Bị người cưỡng ép cộng thêm từ ngữ Chúa cứu thế vô cùng trâu bò này, Nguyên Tu Vân cảm giác mình cũng say say, chẳng qua nhìn biểu tình kích động của những người này nhìn y như thế, Nguyên Tu Vân nghĩ coi như là y nói mình không phải Chúa cứu thế, bọn họ nhất định nhận lầm người, các tu giả trong đầu từng kích động cũng nhất định sẽ không tin tưởng. Cho nên đến cuối cùng, Nguyên Tu Vân cũng chỉ có thể giật giật khóe miệng gần như coi như bị người vây chặt cùng Dịch Nhiên đi tới nơi Ngũ đại môn phái và rất nhiều người tu chân tụ tập.

Sau khi tới nơi này, Nguyên Tu Vân có thể nhìn ra được, sắc mặt của các tu giả nơi này cũng không thể nào tốt. Dường như là gặp chuyện gì đó hoàn toàn không giải quyết được, sau một khắc tựa như bọn họ sẽ phải chết.

Chẳng qua không đợi Nguyên Tu Vân phản ứng kịp, những người này ngay trước mặt của y trình diễn thay đổi mặt đặc sắc —— ban đầu vẻ mặt các tu giả còn như đám xác chết sau khi nhìn thấy y và Dịch Nhiên, trong nháy mắt liền từ mặt đau khổ biến thành nhếch miệng lên, sau đó kích động gào to lên! Chữ gào lên gần giống như lúc trước đám tu giả vây quanh y cũng cùng hô: "Bọn họ chính là sinh cơ! Chúng ta tìm được một sinh cơ rồi! Âm mưu của thành Cự Mộc nhất định sẽ không được như ý! Chúng ta cuối cùng vẫn sẽ thắng! Hai vị mau lên đi! Mau trổ tài một chút, cứu vớt toàn bộ Nhiên Nguyên Giới!"

Lời nói này thật sự khiến Nguyên Tu Vân nhịn không được mắt trợn trắng, coi như tình huống giờ đang nguy cấp, thế nhưng cũng không thể không mang theo kiến thức đã nói được không? Những người này rốt cuộc là nghĩ như thế nào mới có thể kiên quyết cho rằng y và Dịch Nhiên chính là Chúa cứu thế chứ? Bọn họ sao không suy nghĩ một chút, toàn bộ Nhiên Nguyên giới nhiều Kim Đan Hậu kỳ như vậy, có các tu giả công pháp đặc thù cũng không nên chuyện, vì sao hai người bọn họ đã có thể làm được rồi? Tuy nói y quả thật cũng có thể được đi, nhưng vấn đề là những người này tại sao cũng không kiểm chứng cho rằng bọn họ có thể?

Khi Nguyên Tu Vân cảm thấy các tu giả Nhiên Nguyên giới cũng quá dễ lừa gạt, cuối cùng cũng có người có kiến thức logic. Một vị trưởng lão Đa Bảo các nhịn không được mở miệng: "Các vị tĩnh táo một chút, hai vị này rốt cuộc là ai có công pháp gì chúng ta cũng không biết, tùy tiện đem gánh nặng đặt ở trên vai bọn họ thật sự không ổn, chúng ta vẫn thương lượng thật tốt xem coi nên phối hợp với nhau thế nào để đánh vỡ trận huyết luyện này, sau đó đi đem thương dài màu đen của bầu trời thành Cự Mộc đánh rớt đi!"

"Đúng đúng, ta nói các ngươi có ngu hay không? Lời nói tuỳ tuỳ tiện tiện của hai người các ngươi sẽ tin à! Chúng ta nhiều người như vậy không làm được chuyện làm sao có thể để hai người bọn họ là có thể làm được? Lúc này còn không bằng chúng ta hợp lực mọi người đánh vỡ cái chắn này đi!" Rất nhanh thì có người phụ họa.

"Ngươi làm không được thế nào đã có thể nói người khác làm không được chứ? Nếu như hợp lực chúng ta có thể lùi đến tình trạng hiện giờ sao?"

"Chúng ta đây mấy trăm người cùng tấn công chắn trận pháp màu đỏ kia cũng không thành công, chỉ bằng hai người bọn họ là có thể thành công đánh vỡ trận pháp sao, dù sao ta cũng không tin."

"Này, mặc kệ ngươi tin hay không, dù sao ta tin, nếu không chúng ta dẫn đầu chạy làm gì chứ? Hai người bọn họ nếu là một đường sinh cơ, bốn chữ kia, vậy khẳng định chính là bọn họ!"

"Đừng nói nữa, nói một trăm lần ta cũng không tin! Đừng giỡn nữa, có bản lĩnh để hai người bọn họ thử một lần!"

Ở nơi này trong khi ngươi một lời ta một lời, lập trường của các tu giả khác nhau thiếu chút nữa đánh nhau, cho dù chưởng môn và trưởng lão của Ngũ đại môn phái đi ra ngăn cản cũng không hiệu quả gì, dù sao tâm tình của mọi người lúc này vô cùng căng thẳng và phức tạp, nếu như không nói chút gì làm chút gì, giống như bọn họ ở không công chờ chết, thật sự khiến người ta chịu không nổi.

Mà ngay tại lúc này, một tiếng vang thật lớn ở bên cạnh bọn họ vang lên, các tu giả vừa rồi còn cải nhau trong nháy mắt đã ngậm miệng lại, nhanh chóng quay đầu nhìn sang. Kết quả vừa nhìn, khiến miệng của bọn họ kinh ngạc thiếu chút nữa dường như đủ nhét bốn năm trứng gà —— trận pháp bình chướng của trận huyết luyện vừa được nhiều tu giả thảo luận như vậy, bọn họ tập hợp trăm người cũng không đánh vỡ, vậy mà chỉ một chút đã bị kiếm tu tóc ngắn như bàn chải chém ra rồi!

Trong lòng của tất cả tu giả tức khắc đều lóe lên một câu nói: "Đệch mợ! Đây làm trái lẽ trời á!"

Chẳng qua kiếm tu tóc ngắn được bọn họ nhìn khiếp sợ lúc này một chút cũng không có hứng thú với phản ứng của bọn họ, chỉ xách theo kiếm dài khí thế phi phàm mà vọt vào trong thành Cự Mộc, xem bộ dáng muốn đại phát thần uy!

"Đệch mợ!" Không đợi các tu giả kinh ngạc xong kiếm tu này, một bên khác lại muốn kéo tiếng hít ngược của tập thể "Trời ạ, đây đây thật là lợi hại!"

Vì vậy các tu giả lại nhanh chóng nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn, kết quả thấy một vị khác trong một đường sinh cơ trong tay cầm một đoàn lửa, liền đem bình chướng đốt ra một lỗ to, sau đó ung dung đi vào trong đại trận.

Giờ này khắc này các người tu tiên đông đảo cũng không biết nên nói cái gì cho tốt, trừng mắt nhìn và tựa như gà gỗ. Một lát sau mới có một người, thở phì phò tới một câu: "Đây tuyệt đối là sinh cơ nha, thuật bốc toán thần thông như thế! Ta sau này nhất định phải lạy lạy nhiều chút!"

Sau đó những lời vô cùng vi diệu này và suy nghĩ trong lòng những tu giả khác sinh ra đồng tình.

Các tu giả phản ứng kịp đang suy nghĩ bọn họ có nên đi vào hay không, mặc dù bọn họ muốn đi vào đánh đau nhân vật phản diện dừng lại âm mưu, nhưng người nào cũng không thể đủ bảo đảm sau khi đi vào sẽ không bị trận huyết luyện tế luyện, bọn họ cũng không giống vị kiếm tu và đạo hữu đùa với lửa đã đi vào trước đó, một có kiếm khí hộ thân một có linh hỏa cắn nuốt, đi hơn nửa ngày cũng không có chuyện gì, nếu bọn họ đi vào, không biết có thể chết hay không.

Đến cuối cùng, tu giả đi theo Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên từ trong lỗ lớn đi vào cũng chỉ có mấy chưởng môn và trưởng lão kỳ Kim Đan của Ngũ đại môn phái, bọn họ ít nhiều gì cũng có công pháp hộ thân của mình có thể nghỉ ngơi ở trong đại trận huyết luyện một đoạn thời gian ngắn. Bọn họ tin tưởng sau khi đến thành Cự Mộc đại trận sẽ không có uy hiếp gì, chưởng môn và đạo hữu của bọn họ còn đang ở bên trong đấy, dù sao phải xem bọn họ còn sống hay không. Huống chi, những người này đều là tinh anh Nhiên Nguyên giới, đương nhiên không ngu. Cho dù hai người kia thật là một đường sinh cơ, bọn họ cũng sẽ không ngây thơ cho rằng bằng vào hai người thì hoàn toàn có thể giải quyết chuyện này, một đường sinh cơ phải lan rộng, sau cùng mới có thể chiếu rọi khắp nơi. Cho nên bọn họ vẫn phải đi vào hỗ trợ, dù sao nhiều người lực lớn!

Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên mỗi người dùng cách của mình đi vào trong trận huyết luyện, hai người một trước một sau chạy về phía thành Cự Mộc, Nguyên Tu Vân nhìn thương dài màu đen càng ngày càng gần, càng ngày càng rõ ràng càng xem càng không vừa mắt, nhịn không được nói với Dịch Nhiên: "Nhược điểm của Phá Vân Thương giả này chắc là đầu thương và một phần ba thân thương, chỉ cần dùng ngoại lực thật lớn đánh một chỗ, muốn đem thanh thương dài này làm hỏng vẫn rất dễ. Thế nhưng bọn Triệu Trung Thiên chắc chắn sẽ không để chúng ta tiếp cận tường thành, cho nên chúng ta chỉ có thể đem những người đó giết chết trước mới có thể đi tìm trường thương, ta luôn cảm thấy nhiệm vụ này tương đối gian khổ, ngươi có thể làm được mấy người?"

Dịch Nhiên nghe vậy mím môi một cái nhẹ giọng nói: "Vậy có bốn người trông coi trường thương, bọn họ cũng thêm vào trận huyết luyện, một mình ta nhiều lắm có thể ngăn chặn hai người từ từ giết chết, về phần hai người còn lại, ngươi chỉ cần bảo đảm hai người bọn họ không đem ngươi giết chết là được rồi."

Nguyên Tu Vân vốn còn tưởng rằng Dịch Nhiên sẽ nói hai người còn lại giao cho y, y cũng đã làm xong chuẩn bị bảo đảm, kết quả người này vậy mà để y đừng chết ở trong tay quân địch, nhất thời Nguyên Tu Vân đã mặt mày hung tợn mà nhìn sang: "Ngươi có ý gì? Ngươi nói ta rất yếu sao!? Dù sao ta cũng đem trận huyết luyện đốt rồi, mặc dù ta máu ít chút, nhưng công kích ta cao nha!"

Dịch Nhiên nhìn tư thế Nguyên Tu Vân rất có không một lời không hợp sẽ cùng hắn đánh một trận, giật giật khóe miệng không nói gì thêm, như thế nào đi nữa hiện giờ Nguyên Tu Vân cũng chỉ vừa đến Ngưng Mạch Hậu kỳ, cho dù y có Tiểu Hồ Lô và Tiểu Sỏa Đản nghịch thiên hộ trận, đối phó một tu giả kỳ Kim Đan cũng đã nguy hiểm, đối phó hai người? Chỉ bằng thân thể da giòn của y, đoán chừng một cái tát cũng sẽ bị đánh chết.

Vì vậy Dịch đại kiếm tu cảm giác mình có chút quan tâm, sau khi nhìn nhìn Nguyên Tu Vân, đột nhiên đặt ngang kiếm ở trước mặt y: "Ngươi vẫn nên đi về trước đi, đến khi ta đem bốn người kia đều giết sau đó ngươi lại đi phá trường thương."

Nguyên Tu Vân nghe lời này giây thứ nhất cảm thấy rất cảm động, kết quả tỉ mỉ suy nghĩ một chút cũng biết người nọ là đang khinh bỉ lực chiến đấu và máu của y, nhất thời tức sùi bọt mép: "Ngươi dựa vào cái gì không cho ta đi! Ta một người là có thể đốt chết hai người! Không tin chúng ta đi nhìn!" Vì vậy Nguyên Tu Vân tăng nhanh tốc độ phi thảm Tuyệt Mệnh, thề sống chết phải làm chết hai tu giả ma hóa kỳ Kim Đan. Dịch Nhiên ở phía sau cảm giác quả thực mình làm nát tâm rồi, ngẫm lại lần này không phải là lại muốn vận dụng cấm thuật mới có thể bảo vệ bạn đời tương lai của hắn sao.

Sau đó, kiếm tu dưới đáy lòng âm thầm phát sầu liền thấy phía sau vài chưởng môn và trưởng lão kỳ Kim Đan đuổi kịp tới. Trong nháy mắt ánh mắt sáng ngời, trường kiếm vung lên đã đem tất cả bọn họ vòng lại: "Các ngươi đi đối phó mấy tu giả thành chủ và ma hóa, đạo lữ của ta biết nhược điểm Phá Vân Thương ở chỗ nào, ta sẽ dẫn hắn đi đánh bại Phá Vân Thương ngăn cản giới môn mở ra."

Ban đầu bọn Thủy Mạt tiên tử bị ngăn cản còn tưởng rằng muốn thế nào chứ, kết quả vừa nghe người này vậy mà biết nhược điểm Phá Vân Thương, nhất thời không có suy nghĩ nhiều đã gật đầu đồng ý. Chưởng môn phái Thiên Quang nhịn không được hỏi nhiều một câu hai người bọn họ rốt cuộc là ai? Dịch Nhiên suy nghĩ một chút không nói bản thân, chỉ đem tên thật của Nguyên Tu Vân báo ra.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người nghĩ đến Nguyên Tu Vân rốt cuộc là ai, sau đó có thể hiểu vì sao y biết nhược điểm Phá Vân Thương, đây chính là thứ bổn gia của y. Chẳng qua bọn họ theo đó lại nghĩ tới thông qua báo hiệu trước đó của kính Thiên Quang thấy được, nghĩ đến bảo bối kiếm tiên trước kia có liên quan với Nguyên Tu Vân, mà người này là một kiếm tu. Vì vậy ánh mắt liền trực tiếp dời xuống... Sau đó bọn họ đã cảm thấy, mũi kiếm của kiếm tu tóc ngắn cầm thanh kiếm này, thế nào thấy quen thuộc như vậy chứ?

———

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play