*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Thần Hi thực sự vô cùng coi trọng trận đấu này, hắn mất trọn vẹn ba ngày để phân tích và nghiên cứu cấu trúc thành viên của Long Ngâm cùng với những khả năng bố trí chiến thuật có thể xảy ra. Cách chỉ huy của Lam Vị Nhiên và Lưu Xuyên không giống nhau, vì hai người đều là sát thương chủ lực. Nếu Lam Vị Nhiên đánh dmg, chắc chắn sẽ đánh cận chiến phối hợp với Tần Dạ phá vòng vây, nếu Lưu Xuyên đánh dmg thì sẽ lại phối hợp với Ngô Trạch Văn, hai người đánh tiêu hao từ xa. Nên làm cách nào với từng loại đội hình khác nhau chính là điều quan trọng nhất mà Diệp Thần Hi phải nghiên cứu.
Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã đến vòng thứ ba lượt về, đội tuyển Long Ngâm lần này sẽ giao thủ tại sân nhà Trường Sa với Lạc Hoa Từ.
Diệp Thần Hi có người thân ở Trường Sa vì vậy rất quen thuộc với thành phố này. Hắn còn nhớ Tết năm ngoái có qua đây chúc Tết, tình cờ nhận ra Lam Vị Nhiên là Thiên Không trong game, biết sư phụ trở về khiến hắn tâm tình kích động, liền lái xe tới đón Lam Vị Nhiên đi uống cà phê.
Một năm thấm thoắt trôi qua, hắn vẫn còn nhớ địa chỉ tiệm cà phê ấy, sư phụ cũng vẫn đang ở đội tuyển Long Ngâm, bọn họ cũng gặp lại nhau ở chính Trường Sa này.
Hai thầy trò giao thủ lần thứ hai, Diệp Thần Hi tin tưởng, hắn nhất định có thể chứng minh trình độ chân chính của mình trong trận đấu này.
Buổi tối trước ngày thi đấu, Diệp Thần Hi sau khi tới khách sạn còn cố tình nhắn tin cho Lam Vị Nhiên: “Sư phụ, tôi tới rồi.”
Lam Vị Nhiên trả lời: “Ừ, không cần vội, đợi ngày mai sư phụ ngược cậu.”
Diệp Thần Hi mỉm cười trả lời: “Được, tôi rất mong ngóng ngày mai anh sẽ chỉ huy như thế nào.”
Lam Vị Nhiên trả lời: “Không cần thăm dò, mai tôi không chỉ huy.”
Diệp Thần Hi cười: “Thật không?”
Lam Vị Nhiên nghiêm túc nói: “Ngày mai Lưu Xuyên chỉ huy.”
Đương nhiên Diệp Thần Hi không tin.
Ngày hôm sau, đến khi thi đấu, những người ra sân đánh lôi đài của Long Ngâm không thay đổi, vẫn là ba người, Ngô Trạch Văn, Lâm Đồng và Từ Sách đối đầu với Hồ Bân, Lê Quân và Diệp Thần Hi.
Không giống lần trước Diệp Thần Hi ra sân đầu tiên tạo được ưu thế một giết hai, lần này tác chiến sân khách, Long Ngâm có ưu thế về bản đồ, Diệp Thần Hi liền lựa chọn bố trí an toàn hơn – ra sân cuối cùng.
Người đầu tiên ra sân là một tuyển thủ nhỏ tuổi tên là Hồ Bân, thiếu niên này tính cách bình tĩnh, chơi Tiêu Dao hệ Ngọc tiêu đánh tầm xa, đấu với Ngô Trạch Văn cũng đánh tầm xa sẽ không bị chịu thiệt thòi.
Điều khiến Diệp Thần Hi bất ngờ là giai đoạn lôi đài Long Ngâm không lựa chọn những loại bản đồ có lợi cho mình như đầm lầy hay mê cung mà là một tấm bản đồ bình nguyên khá trống trải, rõ ràng là muốn bỏ qua nhân tố ảnh hưởng của bản đồ, đánh thẳng mặt luôn.
Diệp Thần Hi không khỏi nhớ tới câu mà Lưu Xuyên đã từng nói trong buổi phỏng vấn: “Giai đoạn lượt về chúng tôi sẽ đánh trực tiếp nhiều hơn vì những người mới trong đội cần thêm nhiều cơ hội luyện tập…”
Bố trí này rõ ràng cũng là để huấn luyện người mới.
Ngô Trạch Văn hôm nay ở trên sân càng ngày càng ra dáng một tuyển thủ, bỏ qua ưu thế về bản đồ, dù bản đồ gây bất lợi cho mình hay bản đồ bình nguyên không có một chút ưu thế nào, cậu vẫn bình tĩnh nghênh địch, dựa vào tình huống khác nhau để thay đổi cách chơi, thực sự rất hiếm có.
Cùng là người mới, Hồ Bân vẫn không thể bằng được Ngô Trạch Văn, nhanh chóng ngã xuống dưới nọc rắn của Ngô Trạch Văn.
Tuyển thủ thứ hai của Lạc Hoa Từ là Lê Quân, ID “Quân Tử Phiến”, cũng là một người nổi bật trong những người chơi Tiêu Dao Chiết phiến, ít nhất là trước khi Lam Vị Nhiên trở về, ba người Diệp Thần Hi, Lâm Vũ Phàm và Lê Quân của Lạc Hoa Từ bao trọn bảng xếp hạng những tuyển thủ được yêu thích nhất của môn phái Tiêu Dao.
Lam Vị Nhiên đánh giá Lê Quân rất cao, năng lực nắm bắt thời cơ của tuyển thủ này rất mạnh, lực đánh và sức bật đều cực kỳ xuất sắc, Tiêu Dao là môn phái nghiêng về nhu hòa, nhưng cách chơi của Lê Quân lại khá bạo lực, nhìn hắn cầm quạt đánh ngã người khác, lại có cảm giác như… cầm gậy của Cái Bang xông vào trận chiến.
Lê Quân dùng 20% máu đổi lấy mạng Ngô Trạch Văn, nghênh chiến tuyển thủ thứ hai của Long Ngâm là Lâm Đồng.
Hai cận chiến đánh nhau, Lê Quân dựa vào kinh nghiệm nhiều năm thi đấu, thành công kéo máu lại gần, vì vậy khi Lâm Đồng giết được hắn thì bản thân đã thấp máu, bị Diệp Thần Hi lên sân giết chết bằng vài đòn đánh thường.
Tuyển thủ ra sân đánh cuối của đội tuyển Long Ngâm là Từ Sách, chống lại Diệp Thần Hi của Lạc Hoa Từ.
Tiếng vỗ tay vang dội khán đài, fan của Long Ngâm đều thầm cổ vũ quỷ hút máu nhà mình. Ánh mắt Từ Sách bình tĩnh lạnh lùng, biết đội trưởng Diệp Thần Hi không dễ đối phó, vì vậy hắn không dám chủ quan.
Trận đấu này đánh khá kịch liệt, Diệp Thần Hi phát hiện, thời gian này Từ Sách dường như lại tiến bộ hơn một chút, hắn vốn cho rằng có thể dễ dàng giải quyết Từ Sách, chẳng ngờ để giết Sách Mã Giang Hồ hắn cũng phải đánh đổi rất nhiều chiêu thức, mấy lần bị Từ Sách bùng nổ tấn công quấy rối cũng may Diệp Thần Hi ổn định lại được, cuối cùng sử dụng tiếng tiêu Trường phong xuy tuyết từ xa giết được Từ Sách thấp máu.
Màn hình hiện ra điểm số 3:0 nghiêng về Lạc Hoa Từ.
Khán giả tại hiện trường hồi hộp quên cả thở – hình ảnh này khiến mọi người không nhịn được nhớ tới trận đánh giữa Long Ngâm và Lạc Hoa Từ tại Thượng Hải, cũng là Lạc Hoa Từ dẫn đầu lấy được ba điểm lôi đài. Có điều ngay sau đó Tứ Lam đã cho đồ đệ một kích, liên tục đoạt được ba lá cờ, cạo trọc Lạc Hoa Từ trong giai đoạn đoàn chiến, điểm số cuối cùng là 6:3.
Lúc ấy dưới tình huống Lạc Hoa Từ chọn bản đồ mà Long Ngâm vẫn lấy được ba lá cờ, liệu hôm nay lịch sử 6:3 có tái diễn một lần nữa không?
Trong phòng cách âm, các thành viên đội tuyển Long Ngâm đang nói gì đó, Diệp Thần Hi cầm tách cà phê nhấp hai ngụm, cũng gọi các thành viên Lạc Hoa Từ lại, bình tĩnh nói: “Nếu Tứ Lam chỉ huy, chắc chắn anh ấy sẽ phối hợp với Tần Dạ, liên thủ giết tôi hoặc Vũ Phàm đầu tiên, vì thế hàng trước phải đặc biệt chú ý, đề phòng hai người họ đột phá, bảo vệ hàng sau cho tốt, tôi và Vũ Phàm sẽ khống chế nhịp độ.”
“Còn nếu Lưu Xuyên chỉ huy, Tứ Lam sẽ không ra sân, Lưu Xuyên và Ngô Trạch Văn phối hợp với nhau, từ xa bào máu hàng trước dần dần, sau đó Tần Dạ sẽ chọn người có máu thấp nhất để trực tiếp lấy điểm hạ gục, nếu gặp cục diện này, tôi sẽ nghĩ biện pháp quấy nhiễu Lưu Xuyên, mọi người ưu tiên tập trung đánh Tần Dạ, phải giết được Tần Dạ bằng tốc độ nhanh nhất… Chú ý đề phòng học bá của Long Ngâm, nhất là tơ nhện kéo người của cậu ta.”
Mọi người lập tức gật đầu: “Đã hiểu!”
Diệp Thần Hi phân tích cực kỳ chuẩn xác, vì tính đặc thù trong đấu pháp Tiêu Dao truyền tống của Lạc Hoa Từ, Lam Vị Nhiên chắc chắn không thể chơi phụ trợ khi đánh đoàn chiến, bọn họ bắt buộc phải để Giang Thiếu Khuynh đối phó với Lâm Vũ Phàm, Lam Vị Nhiên chỉ có thể gánh damage, cứ thế có thể suy luận ra đội hình của Long Ngâm.
Đoàn chiến nhanh chóng bắt đầu, đội hình hai bên đồng thời hiện ra trên màn hình lớn.
Lạc Hoa Từ gồm có sáu người Lê Quân [Quân Tử Phiến], Tống Thành [Đại Tống], Tưởng Tiểu Thiên [Thiên Thiên Hướng Thượng], Diệp Thần Hi [Thẩm Khê], Lâm Vũ Phàm [Phong Chi Vũ Dực], Lưu Tùng Lâm [Vạn Niên Tùng]; còn Long Ngâm là đội hình gồm Tần Dạ [Dạ Sắc], Lý Tưởng [Lý Tưởng Đại Sư], Ngô Trạch Văn [Mê Vụ Chiểu Trạch], Lam Vị Nhiên [Lam Lam Lam Lam], Giang Thiếu Khuynh [Thanh Phong Đạo Trưởng], Dư Hướng Dương [Ngư Nhi Thủy Trung Du].
Giống với trận đấu lần trước, đội hình Long Ngâm không thay đổi, nhưng người xem cẩn thận có thể phát hiện ra, vị trí thứ ba của Lạc Hoa Từ đổi Hồ Bân thành Tưởng Tiểu Thiên.
Hai người này cùng là tuyển thủ chơi Tiêu Dao, có điều Hồ Bân là thiếu niên mới nổi được Diệp Thần Hi bồi dưỡng, Tưởng Tiểu Thiên đã theo đội đánh vài mùa giải, là tuyển thủ cũ khá ổn định, hơn nữa Hồ Bân chơi hệ Ngọc tiêu đánh tầm xa, Tưởng Tiểu Thiên lại chơi Chiết phiến cận chiến, đây là điểm khác biệt lớn nhất.
Lạc Hoa Từ có rất nhiều tuyển thủ chơi Tiêu Dao, chỉ có một vị trí thay đổi, Lam Vị Nhiên liền biết hôm nay Diệp Thần Hi thực sự đã có chuẩn bị!
Đội hình này đồng nghĩa với việc hàng trước của Lạc Hoa Từ có tới ba người!
Tống Thành Thiếu Lâm Quyền, Lê Quân và Tưởng Tiểu Thiên đều là Tiêu Dao Chiết phiến, phái ra ba cận chiến đánh hàng trước, suy nghĩ của Diệp Thần Hi quá rõ ràng –
Đây là một loại chiến thuật có tên “Tam bảo nhất”! Ba người bảo kê một người, nói cách khác, dưới tình huống này, muốn phá vây xông vào phía trong giết Diệp Thần Hi chắc chắn là mơ mộng hão huyền!
Khán giả đang xem livestream hiện tại, đặc biệt là fan của Diệp Thần Hi cũng nhịn không được spam một loạt Diệp đội 666 trên màn hình.
“Diệp đội của chúng ta có phải bị sư phụ giết nhiều quá đâm ra sợ không, nên lần này mới để ba người đứng trước bảo vệ!”
“Diệp đội thật đáng thương, bị sư phụ giết nhiều quá nên sinh ra bóng ma tâm lý, mang theo ba bảo vệ đánh với sư phụ, xem sư phụ còn dám giết mình nữa không!”
“Sư phụ đại nhân thủ hạ lưu tình, anh xem anh biến Diệp đội nhà chúng em sợ thành thế này rồi, mang theo đến ba người bảo kê để gặp anh, anh đừng bắt nạt người ta nữa mà…”
Những người qua đường nhìn đều cảm thấy khiếp sợ – mấy người này là fan của Diệp Thần Hi thiệt hả? Là anti đúng không?
Đương nhiên, Lam Vị Nhiên không biết fan của Diệp Thần Hi nói gì, anh chỉ hơi bất ngờ, Diệp Thần Hi thay thế Hồ Bân bằng Tưởng Tiểu Thiên, đấu pháp của Lạc Hoa Từ cũng sẽ thay đổi, có thể thấy năng lực nắm chắc thế cục của Tiểu Diệp rất mạnh, có lẽ đã đoán trước được suy nghĩ chiến thuật của Long Ngâm nên mới dùng loại đội hình “Tam bảo nhất” này để bảo vệ hàng sau.
Bắt đầu đoàn chiến, tuyển thủ hai bên ngồi vào trước màn hình máy tính, Lam Vị Nhiên lựa chọn bản đồ, nhanh chóng lựa ra tấm bản đồ cấp độ tám sao: Vân Tiêu thành.
Bản đồ này vừa xuất hiện, mọi người trợn tròn mắt!
– đây chẳng phải là bản đồ lão Tiêu chọn trong trận đấu với Thất Tinh Thảo ở Thanh Đảo hay sao?!
Đúng vậy, tuần trước Long Ngâm đánh Thất Tinh Thảo tại Thanh Đảo, Tiêu hoàng lựa chọn bản đồ không chiến “Vân Tiêu thành” khiến nhiều người bất ngờ, đánh cho Long Ngâm thua 2:7. Buồn bực trong lòng các fan còn chưa vơi bớt, vậy mà Tứ Lam lại chủ động chọn tấm bản đồ “Vân Tiêu thành” này – ý là ngã ở đâu nhất định phải đứng lên ở đó sao?
Thực ra đây là chủ ý của Lưu Xuyên, hắn thực sự có ý ngã ở đâu đứng lên ở đó, dù không bò lên được, ngã hai lần ít nhất cũng sẽ quen hơn – bản đồ không chiến cực kỳ ít xuất hiện tại giai đoạn vòng bảng. Vì vậy bình thường bọn họ không luyện tập nhiều, nhưng Lưu Xuyên biết, đến vòng tứ kết, có rất nhiều thời điểm mấu chốt sẽ xuất hiện bản đồ đánh trên không.
Bản đồ của liên minh rất đa dạng nhiều loại như lục chiến, thủy chiến, đầm lầy, mê cung… Trong đó bản đồ không chiến đòi hỏi tốc độ nhanh nhất, cũng rất kích thích, đến vòng sau trận đấu random bản đồ sẽ có thêm cả bản đồ không chiến cũng vì muốn tối đa hóa sự kích thích trong trận đấu. Nghĩ mà xem, hai bên vốn đã căng thẳng rồi, lại còn mở giao tranh trên trời cao, không cẩn thận ngã xuống là thành bánh thịt, thực sự tra tấn trái tim người ta.
Đối với việc Long Ngâm đột nhiên lựa chọn bản đồ đấu trên không, Diệp Thần Hi cũng rất bất ngờ.
Hắn vốn cho rằng Long Ngâm sẽ chọn bản đồ mà họ khá am hiểu như đầm lầy hoặc mê cung, chẳng ngờ hôm nay Long Ngâm lại chọn bản đồ bình nguyên để đấu lôi đài, bản đồ không chiến để chơi đoàn chiến. Rõ ràng là đội tuyển Long Ngâm đang dần dần thử nghiệm để toàn diện hóa cách chơi, đây cũng là yếu tố cần có của một đội mạnh chân chính.
Thành Vân Tiêu là một toà thành trên đỉnh núi tuyết, đường đi nơi này ngập tràn tuyết đọng, nhìn từ xa giống như một tòa thành được xây nên từ tuyết. Vì vị trí cực cao, xung quanh có rất nhiều đám mây lơ lửng, nhìn qua tựa như tiên cảnh lẩn trong mây.
Địa hình tấm bản đồ này cũng không phức tạp, ba lá cờ sẽ xuất hiện ở chính giữa bản đồ, chỉ có ba đường trên, giữa, dưới thông thẳng tới điểm cắm cờ, không có lối rẽ. Sở dĩ bản đồ này có độ khó tám sao là vì – hai bên đường tuyết đều là vực sâu vạn trượng, trượt chân ngã xuống sẽ chết luôn khỏi lằng nhằng!
– bản đồ không chiến, vừa chơi vừa đau tim!
Đánh đoàn chiến tại bản đồ này, những môn phái chơi hệ khống chế sẽ nổi bật hơn, ví dụ như khống chế di chuyển kiểu roi, xích, tơ nhện, Long trảo thủ của Thiếu Lâm, Hoành tảo thiên quân của Cái Bang v… v…, đánh trực tiếp mà không thắng thì trực tiếp ném luôn xuống vực ngã chết cũng là cách hay.
Đội tuyển Long Ngâm có Ngô Trạch Văn dùng tơ nhện khống chế, nhưng Lạc Hoa Từ cũng không sợ bản đồ không chiến, vì bọn họ có phụ trợ tạo hỗn loạn, còn có hợp kích kỹ cực kỳ mạnh của Tiêu Dao. Cùng lắm Ngô Trạch Văn chỉ khống chế được một người, cũng không gây được bao nhiêu sợ hãi cho bọn họ. Sau khi trận đấu bắt đầu, Lam Vị Nhiên dựa theo chiến thuật đã bàn bạc từ trước, cả sáu người cùng đi một đường.
Lý do rất đơn giản, Lâm Vũ Phàm của Lạc Hoa Từ có thể dùng Thiên hương trận đứng ở đường giữa truyền tống qua lại để trợ giúp. Nếu Long Ngâm chia đường, rất có khả năng sẽ bị Lạc Hoa Từ dùng dịch chuyển đánh cho tan tác, chẳng thà đi cả đội, có Trạch Văn ở đây, bọn họ có thể tìm được nhiều cơ hội chủ động mở giao tranh tại địa hình này.
Khi bắt đầu Lạc Hoa Từ lại chia hai đường, Diệp Thần Hi muốn thăm dò tình huống của đối thủ một chút, vì thế để Lâm Vũ Phàm cùng buff đi đường trên, bốn người còn lại đi đường dưới.
Rất nhanh, Diệp Thần Hi phát hiện người của Long Ngâm ở đường dưới, lập tức bật tín hiệu ở bản đồ thu nhỏ.
Lâm Vũ Phàm hiểu ý, niệm Thiên hương trận, đảo mắt liền truyền tống tới đường dưới cùng với buff – đây chính là ưu điểm của Tiêu Dao truyền tống.
Nhưng thấy một màn này, Lam Vị Nhiên lại thoáng cười, nói: “Thiên hương trận đang hồi chiêu, mọi người tranh thủ thời gian!”
Thời gian hồi chiêu của Thiên hương trận là 35 giây, đồng nghĩa với việc trong 35 giây tiếp theo Lâm Vũ Phàm không thể dùng kỹ năng này để dịch chuyển đồng đội. Vì vậy trong khoảng thời gian này Long Ngâm có thể yên tâm tấn công.
Ba người Tống Thành, Lê Quân và Tưởng Tiểu Thiên đều đứng phía trước, muốn vọt tới giết Diệp Thần Hi đứng sau quá khó, Lam Vị Nhiên nhanh chóng đưa ra quyết định: “Chuyển sang giết Quân Tử Phiến!”
Tần Dạ gật đầu, lập tức tung Bạch cốt luyện trảo, móng vuốt sắc bén trực tiếp cào vào mặt Lê Quân, Lê Quân cũng phản ứng rất nhanh, quạt giấy trong tay vung lên, mạnh mẽ ngăn cản chiêu tấn công đầu tiên của Tần Dạ.
Diệp Thần Hi cũng đưa ra quyết định: “Vũ Phàm khống chế buff, giết đại sư trước!”
Giết Lý Tưởng cũng là việc bất đắc dĩ, vì đặc điểm hấp thu thương tổn của Lý Tưởng, trong tình huống có cậu ở đó, không thể giết được Tần Dạ hay Tứ Lam vì cậu sẽ chịu hết thương tổn. Vì thế phải xử lý Thiếu Lâm này đầu tiên.
Hồng mai trận của Lâm Vũ Phàm tung ra – trầm mặc tập thể!
Cũng may Giang Thiếu Khuynh đứng ở rất xa, cậu cố ý đứng ở vị trí ngoài phạm vi tấn công của Lâm Vũ Phàm, sau khi Hồng mai trận giáng xuống, năm người của Long Ngâm bị trúng chiêu, không thể sử dụng kỹ năng. Giang Thiếu Khuynh lập tức niệm Tam thanh trận, phế đi trận pháp của đối thủ, cứu được đồng đội.
Khán giả hiện trường nhẹ nhàng thở phào – thực sự là sợ hết hồn hết vía!
Trận trầm mặc của Lâm Vũ Phàm không tới Giang Thiếu Khuynh, bị Giang Thiếu Khuynh phá giải, thời gian tồn tại quá ngắn, suy nghĩ muốn khống chế buff để giết đại sư của Diệp Thần Hi không thành, ngay sau đó Lâm Vũ Phàm liền niệm trận hỗn loạn, đương nhiên Giang Thiếu Khuynh cũng sớm có phòng bị.
Phụ trợ hai bên người bày trận người bạo trận, niệm nửa ngày không ai khống chế được ai, hàng trước lại đánh cực kỳ kịch liệt. Tần Dạ và Lam Vị Nhiên bạo tốc độ tay giết Lê Quân, mà hai Tiêu Dao Chiết phiến Lê Quân và Tưởng Tiểu Thiên lại không hề sợ hãi, cùng với Quyền Thiếu Lâm Tống Thành hiệp trợ, ba người liên thủ điên cuồng đánh Lý Tưởng.
Mục tiêu của hai bên khác nhau, lực đánh khá khả quan.
Lý Tưởng có Tiểu Dư ở phía sau bơm máu cho, da dày thịt béo tạm thời chưa chết được, Lê Quân cũng có buff Lưu Tùng Lâm của Lạc Hoa Từ bơm máu, không thể giết nhanh được. Hai bên giằng co một lát, đúng lúc này, Tưởng Tiểu Thiên đột nhiên phát hiện bên cạnh có một con nhện –
Không ổn!
Tưởng Tiểu Thiên phản xạ có điều kiện nhanh chóng trốn về sau, nhưng đã không còn kịp!
Lúc đó cậu đang chuyên tâm đối phó với Tần Dạ và Tứ Lam, vị trí thả pet của Ngô Trạch Văn lại cực kỳ xảo quyệt, đến khi cậu phát hiện bên cạnh có một con nhện thì nó đã nhả tơ rồi!
Tơ nhện trong suốt nhanh chóng quấn lấy hai chân cậu, dùng lực kéo về, thân thể cậu liền bay lên trời theo lực kéo!
Bên tai truyền tới một tiếng vang nhỏ, đúng lúc này Ngô Trạch Văn lại lập tức hiến tế con nhện đang kéo Tưởng Tiểu Thiên, dựa theo quán tính,Tưởng Tiểu Thiên mới bay đến nửa đường liền trượt trên mặt tuyết, bi kịch đâm thẳng xuống dưới vách núi…
Khán giả bắt đầu spam: “Học bá 6666!”
Góc độ ra tay quá tuyệt vời! Nghĩ ra chiêu kéo người được một nửa lại hiến tế nhện độc để người đó rơi xuống ngã chết cũng quá đầu tư rồi!
“…” Tưởng Tiểu Thiên muốn khóc.
Tứ Lam và Tần Dạ vẫn phối hợp đánh Lê Quân, mọi người đều cho rằng mục tiêu mà Long Ngâm nhắm tới là Lê Quân. Ai mà ngờ Ngũ Độc kia sẽ ra tay với cậu?
Tưởng Tiểu Thiên bị ngã chết rất muốn đập đầu vào bàn phím.
Ngô Trạch Văn rất thông minh, cậu nhận ra khi đồng đội vây Lê Quân thì những tuyển thủ còn lại của Lạc Hoa Từ sẽ mất cảnh giác, vì thế mới thử ra tay bất ngờ nhắm tới một người đứng hàng trước khác, kết quả thành công ngoài mong đợi.
Ngô Trạch Văn rất vui vẻ, cậu phát hiện ra hình như mình đã học được ba phần bản lĩnh lừa người của Lưu Xuyên.
Hết chương 319.
Học gì không học toàn học bậy học bạ…