Cả nhà Dursley sau khi nhận được ánh mắt trấn an của Harry, liền kéo nhau lên lầu, mà Harry đương nhiên là ngủ bên dưới. Hiển nhiên, Hagrid thấy có chút lạnh, liền dùng chiếc ô hồng của ông để châm lò sưởi trong phòng.

Ngày hôm sau, như trong truyện viết, Hagrid mang theo Harry xuống thuyền, dùng pháp thuật để tăng tốc. Sau đó đến Luân Đôn, hai người đến trước quán Cái Vạc Lủng. Đột nhiên, Harry nghĩ ra điều gì đó, liền kéo Hagrid lại.

“Harry, sao thế?” – Hagrid kỳ quái hỏi Harry, cậu ngại ngùng cười cười – “Bình thường, nếu một người rất nổi tiếng xuất hiện, sẽ có rất nhiều người quấy rầy anh ta, cho nên họ thường rất ít khi xuất hiện ở chỗ đông người…… bác nói là….. cháu rất nổi tiếng….. cứ thế đi vào không sợ bị làm sao chứ?”

“A, không, Harry, bọn họ chỉ là thích cháu thôi. Được rồi, nếu như cháu muốn không bị quấy rầy, chúng ta sẽ che đi cái sẹo của cháu là được.”

Harry đúng là không chuẩn bị cái gì để đội, nhìn xung quanh, thấy có một cửa hàng bán mũ, vì thế liền chạy đến mua một chiếc mũ lưỡi trai. Như vậy, hai người thuận lợi tiến vào Hẻm Xéo.

Bước vào Hẻm Xéo, Harry cười tươi, trong lòng có cảm giác thành công lớn!

Từ năm chín tuổi, cậu cùng gia đình Malfoy chính thức hợp tác. Gia tộc Malfoy thay đổi tư duy, học tập phương thức quản lý của Muggle, sau đó tiến hành cải cách Hẻm Xéo, hiện tại có thể nhìn thấy sự thay đổi rõ rệt.

Đường phố gọn gàng, phòng ốc xinh xắn hiện đại, mọi người đi lại trật tự.

“Hoan nghênh đến với Hẻm Xéo!” – Hagrid than thở – “Không biết khi nào thì Hẻm Xéo lại thành thế này, trước kia vẫn có vẻ náo nhiệt hơn….”

Được rồi, không thể không nói, Hagrid rất khó để dung nhập vào với mọi người. Nếu như với Hẻm Xéo trước đây, còn có thể có khả năng, nhưng bây giờ, một Hẻm Xéo hoa lệ, quy củ, mọi người đều không muốn người khác chê cười mình. Mà nhìn Hagrid như thế kia…… Bộ quần áo có cũ cũng không sao, nhưng ít ra cũng phải sạch sẽ. Toàn thân lão đều bị đánh giá là bẩn thỉu, cũng khó trách là lão có biểu hiện như vậy!

Khóe miệng Harry khẽ co rút, vẫn quyết định nên nói sang chuyện khác thì hơn: “Bác Hagrid, nơi này cũng sử dụng bảng Anh sao? Cháu nghĩ là nên đi đổi một ít ……..tiền………..ở đây.”

“Nga, Harry đáng thương, cháu nghĩ là cha mẹ cháu không lưu lại cho cháu cái gì sao? Được rồi, chúng ta nên đến Gringotts trước.”

“Gringotts?” – Harry tò mò.

“Chính là ngân hàng của phù thủy. Đi thôi!” – Hagrid ngông nghênh mang theo Harry đi, lại không phát hiện người mà lão vô cùng hãnh diện lại thụt lùi về sau, cố gắng kéo xa khoảng cách với hắn. Cũng không còn cách nào khác, vì ánh mắt của những người đi trên đường, quả là…. Không thể chịu được a.

Hứ, Dumbledore không phải là quá hồ đồ đi? Cho dù muốn phái đi một người của phe mình, cũng nên tìm người bình thường một tí chứ. Hagrid như thế…… Được rồi, thái độ của nhân viên phục vụ không có “Kỳ thị”, nhưng mà với một người hành xử hơi có chút thô lỗ như Hagrid thì quả là khiến cho mọi người xung quanh khó chịu.

Được rồi, là Harry trách lầm Dumbledore, vì năm nay phù thủy ở thế giới Muggle nhập học quá nhiều, cho nên người dẫn đường không đủ, cho nên mới đem Hagrid thêm vào danh sách! Hơn nữa, Dumbledore vẫn nghĩ là Harry ở thế giới Muggle bị gia đình Dursley xa lánh, mà Hagrid lại là người nhiệt tình, thiện lương, là một người về phe Gryffindor, cho nên liền cử đi đón Harry, không nghĩ đến là mình lại tính toán sai lầm.

Hagrid mang Harry vào Gringotts. Nơi đây cũng không có thay đổi gì nhiều, vẫn là nơi các yêu tinh làm việc. Yêu tinh là nhóm sinh vật khôn khéo mà không kém phần táo bạo, điều quan trọng là họ có thực lực, cho nên không ai dám động vào họ. Huống hồ….. Harry cho rằng Gringotts cũng đã rất tốt rồi, cũng không cần phải thay đổi gì nhiều, chỉ là…… có lẽ nên cho họ dùng máy tính đi. Nhưng mà thứ đó cũng rất dễ dàng bị xâm nhập, cho nên vẫn nên gác lại kế hoạch này thì hơn. Sau này sẽ thảo luận với ông chủ của Gringotts sau.

Một yêu tinh dẫn Hagrid và Harry đến một cái xe đẩy, sau đó hai người tận hưởng cảm giác lao đi với tốc độ chóng mặt mà không có dây an toàn, đến một căn hầm.

Hagrid đưa chìa khóa cho yêu tinh dẫn đường, mở cửa, ánh vàng rực rỡ của Galleons làm cho Harry lóa mắt, dĩ nhiên là cũng có cả Sickle và Knuts nữa.

Harry nhìn lướt qua, tính toán ra một chút đại khái là có tầm bảy vạn Galleons. Trong lòng không khỏi bĩu môi, tính toán một chút cũng thấy chỉ đủ tiền cho mình đi học, mà cậu biết rõ gia sản của gia tộc Potter không chỉ có chừng này mới đúng.

Hagrid lấy ra một cái túi, lấy một nắm tiền, đưa cho Harry.

“Mưởi bảy Sickle đổi một Galleons, hai chín Knuts đổi một Sickle.” – Hagrid nói vậy, sau đó dẫn Harry đến căn hầm số 713 lấy một chiếc bọc nhỏ. [Chờ đã, sao lại là số này? Thiếu chút nữa thì đã đánh thành 731]

“Đó là cái gì thế?” – Harry hiếu kì.

“Cái này……. Không thể nói được.” – Hagrid nói xong liền nhét cái bọc kia vào trong người, vỗ vỗ – “Bác nghĩ là cháu vẫn nên giữ bí mật, được không?”

“Vâng, thưa ngài Hagrid.”

“Được rồi, Harry, gọi ta là bác là được rồi.”

“Vâng, bác Hagrid.”

“Vậy chúng ta đi mua đồ thôi, thư nhập học của cháu đâu? Trong đó có cả danh sách những vật dụng cần mua.” – Hagrid nói xong mang theo Harry đi.

Rời khỏi Gringotts, Harry mở thư ra, nhìn trang thứ hai:

Trường học ma thuật và pháp thuật Hogwarst:

Trang phục: Học sinh năm thứ nhất cần có:

1. Ba bộ áo chùng (màu đen).

2. Một nón đỉnh nhọn (đen) đội ban ngày.

3. Một bộ găng tay bảo hộ

4. Một áo trùm mùa đông (màu đen, thắt lưng bạc)

Lưu ý: Đồng phục của tất cả các học sinh phải có phù hiệu và tên.

Tất cả các học sinh phải có các sách sau đây:

– Sách thần chú căn bản (lớp 1 của Miranda Goshawk)

– Lịch sử pháp thuật của Bathida Bagshot

– Lý thuyết pháp thuật của Adalbert Waffling

– Hướng dẫn biến hình dành cho người nhập môn của Emeric Switch

– Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật của Phyllida Spore

– Đề cương phép lạ và độc dược của Arsenius Jigger

– Quái vật kì thú và nơi tìm ra chúng của Newt Scamander

– Những lực lượng hắc ám: Hướng dẫn tự vệ cảu Quentin Trimble

Các vật dụng khác:

– Một cây đũa phép

– Một cái vạc (bằng thiếc, cỡ số 2)

– Một bộ chai hũ ống nghiệm thủy tinh

– Một kính viễn vọng

– Một bộ cân bằng đồng

Các học sinh năm nhất cũng có thể mang theo cú mèo, cóc hoặc mèo.

Các phụ huynh chú ý là học sinh năm nhất không được phép có chổi riêng.

Hagrid nhìn một chút rồi quyết định, nói: “Chúng ta đi mua trang phục trước.” – Sau đó dẫn Harry đến tiệm quần áo của phu nhân Malkin – “Được rồi, Harry, cái xe của Gringotts làm bác say mất rồi, cho nên bác muốn đến quán Cái Vạc Lủng ngồi một lát, cháu có thể tự mình đi mua trang phục được không?”

“Được ạ, bác cứ đi đi.” – Harry mỉm cười bước vào tiệm.

“Hoan nghênh quý khách, muốn may áo chùng sao? Đồng phục hả?”

“Vâng ạ, là Hogwarts.” – Harry cười cười trả lời vị phu nhân kia, vừa lúc nhìn thấy Draco ở trong.

Mới đầu, Draco không nhận ra Harry vì cậu đội mũ lưỡi trai, đến khi nhận ra rồi, thì có chút ngạc nhiên. Nghĩ lại thì Harry tuy là hợp tác với gia tộc, nhưng từ năm 6 tuổi gặp nhau đến giờ, hai người chưa từng gặp lại, mọi người cũng chưa chắc đã biết được quan hệ của hai người, vì thế Draco liền ngạo mạn vênh cằm lên: “Hắc, cậu cũng đến Hogwarts sao?”

“Đúng thế!” – Harry mỉm cười, khuyến mãi thêm một ánh mắt tán thưởng: Thật thông minh.

Draco bĩu môi, trả về một cái, ý là: Ta là đứa ngu sao?

“Tôi là Draco Malfoy, tôi cho phép cậu được gọi tôi là Draco!” – Draco vừa nói xong liền giơ tay ra, để cho cái thước kia đo tay mình, hiện tại cậu có cảm giác không được tự nhiên cho lắm.

Lúc này Harry cũng đứng lên bục, để thước dây đo cho cậu: “Tôi là Harry Potter, gọi Harry là được….. Tôi ở thế giới Muggle…….. Có phải ở đây các cậu gọi thế không? Tôi lớn lên ở đó, cho nên cũng không hiểu lắm về thế giới này…..” – tiếp tục gửi đi ánh mắt: Cái thước này thật lắm chuyện!

“A…. vậy cậu chính là Harry Potter sao? Chính là Đứa bé sống sót?” – Trong giọng nói của Draco mang theo kinh ngạc. Lại bắn một ánh nhìn về phía Harry: Cậu dám hoài nghi năng lực của một Malfoy sao?

“Ách…. Tôi nghĩ ở đây cũng không có nhiều người tên Harry Potter cho lắm, ít nhất là tôi cũng chưa từng gặp qua.” – Giọng nói của Harry mang theo một chút phiền não: Cái danh tiếng đó quả là phiền phức!

Draco vô cùng vui sướng khi người khác gặp họa: Sao thế? Bị đùa giỡn? “A! Thật vui khi được biết cậu? Cậu rất nổi tiếng đó, trong sách đều viết về cậu, cả vết sẹo trên trán cậu nữa.” – Draco đã được đo xong, liền đứng sang một bên tiếp tục nói chuyện phiếm.

“A…. Thật không? Mình không rõ lắm?” – Harry trừng mắt nhìn Draco: Sao có thể? Không phát hiện là tôi đội mũ sao?

“A……cha tôi đang đi mua sách còn mẹ tôi thì đi mua đũa phép. Haiz, cậu ở thế giới Muggle chắc cũng chưa từng được chơi Quidditch đúng không? Trò đó rất thú vị. Nhưng vì sao Hogwarts lại không cho phép học sinh năm nhất được mang theo chổi chứ? Nhưng mà tôi nhất định bắt cha tôi mua cho một cây Nimbus 2000, sau đó nghĩ cách đem vào!” – nói đến Quiddict, Draco hưng phấn hẳn lên, còn Harry thì ném cho một cái nhìn khinh bỉ: Cậu định làm thế thật sao?!

“…. Thế sao?” – Harry uể oải trả lời.

Draco nháy mắt: Đương nhiên “A, đó là Rubeus Hagrid? Nghe nói lão ta vừa nát lại vừa ngu ngốc, ở trong một cái chòi trong Hogwarts, thường xuyên uống rượu, dùng phép thuật thì lại đốt cháy chính cái giường của mình. Lão tới đây làm gì thế nhỉ?”

“Bác ấy đến đón tôi, tôi nghĩ bác ấy rất giỏi….. chỉ là….. hành động có hơi lỗ mãng…..” – Harry bất đắc dĩ nhìn Draco, ánh mắt kia rõ ràng là nói: Tiểu Long, cậu vẫn ngạo mạn như trước.

Draco giật mình nhìn Harry, hiển nhiên cậu biết Hagrid là người dẫn đường sau đó ánh mắt lộ vẻ đồng tình: “Ai, cậu chắc không biết mình sẽ được phân vào nhà nào đúng không? Trên thực tế không ai biết cả, nhưng cả nhà tôi đều là Slytherin, nếu tôi mà bị phân vào Huflepuff, cha tôi chắc chắn sẽ không cho đi học luôn!” – Lập tức lảng sang chuyện khác.

Harry cũng đã xong, sau đó, phu nhân Malkin đến nói với Draco: “Áo choàng của cậu đã xong rồi.” – nói xong liền đưa áo cho Draco – “Tốt, tôi đi đây, hẹn gặp lại ở Hogwarts.”

“Được, hẹn gặp lại!” – Nhìn Draco đi ra ngoài, sau đó Lucius và Narcissa đến, dẫn Draco đi.

“Quần áo của ngài cũng xong rồi!”

Harry cầm quần áo ra ngoài, liền gặp Hagrid: “A, Harry, cháu vừa gặp Malfoy?”

Harry nghi hoặc nhìn lão. “A, chính là cái tên nhóc tóc bạch kim đó. Nhớ kĩ, bọn họ là Slytherin, vào Slytherin rất nhanh sẽ đồi bại!”

Harry không nói gì, nghĩ: Gia tộc Malfoy cũng rất cường đại đó thôi? Mà cậu cũng không hỏi cái gì là Slytherin!

Hai người đi vào nhà sách Flourish and Blotts, ở bên trong, các loại sách đã được phân loại rõ ràng, làm cho việc mua sắm rất nhanh chóng, tiết kiệm được khối thời gian. Xong xuôi, Hagrid mua cho Harry một con cú mèo. Harry lười nghĩ tên, liền theo sách, gọi nó là Hegwid, cuối cùng là đi mua đũa phép.

Do cuộc cải cách, trong cửa hiệu đũa phép cũng đã có nhiều biến chuyển, ngoài người chế tác ra còn có một nhân viên làm việc giới thiệu hàng cho khách. Mà lần này, đũa phép Harry chọn đã có biến hóa.

“Trời ơi, mười hai tấc anh, gỗ đàn và lông đuôi thứ chín của cửu vĩ hồ, thật không thể tin được, đây là tổ hợp hoàn mỹ và cường đại nhất! 7 Galleons.”

Harry cười híp mắt, đưa tiền cho chủ tiệm, mười hai là con số của sự hoàn mỹ, gỗ đàn có tác dụng an thần, mà hồ ly đại biểu cho cơ trí. Quả là thích hợp.

Ps: Chỗ chữ in nghiêng là đoạn đối thoại bằng mắt của hai bạn nhỏ ^_^

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play