Bên ngoài ồn ào âm thanh lập tức khiến Triệu Vô Cực chú ý, hắn nhanh chóng hướng bên ngoài dược điền đi ra.

Ầm!

Triệu Vô Cực vừa mới bước ra khỏi dược điền, trên bầu trời một cái nổ tung âm thanh vang lên, cuồng phong thổi ngược khiến hắn vô thức nhíu mày một cái

Ánh mắt nhìn lên phía trên bầu trời, Long Miên Nhi lúc này vậy mà đang cùng người đại chiến.

Đối thủ của nàng là một cái tuổi trẻ thanh niên nhân, khuôn mặt hon dài, hốc mắt hãm sâu, ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo hàn mang, thoạt nhìn có chút âm trầm thâm hiểm.

Hai người ở giữa không trung đang không ngừng chiến đấu.

Một người sử dụng là hỏa hệ pháp thuật, mỗi lần bấm quyết xong xuất thủ hỏa linh lực sẽ hóa thành từng đầu hỏa long hướng bên này xông tới, mà Long Miên Nhi bên này thì lại là một đầu hoàn kim sắc Kim long, Triệu Vô Cực nhìn qua liền đoán ra, nàng là kim hệ tu sĩ, gặp phải cái này hỏa hệ tu sĩ liền tiên thiên đứng ở bất lợi chi thế, nhưng Kim long của Long Miên Nhi cũng không hề đơn giản, nhiệt độ tan của linh lực tạo nên Kim long có vẻ rất cao, Kim long cũng không hề có dấu hiệu gì quá bị khắc chế.

nhiệt độ trong không khí theo hai người từng chiêu từng thức đánh ra rất nhanh liền bão táp tăng lên.

Triệu Vô Cực lập tức đối với Từ Tiểu Bạch hỏi: 

“ Tiểu Bạch, đây rốt cuộc là chuyện gì?”

Từ Tiểu Bạch nhíu mày nói ra:

“ chúng ta bị người chặn giết.

Đám người Thiên Nguyên Tông này giống như là từ chỗ nào nhận được tin tức chúng ta đạt được không ít linh thảo cao niên đại lập tức xông tới đây gây khó dễ, đang cùng Long Miên Nhi đại chiến cái kia chính là Dư Thành, Thiên Nguyên Tông nội môn đệ tử bên trong tinh anh nhân vật, cảnh giới là trúc cơ kì bát trọng, so với chúng ta còn cao 2 cái tiểu cảnh giới.

Bọn hắn vừa tới liền muốn cướp đồ vật, Long Miên Nhi tự nhiên không đồng ý, hai bên lời qua tiếng lại mấy câu lập tức mở ra đại chiến!”

Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn về phía bầu trời, đối phương là ngẫu nhiên tới hay sao? Đương nhiên không phải.

Chạy tới liền có thể biết rõ bọn hắn ở chỗ nào, có thu hoạch gì, lại còn muốn cướp đồ vật chứ không hề muốn khách khí mấy câu đương nhiên là đã sớm nhìn chằm chằm vào bọn hắn hoặc có được báo trước.

Như vậy, nếu là có báo trước, là ai báo tin?

Ánh mắt hắn dư quang nhìn về phía bên cạnh cách đó không xa mấy cái tiểu môn phái, đám kia trúc cơ kì sơ kì tu sĩ.

Trong số mấy nhóm người này, chắc chắn có có của Thiên Nguyên Tông người.

Mặc dù hắn chưa biết rõ là ai, nhưng Triệu Vô Cực âm thầm ghi nhớ đám người, chờ xử lí xong đám người của Thiên Nguyên Tông này nhất định sẽ tính sổ với đối phương một phen.

Giữa trời, Long Miên Nhi cả người linh lực điên cuống phóng ra, hai tay ép trước ngực, ở giữa có một cái hình tròn kim sắc linh lực bị nàng mạnh mẽ chèn ép ngưng tụ

một đầu to lơn long hình hư ảnh từ phía sau lưng nàng hiện lên, long đầu ngửa mặt lên trời thét dài.

Ngang~ rống!

So với Dư Thành bên kia, Long Miên Nhi bên này kim sắc cự long hình thái càng ngưng thực rõ ràng, có Long chi uy thế cùng Long chi thần thái.

Dư Thành tuy cảnh giới cao, hắn pháp thuật là ngưng tụ hỏa long, nhưng hỏa long của hắn khuôn mặt cũng chỉ là một đám lờ mờ hỏa diễm nếp gấp, long thân không vảy, long trảo càng không phải nói, sắc bén cùng cứng rắn độ cũng không hề đủ.

Nó mạnh chính là dựa vào Dư Thành trúc cơ kì bát trọng cường độ linh lực cùng hỏa diễm sức nóng sức phá hoại mà thôi.

Nếu Long Miên Nhi cảnh giới cùng hắn tương đồng, Triệu Vô Cực tin tưởng nàng có thể dễ dàng đánh bại đối phương.

Đáng tiếc trúc cơ kì hậu ngũ trọng cũng không phải dễ như vậy liền có thể vượt cấp khiêu chiến, nhất là khi gặp phải môn phái bên trong tinh anh hạng người.

Kim Long ngửa mặt lên trời rống dài, trong hốc mắt bắn ra mãnh liệt bức người kim mang, Long Miên Nhi lúc này linh lực cũng đã vận chuyển tới cực hạn.

trên trán một giọt mồ hôi chảy ra, Long Miên Nhi cả người lúc này cũng mãnh liệt bắn ra kim quang, nàng ngự không mà đứng giữa trời như là một tôn kim nhân, thần thánh mà quang huy, lại thêm linh lực ba động mãnh liệt khiến cho người ta sợ hãi muốn cúi đầu.

Long Miên Nhi hướng về phía Dư Thành vung chưởng đánh tới.

Rống!

Kim long rống lớn một tiếng liền theo đó xông ra ngoài, Dư Thành khuôn mặt lúc này cũng nhíu lại, tràn đầy ngưng trọng chi sắc.

Vốn nghĩ rằng lần này hẳn là một cái vô cùng đơn giản sự tình, đánh cướp Thanh Vân Tông mấy cái đệ tử đến Thiên Tướng môn thăm dò bí cảnh mà thôi, không ngờ lại gặp phải một cái trúc cơ kì lục trọng khó chơi như vậy.

Tuy đối phương thực lực vẫn chưa bằng hắn, nhưng võ kĩ đối phương sử dụng vô cùng thâm ảo huyền bí, trình độ ngưng thực đến cực hạn.

Cho dù là Kim hệ tu sĩ bị Hỏa hệ tu sĩ khắc chế, hắn hỏa long vậy mà vẫn không thể nung chảy được đối phương Kim sắc cự long, để đối phương cầm chân lâu như vậy

Đám người đứng phía sau nàng kia thoạt nhìn cũng không đơn giản, cứ như vậy kéo xuống, hắn muốn đánh cướp đám người quả thật là chuyện cười, mặt mũi cũng phải mất hết.

Bởi vậy, trận này phải giải quyết càng nhanh càng tốt.

Mà Long Miên Nhi toàn lực đánh tới một chưởng cũng để hắn trong lòng vui mừng.

Sợ là ngươi không dám chiến trốn đông trốn tây, nếu ngươi đã dám ngạnh kháng, vừa vặn đúng ý ta.

Dư Thành trên người khí thế cũng nhanh chóng kéo lên, phía trên đầu hắn bầu trời lập tức hiện lên mấy áng mây màu đỏ như sậm như máu đông, trong không khí nhiệt độ lập tức tiêu thăng, một cảm giác áp bách cùng khô nóng tràn ngập toàn bộ chiến trường.

Hai tay Dư Thành nắm chặt, một đầu so với trước càng to lớn cùng nóng rực hỏa long bắt đầu ngưng tụ, đối với Kim long đang xông tới của Long Miên Nhi rống to một tiếng, cũng lập tức lao ra.

Hai đầu cự long móng vuốt va chạm một cái, đánh ra một vòng linh lực xung kích to lớn khiến cho mặt đất cũng ầm ầm rung động, đất bay đá chạy, thanh thế vô cùng hạo đại.

Kim sắc cự long cùng hỏa long điên cuồng ở giữa không trung cắn xé lẫn nhau, Kim sắc cự long tuy nhỏ hơn hỏa long, nhưng móng vuốt vô cùng sắc bén, đối với lực lượng càng là áp chế Hỏa long, cho dù Hỏa long có cố gắng tăng lên nhiệt độ thiêu đốt cũng không thể làm cho móng vuốt của kim long sứt mẻ gì.

Dù sao Dư Thành tu luyện là hỏa hệ pháp thuật, nhưng hắn cũng không có cái gì tiên thiên chân hỏa cùng Thái Âm chân hỏa, muốn ở trên hỏa diễm phương diện so sánh với Triệu Vô Cực quả thật kém đến mười vạn tám ngàn dặm.

Nhưng mà Hỏa long cũng không phải bởi vì như vậy liền yếu thế, ngược lại nó phương diện khác công kích liền bù lại được nó chỗ này một chút nhỏ thiệt thòi.

Chỉ thấy kim long cùng hỏa long điên cuồng cắn xé lẫn nhau, mỗi lần Kim long đều có thể từ trên người Hỏa long cắn ra một khối không nhỏ linh lực hỏa diễm, nhưng hỏa long thể tích so với nó càng lớn, cắn hợp lực không yếu, một cắn thành công càng cho lực, gây ra sát thương so với Kim long càng lớn.

Kim long cùng hỏa long điên cuồng cắn xé lẫn nhau, kim long thả ra móng vuốt, dùng móng vuốt của nó ở trên người hỏa long bắt đầu cào mạnh cố gắng tạo thành thương tổn, đáng tiếc thương tổn cũng là có hạn.

Trên người hai đầu kim long cùng hỏa long đều thiếu từng miếng từng miếng lớn cơ thể, linh lực từ bên trong tản mát ra, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tan đồng dạng.

Nhưng mà đúng lúc này Hỏa long bỗng nhiên mở rộng miếng hướng cổ kim long mạnh mẽ mộ cắn, trúc cơ kì bát trọng linh lực tạo thành hỏa long so với trúc cơ kì lục trọng kéo dài lực càng mạnh lúc này liền thể hiện ra.

Rống~

Chỉ thấy kim long truyền tới một tiếng thống khổ gầm thét, sau đó ầm một tiếng nổ tung, tạo thành một vụ nhỏ phong bạo.

Kim long chính thức tuyên cáo chiến bại, Hỏa long của Dư Thành mới là người chiến thắng

Phốc~

Long Miên Nhi phun ra một ngụm máu tươi, kim long bị diệt,nàng cũng nhận lấy không nhẹ phản phệ, sắc mặt lúc này như tro tàn lẩm bẩm:

“ ta vậy mà thua, ta thua!”

mà Thiên Nguyên Tông bên này Dư Thành thì một mặt đắc ý.

Trúc cơ kì lục trọng cũng dám ở trước mặt ta làm càn, đúng là muốn chết.

Đám sư đệ sư muội đi theo hắn lúc này cũng vui mừng la hét trợ uy:

“ Dư sư huynh uy vũ!”

“ Dư sư huynh vô địch!”

“ Ta nói rồi, dư sư huynh lợi hại như vậy sao có thể bị một cái nữ nhân cho kiềm chế đây.

Vừa rồi chỉ là cùng nàng vui đùa mà thôi, một khi nghiêm túc, nàng liền không cách nào phản kháng a!”

“ ha ha ha, đúng vậy! Có Dư sư huynh ở đây, chúng ta lần này thăm dò Thiên Tướng môn di tích chắc chắn đại thắng!”

Dư Thành cảm nhận đám người reo hò, hắn trong lòng cười lạnh một tiếng.

Cái này nữ nhân hắn mặc dù không biết tên, nhưng ở Thanh Vân Tông hẳn cũng là một cái tiểu thiên tài.

Nhìn qua còn trẻ như vậy mà chiến lực đã không tầm thường như vậy, nếu có thể giết chết đối phương trừ đi Thanh Vân Tông tương lai một cái thiên tài, như vậy thì thật không còn gì bằng.

Nghĩ đến vừa rồi nàng thể hiện ra chiến lực, Dư Thành ở trong lòng đã hạ quyết tâm giết chết Long Miên Nhi.

Hắn ngón tay hơi động một cái hướng Long Miên Nhi chỉ tới, đầu kia rách nát tàn tạ hỏa long trong hốc mắt hỏa diễm đã ảm đạm bỗng nhiên hơi lóe lên, giống như là hồi quang phản chiếu đồng dạng cực tốc xông tới Long Miên Nhi vị trí, muốn đem nàng thôn phệ vào trong chính mình hỏa diễm.

Long Miên Nhi thấy cảnh này sắc mặt tái nhớt cố gắng vận công phản đòn nhưng để nàng tuyệt vọng chính là vừa hơi vận một chút linh lực, cả người nàng liền đau như có hàng ngàn hàng vạn cây kim đang ở trong cơ thể đâm mạnh vậy.

Cuối cùng Long Miên Nhi một chút linh lực cũng không động được, chỉ có thể trơ mắt nhìn lấy hỏa long xông tới cắn xé chính mình.

Thiết Hổ thấy cảnh này, hai mắt như sắp nứt, hắn lập tức muốn xông lên bảo vệ của mình tiểu thư.

Long Miên Nhi tính cách rất kiêu ngạo, nàng muốn cùng người song đấu vậy thì Thiết Hổ chỉ có thể ngoan ngoãn đứng ngoài nhìn nàng chiến đấu, nếu dám nhúng tay, vậy thì hậu quả xuống chính là một trận điên cuồng quất roi đánh đập.

Cái này hình phạt, hắn từ nhỏ đã nếm thử qua một lần, khắc ghi cực sâu, cho đến tận bây giờ cũng không dám tái phạm.

Nhưng nếu nói để hẳn nhìn Long Miên Nhi bị người đánh chết, vậy thì hắn một vạn cái không đồng ý.

Cho dù là phải cắt ngang trận đấu, hắn cũng sẽ làm như vậy.

Ánh mắt Thiết Hổ nhìn về phía Dư Thành tràn đầy cừu hận chi ý.

“không kiếp, dám đối với tiểu thư ra tay nặng như vậy, ta nhất định sẽ giết ngươi!” 

trong lòng Thiết Hổ gầm thét, lập tức ngự không phóng ra.

Nhưng hắn chợt giật mình một cái, bởi vì bên cạnh hắn một cái hắc ảnh bỗng nhiên lóe lên, tốc độ so với hắn còn phải nhanh mấy lần.

ầm~

hỏa long nổ tung, Dư Thành cười lạnh nhìn về phía vụ nổ trung tâm cao giọng nói ra:

“ Thanh Vân Tông nội môn đệ tử cũng chỉ có như thế này sao? Quả thật để ta thất vọng a!

ta vốn tưởng đám người Thanh Vân Tông các ngươi trong thế hệ trẻ ra một cái Triệu Vô Cực để cho Thiên Nguyên Tông chúng ta ở Nhất nguyệt bí cảnh ăn thiệt thòi lớn các ngươi cũng sẽ rất lợi hại, không ngờ cũng chỉ có chút này thực lực mà thôi, xem ra vẫn là ta đánh giá cao các ngươi a! ha ha ha ha!”

Dư Thành một trận cuồng tiếu, giết chết một cái Thanh Vân Tông thiên tài đệ tử, trừ đi tương lai một cái mầm họa khiến hắn vô cùng vui vẻ.

Trên đời này còn việc gì vui sướng hơn giết chết thiên tài, nghiền ép chết bọn hắn từ trong trứng nước sao?

Đối với Dư Thành mà nói, hắn cảm thấy đây là một việc vô cùng sảng khoái cùng có ý nghĩa

“ Dư sư huynh uy vũ!”

“ Dư sư huynh vô địch!”

“Dư sư huynh, ta yêu ngươi!”

đám tiểu đệ của Dư Thành ở phía sau Lập tức hò hét trợ uy.

Chính là vì có Dư Thành bọn hắn lần này mới có thể ở cái này Thiên Tướng môn tàn tích duyệt người cướp của một đường thuận lợi, mỗi người đều thu đầy bồn đầy bát, hò hét trợ uy thì có đáng là gì? 

Nhưng mà đối mặt với Dư Thành dang này cười to, Thanh Vân Tông bên này đám người còn lại gặp cảnh của mình đồng bạn chết đi không chút nào sợ hãi cùng tức giận, ngược lại vô cùng bình tĩnh để hắn cảm giác có chỗ nào đó không ổn.

Nụ cười trên mặt Dư Thành lúc này bỗng chậm lại, hắn ánh mắt nhìn về phía vụ nổ hỏa diễm đang dần dần tản đi, mi tâm nhíu lại.

Bởi vì lúc này hắn đã cảm giác được một cỗ linh lực ba động ngay ại chỗ mà Long Miên Nhi vừa đứng, điều này nói rõ, Long Miên Nhi chưa chết!

Không đúng a, nàng vừa rồi một chút linh lực cũng không thể vận dụng, sao còn có thể chưa chết?

Dư Thành trong lòng nghi hoặc vô cùng, nhưng theo hỏa diễm tản đi, hắn lập tức liền mình bạch.

Long Miên Nhi một mặt tái nhợt thở dốc thụ thương dáng vẻ đứng ở phía sau, màng phía trước nàng, một cái cao to đẹp trai thanh niên nhân không biết từ lúc nào đã xuất hiện, một tay đưa về phía trước, tỏa ra linh lực lá chắn đem nàng cho bảo vệ.

Người tới không ai khác, chính là Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực nhìn Long Miên Nhi một cái chặt lưỡi nói ra:

“ không có thực lực cũng đừng sính cường a.

Ngươi nếu chết Long gia tìm tới mấy người chúng ta tính sổ, lúc đấy sẽ có người phiền phức a.

Ta thì không sao, nhưng đám người còn lại cũng không giống như ta vậy có gia thế a.

Bọn hắn sẽ bị ngươi hại chết đấy ngươi biết không?”

Long Miên Nhi nhìn Triệu Vô Cực một mặt chê cười trong lòng liền nổi giận đùng đùng.

Lúc trước nàng vừa đi ra khỏi linh điền liền gặp Dư Thành mang một đám người bay tới, mở miệng liền là muốn cướp đồ.

Nàng Long Miên Nhi trước giờ chỉ có cướp người khác đồ, làm gì có đạo lí bị người cho cướp?

Thế là hai bên không nói được mấy câu, Long Miên Nhi liền bạo tẩu muốn cùng đối phương song đấu, bất chấp đối phương cảnh giới cao hơn nàng hai cái tiểu cảnh.

Kết quả chính là như trước mắt, thảm bại.

Long Miên Nhi đang định phản bác cái gì, Thiết Hổ lúc này lập tức bay tới khẩn trương thăm hỏi:

“ tiểu thư, ngươi không sao chứ?”

Long Miên Nhi hậm hực nói ra:

“ Đương nhiên là không sao, chẳng lẽ ngươi muốn ta chết mới vừa lòng sao?”

Thiết Hổ có chút im lặng nói ra:

“ tiểu thư, chúng ta lùi lại thôi!”

Long Miên Nhi đương nhiên không đồng ý:

“ ta tại sao phải lùi...”

nàng còn chưa nói hết câu, Triệu Vô Cực đã cười lạnh nói ra:

“ ngươi còn không lùi? Ngươi một cái nỏ mạnh hết đà, linh lực cũng không vận dụng được, lúc này còn muốn cùng người khác tranh đấu?

Lui xuống đi, đừng làm vướng chân ta giết người!”

Triệu Vô Cực nói xong ánh mắt băng lãnh nhìn về phía Long Miên Nhi, Long Miên Nhi vốn muốn cùng hắn cãi lộn, nhìn thấy cái ánh mắt này lập tức sợ.

Nàng giống như nhìn thấy ngày hôm đó Triệu Vô Cực một chưởng đem nàng đánh bại, phía sau hắn chính là một mảng u ám tràn đầy núi thây biển máu, chân gãy tay cụt huyết tinh cảnh tượng.

Long Miên Nhi ngây người giây lát, Thiết Hổ lập tức nhân cơ hội mang nàng đi xuống, trở lại cùng đám người.

Triệu Vô Cực lúc này thu tay lại, nhìn về phía Dư Thành nói ra:

“ Dư Thành đúng không? Thiên Nguyên Tông dù gì cũng là danh môn đại phái, ngươi ở đây đại khai sát giới như vậy, không sợ bị người nói ngươi hành động giống như ma tông một dạng, thị huyết hiếu sát như cuồng ma sao?”

Dư Thành vốn đang cẩn thận suy đoán Triệu Vô Cực thực lực, hắn lúc này bỗng nhiên cười to:

“ ha ha ha, ta còn tưởng là ai, hóa ra là Triệu Vô Cực.

Cái này Thiên Tướng môn tàn tích chính là một chỗ vô chủ bảo địa, mọi người đều có quyền thám hiểm, bảo vật thuộc về người có tài đức.

ở đây cũng không có cái gì bảo hộ thuyết pháp, mọi người đều là đang liều mạng tranh đoạt, ta cũng chỉ là thuận theo tự nhiên mạnh được yếu thua mà thôi.

Còn nữa, ngươi mới là chân chính người dẫn đội của đám người này đúng không?”

Triệu Vô Cực gật gù:

“ có thể xem là như vậy! 

Mạnh được yếu thua, vật cạnh thiên trạch, luật rừng sao?

Như vậy từ lúc các ngươi muốn đánh cướp chúng ta thời điểm bắt đầu, vậy thì ngươi hẳn là làm kĩ tử vong chuẩn bị rồi a?”

Dư Thành ha ha cười to:

“ tử vong? Ha ha ha, ta không nghe nhầm đấy chứ?

Triệu Vô Cực, phải nói là ngươi tự tin hay là tự đại đây?

Ngươi có thể đánh bại Thiên Cung Nguyệt Ánh cái kia phế vật nữ nhân liền cho mình rất lợi hại rồi sao?

Ngươi nghĩ ta cũng sẽ giống như nữ nhân kia yếu đuối như vậy, ngươi có thể dễ dàng chiến thắng?

Hoặc là nói ngươi nghĩ rằng ta rất dễ dàng bị ngươi vượt cấp khiêu chiến làm đá đặt chân cho ngươi hay sao?”

Triệu Vô Cực khóe miệng kéo ra một cái lạnh lùng tiếu dung:

“ ngươi có thể xem như vậy.

Một câu hỏi cuối cùng, rốt cuộc là ai báo tin cho ngươi, để ngươi biết được chúng ta ở chỗ này đạt được một cái tốt linh điền?”

Dư Thành cũng là lạnh lùng nói ra:

“ Muốn biết? Vậy chờ ngươi thắng được ta, ta nhất định sẽ nói cho ngươi!”

vừa nói xong, Dư Thành trên người linh lực bạo phát, hai tay liên tục đánh ra thủ ấn, 3 đầu hỏa long lập tức thành hình.

“ Sát!”

hắn quát lớn một tiếng chỉ về phía Triệu Vô Cực, 3 đầu hỏa long rung đùi đắc ý xông tới, mở ra đại khẩu không chút lưu tình táp tới, muốn đem Triệu Vô Cực cho cắn ngang.

Nhìn 3 đầu nóng rực hỏa long xông về phía mình, Triệu Vô Cực khóe miệng bỗng nhiên kéo lên một cái tà tiếu.

Ngũ Quỷ mật tịch phạt động, Bộ bộ sinh liên thân pháp toàn lực thôi động.

Chỉ trong nháy mắt Triệu Vô Cực bỗng nhiên tại chỗ tiêu thất, tốc độ nhanh đến làm người ta nghẹn họng trân trối.

Dư Thành ánh mắt trợn to, đồng tử co rụt lại.

Phía sau hắn bỗng nhiên truyền tới giọng nói lạnh như băng của Triệu Vô Cực:

“ pháp thuật của ngươi lực công kích rất mạnh, cảnh giới cũng đủ cao, nhưng nếu không đánh trúng được ta, vậy thì pháp thuật kia liền là vô dụng!”

Một cảm giác nguy cơ mãnh liệt lập tức trong lòng Dư Thành nảy sinh, nguy hiểm cảnh báo điên cuồng kéo vang. 

Dư Thành không có chút nào thời gian suy nghĩ, ba đầu hỏa long đánh đi ra bây giờ muốn kéo về phòng ngự cũng không kịp, hắn chỉ có thể tự cứu trước một chút, nêu như có thể đứng vững Triệu Vô Cực công kích, tiếp đó hắn mới có cơ hội trả đòn cho đối phương.

Dư Thành thật nhanh quay người, đồng thời trên tay ấn quyết nhanh chóng đánh ra, một mặt hỏa diễm lá chắn bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn, đem hắn bảo vệ tới phía sau.

Mà ở ngay lúc này, Triệu Vô Cực cũng thình lình xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn.

Đám tiểu đệ đứng bên ngoài vây xem lúc này giống như là từ trong tốc độ nhanh chóng của Triệu Vô Cực sợ hãi tỉnh lại lập tức hô to:

“ Dư sư huynh, cẩn thận phía sau!”

“ Dư sư huynh, mau phòng thủ a!”

" Triệu Vô Cực, ngươi vậy mà đánh lén, khốn kiếp!”

“ sư huynh, tránh mau a!”

Đám người một mặt sợ hãi kêu gọi Dư Thành tránh né phòng thủ, một đám người khác thì lại mắng to Triệu Vô Cực vô sỉ, phần tình căm phẫn đến cực hạn.

Mà Dư Thành Dư sư huynh của bọn hắn, lúc này cũng không hề rảnh nghe bọn hắn la hét, ngược lại tâm đều đang run lên bần bật.

Bành~

một tiếng trầm đục đập nện vang lên, Triệu Vô Cực tay mọc ra giống như là ưng trảo linh lực đánh lên trên Dư Thành cái này hỏa diễm lá chắn vậy mà tung tóe lên hỏa hoa giống như là hai cái kim loại vũ khí va chạm vậy.

Ánh mắt nhìn thẳng vào đang vừa kinh vừa sợ Dư Thành, Triệu Vô Cực khóe miệng kéo lên một cái tà tiếu, trên tay lần nữa phát lực.

Dư Thành lúc này thật đúng là vừa kinh vừa sợ.

Hắn không ngờ, Triệu Vô Cực tốc độ vậy mà có thể nhanh đến mức này, hoàn toàn không nhìn hắn khí cơ khóa chặt, mạnh mẽ vượt qua hắn ba đầu hỏa long pháp thuật một cái thoáng hiện liền đã ở sau lưng của hắn.

Hơn nữa Triệu Vô Cực lực công kích vậy mà so với nữ nhân lúc nãy càng mạnh.

Một trảo đánh ra vậy mà trực tiếp đem hắn cái này trúc cơ kì bát trọng ngưng tụ thành hỏa diễm lá chắn cho đè xuống, hắn đỡ cái này lá chắn giống như đang đỡ lên một cú thiên quân vạn mã xung kích, nặng như là bị một tòa tiểu sơn cho đè xuống.

Răng rắc!

Một tiếng tan vỡ vang lên, Dư Thành ánh mắt tuyệt vọng nhìn lấy Triệu Vô Cực trảo đánh thẳng vào ngươi hắn.

Phốc!

Tối hậu quan đầu nguy hiểm thời khắc, Dư Thành chỉ có thể mạnh mẽ lách người một cái, đem yếu hại vị trí cho tránh né, đồng thời toàn lực bảo vệ chính mình.

Bị một trảo Triệu Vô Cực vỗ trúng, hắn như là lưu tinh trụy lạc hướng mặt đất phương hướng rơi xuống.

Ầm~

Dư Thành mạnh mẽ cùng mặt đất va chạm một cái, đại địa cũng theo đó nhè nhẹ run lên, mặt đất hõm xuống một cái hố,xung quanh toàn là mạng nhện hình dạng hoa văn, đủ thấy Dư Thành bị một kích này đánh có bao nhiêu nặng.

Nếu không phải hắn là tu sĩ, cơ thể sớm được linh lực cải tạo qua lại có linh lực hộ thể chỉ sợ đã sớm biến thành một bãi huyết nhục mơ hồ rồi.

Phốc!

Dư Thành nằm trong hố ánh mắt trợn tròn, Triệu Vô Cực một đòn này đánh đủ mạnh, hắn xương sườn lúc này đã bị đánh gãy hai cây, cho dù là linh lực hộ thể toàn lực phòng ngự cũng không thể tiêu giảm đi được Triệu Vô Cực toàn bộ lực lượng.

Lần đầu giao thủ, Dư Thành cảm giác được Triệu Vô Cực cũng là trúc cơ kì lục trọng liền đem hắn xem nhẹ, không ngờ lập tức bị tốc độ của hắn làm chấn kinh, ăn cái ám thương.

Lần đầu giao phong, thất bại nhục nhã.

“không tốt, Dư sư huynh vậy mà bị thương?”

“ ta thiên, Triệu Vô Cực vừa rồi làm sao di chuyển nhanh như vậy? Cái này không thể nào a?”

“ thật đáng sợ, ta cũng không nhìn thấy rõ hắn là thế nào di chuyển, các ngươi thấy sao?”

“ ta cũng không thấy, thật đáng sợ a! Dư sư huynh có thể đánh bại hắn hay không?”

“ đừng nói mò, Dư sư huynh là trúc cơ kì bát trọng, Triệu Vô Cực vừa rồi tỏa ra khí thế chỉ là trúc cơ kì lục trọng mà thôi, sư huynh sát chiêu còn chưa dùng đây!”

Dư Thành phun ra máu tươi xong liền run rẩy đứng lên, ánh mắt hắn nhìn về phía Triệu Vô Cực tràn đầy cừu hận cùng phẫn nộ chi sắc, trong khóe mắt bện đầy tơ máu.

Vừa rồi, hắn quả thật có chút khinh địch, liền bị Triệu Vô Cực tốc độ cho choáng váng.

Nhưng hắn cũng không phải không có kinh nghiệm đối địch loại này đối thủ, ngược lại càng không sợ gặp loại này đối thủ.

Dư Thành âm trầm nói ra:

“ Triệu Vô Cực, vừa rồi là ta xem nhẹ ngươi, ngươi đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất, ngươi cũng không đánh bại được ta, vậy thì ngươi lần này chết chắc rồi!”

Triệu Vô Cực cười lạnh:

“ ồ, nói chuyện giống như vừa rồi người bị đánh cho nằm bẹp dưới đất không phải là ngươi đồng dạng.

Ngươi chẳng lẽ đang cho rằng, ta thực lực chỉ có chút đó thôi sao?

Ngươi từ đâu lấy ra tự tin a?”

Triệu Vô Cực nhìn lấy hắn, trong ánh mắt tràn đầy khiêu khích thần sắc.

Dư Thành cũng không để ý Triệu Vô Cực chút này tiểu hành động, ngược lại trong lòng hắn rất có tự tin.

Bởi vì hắn biết phải làm như thế nào để đối phó dạng này đối thủ, cũng nhiều lần thành công đánh bại dạng này đối thủ.

Triệu Vô Cực cảm giác Dư Thành có một cỗ mạc danh kì diệu tự tin, lúc này hắn ánh mắt suy tư một chút, lập tức hiểu được cỗ này tự tin là đến từ chỗ nào.

Tên: Dư Thành 

Thân phận: Thiên Nguyên Tông nội môn đệ tử 

Cảnh giới: trúc cơ bát trọng

Đặc thù thể chất: không

Võ công: Hỏa Long Thiên dẫn pháp.

Thần thông: Tỏa định chi khí

Trạng thái: trung cấp thương hại

Độ thân mật: 0

Ghi chú: cẩn thận a kí chủ, trúc cơ kì hậu ngũ trọng vượt cấp khiêu chiến không dễ dàng như vậy đâu!

Triệu Vô Cực lúc trước từng chú ý qua, Dư Thành thần thông chính tỏa định chi khí.

Đối với cái này tỏa định chi khí Triệu Vô Cực cũng không mấy xem trọng,bởi vì tu sĩ chiến đấu dùng linh lực cùng tinh thần lực của mình đến tỏa định là việc thường xuyên xảy ra, hắn trước giờ đều bị tỏa định khóa chặt rất nhiều lần.

Nhưng mà vừa rồi giao thủ, Triệu Vô Cực giống như bỏ qua một cái gì đó quan trọng tin tức.

Dư Thành tinh thần lực so với hắn tưởng tượng còn yếu hơn rất nhiều, bởi vậy đối phương khóa chặt hắn không thể thành công, dẫn tới công kích thất bại, Triệu Vô Cực dễ dàng dùng tốc độ tránh né đi đối phương 3 đầu hỏa long.

Không phải ai cũng giống như hắn bây giờ, mỗi cảnh giới đều sẽ ổn định tăng lên tinh thần lực, còn có được Phệ hồn trận để thúc đẩy tinh thần lực trưởng thành đến cực hạn, bởi vậy tu sĩ tinh thần lực so với cảnh giới yếu hơn cũng là điều thường thấy.

Triệu Vô Cực mắc một cái ngộ nhận, chính là hắn cảm giác mọi người tinh thần lực tu luyện đến cảnh giới này đều sẽ không kém, ai cùng hắn chiến đấu đều có thể làm được khóa chặt khí thế của hắn.

Nhưng mà từ lúc Triệu Vô Cực tinh thần lực mạnh mẽ đột phá đến giờ, hắn giống như rất dễ dàng phá tan đối thủ khóa chặt, từ đó mở ra càng nhiều phương thức công kích hơn, chiến đấu càng dễ dàng, phản ứng càng nhanh nhẹn hơn.

Đây chính là tinh thần lực cường đại đem tới chỗ tốt cho hắn, bởi vậy Triệu Vô Cực mới có thể dễ dàng như vậy đắc thủ đem Dư Thành đánh cái bất ngờ.

Dư Thành cũng là không nghĩ ra, Triệu Vô Cực vậy mà đơn giản như vậy liền phá tan hắn khí thế khóa chặt mới ăn cái thiệt thòi ngầm.

Dư Thành linh lực điên cuồng sôi trào lên, nhiệt độ không khí lần nữa thăng mạnh, đến nỗi mặt đất ở dưới chân Dư Thành cũng hiện ra khô khốc trạng thái như là ruộng gặp hạn hán lâu ngày.

Dư Thành cắn răng nghiến lợi nói ra:

“ Triệu Vô Cực, ngươi tốc độ nhanh, nhưng không thể nào thoát khỏi thần thông của ta tỏa định.

Một kích này, ngươi chỉ có thể ngạnh kháng mà không thể né tránh.

Lần này để xem ngươi làm sao có thể vượt cấp khiêu chiến đánh thắng được ta!”

nói xong Dư Thành hay tay đập lại giơ thẳng lên trên đầu, hỏa linh lực của hắn điên cuồng cổn động, hóa thành một đầu hỏa long đem hắn bao bọc đi lên.

Dạng này Triệu Vô Cực cho dù muốn công kích đến hắn cũng là chuyện không thể nào, trừ khi hắn có thể phá tan cái này hỏa long.

Như vậy cùng ngạnh kháng cũng không khác gì.

Nhưng mà dến đây cũng chưa hết, Triệu Vô Cực cảm giác được mình bị một cỗ rất cường đại khóa chặt cảm giác để mắt tới, khiến hắn sinh ra cảm giác, cho dù mình chạy tới nơi nào cũng không thể thoát khỏi cái này khóa chặt.

“Đây chính là của hắn thần thông đi?”

Triệu Vô Cực trong lòng lẩm bẩm, ánh mắt nhìn về phía Dư Thành càng thêm nghiêm nghị.

Đã không thể tránh,vậy thì ngạnh kháng a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play