Hội chứng ngày đầu tuần của Phí tiên sinh đã chẳng còn lợi hại, đặc biệt là dưới sự xoa dịu trìu mến của Mạc tiên sinh. Ngẫm lại xem, mỗi ngày đi làm đều có thể nhìn thấy tình nhân là chuyện cỡ nào phấn hồng a! Dĩ nhiên, danh từ cố định liên quan đến loại tình huống này, đó chính là —— tình yêu công sở. Mà dưới hình thức của Phí tiên sinh cùng Mạc tiên sinh, danh từ cố định của loại tình huống này cần thêm vào tiền tố “cấm kỵ” —— “cấm kỵ” tình yêu công sở. Dưới sự giải thích của tác giả, cặp dấu ngoặc kép ở chỗ này biểu thị cường điệu.
Khụ khụ, nói dài dòng, hôm nay chính là thứ hai rồi, sinh hoạt văn phòng một tuần mới lại sắp bắt đầu rồi.
Thứ hai hôm nay, Phí tiên sinh cùng Mạc tiên sinh là cùng nhau đến công ty. Nhờ ơn Mạc tiên sinh, Phí tiên sinh hôm nay không có đến trễ, chính xác mà nói là rất sớm đã đến rồi. Thế nhưng khiến người giật mình chính là, hôm nay bộ tài vụ mọi người cư nhiên đều rất sớm đã đến. Phí tiên sinh cùng Mạc tiên sinh vừa đi vào văn phòng, ánh mắt quần chúng nhân dân đều nhất tề lấp la lấp lánh nhìn chăm chú vào hai người bọn họ, hơn nữa còn đi kèm với nụ cười quỷ dị. Phí tiên sinh bị ánh mắt sáng như tuyết của quần chúng dọa đến rồi, lắp ba lắp bắp nói: “Ha ha, mọi, mọi người sớm a, nay, hôm nay đều thật sớm a.” Quần chúng tà mị cười một cái, không ai trả lời. Phí tiên sinh sờ không được đầu, đành phải đến vị trí của mình ngồi xuống, nhìn theo Mạc tiên sinh đi về văn phòng giám đốc của y.
Chuyện tiếu lâm tiên sinh muốn nói lại thôi, vỗ vỗ bờ vai Phí tiên sinh, nói: “Tiểu Phí à, làm người phải khiêm tốn. Giờ đây lão ca ca ta chỉ có thể đối ngươi nói tiết ai thuận biến* mà thôi.”
Phí tiên sinh không hiểu ra sao, vò đầu nói: “Lãnh hiền đệ, mấy ngày không gặp, lẽ nào ngươi xuyên qua rồi? Ta nhớ ngươi nhỏ hơn ta một tuổi mà.”
Phí tiên sinh vừa thần chí trở về, liền thấy nhiệt tâm đại tỷ một bộ trách trời thương dân nói với hắn: “Tiểu Phí à, nhà chị có cô cháu gái họ vừa về nước, tuổi còn trẻ, xinh đẹp lại có tài, để chị giúp các em giới thiệu giới thiệu?”
Phí tiên sinh kinh hãi, hoảng sợ nói: “Ấy ấy, chị à chị quá nhiệt tâm rồi, em còn không có nghĩ tới phương diện này đâu.”
Bát quái tiểu thư chớp chớp mắt, nói năng lộn xộn: “Phí Phí à, có thể chung một cái văn phòng với em chị thực là quá hạnh phúc, sắp khai ngược rồi ha ha ha ha…”
Phí tiên sinh sờ sờ da gà, nhấn mạnh: “Không cần loạn đặt tên thân mật, sẽ bị hiểu lầm đó!”
Hôm nay cư nhiên ngay cả nghiêm khắc tiên sinh cũng nhịn không được nhảy vô giúp vui, một khuôn mặt nghiêm túc cảm thán nói: “Người trẻ tuổi bây giờ a…”
Phí tiên sinh bắt cuồng rồi, phát ngoan nói: “Các người tới cùng muốn như thế nào!”
Dưới sự vây xem cực kỳ tàn ác của quần chúng xung quanh, hảo đồ đệ Erkin run run rẩy rẩy đưa điện thoại di động lên, bi thanh nói: “Sư phụ, đây là một cái huyết án do tin nhắn dẫn phát a!”
Phí tiên sinh cầm điện thoại di động vừa nhìn, nhất thời như bị trọng kích. Trong sát na, núi lở rồi động đất rồi trời sập rồi biển gầm rồi núi lửa phun trào rồi sao chổi đụng Địa Cầu rồi 2012 rồi người Namek* đến tập kích rồi.
Erkin một phát đỡ lấy Phí tiên sinh, bi tình nói: “Sư phụ, người phải gắng gượng a!”
Phí tiên sinh mờ mịt liếc mắt nhìn mọi người, sau đó trở tay cho Erkin một cái bạt tai: “Diễn bi tình kịch vui vẻ như thế à!”
Erkin mắt nước lưng tròng nhìn Phí tiên sinh, liền thấy Phí tiên sinh cầm điện thoại di động của hảo đồ đệ lắc mình đi đến văn phòng Mạc tổng giám, phía sau là đường nhìn bát quái lóe sáng của quần chúng nhân dân.
Phí tiên sinh vừa lánh vào văn phòng Mạc tiên sinh, liền nước mắt lưng tròng nhìn Mạc tiên sinh, nói: “Tận thế rồi.”
“Thế nào?” Mạc tiên sinh đang một khuôn mặt lãnh khốc xem dự toán một quý mới của công ty.
Phí tiên sinh đi qua dâng lên điện thoại di động của hảo đồ đệ, bi tình nói: “Chính anh xem đi.”
Mạc tiên sinh cầm lấy điện thoại, chỉ thấy ở mặt trên nội dung tin nhắn như sau: Ngọt ngào đến chói mù cẩu nhãn nhà ngươi —— Căn cứ theo thăm dò nghiêm túc của liên minh bát quái, điều tra phá án, có thể xác định Mạc tổng giám cùng Phí kế toán bộ tài vụ công ty K đã đề xướng lầu đánh chữ A khơi mào tình yêu công sở cấm kỵ! Phần chữ nổi là bộ A liên minh bát quái.
Mạc tiên sinh nhíu mày, nghiêng đầu nói với Phí tiên sinh: “Mạc Vân thật lợi hại, thì ra liên minh bát quái còn có phân ra bộ A và bộ B à!”
Phí tiên sinh 囧, kháng nghị rằng: “Trọng điểm là ảnh hưởng rất xấu, tôi sẽ, sẽ bị bài xích đó, với lại đối với danh dự của anh…” Phía sau càng nói càng nhỏ giọng, nước mắt đều muốn rơi.
Mạc tiên sinh ôm lấy hắn, thay hắn lau nước mắt, nhẹ giọng nói: “Không sao hết, tôi vốn đã không hề nghĩ rằng phải che đậy giấu diếm.”
“Ô?” Phí tiên sinh ngẩn ra.
Mạc tiên sinh kéo Phí tiên sinh rồi mở cửa phòng làm việc, thì thấy quần chúng đã ngoan ngoãn ngồi tại vị trí rồi, ánh mắt còn đang sáng lấp lánh.
Mạc tiên sinh diện vô biểu tình nhìn chung quanh một vòng, lạnh lùng nói: “Truyền lưu tin nhắn như vậy rất thú vị sao?”
Các tiểu viên chức cúi đầu, trong lòng thầm nghĩ: Tệ hại tệ hại, giỡn lố rồi, đại ma vương muốn bão nổi rồi!
Mạc tiên sinh vẫn một khuôn mặt nghiêm túc như cũ, khí áp trong văn phòng càng ngày càng thấp. Một phút đồng hồ trôi qua, hai phút trôi qua, đến khi ngay cả nghiêm khắc tiên sinh cũng muốn lau mồ hôi. Mạc tiên sinh ôm bờ vai Phí tiên sinh, nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu: “Phê chuẩn các người gọi Phí Ngữ tổng giám phu nhân.”
Mọi người thạch hóa.
Mạc tiên sinh thả điện thoại lại trong tay Phí tiên sinh bấy giờ đã trở thành tượng điêu khắc, vỗ vỗ bờ vai hắn, xoay người trở về văn phòng.
Ngày đó bắt đầu, biệt hiệu của Phí tiên sinh đột nhiên tăng nhiều, tỷ như: Mạc thị, Mạc phu nhân, tổng giám phu nhân, Mạc Phí Ngữ vân vân loạn thất bát tao. Quần chúng công ty K đặc biệt là bộ tài vụ đều ở trạng thái Tây Tử phủng tâm, cảm thán nói: Thì ra Mạc tổng giám là mặt lạnh Xiao Jiang a, trước đây quá coi thường y rồi!
Tuy rằng vẫn có người duy trì thái độ xem chừng loại tin tức bát quái thoạt nhìn có chút không đáng tin này, thế nhưng bắt bóng bắt gió chẳng qua cũng là thú vui tiêu khiển mà thôi. Erkin vò vò đầu, ai oán rằng: Chúng ta chỉ là gà mờ a!
Lời an ủi của Mạc tiên sinh? Tượng điêu khắc? Quãng đời của Phí tiên sinh, khái quát một cách rút gọn là như thế này: Làm người phải bình tĩnh!
Mấy ngày trôi qua, kỳ thực Phí tiên sinh vẫn là canh cánh trong lòng, hắn biết rõ tin tức kia là ai phóng ra. Vừa xem hiểu ngay, là bút tích của cái người đứng ở đỉnh kim tự tháp liên minh bát quái Mạc Vân Mạc đại tiểu thư. Hắn trong lòng vừa tức giận lại đau lòng, rõ ràng mấy ngày trước đây còn đang uống rượu đùa vui, một ngày liền xoay người đâm sau lưng hắn một đao. Với lại Mạc tiểu thư là đại diện người nhà của Mạc tiên sinh, hành vi cô ta như vậy có phải là biểu thị rằng không thể tiếp thu bọn họ ở bên nhau hay không? Phí tiên sinh phiền não đến trà không nhớ cơm không nghĩ, chỉ kém không có đập đầu xuống đất.
Trái lại Mạc tiên sinh, y thừa nhận giữ vững ngũ tự châm ngôn, mỗi ngày ăn nên ăn ngủ nên ngủ, TX quấy rối phác hồ điệp một cái cũng không quên. Ngày đó, y rốt cục nhìn không được hành vi tự ngược của Phí tiên sinh nữa, mở điện thoại di động, bấm số, sau đó nhét vào trong tay Phí tiên sinh.
Phí tiên sinh đáng thương vẫn chưa có phản ứng, ngây ngốc hỏi: “Cái gì vậy?”
Mạc tiên sinh chỉ chỉ điện thoại di động, diện vô biểu tình nói: “Mạc Vân.”
Điện thoại di động đầu bên kia rất đúng lúc truyền ra một tiếng: “Alô?”
Phí tiên sinh kinh hãi thiếu chút nữa vứt điện thoại đi luôn, khó xử đứng ở nơi đó.
Điện thoại di động bên kia đợi cả buổi không có phản ứng, đột nhiên hưng phấn nói: “Phí Ngữ? Là Phí Ngữ đi!”
Phí tiên sinh đành phải đưa điện thoại phóng tới bên tai, hàm hàm hồ hồ đáp: “Là, là tôi.”
Mạc tiểu thư hiển nhiên rất vui vẻ, oán giận rằng: “Tôi chờ điện thoại của anh với ông anh mấy ngày rồi, các người thật là lặn mất tăm a!”
Phí tiên sinh ngơ ra, sau đó thanh thanh cổ họng nghiêm túc nói: “Cô, cô vì cái gì phải làm như vậy?!”
Tiếng Mạc tiểu thư có vẻ càng vui vẻ hơn, cô cười nói: “Tôi nói cho anh thì cũng được thôi, thế nhưng Phí Ngữ, trước tiên hít thở sâu.”
Phí tiên sinh kỳ quái khó hiểu, đây là vì cái gì?
Bên kia Mạc tiểu thư cười trên nỗi đau của người khác nhanh như chớp nói: “Phí Ngữ, là ba mẹ tôi yêu cầu đó.”
Phí tiên sinh =口=, nửa ngày mới nói lắp ba lắp bắp: “Cô, cô lại, lập lại lần nữa!”
Mạc tiểu thư cười nói: “Phí Ngữ, ba mẹ tôi biết chuyện hai người rồi. Vụ phơi sáng ở công ty này là bọn họ yêu cầu tôi làm như vậy đó!”
Phí tiên sinh ngây ra như phỗng, hồi lâu, hắn nước mắt lưng tròng xoay người nói với Mạc tiên sinh: “Lần này là thật sự tận thế rồi.”
Mạc tiên sinh vẫn bình tĩnh như cũ, nói: “Quả nhiên, đây là tác phong của bọn họ.”
Phí tiên sinh T T: “…”
Hôm đó, Diệp Nghiêu đang ngâm mình nhận được thư hoả tốc thập vạn hỏa cấp, nội dung như sau: Mẹ à, con cuối tuần phải đi gặp cha mẹ chồng rồi!
Diệp Nghiêu đồng chí một cái không ngồi ổn, hung hăng sặc miếng nước tắm, làm cho hắn phát ghê tởm! Thế là hắn ác tòng đảm biên sinh, hồi đáp: Vuốt lông, không sao đâu, con có cảm giác nhân thê như vậy, bọn họ sẽ thích con.
Hồi lâu, bên kia đáp: Nhạc mẫu ăn ý!
Diệp Nghiêu cười to.
===chap9 con’t===
* tiết ai thuận biến: nén bi thương mà giải quyết biến cố, là một cái thành ngữ dùng khi viếng tang lễ.
* người Namek: tộc người có sức mạnh trong Bảy viên ngọc rồng
* Tây Tử phủng tâm: chỉ bệnh trạng của mỹ nữ; xưa có chuyện Tây Thi khi buồn sầu thường ôm tim nhíu mày nhưng vẫn rất đẹp
* mặt lạnh Xiao Jiang: hình dung một diễn viên hài kể chuyện cười thì bản thân không cười, để hình thành hiệu quả đối lập Đăng bởi: admin
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT