Một đêm chè chén say sưa, với thân phận của Lý Vĩnh Khuê, đám người Lữ Liêm không dám nài ép, nhưng vì muốn tạo sự thân mật giữa tất cả, Lý Vĩnh Khuê uống với tất cả với thái độ chân thành nhất, và hiển nhiên là say túy lúy. Không như thứ rượu ở làng Hồng Bàng, rượu ở Hoài Nhân tệ hơn, uốngn hiều vào sẽ chóng mặt, mệt mỏi, và giờ là đau đầu nhẹ.
- Bảo người hầu lấy cho ta chút canh giải rượu!
Uống xong bát canh giải rượu, Lý Vĩnh Khuê mới hơi tỉnh tỉnh. Lão xoa cái đầu, rồi bảo cháu gái, hôm nay ai tới gặp cũng không tiếp, lấy lý do mệt mỏi do trận rượu hôm qua. Mà thực ra lão cũng có mệt thật. Nhưng quan trọng hơn, là muốn suy nghĩ một chút.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT