Tiếu Dương Phong cùng quyển sách trên tay đi đến phòng mẫu thân,trong người bực bội hết mức,nhất định phải làm rõ mọi chuyện. Đường đường là một Dương Phong không màn đến nữ nhi,hôm nay lại va phải,lại còn bị mẫu thân gán ghép cho làm nương tử. Như thế huống gì bảo mình mê sắc sao?
-"Mẫu thân người nghe con giải thích đã."-DP mở toang cửa,mẫu thân đang nhâm nhi tách trà thượng hạng nhìn anh cười hiền.-"Thật ra cô gái đấy...."
Chưa kịp để anh nói vế sau,mẫu thân đã cắt lời,đặt tách trà xuống.
-"Con làm sao mà hấp tấp thế,mẫu thân đã làm gì cho hai đứa đâu?"
-"Mẫu thân à...."-DP nhăn mặt làm bà phải im bặt nghe lời giải thích đứa con trai.-"Là cô ấy tự xông vào phòng trong lúc con đọc sách,kêu cứu vì cái bọn lính ở kỉ viện chạy đến,con chỉ thấy người gặp nạn giúp đỡ,ai ngờ cô ta xin ở lại làm người hầu kẻ hạ vì không có chốn nương thân,chưa kịp đồng ý thì mẫu thân xuất hiện đùng đùng gán ghép như thế có phải là oan uổng."
Mẫu thân nhìn DP lắc đầu thở dài. Cuối cùng đứa con trai của mình vẫn ngoan cố chưa chịu tìm ý trung nhân nào cho bà thật bất mãn nhưng nghe những lời nói này bà đành phải chấp nhận bỏ qua.
-"Được rồi,được rồi. Ta không ép buộc con nữa. Cho con bé làm người hầu bên cạnh con cũng được."
-"Sao cơ?"-DP la lên. Vừa mới thoát khỏi thân phận nương tủq nay lại phải bên cạnh hầu hạ mình.-"Tại sao cơ chứ?"
-"Nhà mình người hầu kẻ hạ trên dưới đầy đủ,chỉ mỗi bên con không ai chu toàn. Mẫu thân chỉ muốn con không động tay chân,đem sách vở làm bạn bè tri kỉ. Đành phải để bên cạnh một người hầu hạ chứ? Con cứ nhỉ thế mà điềm đạm vậy sao?"
Tiếu Dương Phong tự đập vào mặt mình như thể vưag mới rước họa vào thân,danhd ngậm ngùi lê thê về phòng. TA đứng trước chờ đợi,thấy bóng dáng anh,nó chạy đến cúi đầu. Trong tình thế như thế này,đành phải kính trên nhường dưới,phải cố tìm cho mình con đường sống mà còn có thể trở về thế giới hiện thực.
-"Ngươi....."-DP thở dài.-"Từ nay là người hầu bên cạnh ta."
TA mừng rỡ cười tươi,đôi mắt huyền tím ấy chợt vui lên. DP thấy rõ khuôn mặt ấy,trong lòng rung rinh vài giây nhưng thôi ngay bản mặt lạnh lùng
-"Ta trước giờ không quen có nữ nhi bên cạnh. Có lẽ không ổn."-Anh thẳng thừng.
TA chơtk tắt ngẫm nụ cười đấy,suy nghĩ một giây lát,reo lên.
-"Vậy tôi sẽ giả làm trai theo hầu người."
DP nghe ý định đấy xong,trong lòng không nổi bất ngờ nhưng lại rất vui khi cô ta cũng biết điều.
-"Ngươi làm được chứ?"
-"Đương nhiên rồi. Người cứ cho tôi một bộ đồ nam nhân tôi sẽ cải trang thành nam nhân theo hầu người."
-"Được,vậy ta kêu người chuẩn bị cho ngươi."-Quân tử này mới đấy thay đổi bản mặt cười ra mặt. Khuôn mặt lạnh lùng đấy phút chốc tan biến.
Từ xa,mẫu thân đứng nhìn anh và nó cười lắc đầu quay sang cô hầu gái.
-"Có lẽ cô gái đó khác đặc biệt. Ngươi hãy quan sát hai người đấy rồi báo cáo lại cho ta."
ML ôm chồng sách chạy sang nhà BQ. Hắn đang chăm chút mình với cái màn hình siêu mỏng kia.
-"Hây....."-ML chạy đến đập tay vào vai NQ làm hắn nổi quạu.
-"Này....thằng chó ngươi muốn ta sút đấy hả?"
ML bật cười gãi đầu ném biết bao nhiêu là sách xuốnh bàn,lục lọi tìm .
-"Sắp thi cuối kì rồi mà vẫm game như vậy à. Cậu đúng là...."-Nhỏ cười tít mắt.-"Này....học xong tớ sẽ làm bánh cho cậu ăn thử."
BQ khựng lại nhìn ML vài giây,người gì đâu mà hiền dịu giống hệt con gái,hắn nhảy đến búng vài cái vào trán nhỏ đau điếng cả não.
-"Này....đau lắm đấy."-ML nhăn hai hàng lông mày lại suýt xoa.-"Tớ chỉ muốn nhắc nhở cậu học hành chăm chỉ cơ mà."
-"Sao chị em nhà mày giống nhau thể nhỉ? Cứ hở đến cuối năm thi học kì là ôm chồng sách sang nhà tao bắt học hành. Ấy thế tao vẫn lên lớp đều đều đấy thôi."
* * *
-"Này thằng chó....có mau ôn thi cuối năm thi không đấy."-TA ném chồng sách lên đầu BQ.-"Học xong ta làm bánh cho mày ăn,cùng mày đi dạo phố. Ok chưa?"-Nó dơ ám hiệu ok lên ra điều kiện với hắn.-"Học còn giỏi sau này kiếm tiền nuôi con tao."
-"Đéo quan tâm."-BQ bỏ qua lại cắm mắt vào máy chơi game.
TA với mắt tối sầm quay sầm quay sàn đạp vào bụng hắn vài phát khiên thân hình cao to trên sofa phải rớt xuống sàn.
* * *
-"Kể cả cách dụ tao học bài cũng giống."-BQ nhếch mép cười.
ML cười hiền nhìn hắn. Trong lòng không nghĩ đến việc mình lại làm giống TA đến như vậy. Quả thật,nhỏ muốn hơn nó. Muốn thay thế người hắn yêu quý bằng Hoàng Thục Anh thành Hoàng Khắc Dương. Bởi vì nhỏ yêu hắn.
....
MH nắm lấy tay TA đang nằm ở đấy. Ánh mắt long lanh như sắp khóc. Anh thấy sợ khi nhìn thấy nó trong tịn trạng như thế này. Toàn thân băng bó,máu chảu,miễn dịch,oxi. Nó đã trở thành phế vật rồi sao?
-"Ai đã làm cô ấy ra nông nổi như thế này cơ chứ?"-Anh kìm nén.
Quản gia Hồng đỏ hoe mắt nhìn sang nơi khác nghẹn ngào.
-"Nếu có thể xin cậu hãy giúp cô chủ. Người....làm cô chủ thành phế vật này đó chính là..."-Quản gia Hồng chảy nước mắt xuống gò má.-"Quản gia Minh."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT