Triệu Vô Cực nhìn Tiểu Mai thân ảnh kiều tiểu thất tha thất thiểu chạy tới, khuôn mặt đều nhanh muốn khóc thành một đầu tiểu hoa miêu trong lòng trầm xuống.
Tiểu Mai đến trước mặt hắn trực tiếp nhào vào trong ngực hắn khóc lê hoa đái vũ:
“ công tử, tặc nhân lại tới.
Ta ngày hôm nay đã rất chú ý đám người rồi, nhưng số lượng người mua y phục quá đông, ta cũng không thể quản lí hết được, không biết từ lúc nào y phục liền bị người cho trộm đi.
May mắn là hôm nay sớm phát hiện, chúng ta bị mất gần năm trăm bộ y phục.
Công tử, Tiểu Mai phụ lòng người, Tiểu Mai không xứng với công tử tin tưởng, hức hức hức!”
Triệu Vô Cực thở dài nhìn lấy Tiểu Mai.
Tiểu cổ nương mười mấy tuổi đầu, từ nhỏ tới lớn đều ở Thanh Vân Tông lớn lên, cũng không xem qua cái gì thế gian hiểm ác, tâm tư đơn thuần.
Trước giờ nàng cũng không làm cái gì đại sự, bởi vậy được Triệu Vô Cực giao cho Tiên Y phường trong lòng hẳn là rất cao hứng, đối với Triệu Vô Cực giao cho nhiệm vụ vô cùng xem trọng.
Nhưng Tiên Y phường lớn như vậy, một mình nàng quả thật xem không xuể, cho dù có đám tiếp khách tiểu muội kia giúp đỡ, nàng cũng không thể quản lí được lúc nào có tặc nhân âm thầm ra tay.
Tiểu Mai được Sở Phi Huyền ưu ái cho làm đội trưởng của đám thị nữ cũng không phải là cho không.
Nàng tuy là hạ nhân, nhưng ở Thanh Vân Tông lớn lên, có chút tu vi, làm việc cũng không nặng, lại được Thanh Vân Tông không khí thanh tịnh bồi dưỡng, phát dục được không tệ, thiên sinh lệ chất.
Nhất là đôi mắt to, tràn ngập ngây thơ thuần khiết ý vị khiến cho người ta nhìn mà yêu thương không dứt.
Có điều bây giờ nàng khóc cùng một cái mèo mướp một dạng, khiến Triệu Vô Cực trong lòng vừa đau lòng vừa tức giận không thôi.
Hắn quả thật đánh giá cao đối thủ của mình IQ, cho rằng đối phương sẽ không nhanh như vậy liền ra tay tiếp, không ngờ đối phương thật muốn làm tới.
Được đằng chân lân đằng đầu, không xem ai ra gì phải không?
muốn đánh mặt phải không? Muốn phá hoại phải không?
Triệu Vô Cực trong nộ hỏa lan tràn, hắn bây giờ đã có thể xác định, đối phương chính là nhằm vào hắn tới, không phải cái gì ngẫu nhiên trộm sự kiện.
Triệu Vô Cực ôm lấy Tiểu Mai vỗ về:
“ được rồi được rồi, công tử không trách ngươi, lặng nào!
Công tử nhất định sẽ có cách ứng đối với bọn hắn, ngày mai tạm thời đóng cửa cửa hàng một ngày đi!”
Tiểu Mai khó chịu nói:
“ công tử, chúng ta thật sự phải đóng cửa cửa hàng sao?”
đóng cửa cũng không phải chỉ đơn giản như vậy, đây là thể hiện ra Triệu Vô Cực đã vô kế khả thi, đối với đối phương quấy rối không cách nào ứng đối.
nàng có thể chịu khổ chịu nhục, nhưng nếu công tử bị đối phương ở trong bóng tối chơi đùa lại chịu thua khiến công tử mất mặt, vậy thì Tiểu Mai không thể nào chịu được.
Tiểu Mai cứng rắn nói:
“ công tử, chúng ta không thể chịu thua như vậy a.
Ngày mai ta mang lên mấy cái tỷ muội nhìn chằm chằm vào gian hàng, xem đối phương làm như thế nào có thể ở dưới mí mắt chúng ta trộm được!”
Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn nàng, sau đó xoa xoa đầu nói:
“ Tiểu Mai, đóng cửa cũng không có nghĩa là chúng ta chịu thua, vô kế khả thi.
Ta cần thời gian đến giải quyết cái vấn đề này, đồng thời chúng ta đóng cửa cũng sẽ khiến cho địch nhân trong lòng hư vinh được thỏa mãn!”
Tiểu Mai lấy ngón tay chọc chọc miệng, bộ dáng vô cùng khả ái nói:
“ ý công tử là chúng ta lấy yếu dụ địch, để địch nhân cảm giác thắng chắc, sau đó buông lỏng cảnh giác.
Lần sau nếu còn dám ở trong cửa hàng giở trò, chúng ta trực tiếp tóm lấy đối phương?”
Triệu Vô Cực ngạc nhiên:
“ nha, Tiểu Mai nhà ta còn rất thông minh đây!”
Tiểu Mai gương mặt ửng đỏ lên:
“ công tử quá khen!”
“được rồi, chuẩn bị một chút, ngày mai tạm nghỉ một ngày!”
“vâng, công tử!”
............
Thanh Vân Tông bên dưới chân núi, phàm nhân tiểu trấn, Thanh Khê trấn, trong tửu phòng.
“ha ha ha, Tống Thư Sơn, cách của ngươi quả nhiên có hiệu quả.
Ngươi không biết đâu, Triệu Vô Cực hôm nay không hề mở cửa.
Phải biết, cửa hàng hắn mỗi ngày đều có thể thu vào bút lớn bút lớn Linh thạch nha, đóng cửa một ngày tổn thất quả thật không nhỏ.
Nhưng nếu không đóng cửa, chúng ta tiếp tục động thủ, bọn hắn sẽ càng thêm thảm hơn.
Kế sách của ngươi thật được, ha ha ha.
Lúc cái kia tiểu ni tử quản lí cửa hàng một mặt tái mét khóc lóc chạy về luyện khí phong, bộ dáng kia muốn bao nhiêu ủy khuất bao nhiêu sợ hãi liền có bấy nhiêu, vừa nhìn liền khiến người ta hả lòng hả dạ vô cùng!”
mở miệng cười lớn cùng uống rượu chính là Hải Chiến Nghi, hắn hôm nay vô cùng cao hứng.
Hải Chiến Nghi cảm giác, trong mười năm nay, chỉ sợ hôm nay là ngày hắn vui vẻ nhất một ngày.
Cùng Triệu Vô Cực giao thủ, lần này hắn đại hoạch toàn thắng, quả thật vui sướng đến bay lên.
Nhất là nhìn Tiểu Mai khóc lóc ủy khuất chạy về tìm Triệu Vô Cực kể lể, quả thật muốn ngừng mà không được.
Bên cạnh hắn Diệp Ân Vi cũng vô cùng vui vẻ nhấp một ngụm rượu, nàng đối với có thể đả kích Triệu Vô Cực vô cùng vui mừng, đồng thời cũng nhìn Tống Thư Sơn ánh mắt khác xưa.
Tên này quả thật có mấy phần môn đạo, ít nhất so Hải Chiến Nghi lợi hại.
Hải Chiến Nghi cùng Triệu Vô Cực giao thủ còn chưa ăn được cái gì lợi ích, chỉ biết uống rượu giải sầu, chửi thiên chửi địa, oán trách số phận đây
Tống Thư Sơn cũng không hề kiêu ngạo nói:
“ ha ha, ta chỉ là góp chút mưu kế mà thôi, tất cả đều là nhờ Hải sư huynh quyết đoán ra tay, hành sự thần tốc, đánh trúng chỗ hiểm mới có thể để cho Triệu Vô Cực ăn quả đắng!”
Hải Chiến Nghi được Tống Thư Sơn vỗ mông ngựa, tâm trạng vốn đang vui lại càng thêm vui quên cả trời đất:
“ tốt tốt tốt, mau uống rượu mau uống rượu.
Tống sư đệ, ly này chúc mừng chiến thắng của chúng ta!”
Tống Thư Sơn nâng lên ly rượu cùng Hải Chiến Nghi cạn chén, bầu không khí vô cùng vui vẻ hài hòa.
Diệp Ân Vi bỗng nhiên lên tiếng:
“ Triệu Vô Cực đóng cửa cửa hàng, nhưng hắn chắc chắn sẽ không như vậy bỏ qua a.
Hắn trước nay đều nổi tiếng thông minh, chắc chắn đang nghĩ kế hóa giải lần này nguy cơ.
Đến lúc đó, chúng ta phải làm sao?”
nàng nói xong nhìn về phía Tống Thư Sơn, Tống Thư Sơn một lần xuất thủ liền để Triệu Vô Cực ăn quả đắng, hiển nhiên địa vị trong lòng bọn hắn dâng lên, trên trán như là dán lên quân sư cái nhãn.
Tống Thư Sơn gật đầu nói:
“ Triệu Vô Cực đương nhiên không dễ chơi, hắn luôn có thể làm ra những việc mà chúng ta không thể ngờ tới được.
Bởi vậy đây chỉ là màn mở đầu mà thôi!”
Hải Chiến Nghi kinh ngạc nói:
“ cái gì, hắn tổn thất cũng phải tới chục vạn Linh thạch, như vậy mới chỉ là khởi đầu sao?”
Diệp Ân Vi nhíu mày một cái, chục vạn Linh thạch đối với kim đan kì viên mãn tu sĩ như nàng mà nói cũng lớn không lớn bé cũng không bé.
Nhưng nếu để bọn hắn bỏ ra, lại là bị người chơi một vố bỏ ra, như vậy bọn hắn chắc chắn cảm giác khó chịu.
Nhưng đối phó Triệu Vô Cực mới một chút như vậy mà Hải Chiến Nghi đã thể hiện ra kinh ngạc sắc mặt, quả thật ném kim đan kì tiền bối khuôn mặt nha.
Cùng với hắn ngồi chung một chỗ, nàng cảm giác mình mặt mũi cũng ném mấy phần.
Tống Thư Sơn lại không hề thể hiện ra cái gì xem thường cùng chán ghét thần sắc, ngược lại cười nói:
“ đúng vậy Hải sư huynh, chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Theo ta hiểu về tính cách Triệu Vô Cực, hắn chắc chắn sẽ nghĩ ra cách khắc phục, không biết bao nhiêu lâu mà thôi.
Mỗi ngày kéo dài đối với hắn mà nói là một ngày thua lỗ, hơn nữa Tiên Y phường mới mở nếu đóng cửa quá lâu sẽ ảnh hưởng tới uy tín của hắn.
Bởi vậy, Triệu Vô Cực sẽ dùng tốc độ nhanh nhất khắc phục, lúc đó lại là lúc chúng ta ra tay!”
Hải Chiến Nghi ánh mắt sáng lên:
“ còn có thể ra tay? Ngươi còn kế hoạch chuẩn bị ở đằng sau sao?”
Tống Thư Sơn cười nói:
“ ha ha, đúng vậy a sư huynh.
Đối với Triệu Vô Cực, nhất định phải một quyền tiếp một quyền đánh cho hắn không kịp trở tay, như vậy mới có thể đánh bại hắn.
Nếu cho hắn thời cơ thở dốc, như vậy công sức của chúng ta đều sẽ ném sông ném biển.
Ta ở đây đã có mấy cái tuyệt chiêu, chỉ chờ Triệu Vô Cực xuất hiện, sẽ tiếp tục giáng vào mặt hắn từng cú từng cú mạnh mẽ quyền đầu.
Sư huynh, ngươi cùng hắn tư thù cũng sẽ được giải quyết nha.
Trước đây tất cả khó chịu, bây giờ chúng ta có thể từ từ trả hết lại cho hắn, để hắn nếm tư vị đau khổ!”
Hải Chiến Nghi nghe vậy ánh mắt càng là vui mừng, vội vàng nâng cốc lên: