“Ta từ đó bắt đầu đóng giả tên họ Hoàng trưởng lão này, ở trên giang hồ dựa vào mình bảo kiếm chi uy bắt đầu khắp nơi tàn sát người đối lập với Hắc Nhật Tông, ở trên giang hồ khuấy gió nổi mưa, khiến cho giang hồ chính phái vô cùng căm tức cộng động thảo phạt Hắc Nhật Tông.
Nhưng Hắc Nhật Tông thâm căn cố đế nhiều năm, lại dựa vào địa hình hiểm trở, muốn thảo phạt tà giáo cũng không phải là chuyện gì dễ dàng.
Đám chính phái lại không có người thống nhất hành động được, bởi vậy sức tấn công cũng vô cùng yếu ớt, chiến đấu vô cùng kéo dài.
Ngược lại đám người chưởng môn chính phái lại xem đây là chiến trường để rèn luyện môn nhân của mình, muốn ở trong môn phái tỏa hết tài năng thì phải ở chiến trường này xông pha giết địch.
Thế là Tử trúc lâm dĩ nhiên trở thành trường kì chiến trận của chính tà hai bên.
Chỉ mất hai năm ta hoàn thành công việc của mình, ở trên giang hồ chọc cho rất nhiều chính phái cực kì bất mãn với Hắc Nhật Tông.
Hắc Nhật Tông lúc đó có thể nói người người gọi đánh Hắc Nhật Tông.
Nhưng ta lí do ra tay cũng rất đầy đủ: lúc là chính tà chi tranh, lúc thì là giúp các ngươi đám này trưởng lão hoặc đệ tử khác trả thù, lúc lại là tranh đoạt bảo vật.
Ta cũng mang về được không ít bảo vật thật sự khiến các ngươi đều vô cùng đỏ mắt, hắc hắc!”
Nói đến đây, Hoàng trưởng lão lại dừng lại cười lạnh. Ba vị trưởng lão bên trong, hai người liền đồng thời thở dài.
Lúc trước bọn hắn vì sao lại không nhận ra cái này Hoàng trưởng lão dị động như vậy đâu, cứ tưởng là đối phương thật sự muốn cùng chính phái đánh.
Chính tà chi tranh, trước giờ đều không ngừng. Nhiều lúc gặp nhau chính là đao kiếm tương bác, không hề có chỗ dừng lại.
Nhưng vị Hoàng trưởng lão này đã nhiều năm ở Hắc Nhật Tông, từ phía dưới một đường cố gắng đi lên, mới đạt được địa vị như ngày hôm nay, bởi vậy cũng không ai nghi ngờ động cơ của hắn.
Hoàng trưởng lão tiếp tục cười lạnh nói:
“Các ngươi đều là tâm cao khí ngạo hạng người, bởi vậy cũng không sợ chính phái tấn công ngược lại cũng xem đây là luyện binh tràng.
Trong thời gian này, ta cũng thành công gặp mặt sư muội của mình.
Một cái vì tình mà sẵn sàng phản bội tông môn tìm kiếm sư muội, một cái thì là lẻ bóng phòng the thèm khát tình yêu đã lâu nữ nhân, hai người chúng ta lập tức vụng trộm yêu đương lên.
Huyền Tiểu Mân sau đó có thai, nàng thông báo cho Hắc Nhật Tông tiền nhiệm Thánh chủ. Thánh chủ bởi vì luyện Hắc Nhật thần công mà tuổi trẻ tiết dục quá độ, trung niên bị vô sinh, hắn lại đang đến lúc luyện công quan trọng yêu cầu tâm tĩnh khí hòa nghe được tin này lập tức khí huyết công tâm mà chết.”
Nói đến đây Hoàng trưởng lão giống như là có chút tự giễu, cái gì thần công, luyện đến được mình vô sinh, quả thật quá thần.
Nhìn lại bọn hắn Hắc Nhật Tông trước đây các đời Thánh Chủ, quả thật đều là không có hậu đại, ở bên trong Hắc Nhật Tông tìm kiếm ra thiên tài hạng người bắt đầu thu nhận làm đệ tử truyền dạy võ công, sau đó lập nên Thánh Tử.
Bọn hắn không hề bị mất đi năng lực của nam nhân, nhưng tuổi trẻ tu luyện đều không thể kiềm chế được bản thân mà tiết dục quá sớm, về sau đều trở thành vô sinh.
Hắc Nhật Thần công có thể để cho Thánh Chủ ở trên giang hồ đứng đầu Tà phái trở thành tà phái ngọn cờ đầu, không thể nghi ngờ sức mạnh to lớn của nó.
Nhưng nhìn lại cái này hậu quả sau khi tu luyện, nếu là biết nội tình người, chỉ sợ cũng không dám đi đánh đổi một phen.
Dù sao nam nhân nếu bị yếu cùng vô sinh, vậy thì võ công có cao đi nữa cũng có tác dụng gì a.
Trừ đám kia thái giám. Bọn hắn chính là bị ép buộc cắt đi, sau đó mới bắt đầu tiếp xúc võ đạo tu luyện võ công.
Ba vị trưởng lão nghe đến chỗ này, sắc mặt tất cả đều trầm xuống, phía dưới không cần nói bọn hắn cũng biết là chuyện gì xảy ra, cố sự đến đây đã tới gần hồi kết rồi.
Cố sự hết, vậy sinh mạng của bọn hắn tựu cũng gặp nguy hiểm
Hoàng trưởng lão tâm trạng bỗng nhiên có chút sa sút:
“Huyền Tiểu Mân tuy đối với Thánh Chủ không có bao nhiêu tình cảm nhưng đối phương thật sự là trượng phu của nàng, trong lúc đau lòng liền tự tử theo đối phương.
Ta nửa đêm lại đến trộm tình, không ngờ gặp phải cảnh này, nàng để lại cho ta duy nhất một bức di thư cùng một lời xin lỗi.
Ta vô cùng đau khổ, lúc đó cả thế giới của ta giống như cũng sụp đổ vậy.
Ta vì nàng mà phản bội tông môn trăm cay nghìn đắng đi tới Hắc Nhật Tông, vượt qua bao nhiêu khó khăn cùng vất vả đi được đến một bước này.
Vốn tưởng có thể cùng nàng vĩnh viễn như vậy vụng trộm yêu thương, nàng cũng sẽ giúp ta sinh ra một cái kháu khỉnh đứa nhỏ, không ngờ tất cả mọi thứ đều bị hủy trong tay Thánh Chủ.
Hắn chết thì thôi, hắn còn khiến cho Mân nhi của ta vì hắn mà đau khổ hối hận, sau đó cũng tự tử theo. Đứa con của ta còn ở trong bụng nàng, nàng chưa kịp sinh ra, cũng phải chết.
Tất cả những thứ này, đều là tại Thánh chủ, tất cả đều tại hắn.
Ta hận, ta hận Thánh Chủ, ta hận Hắc Nhật Tông, ta muốn tất cả các ngươi phải chết, phải bị hủy diệt!
Hắc Nhật Tông mất đi Thánh chủ, nhưng sau đó Thánh Tử thuận lí thành chương được các trưởng lão bảo hộ nhẹ nhõm ngồi lên vị trí Thánh Chủ, ta lúc đó thực lực cũng chưa đủ để hủy diệt tất cả, bởi vậy đành phải nhẫn nhịn xuống, tìm một cơ hội lại ra tay.
Sau đó 2 năm ta vẫn tiếp tục công việc của mình làm một cái trưởng lão, ta tiếp tục dựa tiếng Hắc Nhật Tông đi đồ sát đám kia nhân sĩ giang hồ khiến người người sục sôi, nhưng các ngươi đám này ngu ngốc vẫn không nhận ra cái gì, ha ha.
Nhưng đi đêm lắm có ngày gặp ma, ta cuối cùng tấn công Tín gia, lại đúng lúc gặp Tín gia đang có một vị đỉnh phong cảnh cao thủ bằng hữu tới chơi, bị đối phương đánh trọng thương, may mắn bỏ chạy thoát chết, nhưng bảo kiếm cũng bị rơi ở đây.
Sau đó các ngươi cũng biết đấy, không hiểu đối phương nghĩ gì, lại nhờ Hải âu tiêu cục đưa kiếm tới Túy Mộng thành, cuối cùng lại bị người cho cướp.
Ta nhớ được, lúc đó còn có một cái tiểu tử tên là Triệu Vô Cực, hắn đoạt được Viên Nguyệt Kiếm, còn ném bảo kiếm ném xuống sông, thật là thú vị một cái tiểu tử.
Bây giờ bảo kiếm tung tích lại tiếp tục bị ẩn dấu đi, nó cũng chưa xuất hiện trên giang hồ. Ta cũng không biết được nó bây giờ đang ở đâu.
Được rồi, cố sự đã nghe xong, các ngươi có gì muốn phát biểu không?”
Ba vị trưởng lão nghe xong, tâm trạng một mảnh phức tạp.
Không ngờ đối phương vốn không phải cái gì Hoàng trưởng lão mà bọn hắn quen biết, Hoàng trưởng lão lại đã sớm bị đối phương hạ độc chết.
Hắn là người của Huyền vũ môn, đến tìm của hắn sư muội bị tiền nhiệm Thánh Chủ trong một lần ra ngoài mang về.
Sau đó vì nàng thanh thuần đáng yêu lại lập nàng làm Thánh Chủ phu nhân, lại bị chính nữ nhân mà mình xem là thanh thuần đáng yêu đó cắm sừng, đội lên nón xanh, dẫn ra một hệ liệt ác tính sự tình về sau.
Trên giang hồ vốn là như vậy, ân ân oán oán đan xen chằng chịt, hôm nay ngươi còn phong quang vô hạn, nói không chừng ngày mai liền đã trở thành một cái xác lạnh tanh, trên đầu còn đội lên một cái nón xanh rờn.
Chỉ có thể trách bọn hắn quá không cẩn thận, trưởng lão trong môn phái thể hiện ra trạng thái khác thường như vậy cũng chỉ xem như bình thường, không hề chú tâm đi điều tra.
Chỉ vì chủ quan đối phương đã ở môn phái cực kì lâu, không thể là nào là ngoại nhân trà trộn vào được, bởi vậy mới thua cả bàn này.
Trên giang hồ kì nhân dị sĩ vô số, có người biết thay hình đổi dạng cũng không phải là cái gì chuyện lạ, đối phương chỉ dùng ra một ít kĩ xảo liền đem bọn hắn cho lừa, đúng là chết không oan.
Vị kia râu tóc trắng trưởng lão ngẩng đầu lên trời, thở dài bất lực:
“ trời muốn diệt Hắc Nhật Tông ta! trời muốn diệt chúng ta a!”
Hoàng trưởng lão cười lạnh nói:
“ không phải trời muốn diệt các ngươi, mà là các ngươi phải vì hành động sở tác sở vi của tiền nhiệm Thánh chủ mà trả giá. Nếu đã không còn cái gì trăn trối, vậy thì để ta tiễn các người đi gặp Thánh Chủ của các ngươi đi!”
Nói xong, trên tay Hoàng trưởng lão lập tức sáng lên cương khí, trên mặt hặt hiện lên một vẻ dữ tợn cùng kích thích, có chút điên cuồng.
Chỉ cần giết hết ba tên trưởng lão này, Hắc Nhật Tông sau đó chắc chắn không thể chịu nổi Chính khí Minh vây công, hắn không cần tiếp tục làm gì, Hắc Nhật Tông cũng sẽ bị tru diệt.
Như vậy hắn tâm nguyện bao nhiêu năm nay, liền có thể thực hiện được.
Mối thù đoạt thê giết tử của hắn cùng Thánh Chủ cũng có thể đặt một cái dấu chấm hết.
Đứng trước thời điểm thu gặt thành quả bao năm bố trí cùng nhẫn nhục, Hoàng trưởng lão không nhịn được, gương mặt liền hiện lên vẻ dự tợn vô cùng.
Ba vị trưởng lão cũng nhắm mắt lại, bọn hắn không cam tâm, nhưng lúc này không cam tâm cũng vô dụng, bọn hắn hoàn toàn đã thua, thua trắng tay.
Hoàng trưởng lão từng bước từng bước đi lại gần ba vị trưởng lão, cương khí trên tay cũng theo đó đại thịnh.
Nhưng lúc này, một tiếng vỗ tay bỗng nhiên vang lên, phá vỡ bầu không khí ngột ngạt tới cực điểm:
“ bộp~ bộp~ bộp~! Đặc sắc quả thật vô cùng đặc sắc! Không ngờ Hắc Nhật Tông, còn có cái này bí sử a!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT