“Còn một tháng nữa mới tới mà, sao mọi người đã thành cái dạng này?” Harry ở thư viện trơ mắt nhìn bọn Pansy cùng với một đám nữ sinh nhà Ravenclaw tranh giành mấy cuốn sách dạy về trang điểm có tựa là “Trở thành Nữ hoàng Dạ hội” và mấy cuốn Bùa chú dạy làm đẹp, cuối cùng bị bà Pince tống ra ngoài hết.
Hermione cũng trở thành tiêu điểm sau vụ tai tiếng tình ái nhưng không hề lẩn tránh mà vẫn như cũ cùng Harry và Draco xúm xít. Cô nàng và Harry trong ba năm liền luôn giữ thói quen trao đổi ghi chú cho nên dĩ nhiên sẽ không vì những lời đồn thổi hay vụ lùm xùm tình ái kia mà bỏ dở giữa chừng, như vậy thì chỉ có hại chứ chẳng được lợi gì.
Nhưng mà Hermione nghĩ như vậy cũng không có nghĩa là người khác cũng thế. Trên thực tế, nữ sinh đã phát cuồng lên rồi, không, toàn bộ trường học cũng đã phát cuồng hết rồi! Phòng Sinh hoạt chung căn bản là không có ai ở, số lượng học sinh cắm rễ trong thư viện cũng hạ xuống đến mức thấp nhất trong lịch sử, bây giờ mọi người chỉ lo theo đuôi thần tượng: Harry cũng được cho là một, nhưng cậu ta luôn là một người vô tâm vô tư; Draco dĩ nhiên là một người nổi tiếng rồi, nhưng có bao giờ Hoàng tử điện hạ lại để ý việc này? Sáng nào đến Đại Sảnh đường ăn sáng có bao giờ thấy dáng vẻ thất lễ của cậu ta đâu. Còn có ngôi sao thể thao dáng vẻ âm trầm – Viktor Krum, nhắc tới cũng thấy lạ, nhìn anh ta có vẻ cũng là một học sinh giỏi, trong lúc thời gian chuẩn bị cho hạng mục thứ hai mà ngày nào cũng cực kỳ siêng năng đến thư viện đọc sách, chuyện này làm cho ấn tượng của Hermione về vẻ mặt âm trầm của anh ta dường như tốt hơn một chút.
Draco đứng dậy cầm một cuốn từ điển chữ Rune, hiện tại môn Cổ ngữ Rune ngày càng khó lên, “Các cậu đã chọn bạn nhảy xong hết rồi hả?”
“Không có.” Harry và Hermione mỗi người trên tay đều cầm sách, đầu cũng không thèm ngẩng lên, đồng thanh lẩm bẩm.
“Cần gì gấp vậy — cậu là Dũng sĩ mà cũng chưa có kìa!” Harry không tập trung trả lời, cậu đang quan sát tọa độ ngôi sao của môn Tiên tri.
“Không ra tay sớm thì mấy cô nàng xinh đẹp sẽ bị người ta cướp mất đó.” Draco ra dấu về phía Hermione, nói thật, anh nhìn một vòng toàn bộ trường học tính luôn cả Beauxbatons và Durmstrang, cũng chỉ có Hermione, cho dù xét về trí óc đến vẻ ngoài, là thích hợp nhất làm bạn nhảy của Kẻ Được Chọn, hơn nữa cái này gọi là phù sa không lưu ruộng người ngoài!
Nhìn xem kiếp trước Harry kết bạn với những hạng nữ sinh nào?
Chỉ có hai người có thể đem ra so sánh đó là Hermione và cô nàng gốc Á nhà Ravenclaw, kết quả là trong lễ Giáng Sinh cậu ta bỏ gần tìm xa, tìm được một người bộ dáng hung hăng với hành vi có thể so sánh với cây Liễu Roi; còn chuyện tìm bạn gái thì cuối cùng lại bỏ qua cô nàng Ravenclaw thông minh mà đi chọn con bé ngu ngốc nhà Weasley! Lúc này đây, Draco ám chỉ Harry nhanh chóng ra tay đi – Krum ở bên cạnh với tư thế như hổ rình mồi kìa!
Đáng tiếc, Harry không có phước phần đó, cậu ta giờ còn đang cầm bút lông chim quơ tay múa chân, đắm chìm trong bản đồ tọa độ sao Hỏa và sao Thổ đánh chéo để dự báo vận rủi kìa, “Không cần gấp gáp như thế, mình còn chưa biết khiêu vũ mà.”
“Hả?” Draco ngước lên, bất ngờ, “Cậu không biết nhảy?
Hermione ngẩng đầu lộ vẻ mặt buồn cười.
Đột nhiên Harry cảm thấy giống như mình thừa nhận một chuyện không nên nói ra — trường học không có mở lớp khiêu vũ mà, “Không biết khiêu vũ bộ lạ lắm sao?”
Draco giận tái mặt, ‘bộp’ một tiếng đóng cuốn từ điển lại, đem bài tập cho vào túi sách, “Hermione, tôi nghĩ bọn này phải đi bồi dưỡng lại!”
Hermione che miệng cười nhẹ, phất tay với hai người, sau đó nhìn theo Draco xách theo con mèo đen nhỏ không ngừng giãy dụa rời khỏi thư viện.
Draco mang theo con mèo đen nhỏ Harry thẳng tiến đến Phòng Sinh hoạt chung, vừa vào cửa liền nhìn thấy Pansy vẻ mặt khó chịu ngồi ở đằng kia, giơ tay đem người nào đó xách qua, “Pansy, giúp một việc nào.”
“Gì vậy, Draco?”
“Dạy Harry ít nhất mười kiểu khiêu vũ thông dụng nhất.”
Pansy nhìn Harry mà đánh giá từ trến xuống dưới, “Trình độ nào?”
“Căn bản.”
Harry thực không hiểu nổi khái niệm của trình độ ‘căn bản’. Còn Pansy thì lại rất phấn khích, “Harry, lại đây đứng đối diện với mình… Tay đặt lên eo của mình!” Pansy trừng mắt ra lệnh, sau đó nhanh kéo Harry qua, đem tay chân cậu chàng đặt đúng vị trí, “Tốt lắm, nghe theo hướng dẫn của mình mà di chuyển, một – hai – ba, một – hai – ba —” Pansy miệng đánh nhịp, tay thì lôi kéo Harry làm cho cậu chàng cảm thấy mình như bị biến thành cây lau nhà.
….
Một lát sau, cả người Pansy đổ mồ hôi buông Harry-cây-lau-nhà-Potter ra, bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Draco, cố gắng nói giọng điệu nhẹ nhàng, “Được rồi, ít nhất hiện tại, chúng ta cũng biết cái gì gọi là ‘căn bản’ đi.”
Draco khoanh tay, tay phải vỗ nhẹ lên cánh tay trái, đứng tựa lưng bên lò sưởi khoái trá cười khẽ.
Lúc này, hai chị em nhà Greengrass từ bên ngoài bước vào, Pansy vẻ mặt đơ ra, hơi mất tự nhiên xoay mặt sang một bên, cố gắng không thèm để ý bọn họ, cô nàng vốn dĩ quan hệ với bọn họ cũng tốt, nhưng mà sau sự kiện xảy ra ở Đại Sảnh đường lần đó thì bây giờ ai mà dám dây dưa với những kẻ ‘bôi nhọ quang vinh của Slytherin’ cơ chứ!
Ngày đó, Draco nói ra những lời răn dạy kia chui vào lòng bọn họ, đau đớn không chịu nỗi, vô lực chống lại. Sau lại có thêm tờ Nhật báo Tiên tri chớp lấy thời cơ nhảy vào đưa tin — tuy rằng ả Rita Skeeter nhiều chuyện kia không có gọi thẳng tên ra, nhưng lại dùng những lời chua cay, điêu ngoa hơn để châm biếm và phê phán những hạng người có tư tưởng cũ rích, ý đồ bôi nhọ danh tiếng Slytherin. Những lời này cứ nhưng một cái tát giáng thẳng vào mặt khiến mọi người xấu hổ vô cùng, cúi đầu không thấy ánh sáng.
Bất kể là sự thật hay phỏng đoán, nhóm con rắn nhỏ ở trong trường học đều phải kiểm soát thái độ của mình, ít nhất thì cũng tránh cho bản thân mình bị đuổi ra khỏi cửa Slytherin, đồng thời cũng tự hỏi bản thâm mình thế nào mới là tôn nghiêm và danh dự chân chính của Slytherin; đám con rắn lớn cũng bị chấn động, cũng khó khăn lắm mới bảo toàn được mặt mũi nhưng trong lòng chỉ sợ cũng xám xịt thôi — dù sao thì chuyện này cũng ảnh hướng về sau. Kẻ đầu sỏ gây chuyện ‘bùng nổ’ này, hai chị em nhà Greengrass ở trường còn muốn sống dễ chịu sao, gia tộc Greengrass không bị ảnh hưởng gì cũng là may mắn lắm rồi. Hai cô nàng hiện tại căn bản chỉ là bị cô lập thôi.
Draco đương nhiên cũng hiểu được, cha cậu đối với chuyện này chỉ đưa chỉ thị là cậu hãy tìm một cơ hội để đối phương cứu vớt lại mặt mũi, sự tình không có gì to tát cả nên không cần phải khiến cho …quan hệ căng thẳng; thứ hai, bệ hạ Lucius mưu mẹo nói rằng, thừa dịp này khiến cho gia tộc Greengrass bọn họ mắc nợ nhân tình của mình, so với việc ép bọn họ tới cùng thì cực kỳ có lợi!
Cho nên, Draco đang dựa vào tường nhìn thấy bọn họ thì ngẫm nghĩ, buông tay xuống, đi thẳng đến chỗ hai chị em bọn họ.
“Draco.” Daphne ủ rũ.
“Cậu Malfoy —” Astoria nhỏ giọng cung kính chào hỏi, biểu hiện bây giờ cũng không còn hung hăng, càn quấy như trước nữa.
“Astoria,” Draco đứng trước mặt hai người, trang trọng đem tay phải đặt lên ngực trái, khẽ cúi chào, “Xin hỏi, tôi có vinh dự và may mắn mời tiểu công chúa tôn quý của gia tộc Greengrass làm bạn nhảy cùng tôi tham dự Vũ hội Giáng Sinh hay không?”
“Mời… em sao?” Gương mặt Astoria ửng đỏ, giọng nói đầy kinh ngạc.
“Vậy xin hỏi Astoria tôn quý, xinh đẹp có nguyện ý hay không?”
“Đương nhiên —” Astoria có chút sợ hãi, “Ý em là, anh tha thứ cho em sao?”
“Em dùng phong thái và sự dũng cảm của mình không phải đã chứng minh hết rồi sao?”
Harry ở bên cạnh đảo mắt, không phải chỉ là vũ hội thôi sao, làm gì mà nói cứ như đang trao lời thề lúc kết hôn không bằng! Harry khinh thường bĩu môi, quay đầu chỗ khác, “Pansy, cậu đồng ý làm bạn nhảy của mình ở Vũ hội Giáng Sinh không?”
Bộp! Pansy không chút do dự giơ tay cầm sách đập Harry một phát mạnh, “Thứ nhất, cậu cần cúi đầu; thứ hai, cần dùng ngôn ngữ trang trọng; thứ ba, thái độ phải nghiêm chỉnh — về lễ nghi này nọ mình sẽ dạy cho cậu, đỡ phải để cậu ra ngoài làm xấu mặt, bôi xấu thể diện Slytherin!” Pansy xoa xoa ngón tay, “Cuối cùng mình phải nhắc nhở cậu, giày của mình cũng đã chọn rồi, nó cao ba tấc Anh lận cho nên cậu hoàn toàn không đủ tiêu chuẩn đâu!”
Nữ vương Pansy nói xong, lôi kéo Harry, “Theo mình qua bên kia tập khiêu vũ, mình không tin —” Pansy tức giận bừng bừng ý như một con rồng phun lửa. Lúc Harry đi ngang qua hai chị em nhà Greengrass, nghe thấy bọn họ đang vội vàng thảo luận kiểu dáng trang phục, còn nói cái gì mà ‘sợ là không kịp rồi’.
Trời ạ, còn một tháng nữa mà!
Được rồi, nếu trong đầu Harry luôn nghĩ còn một tháng nữa thì một tháng đó cũng nhanh chóng trôi qua, chờ đến lúc cậu phát hiện thì thời gian chỉ còn lại vài ngày thôi — vẫn là hai anh em song sinh nhà Weasley nhắc nhở, vốn là cậu cùng hai người bọn họ đang bàn về kế hoạch dự trù mấy món đồ đồ chơi vui đùa, kết quả mới nói mấy câu lại lạc sang đề tài vũ hội.
“Sao vậy, em còn chưa có bạn nhảy?” Fred đặt mông ngồi lên trên bàn dài Slytherin, còn hung hăng càn quấy mà đem Đội trưởng Quidditch Lugatha gạt sang một bên, thực không thể tưởng tượng nổi, “Nhưng anh nghe nói em được rất nhiều người đưa đề nghị làm bạn nhảy của em nha?”
Harry dầu gì cũng là Cậu Bé Vàng Slytherin, hơn nữa cho dù không có danh hiệu này thì tên nhóc này cũng có một bộ dáng nổi bật – được kế thừa bộ dáng hào phóng mê người từ cha mẹ - Fred cũng đã từng nhìn thấy bộ dạng cha mẹ Harry trong ảnh chụp Thủ Lĩnh Nam, Nữ Sinh, nói thật chứ mẹ của Harry hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu mỹ nhân, so với Fleur mang nửa dòng máu Veela còn chiếm hơn ba phần thắng mà, năm đó nhất định là hoa khôi của trường cho coi!
Thật sự là có nữ sinh đến tìm Harry, nhưng mà…
“Đừng trêu nữa, anh Fred, em cũng với mấy cô nàng đó không hợp!” Nhắc đến chuyện này là cả người Harry không được tự nhiên, hơn nữa những nữ sinh mời cậu đều là mấy chị lớp trên, “Anh biết không, chính Pansy nhắc nhở em là em cần phải để ý đến độ cao của giày cao gót nữa, nếu nói thế thì các nàng so với em phải thấp hơn ba tấc Anh, đi chung mới không dọa người!”
Kết quả, đương nhiên là rất xui xẻo!
Harry tuy rằng không lùn nhưng cũng không được gọi là chuẩn, đi chung với nữ sinh mang giày cao gót thì nhất định rất là khó coi! Haiz, nếu cậu cao được như Draco thì cũng không đến nỗi buồn phiền như vậy!
“Ôi, được rồi,” Fred đối với lý do của Harry vô cùng đồng cảm, “nhưng mà nếu em cứ không chịu ra tay thì sẽ không còn kịp đâu, mấy cô nàng xinh đẹp không nhiều đâu!”
“Vậy anh định mời ai vậy?”
“Angelina, Truy thủ của nhà bọn này.”
“A, chính là cô nàng tài năng kia —” Harry nhìn trên dưới Fred mà đánh giá, “với anh sao?”
“Em nhắc nhở anh tốt đó, người anh em!” Fred vỗ vỗ vai Harry, nhảy dựng lên, mới đi được nửa đường liều kêu lên, “Angelina!”
Cô gái kia nghe thấy tên mình liền quay lại, “Gì thế, Fred?”
“Nguyện ý đi cùng tôi tham dự vũ hội không?”
Angelina cười đánh giá một chút thân hình Fred, gật gật đầu, “Được!”, nói xong lại quay lại trò chuyện với bạn.
Fred đắc ý ngồi xuống, mọi người trên bàn dài Slytherin đều đồng loạt đảo mắt, Fred hoàn toàn trưng mặt mo vênh váo ra khoác vai Harry, “Xem đi, cưng, đơn giản như vậy đấy, nhất định phải mau ra tay có lẽ cũng cần chút mặt dày mày dạn! Còn có đừng quên việc chính cần bàn bạc, tranh thủ trước khi ăn mừng năm mới chúng ta phải hoàn thành đó!” Fred bắn liên hồi, sau khi dặn dò xong và bán được một mớ kẹo đùa cùng bánh quy chim hoàng yến ở bàn dài Slytherin, phủi mông bỏ đi.
Harry quay đầu lại nhìn Pansy, “Ở đâu ra nghi thức trang trọng như cậu đã nói vậy?” Cậu luyện tập động tác cúi người suýt nữa thắt lưng cũng gãy luôn.
Pansy hung tợn trừng mắt, “Bọn họ là Gryffindor, còn cậu là Slytherin, không được làm mất mặt!”
Nhưng mà Harry cảm thấy rằng nếu cậu dựa theo bộ dạng Pansy chỉ dẫn đi mời mấy cô nàng ở nhà khác, nhất định sẽ bị trêu cười! Harry rầu rĩ rời khỏi Đại Sảnh vừa vặn đụng phải Cedric Diggory đang mời Fleur cùng tham dự vũ hội, xem đi, anh ta đâu có cúi đầu mà cũng đủ để cô nàng Veela kia chấp nhận rồi!
Harry quyết định thử xem, người thứ nhất cậu tìm đến chính là Hermione, cám ơn trời đất, Hermione cũng không thuộc dạng cao gầy, hơn nữa coi như làm sai cũng không bị mất mặt. Kết quả, Harry vừa mới bắt tay đặt lên ngực, nghiêng người một cái, Hermione đã bật cười, cô phù thủy nhỏ tóc xù thấy hành vi của mình hơi bị thất lễ nên cật lực chịu đựng đến mức cả khuôn mặt đỏ bừng, “Harry, thực xin lỗi… thật ra thì không cần phiền phức như vậy đâu, đã có người mời mình… mà mình cũng đồng ý rồi.”
Được rồi, Harry không nên thất vọng, Hermione là một cô nàng khá xinh, bị người ta đoạt mất cũng là điều đương nhiên, mặc dù chính cậu mới là ‘bạn trai trong vụ tai tiếng tình ái’ kia. Cậu làm như vậy cũng chỉ muốn xác định — “Hermione, cậu nói thật cho mình biết đi, mình như vậy trông buồn cười lắm phải không?”
Hermione tằng hắng lấy giọng, “Ừm, khụ khụ… cảm giác là lạ! Ý mình là chúng ta quen thân như vậy — có lẽ mấy cô nàng kia sẽ cảm thấy thực cảm động… là vậy đó.”
Harry im lặng đảo mắt nhìn trần nhà, chính cậu còn cảm thấy được làm như vậy là rất ngu nha, Draco làm như vậy nhìn còn hợp, nhưng mà còn mình… Harry bất đắc dĩ quơ quào cho có.
“Chào, Ginny!” Harry chạy tới, Ginny Weasley là một trong những cô gái mà Harry có quen biết, hơn nữa lại nhỏ và thấp hơn cậu, “Em có muốn cùng anh tham gia Vũ hội Giáng Sinh không?” Cậu quyết định vẫn là không làm mình xấu mặt trước người ngoài, như vậy rất mắc cỡ nha.
Thoạt nhìn Ginny có vẻ rất hưng phấn, “Được! Nếu không thì em cũng chẳng được tham gia đâu!”
Xong xuôi!
Harry cười một cái thiệt là tươi với Ginny, Fred nói không sai, loại sự tình này rất đơn giản, thật ra cũng không cần nói gì nhiều.
Nhưng mà không biết vì sao sau khi Draco biết cậu mời Ginny thì trông có vẻ mất hứng.
~*
~Vũ hội Giáng Sinh — thật ra đối với việc chờ đợi đúng là khiến cho cuộc sống của mọi người bị giày vò mà!
Đương nhiên, vào dịp Giáng Sinh khắp nơi đều được trang trí bày vẽ, Đại Sảnh đường bao trùm một màu trắng bạc giống như là băng tuyết, khi ánh sáng chiếu vào thì lấp la lấp lánh, trên trần nhà ánh sao sáng rọi cả bầu trời đêm; cửa vào thì trang trí trông như cửa hang động thấy rõ bóng dáng hàng trăm tiểu tinh linh ở bên trong, còn bàn dài thường ngày đã biến thành hơn trăm bàn tròn nhỏ, trên đó còn thắp nến làm cho không khí trở nên ấm áp, lãng mạn.
Các Dũng sĩ và bạn nhảy của mình đều ngồi cùng với Ban giám khảo ở bàn tròn dành riêng. Draco vẫn như trước ăn mặc một cách tinh tế, tỉ mỉ, Hoàng tử điện hạ sẽ không bao giờ để mình mất mặt, bên trong lớp áo chùng dài của phù thủy bằng tơ lụa sáng bóng màu hoa râm là bộ lễ phục nhung màu đen, vòng cổ khắc gia huy mà anh thường đeo thì không thấy đâu, nhưng tên cổ áo ngoài trừ mấy trang sức thông thường còn có thêm một cái kim băng — chính là vòng cổ biến thành nhờ công của Harry. Vòng tay ngà voi vẫn y như cũ, nhưng trên tay anh thì có thêm bỗn chiếc nhẫn, vì hôm nay là một ngày trọng đại cho nên hơn phân nửa số nhẫn Draco đeo trên tay đều là nhẫn cổ hoa lệ!
Astoria đi cùng Draco, trên thân mặc một bộ váy lụa mỏng trên có in hoa văn kiểu phương Đông kết hơp với mái tóc vàng làm cho bộ dáng của cô bé càng thêm ngọt ngào, đi kèm với một bộ trang sức gồm một kẹp tóc đơn giản, một vòng cổ và một vòng tay, nhưng tuyệt đối là loại hàng cực phẩm tinh xảo, thật đúng là thiên kim tiểu thư xuất thân từ gia tộc cổ xưa có khác. Với cách ăn mặc này, cô bé càng nổi bật thậm chí muốn áp đảo cả cô nàng Veela Fleur.
Bên cạnh Astoria là Krum, vẫn là anh chàng mang hình tượng rắn rỏi, hôm nay anh ta mặc bộ lễ phục màu đỏ thẫm vẫn như cũ thẳng thớm, tỉ mỉ. Hơn nữa, khó có thể tin được hôm nay anh ta không có vác theo bộ mặt âm trầm khó dò, thậm chí còn mỉm cười nữa, ngồi bên cạnh anh ta là một cô nàng xinh đẹp ngọt ngào — đương nhiên là Hermione Granger! Draco nhịn không được nhìn cô nàng thêm vài lần, anh luôn biết rằng Hermione thật sự rất xinh đẹp, nhưng mà anh thật sự muốn biết làm sao mà trước đó cô nàng có thể biến mình thành một bộ dạng tầm thường như vậy, hơn nữa rõ ràng bộ dạng kinh diễm hơn người như thế này tốt hơn bộ dạng lúc trước nhiều nha.
Nhìn Hermione như vậy, Draco liền nhịn không được muốn mắng tên ngốc mắt xanh kia, cô nàng tốt như vậy ngay trước mặt mà cậu ta còn để Krum hớt tay trên, đúng là ngu hết thuốc chữa mà! Cậu ta cuối cùng chọn người kiểu gì vậy? Thông minh thì không thông minh, sắc đẹp cũng không có, đến cả dáng người cũng không luôn, toàn thân cứ ý như con chồn cái! Cho dù kiếp trước hay kiếp này, ánh mắt đều kém đến mức không thể tưởng tượng nỗi, nếu kiếp này mà anh còn để tên ngốc mắt xanh kia dây dưa với loại chồn cái hám danh tiếng thì anh sẽ không xứng là họ Malfoy nữa!
Nghĩ đến đây, Draco tức giận lén lút quay đầu nhìn về phía bàn Harry, vừa lúc con mèo đen nhỏ mắt xanh cũng đang đưa mắt qua đây, à, là trừng mắt qua, thoạt nhìn bộ dạng có vẻ cũng không vui?
Draco cúi đầu nhìn bộ dạng của mình, không có gì sai sót, lại quay đầu nhìn một vòng bàn mình đang ngồi — thuận tiện mỉm cười cảm ơn với Astoria đang giúp anh lấy bánh pudding xoài — Hermione đang dạy Krum phát âm đúng tên của cô nàng, Cedric Diggory thì đang cầm một vương miện nhỏ xinh xắn có khảm đá thạch anh đội lên cho Fleur; ông Crouch ngồi bên cạnh anh ta, một thân vận lễ phục màu đen có vẻ già nua với cách ăn nói cẩn trọng, Phu nhân Maxime mặc bộ váy lấp lánh, Karkaroff thì đang trò chuyện cùng Dumbledore, Ludo Bagman nâng ly rượu quan sát giống như ước lượng độ cồn… Không có gì đáng để Harry trưng ra vẻ mặt căm giận đó nha?
Harry bên này vẫn mang bộ mặt âm trầm tự múc cho mình phần lớn bánh pudding xoài từ trong mâm — cậu mới không thèm!
Bởi vì đã được mười bốn tuổi, thị lực của Harry đã được chữa khỏi vĩnh viễn vì thế ở khoảng cách xa cậu cũng có thể nhìn thấy rõ hết! Cho nên cậu thấy được bên cạnh Draco là cô bé búp bê kia — ăn mặc ý như cái bánh bơ ngọt! Đương nhiên Harry cũng thấy được bộ dạng xinh đẹp của Hermione, kế bên còn có cô nàng Veela nước Pháp cùng Hoàng tử Hufflepuff đi cùng nhau — phát hiện này làm Harry hoảng sợ, bởi vì cậu lập tức nghĩ đến, chẳng lẽ Hermione thật ra từ sớm đã có hẹn trước với Krum, cho nên Krum mới có thể mời Hermione làm bạn nhảy?
Nhưng mà cậu cũng rất nhanh dẹp cái suy đoán vô căn cứ của mình lại, đem tầm mắt mạnh mẽ dời khỏi người Draco và ‘Bánh ngọt’ kia…
Tiệc tối kết thúc là đến tiết mục các Dũng sĩ nhảy khai màn vũ hội, Draco mang theo Astoria làm một động tác khó xoay 720 độ khiến cho nam sinh huýt sáo và nữ sinh khen ngợi, sau đó rất nhanh mọi người đều cùng bạn nhảy sôi nổi tiến vào.
Rốt cuộc Harry nhận ra bị Pansy huấn luyện tả tơi cũng có lợi, chí ít cũng đủ giúp cậu không bị xấu mặt, mà có hại chính là, Harry không biết từ lúc nào mà mấy cô nàng đều sẽ chủ động mời các chàng trai đi khiêu vũ, làm cho cậu muốn ngồi yên trong chốc lát cũng không được. Thật ra, Pansy còn dạy cậu cách từ chối các nàng nhưng mà chuyện này so với khiến các nàng vui thì còn khó khăn hơn — cũng được áp dụng vào thực tế!
“Harry.” Draco đang gọi cậu.
Bản nhạc kết thúc, nhờ vị cứu tinh Draco, Harry từ chối yêu cầu tiếp tục nhảy thêm một bài nữa của cô nàng, xoay người tạm biệt, cậu cảm giác mình mệt thở như chó rồi.
“Tôi thấy cậu khiêu vũ thật sung sướng nha, có phải tôi đang quấy rầy cậu hay không?” Sắc mặt Draco thật khó coi, trên thực tế anh chỉ ra nhảy được một bài, anh có thể cấp cho nhà Greengrass một chút mặt mũi nhưng không có nghĩa là anh thật sự muốn trở thành bạn nhảy của Astoria.
“Đương nhiên là không rồi.” Harry đặt mông ngồi bên cạnh Draco, nếu không mau thoát thân không chừng mấy lời khen ngợi về tóc tai, giày dép, còn có cái gì mà như ánh trăng lấp lánh, hoa hồng đọng sương mà Pansy đã dạy đều sắp dùng hết rồi! Harry giải quyết hết hai ly nước mới chú ý ‘Bánh bơ ngọt’ không có ở đây. “Sao cậu còn một mình vậy?”
“Tôi…” Draco nhìn thấy một đám nữ sinh đang nhìn về phía hai người mà xì xào bàn tán, nóng lòng muốn thử, “Tôi đột nhiên có chút suy đoán về quả trứng vàng, cần đi nghiên cứu, đi cùng không?”
“Vinh quang và may mắn đang tới!” Harry hưng phấn đứng dậy, Vũ hội Giáng Sinh, phong thái quý tộc toàn bộ đều bị vứt hết, “Mình phải đi nói với Ginny một tiếng.”
Vì thế, bọn họ thuận lợi thoát khỏi vũ hội ồn ào náo nhiệt, Harry trước khi đi trông thấy Hermione dường như dễ dàng thích ứng với vũ hội, cô nàng đang cùng Krum khiên vũ rất vui vẻ. Harry phát hiện trong lòng mình có chút hụt hẫng, cũng chẳng phân biệt được là cậu đang ghen tỵ với Hermione (cô nàng đơn giản như vậy mà lại có thể quen biết Krum), hay là ghen tỵ với Krum vì đã đoạt mất Hermione, cô nàng ưu tú như vậy rõ ràng phải tìm một người bạn trai tương xứng!
Như là —
Harry suy nghĩ một hồi, Draco đương nhiên ưu tú nhất, hoàn mỹ nhất, nhưng mà — Harry chợt phát hiện mình lại luyến tiếc, không biết vì sao lại luyến tiếc. Nếu quả thật là cái dạng kia, thì ngay từ đầu cậu tình nguyện đem Hermione ném cho Krum, nhưng mà như vậy thì dường như lại có lỗi với Hermione.
Trong lòng Harry rối rắm trăm bề, thậm chí cậu còn không biết tại sao mình lại như vậy, cứ ôm rối rắm mà đi về phòng.
~*
~Lời chủ nhà: Ta chuẩn bị tái xuất giang hồ rồi, mọi người có vui không?
~*
~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT