Vào ngày ghi hình 《 Nam thần nữ thần của tôi 》, Phùng Kiến Vũ giống thường ngày, đến hiện trường ghi hình từ rất sớm. Người hâm mộ đã sớm biết rõ tính tình của cậu, cho nên so với cậu càng đến sớm hơn.

Người hâm mộ nhìn thấy Phùng Kiến Vũ đến nơi, nhao nhao xông tới. Một đám người cùng một chỗ đi vào trong, vừa đi vừa nói chuyện phiếm.

Một fan đột nhiên hỏi: "Đại Vũ a, sinh nhật anh vì cái gì chỉ công khai lễ vật của mình Vương Thanh tặng thôi a?"

Chúng em gái ở xung quanh hít vào một hơi, vị muội tử này, cô thế nào lại dám hỏi thẳng ra thế, chúng tôi đều kính cô là hán tử a!

Phùng Kiến Vũ nhìn nàng một cái, trong mắt của cậu tựa hồ cũng là nghi vấn, bên này còn chưa trả lời, đột nhiên dấy lên một trận rối loạn.

Thuận theo âm thanh mọi người đều nhìn sang, Phùng Kiến Vũ phát hiện nguyên lai là Vương Thanh đã tới nơi. Trong đám người, Vương Thanh thẳng tắp thân cao, phi thường bắt mắt.

Vương Thanh tiến đến đại sảnh, liếc mắt liền thấy được Phùng Kiến Vũ, hắn lên tiếng nở nụ cười, lộ ra rõ ràng một hàng răng trắng.

"Sớm như vậy." Vương Thanh chào hỏi tiến tới, Phùng Kiến Vũ nhanh chóng thu lại tâm tình của mình, mỉm cười.

Người hâm mộ của Phùng Kiến Vũ thấy là Vương Thanh đi đến, nhao nhao bắt đầu cùng Vương Thanh đáp lời.

"Đại Vũ của chúng tôi luôn luôn đều là rất sớm."

"Đại Vũ của chúng tôi trên cơ bản đều là người đầu tiên đến hiện trường ghi hình."

"Đại Vũ của chúng tôi cho tới bây giờ đều chưa từng đến trễ."

Vương Thanh cũng không biết vì cái gì, luôn cảm giác chính mình phảng phất tiến vào một hội ra mắt, đám người hâm mộ này tựa như làm mẹ, nhao nhao đề cử con của mình, cậu nhìn con trai tôi xem có bao nhiêu là ưu tú, nhìn con trai tôi xem có bao nhiêu là soái khí.

Nghĩ đến đây, Vương Thanh nhịn không được bắt đầu cười ngây ngô, đám nhèo hâm mộ Vương Thanh trong lòng hơi hồi hộp một chút, xong đời, idol nhà ta lại bắt đầu phát bệnh tâm thần rồi.

Cũng may nhân viên công tác ở hiện trwofnh phát hiện nhân số quá đông, nhanh chóng đem hai người đi vào khu làm việc, ngăn trở người hâm mộ tiến vào.

Hai người từ sau lần sinh nhật của Phùng Kiến Vũ, cũng vỏn vẹn qua ba ngày không gặp mà thôi, Vương Thanh lại cảm thấy phảng phất đã qua mất ba tháng. Trước kia cơ bản không có cơ hội nhìn thấy được Phùng Kiến Vũ, chính mình cũng không biết là thế nào vượt qua được. Nhưng sau khi cùng người thậy có tiếp xúc về sau, hắn phát hiện làm sao cũng không đủ, chỉ một mực hi vọng xa vời đến càng ngày càng nhiều.

"Trước đó không biết là anh cũng đến ghi hình cho chương trình này a, sau khi lướt weibo mới biết được."

Vương Thanh gãi gãi đầu, "Trước đó ban đầu không có tôi, chương trình đã sớm định là Trần Minh, nhưng chương trình tiếp tục vào nửa tháng sau, công việc của Trần Minh linh động không được. Nghe nói tô chương trình liên hệ với rất nhiều người, chỉ có tôi đáp ứng, cho nên đành phải mời tôi đến."

Phùng Kiến Vũ làm nghệ sĩ đương nhiên biết, loại chuyện lịch trình này, không phải nói có liền có, Vương Thanh tự mình hẳn cũng có vấn đề lịch trình riêng. "Lịch trình của anh không cần an bài lại một lần nữa sao a?"

"Tôi vừa vặn có thời gian, chỉ ngày hôm nay mà thôi, cho nên không cần điều chỉnh lịch trình, cũng là rất đúng dịp."

Phùng Kiến Vũ lúc này mới yên lòng, trong lòng tự nhủ Tả Hữu cái tên này tuyệt đối chính là do nói nhăng nói cuội. Tối hôm qua cùng mình phân tích, nói cái gì mà Vương Thanh nhất định là vì cậu nên mới đáp ứng chương trình này, nhất định là đối với cậu có loại tình cảm khác ở bên trong. Phùng Kiến vũ lần đầu tiên sau khi lên giường lăn lộn hết một giờ, sửng sốt không ngủ được. Hiện tại xem ra, căn bản chính là không có chuyện gì rồi, người ta chỉ là vì công việc có đúng không.

Chương trình《 Nam thần nữ thần của tôi 》 mỗi lần đều sẽ mời đến sáu nhân tài ưu tú từ các ngành các nghề đến, lại mời thêm sáu người minh tinh, cùng nhau thăm hỏi, sau đó sẽ để cho các minh tinh ngay tại hiện trường cảm thụ các công việc của các ngành nghề. Bởi vì tiết mục kỳ này là vì chuẩn bị cho ngày nhà giáo, cho nên hiện trường mời đến rất nhiều lão sư.

Vương Thanh thuộc về loại trẻ con từ nhỏ đến lớn đều có chút nghịch ngợm gây sự, thời điểm ghi hình hắn che lấy lồng ngực của mình nói, "Thật ra đến bây giờ tôi nhìn thấy lão sư vẫn còn sợ, khi còn bé tôi cũng không phải là dạng học sinh nghe lời gì. Khi đi học rất thích lôi kéo bạn ngồi cùng bàn nói chuyện, nhốn nhốn nháo nháo không dứt, lão sư mỗi lần đều bắt tôi đến trên giảng đài nghe giảng. Sau đó lúc lên đến sơ trung, thường xuyên không làm bài tập, sau đó lại bị mời phụ huynh đến. Tôi thật sự một thời gian thật dài, nhìn thấy lão sư đều cảm thấy rất sợ hãi."

Người chủ trì bị Vương Thanh chọc cười, "Thế nhưng về sau thành tích của cậu rất tốt có thể tiến vào học viện truyền hình điện ảnh bậc nhất, hiện tại lại trở thành nam thần của mọi người a."

Vương Thanh gật đầu, "Cao trung lúc ấy, tôi thích lớp trưởng lớp chúng tôi, một bạn gái rất đẹp, cảm thấy bản thân vì muốn hợp với người ta, khẳng định phải học tập thật giỏi. Cao trung liền bắt đầu quyết tâm phấn đấu, nghiêm túc học tập."

"Cuối cùng hai người có ở bên nhau không?"

Vương Thanh lắc đầu, "Sau này cô ấy lại kết đôi với tiểu đội phó ban trưởng của chúng tôi, đây quả thực là chuyện làm lòng người tan nát."

Phùng Kiến Vũ nghe thấy Vương Thanh nói đến cao trung có nữ sinh yêu, trong lòng càng cảm thấy Tả Hữu rõ ràng là nói bậy, người ta rõ ràng chính là thích nữ sinh a.

Nói về cái đề tài này, người chủ trì đương nhiên sẽ không bỏ qua, thế là tiện thể hỏi: "Vương Thanh yêu thích loại hình tượng cô gái như thế nào?"

Vương Thanh nhìn Phùng Kiến Vũ một chút, bản thân Phùng Kiến Vũ đang chờ Vương Thanh trả lời vấn đề, thế là cũng đúng lúc nhìn qua Vương Thanh. Hai người đột nhiên như thế liếc mắt nhau, Phùng Kiến Vũ cũng không biết làm sao, không hiểu sao lại tự cảm thấy một trận chột dạ.

Người chủ trì thấy hai người nhìn nhau một chút, che miệng cười cười, "Cậu nhìn Phùng Kiến Vũ làm cái gì a?"

Vương Thanh lộ ra một hàng răng trắng, đem microphone giơ lên bên miệng mình, "Đôi mắt to, mặt nhỏ, làn da ngâm, không cần quá trắng như vậy, trông khỏe mạnh cũng rất tốt."

Mấy người trên đài vừa nghe vừa gật đầu, người chủ trì tiếp lời nói: "Hiện trường hẳn là có rất nhiều người phù hợp với tiêu chuẩn này, chúng ta đến hỏi người hâm mộ ở hiện trường một chút, mọi người cảm thấy theo lời Vương Thanh nói, có vị khách quý nào của chúng ta ở đây tương đối gần giống không a?"

Âm thanh của người hâm mộ đinh tai nhức óc truyền đến: "Phùng Kiến Vũ!"

- Hoànchương 27 -

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play