Tiếng chuông du dương vang lên, Ryou nhắm mắt lại lấy điện thoại từ dưới gối ra, dùng giọng nói còn chưa tỉnh ngủ tiếp điện thoại: “Xin chào!”
“Lori ah, còn đang ngủ sao? Trẻ ngoan cũng không thể cháng chường như thế, nhanh, nhanh, cho cậu 10 phút, tôi đợi ở dưới lầu nhà cậu, nhớ mặc bộ chính trang tôi mua cho hôm trước nhé!” giọng chị Michelle lập tức tuôn chảy như nước, không đợi Ryou trả lời, điện thoại đã cúp rồi.
Ryou nhất thời im lặng nhìn điện thoại, chị Michelle chính là người phụ nữ duy nhất trong buổi phỏng vấn hôm đó, nghe nói là cổ đông của công ty C, hơn nữa có tin đồn cô còn là tình nhân của đại ca xã hội đen nào đó. Nhưng bất luận như thế nào, tính cách cô thẳng thắn làm việc lại sấm rền gió cuốn, cũng xem là người tốt.
Hôm đó sau khi phỏng vấn xong, chị Michelle dùng lý do chính chào mừng thành viên mới, lôi kéo tất cả mọi người ở đó đi nhà hàng chúc mừng. Ryou bình thường mặc dù có chút tửu lượng, nhưng chịu không được những người này thay nhau rót rượu, còn là “vinh dự” nữa. Cuối cùng phải nhờ chị Michelle vừa có xe vừa ngàn chén không say đưa cậu về.
Nhưng lần chúc mừng này cũng có thu hoạch, tác dụng môi giới của rượu quả nhiên rất mạnh, vài ly rượu xuống bụng, Ryou thân quen với nhân viên công ty ở đây. Bọn họ quả nhiên đều là nhân viên công tác của công ty C, có quay phim, điều chỉnh ánh sánh vân vân, khiến Ryou kinh ngạc nhất chính là người đàn ông cùng cậu nói chuyện trước lúc phỏng vấn cư nhiên là một biên kịch, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ vào vai nhân vật khách mời trong phim.
Hiện tượng này theo lời giải giảng của Michelle chính là tác phong của công ty C tận dụng nguồn lực sẵn có. Bởi vậy rất nhiều nhân viên trong công ty là một người chuyên nhiều chức, đương nhiên ngoại trừ diễn viên.
Mà sáng ngày thứ hai, không đợi Ryou tỉnh rượu, chị Michelle lại đến nhà kéo cậu dậy, nói là công ty đối với mỗi diễn viên ký kết đều sẽ phát một khoản chi phí trang phục, hôm nay cô đến đưa tiền tiện thể giám sát Ryou dùng tiền.
Vì vậy dựa vào cớ này, Michelle dẫn Ryou đi dạo phố một ngày.
Nhưng bất luận là tiệm làm tóc thẩm mỹ hay cửa hàng thời trang, người ở trong đó đều rất thân thuộc với Michelle, ánh mắt nhìn về phía Ryou cũng rất mờ ám. Xem ra những người kia rất rõ công việc của Michelle là gì, cô dẫn người đến phỏng chừng cũng không phải lần một lần hai.
Trên mặt tuy mang nụ cười, nhưng nội tâm Ryou cũng không có tư vị gì, một chút cũng không có cảm giác dùng công quỹ mua hàng hiệu, dù cho bất kỳ bộ quần áo nào cũng giá trị xa xỉ.
Quy định một bộ thường phục và một bộ âu phục chính trang, chị Michelle ca ngợi cơ thể Ryou xinh đẹp, mặc quần áo nào cũng đẹp mắt quả thật chính là cái giá mắc áo. Còn không biết vô tình hay cố ý nói đùa, ngày nào đó nếu Ryou có thể trở thành sao A của công ty C, công ty cho cậu mặc âu phục Armani, vậy mới thực sự gọi là đẹp trai.
Ryou cười cười, cũng không cho là thật. Công ty C có tiền cũng sẽ không bỏ tiền như vậy a? Cậu thậm chí đề nghị chị Michelle hủy bỏ lộ trình thẩm mỹ làm tóc tiếp theo.
Chị Michelle lắc đầu nói tuy làn da cậu trời sinh đẹp rồi, nhưng phải học cách bảo dưỡng, dù sao đây hiện tại cũng là tiền vốn của cậu, mà đi làm tóc, cũng là vì tốt cho cậu, một kiểu tóc thích hợp không chỉ có có thể làm cho cậu thoạt nhìn hoạt bát hơn, hơn nữa còn có tác dụng che dấu nhất định, đóng phim thường dùng một vài kiểu tóc khoa trương gây chú ý một chút, ngày thường lúc cậu đi trên phố sửa kiểu tóc bình thường một chút, sẽ làm cho xác suất cậu bị nhận ra ít hơn.
Điều này có thể xem là lời kinh nghiệm, Ryou không có biện pháp, chỉ có thể ngoan ngoãn mặc cho Michelle giày vò.
Cũng không chờ Ryou nghỉ ngơi hai ngày, cuộc gọi đoạt mệnh của chị Michelle lại đến nữa, hôm nay không biết là chuyện gì, Ryou ngẩn người nhìn chằm chằm điện thoại hai phút, nhanh chóng đứng dậy rửa mặt, tìm bộ chính trang từ khi mua về bị ném ở trong tủ ra, mặc lên người.
Khoan hãy nói, thật sự là người đẹp vì lụa, quần áo thẳng thớm lại thêm hôm đó làm kiểu tóc mới, Ryou cảm thấy hiện tại người khác thấy mình nhất định đều nghĩ mình là một cậu ấm có tiền.
Nhưng không có thời gian quan sát nhiều, Ryou dùng tốc độ chạy nước rút trăm mét vọt xuống dưới lầu, cuối cùng trong vòng 10′ đuổi tới trước xe chị Michelle.
“Chàng trai không tồi ah!” chị Michelle rất vừa ý nhìn Ryou, ý bảo cậu mở cửa lên xe.
“Ngày hôm qua người đi quay ngoại cảnh đều trở về rồi, công ty muốn cho mọi người gặp mặt, bất luận là người mới, người cũ hay nhân viên công tác, mọi người nên quen biết lẫn nhau, dù sao bây giờ cũng chung một công ty rồi, nói không chừng sau này phải cùng nhau hợp tác.”
“Nha.” Ryou hơi bất ngờ, dù sao trước đó một chút tin tức cũng không có.
“Sau này cậu dần dần sẽ quen với tác phong của công ty chúng ta, có chuyện bất cứ lúc nào cũng có thể họp, chẳng qua sau hôm nay sẽ phân ký túc xá cho cậu, sau này không cần phải vội vã như vậy.”
Thấy Ryou kinh ngạc, Michelle cười nói: “Nhưng một lát nữa cậu cần phải cư xử tốt một chút, ba diễn viên sao A hiện nay của công ty cũng tới, tạo mối quan hệ tốt cùng bọn họ đối với cậu là có lợi mà không hại.”
“Cảm ơn chị chỉ bảo.” chỉ là Ryou thật không có dự định lúc đó sẽ cố ý làm điều gì, tự nhiên là tốt rồi, những chuyện nịnh nọt và thổi phồng vỗ mông ngựa này từ trước đến nay chưa bao giờ là sở trường của cậu. Hoặc giống bạn gái trước kia của cậu nói, thực chất bên trong Ryou còn có một luồng ngạo khí, cái này ở những đứa trẻ sinh ra trong hoàn cảnh bọn họ mà nói, quả thực hiếm thấy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT