Triệu Vô Cực không chút động tĩnh tiếp tục theo dõi, Trịnh Hạo Nhiên mặt không cảm xúc lạnh lùng nói:
“ Ân Tố Tố, đây là mệnh lệnh của Điện chủ muốn ta đi làm, cho dù là ta hay là người đều không thể từ chối mệnh lệnh của ngài ấy.
Ngươi phải biết, ngài ấy đáng sợ đến mức nào a.
Không biết ngươi có dũng khí trái lệnh của ngài ấy hay không, nhưng ta không dám
Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn gả cho ta, ta sẽ không đối xử tệ với ngươi, ngươi cũng sẽ là các chủ phu nhân, địa vị dưới một người trên vạn người.
Phải biết địa vị cao như vậy, đây là lần đầu tiên Thần Điện chúng ta mở ra cho ngoại nhân đạt được.
Nếu không phải ngươi một thân chế độc công phu, ngươi cả đời này chỉ sợ cũng sẽ không được Điện Chủ để mắt đến.
Nhưng bây giờ ngươi đã có cơ hội, vậy thì phải biết nắm bắt lấy cơ hội này, đừng để Điện Chủ thất vọng, nếu không cho dù là ngươi hay ta đều sẽ nhận bất đồng trách nhiệm.
Ta thì còn đỡ một chút, dù sao cũng là các chủ.
Nhưng ngươi hạ tràng chắc chắn sẽ rất thêm thảm, Ngũ Độc phái của ngươi cũng sẽ là như vậy.
Ngươi cho rằng đám ô hợp này có thể chống cự lại được Thần Điện võ sĩ sao?
Chủ cần chúng ta phái ra một chi tiểu đội nhỏ liền có thể dễ dàng giết chết hết đám người ô hợp này.
Cho dù các ngươi có độc công, độc trùng thuốc độc, chúng ta cũng không phải là không có cái gì phương pháp phòng tránh đối phó.
Đến lúc đó, người bại trận chắc chắn là các ngươi.
Dựa vào hiểm yếu phòng thủ là không thể nào.
Địa hình môn phái của các ngươi không cho phép các ngươi làm điều này.
Mà một khi bị Thần Điện võ sĩ xông tới áp sát, các ngươi so với hài tử còn phải nhỏ yếu, một chiêu một thức liền có thể dễ dàng bị chém giết.
Ngươi phải suy nghĩ cho kĩ, thân là chưởng môn, làm việc phải như thế nào mới không thẹn với các vị tổ tiên của Ngũ Độc phái!”
Trịnh Hạo Nhiên lời nói từ tốn nhẹ nhàng, nhưng ở bên trong không có chút tình cảm, cảm xúc ba động nào.
Y hệt như là đang trần thuật một loại sự việc đương nhiên mà thôi, khiến cho người ta cảm giác như hắn không phải người sống mà là một con rối giống như vậy.
Bởi vì cảm xúc của hắn quá khô càn, không thể thể hiện ra được cái gì sắc thái, tạo nên xung quanh hắn một bầu không khí bất an nguy hiểm, khiến người ta sợ hãi cùng chán ghét.
Sợ hãi hắn lực lượng, lại chán ghét hắn khí tức
Triệu Vô Cực đoán thần, đây cũng là đối phương một loại tu luyện, nhắm vào Tịch Diệt Kiếm tu luyện, để đề phòng bản thân bị Tịch Diệt Kiếm chiếm đoạt lí trí.
Chỉ có cảm xúc khô cằn như sa mạc như vậy, hắn mới ở Tịch Diệt Kiếm ảnh hưởng tâm trí lúc giữ được tỉnh táo mà đưa ra phán đoán.
Một võ giả cho dù võ công cao đi nữa nhưng nếu không còn tỉnh táo mà chỉ chiến đấu theo bản năng, rất dễ dàng bị đối thủ của bọn hắn dụ sát, cuối cùng chết một cách cực kì oan ức ngốc ngếch.
Bởi vậy nói, hắn tu luyện như vậy không sai, nhưng muốn đi cưới vợ, vậy thì quá khó.
Không biết Thần Điện còn cái nào khác điện chủ hay không, nhưng tên kiếm các các chủ này tuy có chút trẻ trung cảnh giới cũng cao, nhưng hắn hiển nhiêm không thích hợp lấy một người như Ân Tố Tố làm vợ.
Ân Tố Tố là chưởng môn ngồi địa vị cao, tầm mắt của nàng cũng rất cao, bởi vậy không dễ dàng thích một người.
Nàng lại là Miêu Cương đệ nhất mĩ nhân, có thể nói là trong nội tâm càng cất dấu kiêu ngạo.
Bởi vậy muốn để nàng lấy cái này Trịnh Hạo Nhiên, có chút khó a!
Quả nhiên, Ân Tố Tố lập tức phản bác:
“ Trịnh Hạo Nhiên, ngươi vốn không phải mẫu nam nhân mà ta thích. Còn muốn lấy ta, nằm mơ đi.
Ngươi một cái sắc mặt khô cằn như sỏi đá, cả ngày cũng không nói được nửa chữ cảm tình, có giống con người sao?
Ngươi không khác gì một cái con rối, chỉ biết giết chóc con rối mà thôi.
Ta gả cho ngươi cùng xuống địa ngục khác nhau chỗ nào chứ?
Thần Điện các ngươi cũng không cần được voi đòi tiên, chúng ta đã quy thuận các ngươi vì các ngươi dốc sức dốc lực làm độc cổ, các ngươi còn muốn ta lấy luôn thân này ra bồi vào, đừng mơ mộng viển vông.
Cùng lắm chúng ta cùng chết, ngọc đá cùng tan.
Cuối cùng các ngươi không có được độc cổ, ta xem các ngươi là làm như thế nào độc bá giang hồ! Hừ!”
Nói xong nàng lập tức hừ lạnh một tiếng, thái độ vô cùng kiên quyết.
Hiển nhiên, muốn từ chối lần này hôn sự, Ân Tố Tố vậy không sợ một chút nào đắc tội Trịnh Hạo Nhiên, đối với đối phương lập tức là chửi thẳng mặt, không hề chừa một chút nào mặt mũi.
Mà Trịnh Hạo Nhiên lại thản nhiên như là không.
Hắn ánh mắt hơi nhíu xuống, một đôi lông mày mỏng lại nhỏ nhíu lại.
Hắn bỗng nhiên mở miệng nói:
“ ngươi là cậy tài, cậy chúng ta không có độc cổ của ngươi thì không thể nào thống nhất giang hồ nên mới dám công khai đối kháng chúng ta chứ gì?
Ngươi nghĩ một cái này bí mật, có đủ bảo vệ ngươi sao? Chúng ta muốn thống nhất giang hồ, còn cần dạng này nho nhỏ thủ đoạn sao?
Dựa vào chúng ta võ lực, còn sợ giang hồ không thể thống nhất sao?
Đám người ngoài giang hồ chính là một lũ tạp nham, sao có thể sánh với Thần Điện võ sĩ chúng ta, tất cả đều là siêu cấp tinh anh.
Chỉ cần đánh nhẹ một cái, bọn hắn sẽ lập tức phải quy hàng mà thôi.
Đến lúc đó, các ngươi chỉ sợ cũng hết giá trị lợi dụng, ngươi cùng Ngũ Độc phái của ngươi cũng phải bị diệt.
Ngươi nên suy nghĩ cho kĩ a.
Bây giờ ta chính là một cái lá chắn an toàn cho ngươi, chỉ cần ngươi làm vợ ta, sẽ không có người lại nhắm vào ngươi, Ngũ Độc phái của ngươi cũng sẽ được Thần Điện chúng ta bảo vệ, không sợ người khác xâm phạm.
Hơn nữa, ta chưa hề lấy vợ, trước giờ chỉ đều đang ở tu luyện.
Ngươi nếu lấy ta chính là vị trí chính thê, ngươi còn muốn gì nữa?”
Ân Tố Tố hừ lạnh nói:
“ cho dù chính thê, ta cũng không cần. Nhìn ngươi một bức người không ra người khôi lỗi không ra khôi lỗi bộ dáng còn có thể nói chuyện yêu đương sao? Nói cho ngươi biết, lão nương không cưới.
Ngươi muốn cưới tự đi mà cưới một mình đi thôi.
Các ngươi có võ lực là sự thật, nhưng trên giang hồ xưa nay chưa từng có người có võ lực vượt trội muốn thống nhất giang hồ sao?
Thế lực của bọn hắn ở trên giang hồ cũng là đỉnh tiêm, nhưng ngươi nhìn qua có bao giờ giang hồ bị thống nhất chưa?
đơn giản chính là chưa! Đây là một cái mộng tưởng mà thôi, các ngươi cũng giống bọn hắn mải mê chạy theo cái mộng tưởng không hiện thực này mà quên mất bản thân thực lực đến đâu.
Người trên giang hồ môn chủ chưởng môn cấp bậc đều là khôn khéo người.
Bọn hắn tâm cao khí ngạo, sao có thể thật tâm hàng phục với các ngươi.
Cho dù là hàng phục, cũng chỉ là nhất thời ở bên ngoài mà thôi.
Chỉ cần có cơ hội Thần Điện các ngươi suy yếu, bọn hắn nhất định sẽ vùng lên muốn cắn xé các ngươi, thôn phệ các ngươi không còn một mảnh xương.
Đến lúc đó, toàn bộ thứ tốt đều sẽ bị bọn hắn chiếm lấy.
Thần Điện các ngươi, cũng trở thành quá khứ mà thôi.
Đừng bao giờ xem thường những người này dã tâm, bọn hắn không phải ngốc, sẽ không làm những việc ngốc nghếch như là cúi đầu cùng người khác xưng thần.
Nếu không có thủ đoạn khống chế của ta, các ngươi làm sao có thể làm được.
Cho nên, ta rất quan trọng với các ngươi.
Nếu ngươi vẫn còn muốn nói tiếp, ta khuyên ngươi vẫn là không cần nói.
Chúng ta vốn không có gì để nói với nhau a.
Ý của ta chính là, ta có thể giúp các ngươi tiếp tục chế độc, nhưng muốn ta gả vào kiếm các của ngươi, làm thê tử của ngươi, đừng hòng.!”
Trịnh Hạo Nhiên trên mặt lại hiện lên vẻ suy nghĩ, sau đó hắn sắc mặt bỗng nhiên có chút dữ tợn nói ra:
“ ngươi nói là ta không đủ soái sao? Ta xấu xí sao?”
Ân Tố Tố không vội trả lời, nàng nhìn thấy bộ dạng khá kích động của đối phương không dám lỗ mãng trả lời.
Dù sao đối phương trước giờ sắc mặt đều không biến qua, bỗng nhiên biến dữ tợn như vậy, có chút không ổn a!
Trịnh Hạo Nhiên lại tiếp tục gằn giọng nói ra:
“ vậy ngươi cho rằng ai mới thích hợp là chồng của ngươi? Đao các các chủ, hay thương các các chủ? Hay là ngươi không thích nam nhân, lại thích nữ nhân, muốn cung các các chủ?”
Ân Tố Tố tiếp tục không trả lời đối phương, nàng tuy cảnh giới thấp hơn hắn, nhưng không có nghĩa là nàng phải sợ hắn.
Dù sao nàng tin tưởng vào bản lĩnh của mình, cũng tin tưởng Thần Điện không dám đối với nàng làm sao.
Bọn hắn muốn thống nhất giang hồ, vẫn là phải dựa vào nàng độc cổ.
Nhưng nàng có chút chọn nhầm người để đánh giá.
Bởi vì đối phương sử dụng chính là tịch diệt chi kiếm, tâm thần vô cùng không ổn định.
Hoặc là nói, đối phương là một tên điên.
Lúc này chỉ thấy kiếm các các chủ trên gương mặt bỗng nhiên hiện lên vẻ dữ tợn:
“ mấy tên khốn khiếp, cùng ta ở Thần Điện đấu lâu như thế, đến lúc ta được ra ngoài tìm nữ nhân thành gia lập thất cũng muốn cùng ta đấu.
Khốn kiếp, khốn kiếp, khốn kiếp!
Tất cả các ngươi đều đáng chết.
Tại sao không chết đi? Điện Chủ, tại sao không để ta giết chết bọn hắn đi?
Ngươi cái này nữ nhân lại còn muốn phản bội ta đi theo đám ngươi đó sao? Muốn cho ta đội nón xanh, cho ta mất mặt sao?
Được được được, vậy thì hôm nay, lão tử trước diệt ngươi!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT