“ cái gì gọi là sợ? Ngươi không thấy Thái trưởng lão nói sao? Chúng ta tiến vào bí cảnh nhất định phải cùng nhau đồng tâm hiệp lực đối kháng ngoại địch, bây giờ không phải là lúc để nội đấu.
Ta chính là muốn đem quan hệ của mọi người làm được tốt đẹp, như vậy sẽ không có gì đáng tiếc xảy ra, hiểu chưa?”
Từ Tiểu Bạch bĩu môi, hiển nhiên là không tin.
Triệu Vô Cực lại nói:
“ hừ, cũng chưa chắc hắn đã có thể thức tỉnh cái gì tốt thần thông, nói không chừng thức tỉnh một cái không bao giờ dùng tới thần thông, lúc đấy không biết mặt hắn sẽ đặc sắc như thế nào, ha ha!”
Triệu Tiếu Tiếu một bên nhỏ giọng nói:
“ Vô Cực, chàng nói vậy ta có chút lo a.
Ta nếu như thức tỉnh một cái phế thần thông, vậy thì không phải liền yếu thế sao?
Ta sẽ không giúp được gì cho chàng a!”
Triệu Vô Cực vuốt má nàng một cái nói:
“ giúp đỡ cái gì a. cho dù không có thần thông cường lực sẽ thật sự có chút thua thiệt nhưng tu sĩ mạnh mẽ căn bản ở tu vi cùng võ kĩ, bởi vậy cái này thần thông chỉ là phụ mà thôi.
Nếu như nàng thật sự bị yếu thế, vậy thì ta sẽ để nàng ở cảnh giới chiếm ưu thế, như vậy liền cân bằng rồi không phải sao?”
Triệu Tiếu Tiếu ánh mắt sáng lên tràn đầy nhu tình mật ý nhìn vào mắt Triệu Vô Cực, tay nâng lên ôm lấy tay Triệu Vô Cực đem hắn tay kẹp vào một bên hai cái căng tròn sơn phong của mình.
Triệu Tiếu Tiếu ở bên Triệu Vô Cực tính cách thiên về nhu mềm tình trạng, giống như là chim non nép vào người loại kia, từ trước tới giờ chưa bao giờ cùng Triệu Vô Cực cãi cọ một lời, tất cả đều lấy hắn làm chủ.
Đối với loại này tình huống Triệu Vô Cực không ghét nhưng cũng không thích, hắn vẫn là thích Tiếu Mị Mị tính cách hơn, tuy nhu mì nhưng không mất đi cá tính, đôi lúc sẽ cùng hắn lẫn nhau tranh luận đối chọi gay gắt khiến hai người cảm xúc theo từng cung bậc có lúc vô cùng nồng nhiệt như lửa nhưng lại có lúc lạnh nhạt như băng, nhưng cuối cùng kết thúc đều sẽ là một bên bị bên kia cường hoành đè lên thảo phạt ba trăm hiệp.
Từ Tiểu Bạch ở một bên làm cái khó chịu động tác nói:
“ tú ân ái!”
Tống Thư Sơn cười khẽ, đối với bọn hắn không hề có ý kiến gì.
Triệu Vô Cực lắc đầu nói:
“ Tiểu Bạch, ta nhìn ngươi cũng có rất nhiều tiểu sư muội yêu thích nha, tiện tay vơ một nắm chỉ sợ không ít người muốn làm đạo lữ của ngươi nha!”
Từ Tiểu Bạch khinh bỉ nói:
“ ngươi nhìn ta là dạng có thể tùy tiện tìm đạo lữ được sao?”
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ đúng vậy, nữ nhân ở trước mặt ngươi đều nhanh hổ thẹn chết! ngươi xinh đẹp như vậy ai dám làm đạo lữ của ngươi!”
Ha ha ha!
Triệu Tiếu Tiếu cùng Tống Thư Sơn đều che miệng cười, Từ Tiểu Bạch bị Triệu Vô Cực tức đến không nhẹ hừ lạnh một tiếng quay quay đầu đi.
Lúc này một giọng ồm ồm cười âm thanh vang lên:
“ Triệu sư huynh thật biết nói đùa. Không bằng để ta bói cho ngươi một quẻ như thế nào?”
Triệu Vô Cực nhìn lại, cùng hắn nói chuyện chính là một cái cao to đại hán.
Hắn tuy đều là ngồi trên thân cự ưng nhưng vì lưng dài mà cao hơn tất cả mọi người một đoạn, vô cùng nổi bật, như là hạc giữa bầy gà.
Đến mức Triệu Vô Cực một mét tám thân cao trước mặt hắn cũng phải hơi ngẩng đầu mới có thể nói chuyện với đối phương.
Tên này mặc y phục là Thanh Vân Tông ngoại môn đệ tử, nhưng ở phía trước bị hắn cải biến qua, thuê lên một cái “Tiên” chữ, tay phải cầm một cái mai rùa, tay trái cầm ba cái đồng xu.
Triệu Vô Cực lông mày giật giật, đây là giang hồ đạo sĩ lẫn vào kiếm ăn sao?
Hắn còn chưa kịp trả lời, bên cạnh hắn một người lập tức lên tiếng:
“ Tiên Toán Tử, ngươi sợ mình chết chưa đủ nhanh sao? Lại bắt đầu tìm ngược?”
“ đúng vậ, Tiên Toán Tử ngươi có thể sống đến bây giờ quả thật là một cái kì tích, đừng tiếp tục tìm đường chết a!”
“ ta nói, lấy ngươi cái kia đức hạnh thuật tiên đoán, chỉ có thể xem tương lai gần hung cát, lần này chúng ta tương lai gần đều là tranh đấu cùng độ kiếp, ngươi một bói ra nhất định sẽ bị phản phệ không nhẹ nha.
Đến lúc đó xui một chút bị thiên kiếp trực tiếp đánh chết chúng ta sẽ không giúp ngươi nhặt xác đâu!”
Đám người ở xung quanh vừa nghe cao to đại hán nói chuyện lập tức dồn dập lên tiếng.
Triệu Vô Cực hiều kì nhìn về phía hắn hỏi:
“ ngươi là Tiên Toán Tử? a, là ngoại môn xếp hạng ba mươi chín Tiên Toán Tử sao? Chờ một chút, sao ngươi cùng mọi người nói chuyện lại dùng đạo hiệu nha!”
Tống Thư Sơn lập tức nhắc nhở:
“ sư huynh, đó không phải đạo hiệu, đó là tên thật
Hắn là người của Tiên gia, Tiên gia là một cái nhỏ tu luyện thế gia mà thôi.
Nghe đồn tổ gia của bọn hắn năm xưa cùng Thiên cơ tông có chút quan hệ nha, sau đó đối phương rời núi, trở lại thế gian lập ra Tiên gia một cái tiểu tu luyện thế gia.
Bọn hắn đặc sản chính là xem bói, nhưng ta nghe nói bọn hắn xem bói kĩ thuật có chút đặc biệt!”
Triệu Vô Cực hứng thú liếc mắt nhìn cái này Tiên Toán Tử đại hán, cảm giác hắn cùng giang hồ lừa gạt đạo sĩ không hề ăn nhập chút nào vào với nhau, sau đó lại nhìn Tống Thư Sơn nhẹ giọng hỏi:
“ là cái gì sự tình?”
Tống Thư Sơn vui vẻ nói:
“ bọn hắn Tiên gia thuật bói toán nha, trên tay phải hắn cầm chính là luyện khí kì đỉnh phong quy loại mai rùa, bị hắn chế thành linh khí.
Đừng nhìn nó nhỏ, thực chất nó chiều dài phải tới hai ba mét, đấy là bị thu nhỏ lại mà thôi.
Bọn hắn tính toán chỉ có thể tính được tương lai gần thì chuẩn, còn nếu tính cái gì khác, nói một cái trật một cái, có lúc còn trượt xa đến một vạn tám ngàn dặm.
Nhưng bù lại, bộn hắn tính toán tương lai gần rất chuẩn xác nha.
Nhưng cái đặc biệt chính là, tên Tiên Toán Tử này vô cùng thích cho người coi bói, hắn ở ngoại môn cũng nổi tiếng vô cùng.
Thứ nhất, hắn xem bói chỉ có thể xem hung cát ở tương lai gần, như vậy mới chuẩn.
Thứ hai, người bị hắn xem cho nếu như gặp phải sự kiện giống như hắn xem ra thường sẽ bị tăng lên một cái cấp bậc, có lúc biến rất ác liệt.
Ví dụ hắn nói, sư huynh ngươi ra đường gặp mưa nhỏ, vậy ngươi chắc chắn gặp mưa vừa
Hắn nói ngươi gặp mưa vừa, nhất định gặp mưa to đến tối tăm mặt mũi.
Hắn nói ngươi gặp mưa to, vậy thì ngươi nhất định phải gặp mưa đá không cẩn thận liền vỡ đầu.
Mà hắn cũng sẽ gặp phải tương tự tình huống, chỉ có điều giảm nhẹ mà thôi.
Vì dụ quẻ báo sư huynh gặp hung quẻ, mưa to, sau đó sư huynh gặp mưa đá, hắn cho dù ở giữa sa mạc cũng có thể gặp phải một cái mưa vừa cơn mưa, mà cái này mưa giống như còn chuyên môn nhằm vào hắn, theo hắn không bỏ.
Cái này chính là mọi người từ nhiều lần được hắn đoán hung cát mà rút ra được kết luận vô cùng chính xác!”
Triệu Vô Cực nghi ngờ, có thần kì như vậy sao?
hắn quay đầu lại nhìn Tiên Toán Tử, đối phương đang đối với hắn nở một cái nụ cười, Triệu Vô Cực lại hỏi:
“thật sự có chuyện kì lạ như vậy sao? Có bằng chứng gì sao?”
Tống Thư Sơn cười nói:
“ đương nhiên có.
Có lần có một vị sư huynh muốn tiến nhập Vô tận sơn mạch thám hiểm lịch duyệt nha, hắn bói một quẻ, hung quẻ, vị sư huynh kia sẽ bị thú đuổi giết, mức độ là vừa phải số lượng không quá nhiều cảnh giới cũng không quá cao.
Quả nhiên đối phương tiến nhập Vô tận sơn mạch xong, liền bị mấy đầu yêu lang đuổi giết, nhưng cũng không phải cái gì chỉ có vài đầu mà nguyên một đàn, còn có cả Lang Vương trực tiếp hiệu lệnh đàn lang đuổi giết, nếu không phải hắn thân pháp tốt, chỉ sợ đã sớm không về được.
Mà tên này Tiên Toán Tử cũng ở Thanh Vân Tông đi dạo một vòng liền bị một đầu yêu thú đang được huấn luyện ở thuần thú phong thoát ra ngoài, đem hắn đuổi một vòng quanh ngoại môn, rất nhiều người nhìn thấy.
Có lần có một vị sư huynh chuẩn bị đột phá độ kiếp trúc cơ kì lúc tìm đến hắn bói một quẻ hung cát.
Hắn đoán liền là hung quẻ, cửu tử nhất sinh.
Tên kia sư huynh trong lòng vô cùng lo lắng, cảnh giới kẹt đã lâu không đột phá nữa liền thọ nguyên chỉ sợ cũng hao hết không chịu nổi.
Mà đột phá thì lại cảm giác không an tâm, dù sao cũng có người bói ra mình hung quẻ a.
Thế là hắn dồn hết gia sản mua đủ loại bảo mệnh đồ vật.
Cuối cùng hắn cũng độ kiếp, lúc chống lại thiên kiếp lúc, bị ba đạo thiên kiếp đánh cho hồn phách cũng không còn chứ đừng nói cửu tử nhất sinh.
Cửu tử nhất sinh ít nhất vẫn còn cái xác a.
Mà tên này Tiên Toán Tử cũng trực tiếp bị trời giáng thiên lôi, giữa trời quang tạnh thời điểm liền đánh một cái, khiến hắn nằm trên giường một tuần mới hồi phục lại được.
Ngươi nói xem, như vậy có phải hắn bói rất chuẩn không? Còn ta trước đó nói bị hắn bói người, thường thường nguy cơ sẽ tăng lên một bậc đúng không?”
Triệu Vô Cực gật đầu, nếu dựa vào 2 cái này sự kiện có vẻ rất đúng a.
Tống Thư Sơn giống như sợ hắn chưa tin nói:
“ còn rất nhiều nữa, nhưng muốn kể ra chỉ sợ phải kể đến ngày mai.
Tên tiểu tử này mỗi lần bói ra hung quẻ đều sẽ gặp tai họa bất thình lình, so với đám người kia trong quẻ bói ra chỉ yếu một bậc mà thôi.
Nhưng nếu hắn bói ra được cát quẻ, vậy thì hắn cũng có thể được hưởng phúc, linh dược linh thảo, thiên tài địa bảo bỗng nhiên sẽ ở trước mặt hắn xuất hiện, cơ chế chính là giống như hung quẻ như vậy, không khác biệt bao nhiêu.
Bởi vậy mọi người mới cảm thấy, hắn cái này thuật bói toán quá tà môn, hơn nữa hắn còn có thể sống đến bây giờ, xem như cũng là một cái kì tích rồi.
Tên này bị sét đánh không biết bao nhiêu lần, mỗi lần đều không chết, quả thật mạng so với tiểu cường còn cường.
Sư huynh, ngươi cẩn thận a.
Không xem bói thì thôi, ngươi tương lai nếu là hung quẻ cũng sẽ không bị hắn nói toạc ra tăng lên một cái cấp bậc, nhưng nếu là xem quẻ như vậy liền xui xẻo a!”
Triệu Vô Cực mìm Tống Thư Sơn một mặt lo lắng nói, hắn cảm giác chuyện này rất thú vị.
Hắn nhìn nhìn Tiên Toán Tử nói:
“ Tiên sư huynh, ngươi tới đây một chút được không, ta có chuyện muốn cùng ngươi nói!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT