Ta tên Lâm Quân, họ Tuyên, vốn dĩ đang là một tiểu cô nương mới 16 tuổi, bỗng bị xuyên không. Chuyện cũng thật bất ngờ nha, đang đứng trên boong tàu làm lễ tốt nghiệp, bỗng dưng cứ như bị hút xuống, kết quả là rơi tòm xuống biển. Uống một ngụm, rồi hai ngụm nước, sau đó là chìm luôn xuống đáy biển mát mẻ. Rơi, rơi, mãi sao không thấy đáy ?
‘Bịch’ một tiếng, rơi xuống một lùm cây, ai ngờ, sau lùm cây là cảnh xuân phơi phới. Một lão ca tuyệt mĩ nam tử, mê hoặc lòng người, trên người còn phát ra một mùi hương thoát tục, sẽ thật hoàn mĩ nếu khoác y phục gấm lụa nha, nhưng cái chính là … là … lão ca không mặc quần áo !
Uy, phía dưới lão ca kia không phải một tiểu cô nương ? Nhìn cũng được nha, nếu là thời của ta nhất định đã là một hot girl, có điều … có điều … nàng còn là xử nữ không ? Thân không quần áo, vẻ mặt ngây ngốc nằm im dưới lão ca, không một động tĩnh
Sợ quá a, lão ca đang hướng ta nhìn chăm chú, tiểu cô nương kia bất giác ngó theo. Bỗng bụp một tiếng, vị tiểu cô nương kia thần sắc bình thường, đôi mắt có lại vẻ linh hoạt, kinh hô một tiếng rồi đá lão ca vẫn đang gắt gao nhìn ta, quơ quần áo chạy vội. Thoáng chốc, bóng dáng mất dạng.
Còn ta với vị lão ca này, làm sao giờ ? Bỗng lão ca quay sang nhìn ta, gầm gừ
– Mau trả Nguyên nhi cho ta !
Uy ? Nguyên nhi ? Tiểu cô nương kia ư ? Ta dở khóc dở cười nha, ta kiếm đâu ra mà trả đây ? Người đã ôm quần áo chạy mất, không lẽ giờ ta phải đi đăng thông cáo tìm người sao ?
Nghĩ, nghĩ, nghĩ một hồi, nửa ngày sau, ta cười cầu tài với vị lão ca, chưa kịp nói gì, bỗng một trận gió ùa đến, ta cảm thấy … mát mát !
Giờ sực tỉnh mộng, ta phải đem hong khô quần áo, nếu không sẽ ngộ cảm mất thôi. Nhưng … nhưng, quần áo ta đâu ?! [Quân tỷ tỷ có ý quyến rũ Hồ ly lão ca, hắc hắc … Quân nhi : ngươi im đi, tác giả chết tiệt] Ngây ngốc một hồi sực nhớ ra, ta đang không mặc gì ngồi trước một nam nhân a, còn là mĩ nam tử nữa. Hắn ta nhận ra điều ấy, bỗng chốc ta bất động, trợn mắt nhìn hắn đang dần dần đến gần. Hắn ôm lấy ta, bá đạo đặt lên môi ta một nụ hôn, híc, chính là nụ hôn đầu của ta a. Tiêu rồi, lần này ta sẽ bị ăn sạch sẽ !
May cho ta, hắn chỉ hôn ta thôi. Phúc đức ba đời nha. Nhưng bỗng hắn mở miệng, ôn nhu tinh nghịch nói với ta :
– Nha đầu ngốc, mau bám chặt lấy ta, hai ta cùng về nhà !
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT