băng Thần chỉ chính mình cười nói:
"Đương nhiên là ta rồi."
Lý Thiên Vương lắc đầu nói:
"Thân phân của ngươi quá mức mẫn cảm, nếu ngươi xảy ra mệnh hệ gì thì ba vị tiền bối chắc chắn sẽ lật trời mất."
Băng Thần lắc đầu cười nói:
"Mọi người cứ yên tâm ta sẽ không có vấn đề khi có người canh chừng, ta cũng không điên khùng mà đi mạo hiểm chính mình một cách đầy vô lý."
Lý Thiên Vương nhíu mày nói:
"Để ta đi hỏi ý kiến ba vị tiền bối, kế hoạch có thực hiện hay không sẽ được ta thông báo trong thời gian sớm nhất."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta cũng hi vọng kế hoạch này sớm được thông qua, cảm giác lúc nào cũng có người muốn làm thịt mình lại ở ngay xung quanh mình không tốt tý nào cả."
Lý Thiên Vương cắt đứt đường truyền sau đó thì Lý Sư Sư mới nên tiếng:
"Ta cũng cảm thấy ông ngoại nói đúng đấy, kế hoạch của người nghe rất hợp lý nhưng quá đỗi nguy hiểm."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Không vào hang cọp sao bắt được cọp con, nếu cứ để đám nội gián nhởn nhơ trong học viện thì chúng ta chẳng có ai ăn ngon ngủ yên cả, thà liều ăn nhiều làm một lần cho hết rắc rồi về sau."
Hồng Phất Nữ nắm lấy tay hắn nhỏ giọng nói:
"Cám ơn ngươi Băng Thần."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Không cần phải cám ơn ta."
Nhìn thấy hai người tình tứ thì Lý Tầm Yên cắn răng sau đó lên tiếng:
"Mọi người mau ăn cơm còn vào Tân Sinh."
Lý Sư Sư nhìn nàng rồi hỏi:
"Cô cô hôm nay sẽ đi kéo cấp chúng ta chứ?"
Lý Tầm Yên nhai cơm rau rau miễn cưỡng mỉm cười nói:
"Tất nhiên rồi "
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT