Mã Liệt một chút cũng không biết việc mình đã ly hôn biến thành miếng
bánh thơm, lại còn bị bác gái nhớ thương. Bây giờ anh chiều nào cũng đều chạy đến nhà Xán Xán, hận không thể đem Xán Xán về nhà sớm một chút,
cất trong nhà.
Buổi tối hai người cùng nhau ăn cơm, ngay tại căn nhà nhỏ của Xán Xán,
Xán Xán nấu cơm, Mã Liệt giúp một tay, Mã Liệt rất thích phòng bếp chật
hẹp của nhà Xán Xán.
Xán Xán nấu thịt kho tàu, xào đậu, nấu canh mầm đậu tương, đều là tiêu
chuẩn bình thường, tay nghề không thể so với ba cô Cố Hữu Tài.
Duy nhất không thua chính là gạo, thấy Mã Liệt cao lớn, cô nấu một nồi
cơm, gạo là loại mình ăn ở quê nhà, cho nên không có thuốc trừ sâu, sản
lượng không cao, hình dáng hạt gạo cũng không đẹp, nhưng rất mềm thơm,
có lẽ là gạo hữu cơ trong siêu thị cũng như vậy.
Mã Liệt ăn rất ngon miệng, ăn đồ do chính tay bạn gái nấu, cái gì ăn
cũng cảm thấy ngon. Anh và Vệ Minh Châu kết hôn nửa năm, Vệ Minh Châu
chưa từng nấu cơm, trước kia Mã Liệt cũng không quá để ý.
Bây giờ ngẫm lại, việc hôn nhân của mình và Vệ Minh Châu có vấn đề cũng
không hoàn toàn là cô ấy sai, bởi vì quen nhau qua người khác giới
thiệu, chỉ cảm thấy điều kiện thích hợp thì kết hôn, không có loại cảm
giác động tâm, tim đập nhanh, lại càng không cùng nhau làm việc nhà.
“Anh nghĩ gì mà nghiêm túc vậy, nếu không ăn sẽ nguội.” Cố Xán Xán thấy
Tiểu Mã ngơ ngác, nhìn đồ ăn, biểu tình kia là lạ, giác quan thứ sáu
liền cảm thấy không ổn.
Nói thật, Cố Xán Xán trông có vẻ như không để ý việc Tiểu Mã từng kết
hôn, nhưng trong lòng vẫn có điểm vướng mắc, dù sao anh từng sống cùng
người phụ nữ khác, hơn nữa cô từng nhìn thấy vợ trước của anh, đẹp hơn
mình rất nhiều, chỉ nhìn vẻ ngoài, mình thật sự không thể so sánh được.
“Chỉ cảm thấy vui thôi.” Mã Liệt há miệng lùa cơm vào, rất nhanh liền ăn xong, lại xới thêm một chén.
Cơm nước xong, Mã Liệt xung phong nhận việc hỗ trợ rửa bát, hai người ở
trong phòng bếp đi qua đi lại đã lâu, Mã Liệt cũng dần dần hiểu được tâm lý của cô bạn gái nhỏ, ngại ngùng sẽ phòng vệ, cho nên nhờ vào danh
nghĩa chuyển bát đũa và vân vân ở sau lưng cô, sau đó chậm rãi ôm lấy
Xán Xán từ phía sau, rất nhỏ xiinh, nhưng cảm giác dựa vào nhau thật
chặt rất mềm mại, trên người có vẻ thịt không ít.
“Đừng nhúc nhích, để anh ôm một lúc, một lúc thôi, ngày hôm qua bị em
đá, ngực còn đau.” Mã Liệt nói đúng lý hợp tình, đương nhiên tay không
sờ soạng, chỉ chạm vào bụng nhỏ của Xán Xán, cảm giác có chút thịt.
Cố Xán Xán mặt đỏ lên, “Đừng nháo, em còn chưa rửa bát xong đâu.”
“Đừng động đậy, Xán Xán, em cựa quậy bát sẽ rơi, bát rơi liền vỡ, rất
lãng phí, sau này phải mua cái mới.” Mã Liệt nói chuyện, giọng nói thổi
tới bên tai Xán Xán, làm cho cô cảm thấy ngưa ngứa, chỉ thấy toàn thân
đều tê dại, đứng cũng không vững, nhưng cũng không thể ngã được, bởi vì
cả người đều bị ôm lấy.
Kết quả cứ ôm nhau cọ xát như vậy mà rửa sạch bát đã mất nhiều thời
gian, vẫn là Mã Liệt lúc sau giữ được tinh thần, nếu không rửa xong, anh phải đi rửa quần... Mọi người biết rồi, (#▽#).
“Xán Xán, em đừng mua nhà, em không phải thích căn nhà ở vịnh cá heo
sao? Anh trực tiếp đem danh nghĩa căn nhà đó sang tên em, cùng lắm thì
em đem tiền riêng của em đưa cho anh được rồi, xem như bán cho em.” Mã
Liệt bây giờ là hận không thể đem cô gái nhỏ này lừa về nhà, một loại
cảm giác rất kỳ diiệu, cô rõ ràng không phải đặc biệt xinh đẹp, nhưng
anh rất thích, hận không thể vẫn ôm vào lòng, nhu thuận vuốt ve.
Cố Xán Xán vừa nghe tới nhà ở vịnh cá heo, trước mắt liền sáng ngời, rất động tâm, tiền của cô tính toán đâu ra đấy, bâu giờ nhiều nhất chỉ có
ba mươi vạn, nhà ở vịnh cá heo không lớn, nhưng nằm trên đoạn đường kia, ít nhất cũng gần hai trăm vạn, đặt cọc ít nhất sáu mươi vạn, tiền của
cô chắc chắn không dủ, bất quá nghĩ đến cảnh vịnh trải dài, biển rộng
mênh mông vô bờ, thật sự động tâm là lẽ đương nhiên.
Nhìn thấy cô bộ dáng rối rắm khó xử, Mã Liệt khuyên nhủ, “Em nếu cảm
thấy tiền không đủ vẫn không có vấn đề gì, sau khi kết hôn từ từ có
lại.”
“Không được, không như nhau.” Cố Xán Xán chung quy vẫn khẽ cắn môi, không đáp ứng.
“Em đừng vội từ chối, lo lắng suy nghĩ nữa, cuối tuần tới nhà anh ăn cơm đi, ba mẹ anh cũng rất muốn gặp em.” Mã Liệt thấy vẻ mặt cô gái nhỏ cắn răng bộ dạng tiếc nuối, liền cảm thấy buồn cười, không nói cho cô biết, bộ lễ phục kia tiền gửi ngân hàng của cô nói không chừng chỉ vừa đủ
thanh toán, khó trách ba mình cảm thấy cô có chút ngốc, nghĩ như vậy
liền muốn tiến lên cắn cô một cái...
Mã Liệt đợi một lúc mới đi về, để Cố Xán Xán lại lo được lo mất, bạn
đang thích một người, phát hiện người đó cũng thích bạn, là kinh hỉ,
càng kinh hỉ chính là phát hiện anh có điều kiện siêu tốt, Cố Xán Xán kỳ thực có chút không tự tin, có phải hạnh phúc tới quá nhanh không.
Nghĩ đến căn nhà cảnh biển kia a, mình nếu đồng ý, có thể trở thành của
mình, mình còn có thể gả cho Tiểu Mã, cô ở trên giường lăn vài vòng,
thật sự là rất khó từ chối, rất muốn.
Thật sự là không quyết định được, Cố Xán Xán lại gọi điện cho ba mình, tác dụng của đồng chí Cố Hữu Tài được phát huy.
Nghe con gái nói căn nhà cảnh biển vô địch, Cố Hữu Tài kỳ thực không có khái niệm gì, xem biển, làng chài? Không hiếm lạ gì.
Hiên ngang lẫm liệt mở lời, “Con gái ngoan, còn chưa kết hôn mà muốn đồ
của nhà trai là không tốt, về sau bị người khác coi thường, mình có
tiền, tự mình mua, đối phương làm kinh doanh, nhà tư bản rất keo kiệt,
từng khoản từng khoản đều tính toán, cho nên căn nhà này tuyệt đối không thể nhận, chúng ta không giàu có, nhưng cũng không nghèo, không cần
thiết phải chiếm tiện nghi này.”
Cố Xán Xán nghe ba nói vậy, bỗng nhiên được khai sáng, lúc trước nghe
bác gái nói người vợ trước tiêu tiền bừa bãi linh tinh, một đoạn hôn
nhân vỡ tan, khẳng định đôi bên đều có vấn đề, thấy vợ trước của Tiểu Mã ăn mặc như vậy, khẳng định là rất thích tiêu tiền, nhà bác gái hẳn là
hơi tiết kiệm, mình gặp Tiểu Mã, ngoại trừ xe đặc biệt, quần áo anh mặc
đều rất bình thường, nếu như đã có suy nghĩ này trong đầu, về sau nói
không chừng lúc cãi nhau còn có thể nói, Cố Xán Xán chịu đủ mỗi lần đến
nhà Triệu Hoa, thái mẹ Triệu Hoa cao cao tại thượng, nhất định phải
tránh loại tình huống này.
Có đôi khi nói so với nghĩ còn khó hơn.
Quyết định chú ý thì tốt hơn, vốn muốn đi ngủ mà tinh thần lại tràn đầy
một chút cũng không ngủ được, dứt khoát ngồi dậy lên mạng xem có nhà
thích hợp hay không.
Bây giờ tiền lương nhiều hơn một khoản, phạm vi rộng hơn, cô thấy ở
trung tâm phía tây Uyển Bình có một căn nhà không tồi, hơn chín mươi
vạn, hai phòng ngủ một phòng khách, hướng nam, dưới lầu có siêu thị
Khẳng Đức Cơ, rạp chiếu phim, cuộc sống rất thuận tiện, tiền cho thuê
cũng cao.
Cố Xán Xán cảm thấy mình không phải một người có tư duy kinh tế phi
thường, nhưng vẫn biết người ta thích chọn gần Khẳng Đức Cơ, Khẳng Đức
Cơ mở cửa hàng ở đâu, người ta lại lao vào mua nhà ở gần đó, căn nhà này ở trên lầu Khẳng Đức Cơ, hẳn là vị trí rất tốt.
Hứng thú đến đây, ngay tại tầng tìm mấy căn muốn bán, liên hệ với người đại lý, chuẩn bị thứ sáu đi xem nhà.
...
Thời điểm Mã Liệt về đến nhà đã gần khuya, vừa lúc gặp mẹ mới đi khiêu vũ về, cùng nhau vào cửa.
Mã Văn Hùng ngồi một mình trong phòng khách xem ti vi, Ngô Ngọc Mai nhìn trên bàn trà phòng khách còn có xác hạt dưa, liền không thoải mái.
“Chị ông lại tới?”
“Đến một lúc đã đi rồi.” Mã Văn Hùng nhìn sắc mặt vợ liền biết bà mất
hứng, anh hai chị hai lúc trước làm chuyện không có đạo lý, nhưng dù sao cũng là người thân, bộ dáng vợ chán ghét như vậy, làm cho ông cảm giác
không phải tốt lắm.
“Mẹ, bác đến ngồi chơi cũng rất bình thường, mẹ đừng tranh cãi.” Mã Liệt nhìn cảnh tượng không ổn, vội vàng giả vờ ngớ ngẩn để dỗ dành.
Ba mẹ anh rất ít khi cãi nhau, duy nhất nguyên nhân có thể cãi nhau
chính là liên quan tới nhà bác, trong trí nhớ của anh, mỗi làn bác hai
đến một chuyến, mẹ sẽ cùng ba ầm ĩ một trận.
Ngô Ngọc Mai nhìn vẻ mặt của chồng, rất tức giận, nhưng nghĩ lại, vì một người như vậy mà cãi nhau, không đáng, cũng không lên tiếng nữa.
Mã Liệt thấy ba mẹ đều bình thường lại, liền đem suy nghĩ của mình nói với họ một chút, dù sao cũng chỉ là một căn nhà.
Xán Xán gọi điện cho ba cô, Cố Hữu Tài phân tích nói người kinh doanh
rất keo kiệt, chó ngáp phải ruồi lại nói đúng, Mã gia là dựng nghiệp
bằng hai bàn tay trắng, không phải là truyền từ đời này sang đời khác,
gây dựng sự nghiệp càng gian khổ, cho nên mặc dù có tiền nhưng không có
thói quen tiêu tiền loạn như nước, không khác gì người bình thường, đề
cập đến chuyện nhà ở như vậy, Mã Liệt chỉ muốn nói với ba mẹ một chút.
“Ba mẹ, Xán Xán vốn tính chuyện mua nhà trước khi kết hôn, thời điểm bọn con mới quen nhau, cô ấy từng nói với con, con muốn đem căn nhà nhỏ ở
vịnh cá heo kia sang tên cho Xán Xán, xem như bán cho cô ấy, nhưng vậy
bọn con cũng có thể chuẩn bị kết hôn sớm một chút.”
Ngô Ngọc Mai có ấn tượng tốt với Xán Xán, lúc trước giả làm khách đi xem nhà liền hỏi thăm, cô gái này tính mua nhà, dù sao đều là mua, về sau
cũng kết hôn, đem nhà ở vịnh cá heo sang tên cho con dâu, bà cảm thấy
không có vấn đề gì, chủ yếu là tùy theo quyết định của Xán Xán.
“Được a, mẹ không có ý kiến gì, con đó, nhanh lên, mẹ đang chờ ôm cháu ngoại.”
Chuyện trong nhà mẹ đã thông qua, căn bản đã thông qua, Mã Liệt rất cao hứng.
Nhưng Mã Văn Hùng nhìn thấy hai mẹ con vui vẻ phấn chấn, không hiểu sao
cảm thấy không thoải mái, chủ yếu là do hôm nay nghe chị dâu oanh tạc
loạn xạ ban ngày, chẳng lẽ cô gái kia thật sự coi trọng tiền của nhà
mình? Hơn nữa vóc dáng nhỏ như vậy, tương lai sinh con vóc dáng ngộ nhỡ
giống mẹ, ngộ nhỡ không hợp nhau, con mình không thể lại ly hôn lần nữa, một lần ly hôn có thể nói đối phương có vấn đề, nếu lần thứ hai, lần
thứ ba? Về sau ai còn dám gả cho con trai mình nữa.
“Có nên suy nghĩ lại không?” Mã Văn Hùng đắn đo lên tiếng.
Ngô Ngọc Mai về nhà đã nén giận, nhìn thấy trước mặt chồng một đống xác
hạt dưa, lại nghe lời vừa nói của chồng liền mất hứng, mở miệng nói,
“Suy nghĩ cái rắm, chị hai ông tới xin ông tặng căn nhà cho con người ta kết hôn, ông liền đáp ứng, tôi bán cho con dâu tôi một căn nhà, ông còn muốn suy nghĩ lại, tư tưởng của ông làm sao vậy?”
“Anh hai chị hai không phải trả tiền sao?” Mã Văn Hùng có chút đuối lý lẩm bẩm một câu.
Ông không nói thì thôi, vừa nói, Ngô Ngọc Mai càng phát hỏa.
“Căn nhà hai trăm vạn, đưa cho một khoản tiền hai vạn, cũng hảo ý như
vậy nói là cho ông, tiền nhà chúng ta là nhặt được sao? Tôi tình nguyện
cho tiền từ thiện, cũng có thể thu về được danh tiếng tốt, so với anh
hai chị hai ông, còn oán giận vì sao không cho căn nhà trị giá bốn trăm
vạn.” Ngô Ngọc Mai càng nói càng tức giận, tư thế muốn làm ầm ĩ một
trận.
Mã Liệt vội vàng đẩy mẹ vào phòng ngủ, “Mẹ, mẹ đi tắm đi, bớt giận, tính tình của ba mẹ không phải không biết.”
Vất vả lắm mới khuyên được mẹ, trở lại phòng khách, nhìn thấy ba không
thuần thục dùng khăn lau dọn xác hạt dưa trên bàn trà, muốn nói gì cuối
cùng vẫn không nói được, dù sao vẫn là chuyện lúc xưa của người lớn, anh ở trước mặt bảo vệ cho bác trai bác gái, nhưng ở trước mặt bác trai bác gái vẫn đối xử không tốt.
Trong lòng càng muốn kết hôn sớm một chút, đem Xán Xán lấy về nhà, có
Xán Xán, khẳng định sẽ không như vậy, trong nhà nhất định sẽ rất náo
nhiệt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT