“ Thiên a, nó đỡ được, nó vậy mà có thể ngạnh kháng Lý Tam một côn mà không hề hấn gì? Cái này không thể nào a!”

“ đúng vậy, sử dụng côn pháp tu sĩ nhất lực hàng thập hội lực đập nện vô cùng cường đại cho dù là kiếm tu so vượt bọn hắn mấy cái tiểu cảnh giới cũng không dám trực tiếp đón đỡ bọn hắn một côn, vậy mà đầu kia yêu thử lại dám ngạnh kháng còn trực tiếp đỡ thành công một côn phủ đầu, đây là đòn phủ đầu trận đấu a! 

Tuy nó không phải mạnh nhất nhưng ít nhất cũng dùng 8 phần lực đi!”

“ đầu này yêu thử có thật là Không minh thử không vậy? Tại sao nó có thể có được lực lượng nhục thân cường hoành đến mức này? quả thật khiến người ta khó tin a!”

“nghe nói Nhất nguyệt bí cảnh yêu thú nhục thân cường hoành vô cùng, đầu này yêu sủng của Triệu Vô Cực chỉ sợ đã có thể cùng bọn nó sánh ngang rồi chứ?”

“ tuy ta chưa được vào Nhất nguyệt bí cảnh lần nào nhưng ta dám khẳng định, đầu này Không minh thử yêu sủng của Triệu Vô Cực nhục thân cường độ đã sớm vượt xa tất cả thử loại cùng cảnh giới thậm chí cảnh giới còn hơn nó, hơn nữa cho dù nó có tiến nhập Nhất nguyệt bí cảnh cũng khó mà tìm ra đối thủ a!”

........

Tiểu Hoàng cũng không hề quan tâm đám người ở bên cạnh nghị luận, hai cái chân trước tóm chặt lấy phong ma côn của Lý Tam, dùng sức vô cùng mạnh, hoàn toàn không có buông tay ý tứ.

Bốn cái móng vuốt của nó sắc bén nghiến chặt phong ma côn, như là một cái kìm sặt kẹp chặt lấy, cơ bắp ở phía trước hai chân phồng lên cùng Lý Tam đấu sức lực.

Lý Tam sắc mặt nghẹn đến phát đỏ, bởi vì hắn phát hiện, cho dù hắn cố dãy dụa như thế nào cũng không thể thu về côn đến được.

Hai bên đọ sức rơi vào một cái giằng co trạng thái, mà hắn hiển nhiên là người ở hạ phong.

Côn là hắn bản mệnh pháp bảo, bản mệnh pháp bảo bị người nắm lấy không thể thu về, cái này không ở hạ phong cái gì là hạ phong.

Triệu Vô Cực nhìn thấy cảnh này liền cười.

Mấy tháng trước đây Tiểu Hoàng bỗng nhiên buồn bực không vui, nó cũng không muốn tiếp tục tu luyện khiến cho Triệu Vô Cực cảm giác không đúng.

Trước giờ Tiểu Hoàng tu luyện tuy có chút miễn cưỡng, nhưng sau đó theo cảnh giới tăng lên cùng vào nhịp độ tu luyện, nó bắt đầu thích nghi với việc hàng ngày đều tu luyện huấn luyện của mình thể phách cùng sức mạnh.

Nhưng Tiểu Hoàng bỗng nhiên buồn bã nằm một chỗ khiến Triệu Vô Cực cũng hiếu kì, hắn liền chuyên môn đến tìm Tiểu Hoàng tâm sự một phen.

Trải qua một phen tinh thần lực giao lưu, Triệu Vô Cực cuối cùng cũng biết được, Tiểu Hoàng thể phách chạm đến cực hạn.

Đúng vậy, là cực hạn.

Thể phách của mỗi người ẩn chứa sức mạnh có thể bộc phát ra ở một thời điểm nào đó là có hạn.

Giống như Triệu Vô Cực lúc trước ba tuổi thời điểm đến một cái tiến độ nào đó liền bị đứng lại, khiến hắn tăng tiến sức mạnh tốc độ chậm như rùa bò.

Cái này có thể là do chủng tộc, do tuổi tác, hoặc do thiên phú.

Nhưng trong ba cái, hai cái đầu chiếm tỉ lệ to lớn hơn nhiều, thiên phú tuy rất quan trọng nhưng đối với luyện thể tu sĩ cũng không thật sự quan trọng bằng hai cái này, bọn hắn cần chính là kiên trì bền bỉ tu luyện cuối cùng cũng sẽ có thể đạt đến được mà thôi.

Triệu Vô Cực lúc trước chính là bởi vì tuổi nhỏ cơ thể chưa phát dục nguyên cớ khiến cho hắn bị hạn chế, sức mạnh liền theo đó khó lòng tăng trưởng.

Nhân loại nếu không phải đã trưởng thành cùng có chuyên môn huấn luyện thể phách sức mạnh loại công pháp rất khó lòng phá vỡ chủng tộc của mình cực hạn, bởi vậy bọn hắn mới bị yếu thế trước sức mạnh cường hoành của yêu thú.

Triệu Vô Cực đối mặt với bình cảnh do tuổi tác, nhưng hắn sau đó may mắn nghiên cứu ra Ngưu bảo là thành chủ dược luyện chế ra Ngưu đỉnh đan, chuyên dùng để cho luyện thể tu sĩ tăng lên nhục thân cường độ.

Nhưng đây chỉ là một cái tiểu công dụng của nó mà thôi, tác dụng quan trọng nhất của Ngưu đỉnh đan chính là phá tan bình cảnh của luyện thể tu sĩ, khiến bọn hắn lúc dạt tới khó mà tăng lên lực lượng thời điểm lúc lại có thể giống như trước đây lực lượng lần nữa tăng mạnh.

Cái này Ngưu đỉnh đan nếu xuất hiện ở các tông môn chuyên về luyện thể có thể khiến cho những cái này tông môn trở nên điên cuồng, nhưng bây giờ cũng chưa hề có ai ngoài Triệu Vô Cực, Sở Phi Huyền cùng Bạch Vô Thường biết sự tồn tại của nó.

Mà người phục dụng Ngưu đỉnh đan cũng chỉ có Triệu Vô Cực cùng Tiểu Hoàng mà thôi.

Dù sao ở Thanh Vân Tông ngoài hắn ra cũng không ai đi chú ý luyện thể cho lắm, nếu có thì lại chưa hề biết về sự tồn tại của thứ này, không tiếp xúc tới được hạch tâm bí mật của tông môn.

Tiểu Hoàng sau khi phục dụng Ngưu đỉnh đan xong nhục thân cường độ lần nữa được giải phóng, nó có thể thoải mái rèn luyện tăng lên nhục thân của mình cường độ.

Dù sao yêu thú tu luyện quá dài dòng buồn chán lại chậm chạp, nhất là Tiểu Hoàng loại này không có bất kì cái gì cao cấp truyền thừa mà nói, so với việc an an ổn ổn hấp thu linh khí tu luyện không bằng trước luyện thể để cho bản thân càng mạnh mẽ, sau lại chờ cơ hội Triệu Vô Cực phát ra nhiệm vụ cho nó đi làm cố gắng hoàn thành nhận lấy của Triệu Vô Cực ban thưởng, như vậy so với nó tự thân khổ sở tu luyện cũng không kém bao nhiêu.

Bởi vậy Tiểu Hoàng thời gian tu luyện gần như đều ở luyện thể mà lên, cả ngày vác lên phụ trọng bốn phía cuồng bôn, nếu không phải Triệu Vô Cực thân pháp tinh diệu muốn chạy thắng nó cũng là một việc hết sức khó khăn.

Tiểu Hoàng nhấc lên của Lý Tam côn, mạnh mẽ hất lên cao, phía trước móng vuốt hướng về ngực hắn vồ tới.

Móng vuốt Tiểu Hoàng một màu đen nhánh tỏa ra lấp lóe hắc quang khiến người ta có một cảm giác thần bí khó dò, nhìn tuy không có rõ ràng phong mang nhưng lại vô cùng sắc bén.

Lý Tam thấy vậy khuôn mặt sợ hãi vội vàng lại một bước tránh né Tiểu Hoàng vồ giết, nhưng hắn tốc độ vẫn là thiếu một chút, trước ngực linh lực hộ thân trực tiếp bị Tiểu Hoàng cho đánh nát, may mắn không hề bị thương.

“không thể nào! Đầu này yêu thử sao có thể mạnh như vậy được? nó không thể nào một trảo liền đánh nát linh lực hộ tráo của ta! nó không thể nào đỡ được ta phủ đầu một côn a!”

Trong lòng hắn cảm giác không chân thực, hắn cảm giác, mình hẳn là gặp ảo giác, nếu không sao có thể có được một đầu Không minh thử mạnh mẽ như vậy được.

Không minh thử không phải đều là luyện khí kì nhất trọng cùng cực ít nhị trọng bồi hồi sao? Sao có thể có luyện khí kì đỉnh phong Không minh thử, cái này chắc chắn là giả dối, đây là ảo trận, bản thân mình hẳn là bị ảo cảnh mê hoặc!

trong lòng Lý Tam tự lừa mình, nhưng hắn lúc này bỗng nhiên thấy Tiểu Hoàng quay người vung đuôi, một cái đuôi đánh bạo không khí biến thành hắc ảnh hướng hắn quất tới.

Lý tam vội vàng nâng kiếm đón đỡ, nhưng lúc này trên tay truyền tới cự lực va đập khiến hắn phải hoàn toàn tin tưởng,đây chính là hiện thực.

Ầm!

Lý Tam đỡ một đòn đuôi quất này của Tiểu Hoàng cả người bay ngược ra ngoài, phi kiếm đập lên ngực hắn khiến hắn trong ngực lập tức xuất hiện một ngụm nghịch khí quanh quẩn chỉ chực phun ra.

Lý tam cố nén nhưng hắn nhịn không nổi, trực tiếp phun một ngụm máu tươi, ngã lăn ra đất.

“khốn kiếp, quá xem thường đầu này yêu thử rồi.

Nó hoàn toàn không phải là cái gì có thể dùng thường thức để suy xét yêu thử, nếu còn tiếp tục như vậy ta nhất định phải bại không thể nghi ngờ.

Lần này trở lại trực tiếp phải ra đại chiêu đánh bại nó, nếu không để no phát huy ra thử tộc thiên phú tốc độ vậy thì ta triệt để chơi xong!”

trong lòng Lý Tam nhanh chóng có suy tính, hắn định bụng lúc này trực tiếp đứng dậy sẽ cùng Tiểu Hoàng liều mạng, ép nó phải cùng hắn đấu xem tu vi ai càng mạnh hơn như vậy mới có phần thắng, nếu không để Tiểu Hoàng dựa vào nhục thân cường hoành đi áp chế như vậy, hắn ắt phải thua.

Nhưng Lý Tam còn chưa kịp đứng lên, bên cổ của hắn đã hiện lên một cái lạnh lẽo móng vuốt.

Ực!

Lý tam có thể đơn giản cảm nhận được bên trong móng vuốt lóe lên hắc mang, chỉ cần hắn dám động một cái, móng vuốt vung lên, hắn nhất định đầu lìa khỏi cổ.

Trong lòng hắn trầm xuống, hắn võ công còn chưa kịp thi triển ra liền đã bị địch nhân dùng cường hãn tư thế trực tiếp đánh mộng phản ứng cũng không kịp liền bị đối phương kề đao lên cổ, đáng hận a.

Nếu cho hắn cơ hội thi triển côn pháp hắn chắc chắn có thể cùng Tiểu Hoàng đại chiến một trận.

Hắn hoàn toàn có cái này thực lực.

Đáng tiếc, Tiểu Hoàng so với hắn càng sâu am hiểu chiến đấu.

Nó được Triệu Vô Cực dạy dỗ vô cùng cẩn thận.

Không minh thử thử loại yêu thú thiên phú chiến đấu không mạnh, bỏi vậy không thể bỏ qua bất kì cơ hội nào kết thúc đối thủ của mình.

Nếu chần chừ nương tay, người chết sau này nhất định sẽ là Tiểu Hoàng bản thân nó.

Bởi vậy Tiểu Hoàng đối với Lý Tam vừa đứng lên cũng không chút nào lưu tình liền nhanh chóng phóng qua mặt hắn, ở sau lưng hắn hiện lên, kề móng vuốt vào cổ hắn.

Đổi lại là dã ngoại, Lý Tam đã sớm bị Tiểu Hoàng một chém bay đầu.

Thái Nhất nhìn thấy cảnh này lập tức kinh nghi bất định nhíu mày, đầu này yêu thử có chút mạnh không hợp thói thường a.

Nhưng hắn vẫn là làm tốt một cái trọng tài nói:

“ Tiểu Hoàng chiến thắng, đạt được của Lý Tam danh ngạch. Vô Cực, ngươi còn muốn khiêu chiến nữa hay không?”

Triệu Vô Cực chắp tay nói:

“ không, Thái trưởng lão!”

“được, vậy ta tuyên bố hôm nay cuối cùng một lần sắp xếp dang ngạch kết thúc, chúng ta ngay bây giờ sẽ lập tức tiến về bí cảnh phương hướng! 

Thiên Viên làm đội trưởng chiến đội Triệu Vô Cực làm đội trưởng đan đội, tất cả lên phi ưng, chúng ta xuất phát!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play