Chương 47: Nhớ em.

TA cầm lấy một chiếc bánh lên cho vào miệng,mùi vị rất thơm ngon lạ lùng đến thoải mái. ML ngồi phía sau nhìn lên chiếc bánh đó. Đằng sau NV với nụ cười tà ác trên môi nhìn nó.

TA cười nhẹ quay xuống nhìn NV dơ ám hiệu "number one" lên với ánh mắt khen ngợi những chiếc bánh rất ngon. Vũ cười lại đáp nụ cười ấy. Cứ từ từ mà thưởng thức đi cô gái hoàn hảo.

...

Tiếng chuông vang lên. Mọi người ra về. Nó ngồi sau xe một bên,ôm nhẹ nhàng hắn. Không như ban sáng,nó khác lạ ở chỗ là cái ôm đầu tiên như không muốn mất BQ,còn cái ôm thứ hai cảm thấy nhẹ lòng rồi nên an toàn ôm lấy vì biết rằng BQ sẽ luôn ở bên cạnh mình.

-"Về nhà lo mà ăn cơm đồ vào?"-Quyền nhỏ nhẹ.

TA cười trong vui vẻ nhưng vẫn còn đọng lại nỗi buồn.

-"Vâng. Mà vết thương hết bị đau chưa đấy?"-Nó nhìn xuống cánh tay đang bó của hắn.

-"Đương nhiên là hết rồi."-Hắn cười cươi đến hít mắt với nó.

Nó cười với ánh mắt chiếu pằng pằng hắn. Bên ngoài là con người nóng nảy,hay giận vô cớ nhưng trong lòng hắn cũng từng có vết thương như nó,là một kẻ cũng rất thèm hạnh phúc.

-"Mày cũng ăn uống nhiều vào."-Nói rồi nó vẫy vẫy tay bảo hắn về nhà.

-"Biết rồi vợ tương lai."-Hắn đạp xe đi nói to.

Nhìn BQ khuất bóng,TA dừng ngay nụ cười nhìn về hướng khác,suy nghĩ gì đó rồi đi tiếp,không bước vào nhà. Từ ngoài sân bên kia tường,BQ nhìn nó bằng ánh mắt đen tối,bước chân đi theo.

TA dừng đến trước nhà nhỏ của MH. Tấm màn cửa bay phất phới trông u ám và lạnh lẽo đến mu muội. Nó mở cánh cổng đi vào. Đập ngay trước mắt mình là những mãnh vỡ sắc nhọn,sau đó là những viên thuốc đủ loại rơi lả chả.

-"Minh Hoàng...."-Nó lo lắng hét lên. Đi khắp nơi tìm kiếm.

Thân xác yếu ớt nằm đấy với đôi môi tái nhợt,mắt lí nhí mở thấy bóng dáng nó hốt hoảng trước mặt. Thì ra em còn quan tâm lo lắng cho tôi. MH bất ngờ ôm chầm đến nó từ phía sau.

-"Cuối cùng thì em cũng đến."

TA đỏ mặt không cự động. Tia lửa ở đâu xẹt qua làm nó mất bình tĩnh. Đôi má ửng hồng. Cảm giác này không như lúc nó ôm BQ. Cái lúc ôm hắn,nó cảm thấy như đang cần một người thân yêu thương mình,như sợ mất đi hắn. Còn đối với MH như là một tình cảm nào đó đặc biệt như tình cảm đến từ trái tim.

-"Tôi nhớ em."-MH khẽ nói trong cơn run rẩy ôm TA.

...

BQ đến trước cổng. Đứng chần chừ không dám vào nhưng nghĩ đến cảnh thân mật gì có thể xảy ra giữa TA và MH. Hắn không thể bỏ qua. Mở cánh cổng,đi nhanh vào trong,bắt gặp cảnh tượng đấy và cả câu nói.

"Tôi nhớ em."

Hắn đến tận bây giờ không thể bỏ qua được. Chạy đến kéo tay TA,ôm vào lòng với ánh mắt giận dữ,người sôi lửa máu đến nỗi nó trong lòng hắn của cảm nhận được rằng người hắn đang đốt lên. BQ như thể bị phản bội.

-"Không được đụng đến TA."

MH đưa ánh mắt băng giá đối đầu với lửa giận của BQ,trái tim lẫn lí trí bảo rằng mình phải kéo nó về. Tay ốm yếu kéo TA qua lại bên mình.

-"Không."

BQ tuột tay TA để mặc cho nó bị kéo đi. Không nhường nhịn đi đến nắm chặt tya nó,trừng mắt.

-"Về với tớ."

-"Không. Ở lại với tôi."-Anh nắm chặt hơn.

TA cứ thể mà bị kéo qua kéo lại. Trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả và không muốn bị tranh giành như một món đồ chơi. Vùng tay một cách mạnh mẽ ra khỏi hai người.

-"Thôi đi. Để tớ yên."-Nó rồi nó bỏ ra đi để lại hai con người băng và lửa ở đấy.

-"THỤC ANH."-Anh với hắn hét lên.

BQ quay sang núm cổ áo MH lên với giọng điệu đe dọa chiễm hữu.

-"TA là của tao. Là của tao."

MH gỡ tay BQ ra với thần thái lạnh lẽo cùng đôi mắt tro xám ấy.

-"Hồ đồ."

-"Ngươi..."-Hắn oán giận.

-"Để cô ấy tự quyết định. Đừng chiếm hữu."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play