Băng Thần lại gần nàng thì nàng liền lui ra xa, hắn nhỏ giọng nói:

"Được thôi ta cũng rất muốn biết ngươi muốn nói gì?"

Hai người đi vào tửu quán sau đó phục vụ liền tới hỏi:

"Hai quý khách dùng gì?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Hôm nay ta rất vui thế nên có món gì cứ mang ra hết đây."

Phục vụ nghe thấy thế biết ngay đây là khách sộp thế nên vui vẻ nói:

"Hai vị khách quan đợi ta một chút, năm phút sau đồ ăn sẽ được dọn lên."

Rất nhanh năm phút sau đồ ăn gần ba mươi món được dọn lên, đợi đến khi phục vụ đóng cửa lại thì Băng Thần mới lên tiếng hỏi:

"Bây giờ Phượng Lam Băng tiểu thư muốn nói chuyện gì thì cứ nói ta đây đã sẵn sàng lắng nghe."

Phượng Lam Băng lâm vào hồi ức rồi nói:

"Xưa kia có ba cô bé lúc còn bé rất thân thiết với nhau, bọn họ chơi đùa với nhau ngày qua ngày có thể nói bọn họ như hình với bóng hơn cả chị em ruột thịt trong gia đình, cho đến một ngày biến cố ập tới.

Ba người bị bắt bởi kẻ thù của gia tộc mình bọn họ tất cả đều vô cùng hung ác đánh đập bọn họ rất dã man, còn những hầu gái của bọn họ đều bị hiếp giết ngay trước mặt bọn họ khiến cho họ bị ám ảnh mãi về sau, tuy được giải cứu nhưng nỗi sợ đàn ông không thể quên đi được .

Nhưng thân phận của bọn họ đều rất cao thế nên chuyện bị ép lấy chồng gần như không có, cho đến một ngày có một nam nhân xuất hiện, người này quá mức khủng bố khiến cho họ không thể kháng cự được."

Băng Thần đang ăn thì ngừng lại mỉm cười nói:

"Hình như nam nhân kia là ta thì phải."

Phượng Lam Băng gật đầu nói:

"Đúng là ngươi, một người quá mạnh so với chúng ta lại còn có thể khiến cho một đám Vũ Thần nghe lời mình răm rắp dù chỉ mới gặp một ngày, ta còn hoài nghi nếu ngươi tìm tới bà ngoại của Hồ Liễu hay người thân của Miêu Lam thì họ sẽ trói người giao cho ngươi."

"Ầm "

Băng Thần tức giận vỗ bàn, Phượng Lam Băng hơi giật mình rồi nói:

"Ngươi tức giận vì bị ta đánh giá như thế phải không , thế thì ngươi chỉ cần buông tha cho bọn ta bởi vì bọn ta thực sự không thích nam nhân."

Băng Thần lắc đầu thở dài nói:

"Chuyện ngươi nói sao ta không nghĩ ra nhỉ? Cứ đuổi theo các ngươi làm gì kêu người nhà các ngươi bắt trói đến là xong, lấy danh nghĩa Ma Long Thần Đế thì đảm bảo mọi chuyện chót lọt Phượng Lam Băng ngươi thông minh lắm, chả sao lại có danh hiệu siêu cấp thiên tài."

Tâm trạng của Phượng Lam Băng có thể nói không thể tồi tệ hơn được nữa, hình như nàng vừa nhắc cho hắn ta biết làm sao để xơi được các nàng thì phải, Băng Thần bỏ một miếng thịt lớn vào mồm nhai vài cái rồi cười sảng khoái nói:

"Đa tạ Phượng Lam Băng tiểu thu đã nhắc nhở, ta phải thoát khỏi Tân Sinh để thực hiện kế hoạch vừa nghĩ ra, hẹn gặp ngươi trên giường vào thời gian sớm nhất."

Hắn đứng lên rồi nói:

"Cáo từ "

Phượng Lam Băng vô cùng hốt hoảng hét lên:

"Khoan "

Băng Thần quay lại tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi:

"Lam Băng tiểu thư ngươi muốn gì nữa?"

Phượng Lam Băng nước mắt tuôn rơi nói:

"Ngươi làm sao mới chịu tha cho chúng ta "

Băng Thần hơi vuốt cằm rồi nói:

"Ngươi yêu các nàng đến thế ư?"

Phượng Lam Băng kiên quyết gật đầu nói:

"Hơn cả tính mạng của chính mình, nếu ngươi chịu tha cho hai nàng thì bảo ta tự sát ta cũng vui lòng làm."

Băng Thân lắc đầu nói:

"Như thế thì ngươi vui chứ ta đâu có vui, bây giờ ta có một cách để giải quyết nhưng không biết ngươi có để ý không."

Phượng Lam Băng lau nước mắt nói:

"Cách gì cũng được nhưng cầu xin ngươi tha cho hai nàng."

Băng Thần ngồi xuống đối diện với đang ngồi trên ghế Phượng Lam Băng nói:

"Ta muốn ngươi hi sinh thân thể thỏa mãn ta thì ta sẽ tha cho bọn họ, ngươi đồng ý chứ."

Phương Lam Băng run rẩy nước mắt rơi như mưa ngẩng mặt nhìn Băng Thần nói:

"Ngươi cái đầu ác ma đáng chết, ai có thể nghĩ một kẻ bề ngoài như thiên sứ nội tâm lại dơ bẩn đến thế cơ chứ."

Băng Thần cười tà nói:

"Ngươi nói đúng rồi ta là một đầu ác quỷ chuyên ăn thịt các cô gái xinh đẹp như các ngươi, giờ thì nói một câu đi ngươi hi sinh hay ta tự tay tóm cả lũ lại."

Phượng Lam Băng khóc lóc nói :

"Ta đồng ý ngươi tha cho các nàng."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Tối nay đi đến địa chỉ ta đã gửi, nếu ngươi không tới thì đừng trách ta ác độc ha ha ha ha ha."

Băng Thần cười vui vẻ sau đó đi ra khỏi gian phòng để lại một mình Phượng Lam Băng một mình khóc nức nở, hắn ta vui vẻ đi trên đường thì có một người chặn đường hắn.

Băng Thần mỉm cười nói:

"Miêu Lam cô nương sao ngươi lại chặn đường của ta?"

Miêu Lam thở dài một hơi rồi nói:

"Ngươi theo ta ra ngoài thành, ta có chuyện cần nói."

Băng Thần cảm giác tiết tấu này vô cùng quen thuộc, hắn tất nhiên cũng đi theo nàng ta ngoài thành, Miêu Lam quan sát xung quanh không có ai lập tức nói:

"Ngươi làm sao mới chịu buông tha cho Hồ Liễu cùng Phương Lam Băng?"

Băng Thần thấy nàng vào vấn đề chính liền nói:

"Ngươi hi sinh thỏa mãn ta hai người kia an toàn."

Miêu Lam không chút do dự nói:

"Được, cho ta cái hẹn "

Băng Thần tất nhiên không thể để trùng thời gian, hắn mỉm cười nói:

"Tối ngày mai, địa chỉ ta sẽ gửi cho ngươi sau đó."

Miêu Lam nhìn hắn nói:

"Tốt "

Sau đó nàng rời đi ngay hai người thương thảo như mua bó rau muống ngoài chợ vậy , Băng Thần không vào thành hắn ta muốn đi đánh quái nhưng hắn may mắn lại gặp Hồ Liễu.

Hồ Liễu đánh quai gần xong nhưng khi thấy Băng Thần liền muốn bỏ chạy nhưng lần này nàng không còn Bùa Dịch Chuyển, Băng Thần cấp độ thì nàng cũng biết nếu hắn ta muốn đuổi thì nàng khó lòng chạy được.

"Ngươi muốn làm gì?"

Nàng nhìn Băng Thần sau đó nói trong sợ hãi, còn Băng Thần thì mỉm cười nói:

"Ta không muốn làm gì ngươi cả, chỉ là ta muốn thương lượng với ngươi một chuyện mà thôi."

Hồ Liễu hơi giật mình nói:

"Chúng ta thì có chuyện gì để thương lượng?"

Băng Thần thở ra một hơi nói:

"Ta muốn ngươi trở thành tình nhân bí mật của ta rồi ta sẽ tha cho hai người kia, thông qua tiếp xúc ta biết ba người các ngươi đều rất sợ nam nhân, thế nhưng ngươi thì đỡ hơn rất nhiều,nhìn các ngươi khổ sở ta quyết định chọn lấy ngươi rồi tha cho hai người còn lại, ngươi quyết định làm sao?"

Hồ Liễu lâm vào trầm tư:

"Cái này..."

Băng Thần tiếp tục dụ dỗ:

"Ngươi với ta cùng một chủng tộc thêm nữa dù sao cũng phát sinh chút quan hệ rồi sâu thêm một chút thì đã sao, với lại chỉ là làm tình nhân bí mật không ảnh hưởng đến quan hệ của ba người các ngươi, thế không phải rất tốt sao?"

Hồ Liều hai tay nắm chặt suy nghĩ một hồi lâu rồi nói:

"Ngươi chắc sẽ làm được hết những điều minh hứa chứ."

Băng Thần mỉm cười nói :

"Tất nhiên "

Hồ Liễu hít vào một hơi rồi nói:

"Được, ta đồng ý."

Băng Thần mỉm cười nói :

"Thế thì để cho quen dần chúng ta làm lại chuyện hôm trước nhé."

Hồ Liễu hơi lo lắng những vẫn tiến tới, tận một tiếng sau Băng Thần mới thoải mái kéo quần lên.Nhìn cô nàng trên mép còn dính một chút hắn cười nói:

"Khóe môi còn dính."

Hồ Liễu theo phản xạ liếm mép cuốn hết những thứ kia vào miệng rồi nuốt đi, Băng Thần truyền cho nàng Ngọc Nữ Tâm Kinh rồi nói:

"Thứ này sẽ tốt cho ngươi, luyện nó không chỉ có một thể chất tốt mà còn có một thân hình đẹp."

Sau đó Băng Thần bỏ đi với nụ cười đắc ý trên môi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play