Tần Huyền Trân vẫn đang say sưa ăn salad do Băng Thần làm cho đột nhiên lên tiếng:

"Chuyển sever bây giờ dễ như thế, sao mọi người không ai nghĩ đến chuyện chuyển qua một sever khác đất rộng ít người. Nếu không chơi lớn tìm một hành tinh không có sinh mệnh trí tuệ đủ cao chẳng hạn, khi đó chẳng ai tranh giành gì với chúng ta."

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, không ai nghĩ tới ngốc ngốc Tần Huyền Trân lại đưa ra một ý tưởng đầy sáng ý như thế. Đúng như thế, đến một nơi hoang vu thì lấy ai tranh giành tài nguyên với họ, dù cho có thêm người khi gộp sever thì thiếu điểm dừng chân cũng khó rơi vào cảnh thiếu thốn tài nguyên.

Băng Ngọc Hàn lúc này đột nhiên lên tiếng:

" Cách này vẫn chưa ổn, trình độ văn mình của Thiên Đạo sẽ cho hành tinh thực tại và hành tinh liên kết trong Hư giới không có tranh lệch quá khủng khiếp. Được boss dã ngoại nhưng chúng ta sẽ tổn thất thảm thương khi không dân bản địa giao nhiệm vụ, thậm chí lâu dài sẽ kéo tổng thể của chúng ta đi xuống.

Chúng ta càng không thể nào giết boss ở nơi này rồi tìm sang nơi khác làm nhiệm vụ, chỉ khi hai thứ kết hợp mới có thể khiến chúng ta đi lên nhanh chóng được. Vừa đi tìm quái gặp dân bản địa có nhiệm vụ, một công đôi việc tài nguyên tăng cao, quá tốt phải không."

Tiếng thở dài lại vang lên, Băng Ngọc Hàn nói không sai chút nào, bây giờ nếu làm theo cách của Tần Huyền Trân thì rõ ràng thiệt hại tới ngay. Đâu thể nào đánh boss dã ngoại mãi đến tận cấp 1000 được, dù sao kinh nghiệm nhiệm vụ bình thường vẫn ổn định hơn rất nhiều.

Rồi còn rất nhiều vấn đề khác như trang phục sửa chữa, nhiệm vụ chính tuyến sắp kích hoạt ở cấp 300, nhiệm vụ chuyển chức. Không có dân bản địa giao nhiệm vụ chẳng lẽ không làm, phải biết sau cấp 300 thì thần điện của Thượng Thần Chi Giới không còn phụ trách những vấn đề này nữa.

Đến lúc này mọi người chợt nhận ra nếu Thập Phái cứ lo liệu mấy thứ kia thì trò chơi này quá đơn giản. Nếu họ không lo thì đấu trí với đám ngươi dân bản địa cũng mệt, họ giao nhiệm vụ có hợp lý hay không ai biết được, nhiệm vụ họ giao duy nhất giới hạn là họ bắt buộc phải chừa cho người chơi một con đường hoàn thành.

Trên thực tế nhiệm vụ càng khó thì thưởng càng cao, điều đó không ai phản đối, thế nhưng gắn nó vào nhiệm vụ chuyển chức, nhiệm vụ nhận lãnh địa thì không còn gì khốn nạn hơn.

Băng Thần kiếp trước trải qua Tân Sinh đã được hưởng đủ rồi, đối với hắn đó là điều bình thường. Ngược lại mấy cô gái ngồi ở đây thì khác, kể cả Tịnh Ảnh Phong Lan trước kia chơi thử nghiệm tới cấp 100 cũng còn xa mới phải trải qua mấy chuyện như thế.

Trong đầu Băng Thần lởn vởn suy nghĩ:

"Vừa rộng rãi không lo thiếu boss, lại không phải cạnh tranh nhiều khi gộp sever, dân bản địa thì cũng không quá kém có thể giao nhiệm vụ hồi báo cao. Có chỗ nào như thế không nhỉ? "

Bỗng nhiên trong đầu hắn thắp lên một ngọn linh quang, có điều phải xác minh lại tình hình cái đã. Nếu phù hợp thì coi như một công đôi việc, còn nếu không được từ từ nghĩ cách cũng không sao.

Hắn quay qua nhìn Chiến Vũ Lan Anh hỏi:

"Lan Anh nàng dạo này có nghe nói về tình hình của Đế Vương Tinh trong Thiên Đạo hay không? "

Chiến Vũ Lan Anh hơi nhớ lại rồi nói:

"Có giao ước của huynh với Hoàng Thượng thế nên ta vẫn thường kỳ giao công lược cho bọn họ. Thế nhưng tình cảnh của Đế Vương Tinh tại Thiên Đạo ngược lại không được tốt lắm. "

Băng Thần nghiêm túc, hắn đã hứa với Hoàng Anh Tông xây dựng thế lực ở Thiên Đạo nên không thể nuốt lời được:

"Nàng nói rõ ra xem nào."

Chiến Vũ Lan Anh thấy Băng Thần có vẻ quan tâm đặc biệt liền rõ ràng nói ra:

"Đế Vương Tinh lần đầu đăng nhập vào liền có thể, còn muốn chuyển sang sever khác liền không thể. Người chơi sever khác muốn tới cũng có thể nhưng muốn chuyển sang chỗ khác thì lại gặp khó khăn, dân bản địa bên đó tình hình cũng tương tự Đế Vương Tinh.

Thế nhưng họ vẫn có rất nhiều người dân thường rải khắp cả lục địa, tình hình như thế cũng có thể bởi nơi đó còn chưa thống nhất. Người chơi của Đế Vương Tinh vào đó liền phải chọn quốc gia làm nhiệm vụ, thế nhưng do chưa nắm rõ tình hình nên chưa ai dám manh động."

Tạm thời chỉ đánh boss dã ngoại thôi, Tam đại gia tộc còn lại và trăm cái thế lực lớn nhỏ trong Đế Vương Tinh thì lại khác. Bọn họ chia nhau chọn lấy thế lực trong năm cái quốc gia được gọi là Ngũ Hành quốc, đây là năm cái quốc gia lớn nhất, còn lại phần lớn là cát cứ tiểu quốc phụ thuộc vào năm cái đế quốc này."

Băng Thần suy nghĩ một chút liền cảm thấy có vẻ ổn, tuy rằng tình hình bất ổn, thực lực của dân bản địa lại cao thế nhưng cũng bình thường. Còn như ở Thiên Vương Tinh thực lực thành chủ và Băng Thần hiện tại ngang hàng thì giao nhiệm vụ quái quỷ gì nữa.

Đã thế qua đó thì dù giao một cái bình thường nhất nhiệm vụ thì hồi báo về vật chắc chắn cũng sẽ hơn ở Thiên Vương Tinh. Nếu chuyển qua đó thì cũng hợp lý, thế nhưng tình hình cụ thể thì còn phải tham khảo thêm, còn chuyển thì chắc chắn rồi.

Băng Thần nhìn mọi người sau đó bắt đầu phân phó:

"Tất cả mọi người chuẩn bị đi, cả công hội chúng ta sẽ chuyển sang Đế Vương Tinh, trong thời gian này nếu có vướng mắc gì thì xử lý cho xong. Linh Nhi với Ngọc Hàn tỷ cũng cố gắng giao phó lại công việc trong thời gian sớm nhất, chúng ta ở lại thì sẽ tạo ra sự hạn hẹp về tài nguyên cho Thiên Vương Tình mà thôi.

Lan Anh thì nhanh chóng sắp xếp để mọi người trong công hội tới ở Đế Vương Tinh, tuy rằng chưa chắc toàn bộ mọi người đều muốn đi nhưng chuẩn bị sẵn không thừa. Những người khác có ý kiến gì không?"

Hạ gia tám người nhìn nhau thảo luận một chút, sau đó nhanh chóng làm ra quyết định, Hạ Thi Mạn làm đại tỷ liền thay mặt:

"Nhà ta bốn cái tiểu đệ cần ở lại vì gia tộc, bốn cái tỷ muội chúng ta được lại đã đủ tuổi để đi ra khỏi nhà, thế nên chúng ta đi theo tới Đế Vương Tinh còn bốn thằng nhóc này ở lại nhưng vẫn chuyển sang Thiên Đạo tại Đế Vương Tinh."

Nam Cung Cảnh hơi nhíu mày rồi nói:

"Ta cũng xin phép ở lại, thù của mẫu thân chưa trả ta không thể đi."

Băng Thần gật đầu nói:

"Ta sẽ làm ít dược thiện để lại cho ngươi, ăn chúng vào ngươi tu luyện sẽ cực kỳ nhanh chóng, đến lúc đó tự tay ngươi có thể để nhưng người kia trả giá vì những gì họ đã làm. Hiện tại nếu ta hỗ trợ ngươi thì trả thù quá dễ, thế nhưng nếu làm như thế thì chẳng có ý nghĩa nào cả."

Nam Cung Cảnh gật đầu nói:

"Đa tạ hội trưởng, đúng như ngài nói, ta muốn tận tay trả mối thù này, còn có một chuyện nửa ta muốn xin hội trưởng phê duyệt."

Băng Thần ngạc nhiên khi Nam Cung Cảnh có chuyện bên ngoài cần ý kiến quả hắn, đã thế nét mặt cực kỳ nghiêm túc. Thế này thì phải có chuyện gì không tầm thường mới để hắn như thế, tuy tiếp xúc thời gian ngắn nhưng Băng Thần coi như cũng hiểu sơ về Nam Cung Cảnh.

Băng Thần nhẹ giọng:

"Ngươi nói đi."

Nam Cung Cảnh nghiêm túc nói:

"Sau khi Ý Linh Nhi tiểu thư và Băng Ngọc Hàn tiểu thư rời đi thì thế lực của họ sẽ không có người chèo chống. Ta muốn giữ lại Thiên Long Bang ở Thiên Vương Tinh tạo ra một cái phân bộ, tuy chỉ là phân bộ nhưng ta muốn dùng nó tự tay phá hủy Nam Cung gia công hội."

Người này muốn tự tay trả thù, đã thế còn trả thù cả ở ngoài thực tại lẫn bên trong Thiên Đạo, không hổ là một đời Sáng Thế. Nếu không phê duyệt thì không được, thế nhưng hắn cần phải hỏi ý kiến của Ý Linh Nhi và Băng Ngọc Hàn, hắn vừa liếc qua thì hai nàng liền lên tiếng.

Băng Ngọc Hàn nghiêm túc:

"Cái này rất hợp lý, dù sao Thiên Vương Tinh cũng là quê hương, còn người của chúng ta cũng không thể rơi vào tay người ngoài được. "

Có sự đồng ý của hai nàng thì Băng Thần đương nhiên đồng ý, hắn lại chuyển sự chú ý sang Nhiếp Vạn Mộng, người từ đầu tới giờ vẫn im lặng:

"Mộng tỷ nàng có muốn tham gia Thiên Đạo không, trước kia không có người đề cử nhưng bây giờ có Huyền Trân rồi."

Nhiếp Vạn Mộng được Băng Thần quan tâm thì rất vui vẻ nhưng nàng cũng có chút đắn đo:

"Ta đương nhiên muốn nhưng chỉ sợ trở thành gánh nặng cho mọi người thôi."

Băng Thần mỉm cười:

"Người một nhà cả, mọi người không giúp đỡ lẫn nhau là tốt nhất, huống chi tỷ sẽ nhanh chóng đuổi kịp mọi người thôi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play