Trời bắt đầu sáng dần, khách qua đêm trong tiệm Net cũng lục tục rời đi. Nguyên cả đêm đều chăm chú vào máy tính, Ngô Trạch Văn đã muốn cảm thấy mệt mỏi, hai mi mắt liên tục dính lại vào nhau, Lý Tưởng nhìn cậu vài lần, nói "Trạch Văn, hay tui với ông out về ký túc xá ngủ chút đi?"
Lúc này Lưu Xuyên cũng đánh chữ nói trên kênh đội ngũ "Cũng đến lúc phải nghỉ ngơi rồi."
Ngô Trạch Văn lập tức gật đầu đồng ý "Ừ."
Cả ba người trước sau ra quầy tính tiền, sau đó trở về ký túc xá liền nhào lên giường ngủ.
***
Ba giờ chiều hôm đó, cuộc họp trù tính trước mùa giải thi đấu lần thứ mười của liên minh do quan phương tổ chức ở đế đô rốt cuộc khai mạc. Tham dự cuộc họp lần này gồm có các quản lý cấp cao của liên minh cùng đội trưởng đội phó 16 chiến đội, hội nghị tuyên bố các hạng mục cần chú ý trong mùa giải thi đấu, phát các sổ tay cho tuyển thủ kèm theo lịch thi đấu của các đội trong mùa giải.
Năm nay đúng vào dịp kỷ niệm năm thứ năm Võ Lâm triển khai liên minh chức nghiệp chính quy, cũng vừa tròn mười mùa giải thi đấu. Bởi thế nên có thể xem như năm có ý nghĩa vô cùng, liên minh chuyên nghiệp mới tốn công phí sức tiến hành cải cách quy chế thi đấu, quan trọng hơn là sự thay đổi về cơ chế tiếp sóng trận đấu.
Cơ chế tiếp sóng năm nay được cải cách cơ hồ là toàn diện, trực tiếp trên tivi lại thêm đồng bộ cùng với các kênh video trên mạng, cũng tăng thêm các video bình luận theo góc nhìn thị giác tuyển thủ... Cơ hồ là tiếp cận với quy chế các giải thi đấu lớn quốc tế.
Trước trận đấu diễn ra, phía chủ trì sẽ giới thiệu theo thứ tự tất cả các tuyển thủ dự thi, tất cả bao gồm ảnh chụp của tuyển thủ, tư liệu cá nhân, tổng số lần tiêu diệt đối thủ, tổng số lần tử vong, cống hiến đoàn đội, etc... Tất cả các số liệu này sẽ được triển lãm công khai cho khán giả.
Hình thức tiếp sóng như vậy, sẽ góp phần giúp những tuyển thủ chuyên nghiệp có thể quang minh chính đại bước vào tầm mắt khán giá, coi như là một loại tán thành đối với các tuyển thủ eSport.
Ngoại trừ cải cách phương thức tiếp sóng nhiều tuyến ra, liên minh còn chi ra một số cự khoảng sửa sang lại toàn bộ sân khấu thi đấu ở các nơi thi đấu chính thức. Sau khi chỉnh sửa, sân thi đấu phân chia kết cấu ra làm thượng hạ, có thể chứa cùng lúc hơn mười ngàn khán giả, ở chính giữa sân đặt một màn hình điện tử cực lớn, cùng với bục bình luận, phòng cách âm của tuyển thủ, vân vân đều được sửa chữa lại theo hướng chính quy hơn.
Lễ khai mạc mùa thi đấu thứ mười chính thức cử hành vào tối thứ sáu, địa điểm là sân thi đấu Bắc Kinh. Trong ngày khai mạc sẽ có hai trận đấu mở màn, trận đầu là đội quán quân mùa giải trước Trường An đối chiến với chiến đội dân gian mới gia nhập liên minh năm nay Tuyết Lang. Trận thứ hai là Phong Hoả đối chiến với Quốc Sắc.
Hội nghị trước thi đấu chấm dứt, tiếp đó là cuộc họp truyền thông cho phép các phóng viên tiến hành phỏng vấn ngắn đối với các đội trưởng chiến đội, hội trường phỏng vấn tin tức bị các phóng viên chen chúc đến chật như nêm cối.
Thân là đội trưởng của chiến đội Trường An, Dương Kiếm rất được các phóng viên hoan nghênh.
Có một nữ phóng viên hỏi "Dương đội, sau lễ khai mạc là trận đấu giữa Trường An với Tuyết Lang, xin hỏi Trường An có chuẩn bị gì cho trận đấu này không?"
Dương Kiếm cười cười nói "Trường An vốn là cường đội lâu năm, mùa trước lại đoạt quán quân, đối với kết quả trận mở màn này như thế nào tôi nghĩ mọi người trong lòng cũng đã có sẵn kết quả. Bất quá, tuy bọn họ là đội ngũ mới toanh, nhưng tôi vẫn sẽ dốc hết toàn lực thi đấu, hi vọng có thể mang đến cho mọi người một trận đấu thật phấn khích!"
Sau khi lên làm đội trưởng, Dương Kiếm nói chuyện cũng có khí thế hơn, đối với các loại phỏng vấn từ truyền thông có thể nói là quen thuộc vô cùng, đội trưởng tuy trẻ tuổi nhưng ăn nói vô cùng tự tin, khiến cho rất nhiều fan của Trường An yêu thích lẫn bội phục, nhưng Tần Dạ lại khác, anh không cảm thấy Dương Kiếm tự tin như vậy là đúng.
Tuy Tuyết Lang là đội mới, nhưng kết quả thế nào không ai có thể nói trước được.
Bởi vì, chiến đội Tuyết Lang này là một đội ngũ vô cùng thần bí, là đội ngũ thắng trong giải thi đấu anh hùng toàn quốc năm nay, mới vừa thăng cấp đặt chân vào liên minh.
Để bảo đảm cho liên minh luôn tồn tại "máu" mới, quy định của liên minh tồn tại một điều, hàng năm trong bốn mùa giải lớn, bao gồm giải chuyên nghiệp mùa xuân, giải mùa thu, giải thi đấu lớn T.G.A mùa hè cùng với giải đấu mùa đông, tất cả các chiến đội đăng ký với liên minh nhất định phải tham gia thi đấu, mỗi giải thi đấu đều sẽ có điểm số tương ứng. Kết thúc tất cả mùa giải trong năm, liên minh sẽ tiến hành tổng kết điểm cuối năm, phát ra các loại giải thưởng, đồng thời xếp hạng điểm số của tất cả chiến đội. Các chiến đội nằm trong ba thứ hạng đầu sẽ đạt được giải thưởng chiến đội minh tinh toàn năm, mà hai đội nằm ở cuối bảng sẽ bị đào thải khỏi liên minh.
Hai chiến đội bị đào thải có thể tham gia giải đấu mini để đạt tư cách tham gia vào các mùa giải năm sau, đối thủ là các đội đạt nhất nhì của giải anh hùng tranh bá toàn quốc, hai đội bị đào thải cùng hai đội nhất nhìn sẽ bốc thăm chọn cặp đấu với nhau, người chiến thắng sẽ nhận được tấm vé tiếp tục tham gia các mùa đấu của liên minh năm sau.
Chế độ đào thải này cũng không xa lạ gì, rất nhiều loại hình thi đấu tranh tài đều có, vừa cung cấp cơ hội cho các chiến đội dân gian, đồng thời cũng bắt buộc các chiến đội đăng ký liên minh nhất định phải cố gắng nỗ lực tranh đoạt, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ phải đối mặt với việc bị đào thải.
Mà, giải tranh bá anh hùng toàn quốc, cũng là cách duy nhất để các chiến đội dân gian có thể tiến nhập vào liên minh chính quy.
Chiến đội Tuyết Lang có thể hạ gục một trong hai chiến đội chuyên nghiệp bị đào thải, cũng thành công thăng cấp trở thành chiến đội liên minh, chắc chắn là rất có tiềm lực, chứ không phải loại gà mờ yếu nhớt như Dương Kiếm phát biểu. Trình độ của giải đấu toàn quốc tuy kém các giải đấu liên minh rất nhiều, nhưng không thiếu nhân tài vĩ đại.
Khiến người ta lo lắng hơn là, chiến đội Tuyết Lang vốn xuất thân từ giới nghiệp dư dân dã, tất cả các đội viên đều là cao thủ dân gian, cho nên không ai biết được trình độ của bọn họ như thế nào.
Chiến đội của họ tổ chức từ nghiệp dư, tham gia giải toàn quốc, một đường đánh thẳng vào trận chung kết ẵm giải quán quân, sau đó hạ gục chiến đội bị đào thải, thành công thăng cấp tiến vào giải đấu chính quy... Thực lực của bọn họ, hiển nhiên không thể khinh thường.
Loại hình chiến đội hoàn toàn mới toanh này, bởi vì các đội trưởng không ai nắm rõ tình hình thực lực bên trong của họ như thế nào, rất thường hay thắng vòng đầu tiên bởi vì lối đánh không ai ngờ tới mà bùng nổ một phen...
Trận chiến mở màn đầu tiên, có thể nói là mức đánh giá tiêu chuẩn của các chiến đội mới. Tuy rằng đội mới bởi vì bất ngờ đánh thắng đội quán quân chưa từng xuất hiện quá, nhưng không ai có thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra... Phong cách liều mạng xông lên của Dương Kiếm, nói không chừng sẽ bị lật thuyền trong mương....
Dương Kiếm quá tự tin, lần này còn tuyên bố tự mãn như vậy...
Không hiểu sao, Tần Dạ lại có một loại dự cảm không tốt...
***
Sau khi hội nghị phỏng vấn chấm dứt là buổi party do liên minh tổ chức.
Party không cho phép phóng viên truyền thông tham gia để tránh quấy rầy tuyển thủ, chỉ bao gồm 32 đội trưởng đội phó của 16 đội ngũ, vài vị bình luận viên nổi tiếng của Võ Lâm cùng với cao tầng chủ tịch liên minh, đặt vài bàn lớn trong khách sạn, mọi người cùng nhau dùng bữa, trao đổi chuyện trò...
Loại tiệc tự do này cũng không hạn chế hay quy định chỗ ngồi, nên mọi người đều đi tìm người quen ngồi cạnh nhau.
Tần Dạ thấy Lộc Tường, liền hướng về phía cậu bước qua.
Lộc Tường đang ngồi cắm cúi ăn đậu phộng, biểu tình trên mặt vẫn trước sau như một hớn hở vui vẻ, bên cạnh cậu là một nam nhân anh tuấn, vẻ mặt lại lãnh đạm, thi thoảng đưa tay giúp cậu lấy đĩa thức ăn...
—— nam nhân chính là đội trưởng của Đồng Tước, Thiệu Trạch Hàng.
Thiệu đội nổi tiếng cả liên minh với tính cách lạnh lùng như băng, luôn luôn tích tự như kim, biểu tình lãnh đạm hờ hững với mọi người. Anh vốn là con lai, có một phần tư huyết thống người Châu Âu, cho nên ngũ quan vô cùng sâu, màu tóc cùng ánh mắt đều có chút đạm nhạt, thích mặc áo sơ-mi và đồ vest, vẻ ngoài lúc nào cũng sạch sẽ chỉnh tề, tính cách cẩn thận tỉ mỉ. Bởi vì tính cách rất lạnh, cho nên đa số người lạ đều không dám bắt chuyện với anh, ngay cả đội viên của Đồng Tước cũng rất ít khi dám giỡn trước mặt Thiệu đội nhà mình.
Tiếu Tư Kính là bề ngoài lễ độ nho nhã, tiếp đo dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm, làm cho đối phương tự rút lui.
Thiệu Trạch Hàng thì lại không nói không rằng, vẻ mặt càng lúc càng lạnh, ánh mắt còn lạnh hơn cả kiếm của anh đủ hù doạ bất cứ kẻ nào có ý tiếp cận.
Cả hai vị đội trưởng của cường đội này đều nổi danh là khó trêu vào, đối tượng làm vô số phóng viên đau đầu.
So sánh mà nói thì Lưu Xuyên vẫn là dễ thân hơn nhiều lắm, luôn luôn cười tủm tỉm, mỗi khi nhận phỏng vấn đều dễ dãi có gì đáp nấy...
Có điều, lời nói của Lưu Xuyên đa phần đều là gạt người, độ đáng tin gần như bằng không...
Thân là đội trưởng Đồng Tước, độ nổi tiếng của Thiệu Trạch Hàng rất cao, được mọi người tôn làm đệ nhất Minh Giáo của Liên Minh. Anh chơi Minh Giáo song đao, am hiểu nhất là tiếp cận bọc hậu khống chế, tính cách bình tĩnh đến gần như biến thái, trong mỗi trận đấu lưu loát vung lưỡi đao sắc bén lạnh lùng khiến vô số đối thủ run sợ trong lòng. Tổ hợp của đội trưởng cùng đội phó Đồng Tước tính ra có một loại ăn ý tới mức kỳ lạ, một nóng một lạnh... Càng lạ hơn nữa là Thiệu Trạch Hàng Và Lộc Tường chưa từng một lần cãi nhau, thực sự rất hiếm thấy.
Lộc Tường ngẩng đầu, nhìn thấy Tần Dạ bước đến liền lập tức tươi cười chào hỏi "Tần Dạ, qua đây ngồi nè! Lâu rồi không gặp anh nha, nhìn sắc mặt của anh kém quá vậy, lại mất ngủ nữa hả?" Cậu nhóc này mỗi lần nhoẻn miệng cười đều để lộ ra hai cái răng nanh, cảm giác hệt như một cậu bé mãi mà không lớn nổi...
Tần Dạ ngồi xuống chỗ bên cạnh Lộc Tường, mới nói "Đúng là tối qua mất ngủ."
Lộc Tường thân thiết quan tâm "Chứng đau nửa đầu của anh lại tái phát nữa hả? Sao anh không đi bệnh viện khám bác sĩ xem?"
Tần Dạ lắc đầu "Bệnh cũ, đi khám cũng vô dụng."
Thiệu Trạch Hàng đưa mắt nhìn Tần Dạ, hơi gật đầu coi như chào hỏi "Lâu rồi không gặp."
Tần Dạ thuận miệng hỏi một câu "Thiệu đội về nước khi nào?"
Thiệu Trạch Hàng đáp "Tối qua."
Đối thoại tới đây là chấm dứt, Tần Dạ với anh chàng băng sơn này quả thực không có đề tài chung.
Lộc Tường ở bên cạnh nói "Thiệu đội lần này đi Châu Âu nguyên một tháng luôn, đi qua quá trời chỗ. Lần sau đến kỳ nghỉ phép em cũng muốn đi ra nước ngoài du lịch... Mà thị thực có dễ làm hông ta? Em thực sự muốn qua Châu Âu du lịch một lần quá!"
Tần Dạ nói "Thôi đi ông tướng mù đường, đi Bắc Kinh cũng lạc cả ngày không tìm thấy lộ, còn đòi ra nước ngoài... Đi nước ngoài du lịch rồi hết biết đường về luôn."
Lộc Tường gãi đầu cười "Đi theo đoàn ý, có hướng dẫn viên du lịch mang theo, chắc chắn không lạc được!"
Hai người đang trò chuyện với nhau, bên cạnh lại bước đến hai vị người quen, là Tiếu Tư Kính và Tô Thế Luân của Thất Tinh Thảo.
Lộc Tường hưng phấn chào hỏi "Lão Tiếu, Luân thần, đến rồi hả, mau ngồi mau ngồi!"
Tiếu Tư Kính cùng Tô Thế Luân ngồi xuống, Tần Dạ hỏi "Mới nãy còn thấy hai người ngồi bên kia mà?"
Tô Thế Luân kề sát lại, úp bên tai Tần Dạ thì thầm "Dương đội nhà cậu đang nổ tung trời với đội trưởng Tuyết Lang bên kia kìa, thật sự chịu hết nổi cậu ta..."
Tần Dạ nhìn sang Tiếu Tư Kính, Tiếu Tư Kính gật đầu một cái xem như chào hỏi.
Lại qua vài phút, đội trưởng Lạc Hoa Từ, Hoa Hạ cùng Thịnh Đường đều bước đến chỗ bàn họ ngồi xuống.
Các chiến đội này đều là cường đội lâu năm, đội trưởng cũng đa số đều là tuyển thủ cùng thời với nhau, nên lẫn nhau đều khá quen thuộc. Dương Kiếm tuy rằng từng dẫn đội đoạt quán quân, nhưng theo tư lịch mà nói đều là hậu bối của bọn họ, hơn nữa cậu ta quá trẻ, lại tự mãn quá mức, cách biệt nghiêm trọng, cho nên khó mà tán gẫu được cùng nhau.
Ở bàn bên cạnh, Dương Kiếm vỗ vai vị đội trưởng chiến đội mới kia, mỉm cười nói "Số đội tham gia giải toàn quốc nhiều vậy, mọi người một đường đánh tới chung kết cũng rất vất vả nhỉ? Giải đấu chuyên nghiệp của liên minh được xếp khá chặt chữ, không giống như giải toàn quốc phân chia nào là giải tuần rồi còn giải tháng, các mùa giải chuyên nghiệp một khi đã bắt đầu liền hai ba ngày phải đánh một trận, còn phải bay khắp nơi từ Bắc Kinh đến Thượng Hải."
Đội trưởng mới nói "Phải đó, liên minh chuyên nghiệp trình độ cao hơn so với giải toàn quốc nhiều thật, chế độ thi đấu cũng chuyên nghiệp hơn nữa, sau này mong được Dương đội chiếu cố nhiều hơn."
"Tất nhiên rồi." Dương Kiếm hào sảng vỗ vai đội trưởng mới "Phải rồi, để tôi giới thiệu với cậu các đội trưởng chiến đội khác, cậu là dân mới tới, không quen biết ai đi đúng không?"
Vị đội trưởng mới nghe vậy mỉm cười "Cảm ơn Dương đội, đúng lúc tôi cũng muốn làm quen với các đội trưởng tiền bối khác."
Dương Kiếm dẫn theo vị đội trưởng mới kia đi từng bàn giới thiệu, đảo một vòng lại đến bàn của bên Tần Dạ.
Hai người đều bưng trên tay rượu vang, Dương Kiếm lần lượt giới thiệu từng người theo chiều kim đồng hồ "Vị này là Tiếu đội của Thất Tinh Thảo, đây là Tô đội phó. Thiệu đội của Đồng Tước cùng Lộc đội phó, Diệp đội của Lạc Hoa Từ, Lâm đội phó. Lương đội cùng Tạ đội phó của Hoa Hạ, Đường đội và Trần đội phó của Thịnh Đường... Còn đây là Tần đội phó của chiến đội Trường An bên tôi. Mọi người đều là đại thần hàng đầu của liên minh, cậu mau chào hỏi các tiền bối đi."
Đội trưởng kia mỉm cười, nâng ly rượu nói "Chào các vị tiền bối, tôi là Phương Chi Diên, đội trưởng chiến đội mới năm nay Tuyết Lang, ngưỡng mộ các vị tiền bối đã lâu, tôi xin kính mọi người một ly trước, về sau hi vọng được mọi người chiếu cố."
Nam nhân trẻ tuổi mặc trên người quần áo trắng ngần, sạch sẽ lại chỉnh tề, tiếng phổ thông cũng vô cùng tiêu chuẩn, dù là cười rộ cũng đầy phong độ.
Phương Chi Diên nâng ly uống một hơi cạn sạch, các đội trưởng cũng rất nể tình nâng ly rượu uống một ngụm, đều bảo "Không có gì."
Chờ cả hai người rời đi, Tiếu Tư Kính mới mở miệng "Chiến đội Tuyết Lang, lúc trước chưa từng nghe nói tới, các vị có ý kiến gì không?"
Thiệu Trạch Hàng vẫn như cũ, lời ít mà ý nhiều phát biểu "Phương Chi Diên này không đơn giản."
Lộc Tường vò đầu một hồi mới nói "Em nghe có đứa bạn bảo là đội này một đường quá quan trảm tướng ở giải anh hùng tranh bá toàn quốc, lấy thành tích toàn thắng tiến vào trận chung kết đoạt quán quân, đấu pháp cụ thể không rõ, bởi vì giải toàn quốc không phát lại trên mạng, chỉ có ai trực tiếp đi xem mới biết được."
Tiếu Tư Kính nghe vậy hơi trầm tư "Có lẽ lại là một hắc mã."
Tô Thế Luân mỉm cười nhìn Tần Dạ "Đợi Trường An đánh với họ một trận rồi sẽ biết ngay thôi. Trận đầu mở màn, cố lên ha Tần Dạ."
Tần Dạ nghe vậy, có hơi bất đắc dĩ.
Đám bạn đầy bụng đều là ý xấu này chắc chắn đều đang chờ xem màn hài kịch của Trường An...
Cứ cảm giác hội nghị trước thi đấu năm nay thiếu thiếu cái gì, nghĩ kỹ mới giật mình, hoá ra thiếu cái tên miệng thối Lưu Xuyên, không khí cũng có chút không giống như hồi trước...
Mấy lần hội nghị trước kia, có Lưu Xuyên vẻ mặt cười tủm tỉm bật mode kéo cừu hận, tất cả đội trưởng đều bị cậu ta kéo về phía mình.... Năm nay "tank" Lưu Xuyên không có, Trường An ngược lại trở thành mục tiêu của cả đám...
Ai, đến bây giờ mới nhận ra, tiện nhân như Lưu Xuyên cũng rất có ích cho đời...
***
Lưu Xuyên lúc này đang nằm trên giường ngủ tới quên trời đất, đột nhiên mí mắt liên tục giật giật...
Tại sao cứ cảm giác như mình đang bị rất nhiều rất nhiều người nguyền rủa vậy ta...
Trong mơ cũng bị một đám người đuổi giết, kỳ quái gì đâu...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT