Băng Thần giống như cừu non bị sói đói nhìn thấy, da gà nổi hết cả lên nhưng nghĩ tới trong lòng kế hoạch độ khả thi cao liền bình tĩnh lại. Cao Thiên Kim liếm môi vẻ mặt đầy tham lam, thế nhưng Băng Thần bỗng nhiên lên tiếng nói:
"Thiên Kim ta nghĩ nếu đã muốn hưởng dụng ta thì phải để cả hai chúng ta thoải mái chứ, thực lực của ta đã bị phong ấn thế thì nàng lo lắng cái gì."
Cao Thiên Kim mỉm cười nói:
"Không cần khích tướng, với thực lực của ta so với ngươi hiện tại thì bất cứ trò mèo nào của ngươi cũng vô dụng. Ta chỉ thích nhìn ngươi bất lực như thế này thôi, lưu lại ít hình ảnh làm lưu niệm, còn đến lúc ta hưởng dụng ngươi thì tự nhiên sẽ thả ngươi ra."
Nói xong nàng khẽ phất tay thực sự thả hắn ra, sau đó nàng liền như sói đói vồ mồi lao lên, Băng Thần cũng không chút ngại ngùng đặt nàng xuống thân thể điên cuồng thảo phạt. Cao Thiên Kim lúc này điên cuồng khiến không ai nhận ra rằng ban đầu nàng hận hắn thế nào nữa.
Nàng ta kiêu sa, vũ diễm vô cùng, dù cho đang bị hắn không ngừng thảo phạt vẫn khiến người ta cảm thấy cao quý vô cùng. Loại cao quý này tới từ sâu trong linh hồn toát ra chứ không phải vẻ ngoài, thế nhưng Băng Thần chẳng khác nào xuân dược khiến nàng điên cuồng.
Hai kiếp rồi nhưng nàng vẫn mê đắm hắn ta như ngày đầu tiên thấy hắn, vừa yêu vừa hận khiến cho tâm trí nàng muốn nổ tung, kích thích cao gấp vạn lần. Đây cũng là lý do nàng gục ngã trước Vương Minh bạo quân năm xưa, hắn có thứ mà song tu đạo lữ của nàng vĩnh viễn không có.
Người kia tuy có thương yêu nàng thật nhưng lại không đạt được nàng yêu mến, với lại thứ hắn ta nghĩ trong đầu đơn giản chỉ là làm sao để lên cấp sáng thế. Cao Thiên Kim giống như một bình đan dược không đáy mà chỉ cần ngồi xuống tu luyện cùng nhau tốc độ tu luyện sẽ cao khủng khiếp.
Một người khô khan, lúc nào ở trước mặt cũng như cách xa ngàn dặm, trong lòng hai người luôn có một bức tường ngăn cách vĩnh viễn không cách nào phá bỏ. Băng Thần khi đó là hoàng đế Vương Minh như một dị loại phá tan toàn bộ nhận thức của nàng về nam nhân.
Hắn ta mạnh mẽ chiếm lấy nàng, lời nói như đâm thấu tim gan nhưng hành động lại vô cùng ôn nhu hữu tình, từng cử chỉ nhỏ nhất đều thể hiện sự ôn nhu. Tuy trên mặt là ép buộc nhưng nàng cảm thấy hắn hiểu được nàng, hắn yêu thương quý trọng nàng thật sự.
Kể cả việc làm cho nàng không thể sinh con tuy có độc ác nhưng cũng thể hiện ra hắn muốn có nàng, không như người kia dù mất nàng nhưng cũng chỉ cảm thấy nhục nhã. Người kia không một chút níu kéo, ánh mắt nhìn nàng như một con búp bê bị hư vậy, thậm chí vì thế lực bình yên còn để cho Băng Thần ngay trước mặt hắn xâm phạm nàng.
Nếu đổi lại là Băng Thần thì hắn sẽ hết mực bảo vệ nàng, thực sự dù nàng chưa thuộc về hắn ta nhưng hễ có nam nhân có ý đồ với nàng liền bị hắn giúp đuổi đi. Nàng yêu Băng Thần nhưng người kia dẫn nàng vào tu luyện giới, cứu gia tộc của nàng, ơn sâu nghĩa nặng nên nàng muốn giúp hắn đòi lại chút công bằng.
Hai người quấn lấy nhau, vào lúc cao trào tinh hoa tuôn chảy nhưng Băng Thần cưỡng ép mình đi vào trạng thái tinh minh. Thần thức ngưng tụ áp lực không hề nhỏ hóa thành một mũi tên cưỡng ép đi vào thần thức của nàng, đang ở trên mấy Cao Thiên Kim tự nhiên vô cùng thoải mái tiếp nhận.
Thế nhưng cao trào đi qua Băng Thần lập tức lui ra ngoài mặc vào quần áo của mình, lui ra xa cách người của nàng vài mét. Cao Thiên Kim tỉnh dậy thì lập tức cả người cứng đờ, một cột sáng giữ chặt nàng lại, Băng Thần khẽ thi triển thuật pháp hóa Băng Tinh bao bọc lấy thân thể kiều diễm của nàng.
Một luồng áp lực vô hình kéo nàng ta vào minh tưởng, Khai Thiên Quyết Phong hệ thủ hộ giả quy vị, Băng Thần lúc này nhìn nàng cười to:
"Thiên Kim nàng bao nhiêu năm nay vẫn nghĩ ta dễ đối phó thế sao?"
Cao Thiên Kim mở mắt ra thì lại một cột sáng khác xuất hiện chiếu thẳng vào người nàng, lần này cột sáng từ trên trời giáng xuống.Một luồng áp lực vô hình kéo nàng lên không trung, phía trên bầu trời một hố đen khổng lồ ngưng tụ, uy áp thiên địa khổng lồ khiến cả tòa thành hít thở đều khó khăn.
Một vài giây sau bên người Băng Thần xuất hiện ba người, Hạ Tiểu Yến, Hạ Y và Chiến Vũ Lan Anh. Các nàng tu vi cao nên cảm nhận được uy áp của thiên địa, đồng thời cảm nhận được khí tức của Băng Thần thế nên các nàng mới tụ tập lại đây.
Cao Thiên Kim tức giận chửi bới:
"Vương Minh tên khốn khiếp, ngươi lại làm gì ta?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta đính chính lại lần nữa ta tên Băng Thần."
Cao Thiên Kim đầu tức muốn bốc khói:
"Ta hỏi ngươi lại làm gì ta?"
Băng Thần khẽ giọng hỏi:
"Nàng không cảm nhận được sao?"
Vừa nói hắn lại chầm chậm đi tới cạnh nàng, Thiên Thư bảo vệ khiến cho hắn không chịu áp lực của Thiên Kiếp, hắn cúi xuống trán chạm vào trán của nàng khẽ giọng:
"Ta nợ nàng là thật nhưng nàng không thể làm tuyệt như thế, nam nhân mà không có chỗ kia ai chịu được. Với lại giống như nàng ta có rất nhiều chuyện phải làm, chúng ta cần cứu lấy thế giới mình trưởng quản, bây giờ nàng đi trước, sau này gặp lại nàng thì ta sẽ đền bù sau."
Cao Thiên Kim khẽ giọng hỏi:
"Thế ngươi có thể khiến ngươi chết sống dậy được hay không?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Không gì ta không thể làm, chỉ là còn lâu ta mới hồi sinh tên kia, nàng ta của ta chuyện này không cần thương lượng."
Cao Thiên Kim than thở một tiếng, cuối cùng nàng vẫn bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay, có điều nợ nhân tình nàng phải trả cho bằng được. Nhìn trong ánh mắt nàng vẻ kiên định Băng Thần đành hứa hẹn:
"Thôi được rồi, ta sẽ cho hắn ta tụ tập lại hồn phách đầu thai chuyển thế, thế nhưng đổi lại nàng với hắn ơn nghĩa vĩnh viễn kết thúc. Tiểu đệ của ta nàng vẫn tha cho nó đi, dù sao nó làm nàng sung sướng như thế không có công lao cũng có khổ lao nha."
Cao Thiên Kim biết nếu cứ như thế này mình sẽ vĩnh viễn không bao giờ thắng được, yếu tố bất ngờ đã mất hiện tại đấu với hắn trong tương lai.
Nàng biết đây đã là giới hạn của hắn nên đành phải đồng ý:
"Đã thế thì ta tạm thời đồng ý, tốt nhất ngươi đừng làm ra cái yêu thiêu thân gì, tuy ta không thể làm gì được ngươi nhưng cắm sừng ngươi thì rất dễ."
Băng Thần nét mặt co giựt thế nhưng đuối lý lại là hắn, vẻ mặt hơi ủy khuất:
"Ta biết rồi, coi như ta sợ được chưa."
Nàng sau đó nhắm mắt chờ đợi Thiên Kiếp thần uy giáng xuống, Băng Thần lui vẻ đằng sau tránh thật xa khỏi chỗ này. Chiến Vũ Lan Anh ánh mắt lấp lóe tràn đầy hâm mộ nhìn Cao Thiên Kim, nàng không biết khi nào mình mới được như thế.
Thế nhưng kinh khủng như thế lại vẫn bó tay trước mặt Băng Thần, nàng thật sự không tưởng tượng được hắn ta giới hạn là ở đâu. Có điều khi nhớ lại những gì mình được Hạ Tiểu Yến cho xem thì nàng ngay lập tức bình tâm lại, đi theo Băng Thần tương lại nàng cũng có thể.
Thế nhưng nàng bình tâm trở lại thì có không ít người khác không thể bình tĩnh được, trong đó có cả Băng Vương và Băng Hoàng. Lấy tu vi của họ cũng đã nhanh chóng có mặt ở đây, điều họ không thể hiểu mạnh mẽ như thế nữ nhân tại sao lại khuất phục Băng Thần.
Tuy lời nói của họ không cho bọn hắn một câu chuyện đầy đủ thế nhưng hồi sinh người chết là một cái gì đó quá xa vời với trí tưởng tượng của họ. Thậm chí để người mạnh mẽ như nữ nhân kia chịu nhận một câu " nàng là của ta chuyện này không thương lượng " bá khí trong đó ai thấu được.
Băng Thần khẽ giọng nói:
"Chúng ta rời đi thôi, khu vực chục dặm quanh đây tất cả sẽ hóa thành bụi phấn dưới uy áp của Thiên Kiếp."
Thế nhưng trong sự bất ngờ đến tột cùng của mọi người thì Hạ Y lại đứng lại, thiên kiếp giáng xuống mọi người đều run sợ. Có điều quanh người của Hạ Y thiên kiếp lại bị cản lại, phải nói là lôi điện chủ động né tránh nàng mới đúng, cái này càng làm cho mọi người kể cả Băng Thần không hiểu.
Nàng nháy mắt xuất hiện trước mặt Cao Thiên Kim nghiêm giọng nói:
"Ta là đại tỷ, ngươi có ý kiến gì không?"
Cao Thiên Kim mỉm cười nói:
"Ngươi đánh không lại Đế Thiên Lan, nhiều nhất ngươi chỉ là lão nhị."
Hạ Y vẫn nghiêm túc:
"Ở Cấm giới ta là lão đại."
Sau đó tư người nàng phát ra một luồng khí thế khiến cho kể cả Băng Thần cũng phải rợn người.Trong nháy mắt Cao Thiên Kim liền biết được thân phận của Hạ Y, nàng biết không thể chống lại liền khuất phục:
"Được, ta không ý kiến."
Nàng sau đó cười nói:
"Ta hiện tại rất hi vọng ngày nào đó ngươi gặp Đế Thiên Lan tình cảnh sẽ như thế nào."
Hạ Y thở một hơi rồi nói:
"Ta chỉ là đại tỷ ở Cấm giới."
Cao Thiên Kim tuy tiếp nhận lôi kiếp tẩy lễ nhưng lại không tỏ ra đau đớn hay sợ hãi gì cả, thậm chí nàng còn có tâm trạng nói đùa cùng Hạ Y, nghe lời nói của Hạ Y nàng quay qua Băng Thần cười nói:
"Không hổ là nam nhân của ta, ta đi trước hẹn ngày gặp lại."
Dứt lời nàng hóa thành hào quang tỏa ra vạn trượng phóng lên không trung, khi nàng xuyên qua lỗ đen thì Thiên Kiếp dần tan đi. Băng Thần vỗ đũng quần khẽ giọng:
"Tiểu đệ, ta đã đuổi được cái ác nữ kia đi, ngươi hiện tại an toàn."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT