Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị lập tức bước ra nhanh chóng triển khai thân pháp hướng Hoa sơn lao tới.

Lúc này đám người mới bắt đầu dám nghị luận hắn:

“ vừa rồi là Triệu Vô Cực a, ta xem qua tranh vẽ chân dung của hắn nhưng bây giờ mới là lần đầu gặp mặt đây. Quả nhiên tuổi trẻ anh tuấn, khí chất bất phàm. Bên cạnh hắn Tiếu Mị Mị cũng quả thật vô cùng xinh đẹp. Không, dùng từ xinh đẹp đã không thể diễn tả được nàng, phải nói là khuynh quốc khuynh thành a. Quả thật là một đôi trai tài gái sắc, có điều, nghe nói Triệu Vô Cực mới năm tuổi, hắc hắc hắc!”

Hắn nở ra một nụ cười hèn mọn mà nam nhân ai cũng hiểu.

Một người khác bĩu môi nói:

“ năm tuổi thì sao? không thấy hắn cao lớn như vậy sao? Nói không chừng nhân gia đã làm một trăm tám mươi lượt rồi đây!”

“ cho dù bọn hắn có làm hay không làm cái gì, cũng đến lượt các ngươi sao? ngồi đó bàn luận có nghĩa lí gì a? Tiếu Mị Mị dạng này mỹ nhân chỉ có thể sánh vai cùng anh hùng hoặc là cường giả, chứ không phải các ngươi đám này nhược kê!”

“ ngươi nói ai là nhược kê? có giỏi nói lại lần nữa xem?”

“ được rồi, được rồi! Các ngươi đừng ở chỗ này đánh nhau a, chúng ta còn muốn xem đây. Bọn hắn ở chỗ kia khá xa, muốn xem cũng phải căng mắt ra mới có thể thấy được, hơi đâu còn ngồi nghe các ngươi đánh võ mồm!”

“ các ngươi nói xem, Triệu Vô Cực xưa hành động kiêu căng ngạo mạn, kẻ thù không ít. Lần này tham gia Hoa Sơn luận võ, có thể nào bị ngươi cho xử đi không?”

“ muốn xử hắn? ít nhất cũng phải là đỉnh phong hậu kì cao thủ. Nghe nói lần trước hắn ở Tử trúc lâm được sự trợ giúp của Hiền Tụ Nghĩa trận trảm một vị đỉnh phong hậu kì cường giả. Hắn cũng không phải hạng người dễ trêu vào, cho dù ở đỉnh phong cảnh hắn cũng có thể vượt cấp khiêu chiến, không cần xem thường hắn!”

“ xem thường hắn? người xem thường hắn sớm đã xuống đất chơi với giun rồi, ta lần này ngược lại là muốn xem ai sẽ xui xẻo bị hắn đánh chết đây!”

“ đừng quên bên cạnh hắn còn có Tiếu Mị Mị, Tiếu Mị Mị là đệ tử thân truyền của Âm hậu, mà Âm hậu gần đây còn đột phá tới đỉnh phong viên mãn. Nàng chiến lực cũng rất mạnh a, hai người bọn hắn nếu hợp công, vậy thì còn chưa biết hươu chết về tay ai!”

.........

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị một mạch thẳng hướng phía trên xông tới nhưng đến lưng chừng núi bọn hắn liền giảm tốc độ

Có Bách Hiểu Sinh cung cấp cho thông tin, bọn hắn cũng không vội lao lên trên kia làm gì.

Dù sao đúng như hắn nói, ba ngày sau mới kết thúc ngũ tuyệt tranh vị, sau đó mới là trận chiến cuối cùng.

Lúc này chỉ là các đỉnh phong cao thủ ở giữa cọ xát tích lũy kinh nghiệm chiến đấu mà thôi, chỉ cần chú ý không để mình bị thương quá nặng, tránh để người khác lợi dụng thời cơ là được.

Triệu Vô Cực nói:

“ Mị nhi, chúng ta trước tiên tìm vài tên cao thủ thử tay một chút, ta hai bế quan tổng cộng là đã ba tháng nhưng chưa hề cùng người khác giao thủ lần nào, lần này phải hảo hảo thử nghiệm một chút mới được!”

Tiếu Mị Mị gật đầu, Triệu Vô Cực muốn thử tay nàng đương nhiên không có ý ngăn cản, lấy thực lực của hai người bọn họ bây giờ cho dù là đỉnh phong hậu kì hay viên mãn đều có sức đánh một trận, không cần quá e ngại chiến đấu.

Triệu Vô Cực lại lên tiếng:

“ ta đang thắc mắc một điều, Hoa Sơn luận võ hai mươi năm tổ chức một lần, bốn mươi năm trước liền có người ở đây trở thành ngũ tuyệt. 

Vậy bây giờ hắn không tham gia nữa, danh hiệu ngũ tuyệt này, hắn có còn được đảm nhận hay không?”

Tiếu Mị Mị cười nói:

“ không! Danh hiệu ngũ tuyệt thời hạn chỉ có hai mươi năm, nếu như bọn hắn muốn tiếp tục giữ cái này danh hiệu, vậy thì phải tham gia Hoa Sơn luận võ tiếp tục chiến thắng đi đến vòng cuối cùng, như vậy mới có thể giữ vững được danh hiệu này!” 

Triệu Vô Cực gật gật đầu, thì ra là thế a.

Hắn lại hỏi:

“ vậy trở thành ngũ tuyệt còn có phúc lợi gì không?”

Tiếu Mị Mị kiên nhẫn giải thích:

“ ví dụ như Hiền Tụ Nghĩa, hắn trước đây danh hiệu chính là Thiên Kiếm Hiền Tụ Nghĩa, nhưng nếu hắn có thể thuận lợi đạt được ngũ tuyệt, vậy thì danh hiệu của hắn sẽ từ Thiên Kiếm Hiền Tụ Nghĩa trở thành Kiếm vương Hiền Tụ Nghĩa. Ngươi nói xem, cái này có được không?”

Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút. Đối với chưởng môn cấp bậc như Hiền Tụ Nghĩa, tiền tài địa vị hắn không thiếu, thiếu chính là danh vọng cùng sự khẳng định của mọi người.

Chỉ cần có thể để mọi người trong lòng nhớ kĩ tên hắn, nhớ kĩ hắn danh hiệu, đối với hắn tôn kính sợ hãi, vậy thì đối phương có thể sẵn sàng bỏ một cái giá lớn ra làm điều đó.

Được trở thành Kiếm vương, đúng là mong ước của tất cả mọi người kiếm khách trên giang hồ, không có ai sẽ từ chối cái danh hiệu này.

Nhưng Triệu Vô Cực lại có nghi vấn khác:

“ nếu trong ngũ tuyệt cũng có người dùng kiếm nữa thì sao? Không thể một lúc có hai kiếm vương a!”

Tiếu Mị Mị cười nói:

“ người sau sẽ gọi là Kiếm Hoàng, còn Đế xưng hào chỉ dành cho người dùng đao. Nếu là các loại vũ khí khác ví dụ như thương, ngươi cũng có thể tùy chọn là thương vương hoặc là thương chủ, tùy theo sở thích của ngươi. Chỉ cần ngươi là một trong ngũ tuyệt, vậy thì mọi người sẽ công nhận thực lực của ngươi!”

Triệu Vô Cực gật đầu, thì ra Hoa Sơn luận võ chính là để đề cao danh khí của đám đỉnh phong cao thủ này a.

Văn vô đệ nhất võ vô đệ nhị, đã là cao thủ thì luôn phải phân cái thắng bại, như vậy mới có thể yên lòng được, bởi vậy Hoa Sơn luận võ chính là của bọn hắn cơ hội, một cơ hội cùng người có võ công cùng đẳng cấp với mình phân cao thấp, sau đó thuận lợi xoạt một đợt danh khí.

Triệu Vô Cực liếc nhìn con đường này lên tiếng:

“ nếu là đời trước ngũ tuyệt tham gia bảo vệ danh hiệu của mình, vậy thì bọn hắn hẳn là sẽ có con đường quen thuộc a. Không biết chúng ta con đường này, có đụng phải vị nào hay không?”

Tiếu Mị Mị suy nghĩ một chút liền biết Triệu Vô Cực nói con đường quen thuộc là gì.

Nếu như ngươi là một vị ngũ tuyệt đến đây bảo vệ danh hiệu của mình, vậy thì đứng trước Hoa sơn, ngươi hẳn là nhớ về cảnh xưa, lúc trước ngươi là từ chỗ nào đi lên.

Vậy thì bây giờ theo cảm tính, đa số người cũng sẽ chọn đường cũ đi lên, như vậy những người mới ở trong đường đó liền xui xẻo.

Hoa sơn có năm đường lên đỉnh, Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đường này, nếu xui xẻo gặp phải một vị là đời trước ngũ tuyệt, vậy thì bọn hắn chỉ có thể tự trách mình xui xẻo mà thôi.

Đời trước ngũ tuyệt, sức chiến đấu so với đỉnh phong viên mãn còn phải mạnh hơn nhiều, đơn giản vì bọn hắn tích lũy cũng kình nghiệm chiến đấu, bởi vậy đụng phải đời trước ngũ tuyệt, chính là tình trạng xui xẻo nhất có thể gặp phải lúc leo lên đỉnh Hoa sơn.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đi một lúc, lập tức cảm giác được trong bụi cây dị động.

Triệu Vô Cực ánh mắt sắc bén quát lạnh:

“ ai?”

Triệu Vô Cực cảm giác vô cùng bén nhạy, vừa rồi hắn liền cảm giác được có người đang nhìn lén mình, chính là ở ngay sau bụi cây gần đó.

Đối phương bị Triệu Vô Cực phát hiện, nhưng vẫn không hề có động tĩnh gì, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

ở trên giang hồ, rất nhiều người thích giả vờ làm trò này, hướng về chỗ mình nghi ngờ quát một tiếng. 

Nếu ngươi đang nấp ở đó lại tự nhiên chạy ra, vậy thì quá đỡ công đối phương phải tìm hiểu một phen.

Nhưng đỉnh phong cảnh cũng không cần tốn sức tìm hiểu như vậy.

Ngươi không ra đúng không? vậy thì ép ngươi ra!

Triệu Vô Cực chưởng kình ngưng tụ, hướng về gốc cây một chưởng mạnh mẽ vỗ ra.

Ầm!

Một tiếng to lớn nổ ra, phía sau cây một đạo hắc ảnh nhanh như chớp lao ra, hướng về phía một cành cây ở gần đó nhảy lên, sắc mặt âm trầm nhìn về phía bên này.

Đối phương là một cái sắc mặt âm nhu nam tử, ánh mắt hẹp dài bên trong lóe lên hàn mang. Hiển nhiên là hung ác cùng cực dạng người, Triệu Vô Cực vừa nhìn thấy đối phương liền cảm giác được một trận không khỏe.

Đối phương lập tức mở miệng nói:

“ Triệu công tử, ta cùng ngươi không thù không oán, cũng không đắc tội ngươi, chúng ta không cần phải chiến đấu a!”

Triệu Vô Cực cười lạnh:

“ ồ, ngươi không biết là bước vào Hoa sơn, liền là mở ra trạng thái chiến đấu sao. Ở dây, sinh tử tự trọng, không có thực lực cũng đừng đến chịu chết. Gặp người khác tốt tính khí, không muốn cùng ngươi chấp nhặt, ngươi có thể thoải mái tìm kiếm đối thủ cho mình.

Gặp người khác không tốt tính khí, ngươi bị đánh chết, vậy thì cũng đừng trách ai.

Nếu bây giờ ngươi là đang đứng ở phía sau giải đỏ phân cách kia, ta chắc chắn sẽ không động vào ngươi. 

Nhưng nếu đã đến đây rồi, vậy thì phải chuẩn bị chiến đấu tâm lí bất cứ lúc nào a!”

Nói xong Triệu Vô Cực trên tay nhanh như chớp lóe lên bốn vòng âm dương hoàn, hướng về âm nhu nam tử phương hướng mạnh mẽ vung ra:

“ Vô Cực bảo điển - Thiên địa biến!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play