Nhìn thông báo xuất hiện trên màn hình, đột nhiên ả đám ai nấy đều khẩn trương.

Phụ bản na... Bao nhiêu năm rồi không đánh...

Hôm nay lại đi chung với cả đống đại thần như vậy, hơn nữa còn là Xuyên đội đích thân chỉ huy, không ai muốn mình phạm phải sai lầm, lỡ lát nữa bóp team bị Xuyên đội điểm danh phê bình thì mất mặt chết.

Tất cả mọi người tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào màn hình, trong chốc lát, cảnh tượng liền biến đổi, chuyển sang cảnh tượng phụ bản niên thú.

Event mừng năm mới chủ yếu là muốn gầy dựng không khí may mắn tốt lành, sẵn tiện thưởng cho người chơi một ít quà xem như là lì xì lấy hên, nên cảnh tượng phụ bản niên thú được quan phương thiết kế tràn ngập không khí náo nhiệt của ngày hội, xung quanh bốn phía treo đầy đèn lồng đỏ thẫm, ở giữa có một cái lôi đài cực lớn màu vàng, bên trên viết một chữ "Phúc", bên cạnh có treo hai câu đối "Cung hỉ phát tài" cùng "Cát tường như ý", vừa mới vào phụ bản còn nghe thấy tiếng pháo nổ lộp bộp.

Nghe bên tai vang vang tiếng pháo, cả đám đều đứng im tại chỗ không dám nhúc nhích cục cựa, bày ra tư thế đề phòng như lâm đại địch.

Chờ thiệt lâu thiệt lâu, xung quanh vẫn là không có chút động tĩnh nào, Tiếu Tư Kính bực mình đánh chữ nói "Đánh thế nào, lên tiếng coi chỉ huy."

Lưu Xuyên cười nói "Đừng nôn nóng, tôi đang tính xem nên chia tổ như thế nào."

Tiếu Tư Kính nghe vậy liền điều khiển nhân vật của mình ngồi xuống xếp bằng tĩnh tọa, đám người xung quanh cũng bắt chước theo, thế là tập thể đều ngồi bẹp dưới đất.

Lưu Xuyên hơi nhíu mày nhìn danh sách đội ngũ, phân chia 30 người thành 5 đội nhỏ, sau đó mới đánh chữ giải thích trên kênh đoàn "Đại Sư Lý Tưởng là tank chính, hai buff của đội 1 canh máu tank, các buff khác lo buff máu đoàn. Đội 2 3 4 là dmg, đội 5 phụ trợ khống chế."

"Lát nữa đánh boss 1 mọi người nhớ chú ý tránh né kỹ năng ha, các kỹ năng khống chế nhất định phải né, tỷ như Hoành Tảo Thiên Quân của Cái Bang, tước vũ khí của Minh Giáo, Kinh Hồng Chiếu Ảnh của Tiêu Dao vân vân, boss 1 là cận chiến, nó có thể sử dụng toàn bộ kỹ năng các phái cận chiến, kỹ năng nào khống chế chắc mọi người cũng đều biết hết rồi, không cần tôi phải nói nhiều đúng không."

"Ngoại trừ điểm này ra thì còn một cái nữa cần lưu ý, mỗi khi boss tụt 10% máu, nó sẽ gọi ra một đám tiểu niên thú, lúc thấy tiểu niên thú xuất hiện nhất định phải tản ra ngay lập tức, lúc này tuyệt đối không được sử dụng quần công, cũng không được đánh tiểu niên thú, nếu không tiểu niên thú sẽ rượt theo người tấn công nó, đồng thời đốt pháo nổ xung quanh, ai bị pháo nổ trúng sẽ chết ngay tức khắc."

Lưu Xuyên tạm dừng một chút, mới nói "Boss 1 chỉ có hai điểm này cần lưu ý thôi, đã nắm rõ hết chưa?"

"..."

Gì mà đại niên thú rồi tiểu niên thú, còn đốt pháo lại phải né kỹ năng, nghe sao mà phức tạp quá vậy.

Thấy không ai lên tiếng, Lưu Xuyên lại nói "Sợ quá im re luôn rồi à?"

Lộc Tường lập tức nhảy ra "Ai thèm sợ, chỉ là một cái phụ bản thôi có quái gì mà phải sợ!"

Lập tức có người phụ họa theo "Đúng đó đúng đó, trốn kỹ năng thôi chứ gì, chuyện nhỏ!"

Người khác lại bảo "Nào nào, mở boss mở boss!"

Lưu Xuyên lại dặn "Đúng rồi, đánh phải để ý không được OT."

Mọi người "..."

Im lặng thiệt là lâu, rốt cuộc có người nhịn không được giơ tay hỏi "= = OT là cái gì?" Chính là đội trưởng Đường Ngự Phong của Thịnh Đường.

Lưu Xuyên "..."

Chu mi nga!! Dẫn một đám mù phụ bản đi đánh phụ bản như thế nào bây giờ... Lão Tiếu đúng là cái đồ thiếu đạo đức, ép mình nhận cái nhiệm vụ bất khả thi này...

Lưu Xuyên bất đắc dĩ, đành phải kiên nhẫn giải thích "Mọi người bấm mở giao diện thống kê số liệu thương tổn đoàn đội ở góc phải đi, trong đó có một bảng là thống kê cừu hận, lúc đánh để ý cừu hận của bản thân đừng để nó vượt qua cừu hận của tank, nếu không boss sẽ chạy loạn."

Đường Ngự Phong "Ồ."

Lưu Xuyên nói "Nếu không còn gì thắc mắc vậy tập trung lại đây, viễn trình đứng cách xa boss 20 mét, tank lên mở boss đi."

Lý Tưởng vừa nghe Lưu Xuyên ra lệnh, lập tức háo hức chạy lên đằng trước bấm đối thoại với NPC đứng giữa lôi đài, chờ vài giây, boss lập tức hiện ra.

Niên thú với ngoại hình lão hổ cực lớn, bộ dạng xù xù lông cảm giác rất đáng yêu, trước ngực mặc cái yếm đỏ viết bốn chữ "Cung hỉ phát tài", nó đứng ở trên lôi đài nhảy tới nhảy lui mấy cái, cái đuôi sau lưng lắc lư lắc lư, Lý Tưởng bước lên phía trước mấy bước, trên tay phật châu lóe sáng Phật Quang Phổ Chiếu ném qua, vừa mới kéo được cừu hận của boss, đúng lúc này, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng "vút" xé gió, một mũi tên từ đằng sau bắn tới, chuẩn xác cắm vào đầu niên thú.

Niên thú lập tức nhào về phía đầu sỏ gây bắn mình, đồng thời chuyển sang trạng thái cuồng bạo sử dụng chiêu Hoành Tảo Thiên Quân, đẩy ngã đám người đang đứng xung quanh mình.

Mọi người "..."

Lưu Xuyên thực sự không biết phải nói gì "Tiểu Đường đừng có OT!!"

Đường Ngự Phong "= ="

Đường Ngự Phong bị boss đuổi theo, xoay người dùng khinh công linh hoạt tránh né, boss vừa nổi giận vừa đuổi theo chạy, vừa chạy vừa quét Hoành Tảo Thiên Quân đẩy ngã một đám người.

Lộc Tường nhìn không được reo lên "Wao! Hoành Tảo Thiên Quân của nó ngầu quá trời luôn! Quả thực là phiên bản nâng cấp 3.0 của Cái Bang na!"

Vừa mới nói xong, boss liền vẩy một cái Hoành Tảo Thiên Quân sang bên này, đẩy ngã luôn Lộc Tường.

Lộc Tường "Phạm vi công kích cũng gấp ba so với kỹ năng của Cái Bang, không hổ là boss na!"

Boss rất là nể tình Thần Cái, nâng lên bàn chân cao quý đạp cái bẹp lên người nhóc Cái Bang, chết queo.

Lộc Tường "..."

Đường Ngự Phong khinh công thành thạo, rẽ trái rẽ phải vòng tới bọc lui, boss đuổi theo người này chạy vòng vòng, trên đường đi đẩy ngã vô số người, nhất thời khắp sân nháo nhào cả lên.

Lưu Xuyên chịu hết nổi thét to "Tiểu Đường, mau thoát chiến!"

Đường Ngự Phong hoang mang "Thoát như nào?"

Lưu Xuyên mắc nghẹn, dùng khinh công nhảy hai ba cái bay đến bên ngoài nói "Lại chỗ tôi tập họp."

Mọi người ồ lên, canh lúc vừa thoát khỏi hiệu quả khống chế liền đứng dậy chạy về phía Lưu Xuyên, có vài vị máu giấy bị boss đạp chết, Đường Ngự Phong nhay chóng xoay người bay về phía sư huynh nhà mình, boss lại chạy theo một lát, đến vùng ranh giới khu vực chiến đấu liền dừng lại, lắc lắc cái đuôi trở về chỗ cũ.

Trên màn hình đồng thời xuất hiện dòng thông báo "Đã rời khỏi chiến đấu", này cũng chính là "thoát chiến" khi đánh phụ bản. Trong phụ bản, thường thì boss sẽ chỉ hoạt động trong khu vực nhất định, nếu vượt quá phạm vi kia boss sẽ tự động thoát chiến, không tiếp tục truy đuổi tấn công người chơi nữa, mà boss cũng sẽ khôi phục lại đầy máu.

Lưu Xuyên nhìn một đám tuyển thủ chuyên nghiệp kẻ nào kẻ nấy chật vật xiêu xiêu vẹo vẹo, nhịn không được bật cười.

Đám đại thần này... cả ngày chỉ biết nghiên cứu pk cạnh kỹ trạng, đâm ra chẳng iết gì về mấy thuật ngữ thường dùng trong phụ bản.

Lưu Xuyên cười nói "Thấy rõ rồi chưa? Hậu quả của OT đó. Lát nữa khoan đánh, chờ đại sư kéo ổn cừu, chừng nào nghe tôi bảo đánh thì mới đánh, hiểu không?"

Mọi người đứng dậy sửa soạn chuẩn bị xong liền bắt đầu lại, lúc này coi như là có chút kinh nghiệm, đều đứng im thin thít không dám hó hé, đợi Lý Tưởng kéo ổn cừu hận, Lưu Xuyên mói hô "Đánh!"

Cả đám nghẹn một bụng ấm ức nãy giờ, vừa nghe hô lập tức đua nhau bùng tốc độ tay, con số trên bảng thống kê lập tức điên cuồng nhảy lên khiến người ta nhìn mà cứng họng.

Nhất là Tạ Quang Nghị, DPS một phát bắn lên hơn 80k.

Tạ Quang Nghị lúc trước cũng từng là cao thủ công hội Hoa Hạ bên Khu 1 Ức Giang Nam, từng cùng sư huynh Lưu Xuyên đánh phụ bản vô số lần, kinh nghiệm đánh phụ bản cũng vẫn còn nhớ rõ, thế nên DPS dù cao nhưng vẫn khống chế được cừu hận. Nhưng Đường Ngự Phong lại khác, người này vừa bắn mấy phát, cừu hận liền bay lên véo véo, hệ thống theo dõi cừu hận cũng lên tiếng cảnh báo!

Lưu Xuyên vội đánh chữ nói "Tiểu Đường ngừng tay!"

Đường Ngự Phong lập tức dừng lại.

Lát sau, hệ thống theo dõi cừu hận lại vang lên, Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói "Lão Tiếu đừng giật cừu!"

Tiếu Tư Kính vô tội muốn chết "Tôi giật lúc nào!"

Lưu Xuyên nói "Thức thứ ba của Phục Ma Quyền Pháp gây cừu rất cao, đừng dùng kỹ năng đó."

Tiếu Tư Kính "...Quên."

Lát sau, Lưu Xuyên lại bất đắc dĩ đánh chữ "Tiểu Đường, sang một bên afk đi, đừng đánh nữa."

Đường Ngự Phong "= =" một cái, sau đó ngoan ngoãn đi sang một bên đứng nhìn, thoạt nhìn giống như một bé học sinh mới làm sai cái gì bị giáo viên phạt đứng vậy.

Có vài tân nhân nhìn thấy cảnh này lén lút cười thầm, Đường đội đúng là mù phụ bản thiệt, âm báo OT vang lên thiệt là khiến người ta run rẩy hết cả con trym...

Đuổi chuyên gia OT họ Đường đi rồi, Lưu Xuyên lại phải quay sang gọi Lộc Tường "Tiểu Lộc! Đừng có đánh tiểu niên thú nữa! Ây ây đừng chạy lung tung, mén ơi lôi tụi nó chạy vào đám đông làm gì!"

Lộc Tường "Đệ tử nhầm hướng!"

Mọi người "..."

Đám tiểu niên thú bị Lộc Tường dẫn về đồng loạt bắn ra một đống pháo, bép bép bép nổ chết một đám người.

Đánh cả buổi trời, cuối cùng diệt đoàn, boss lại hồi đầy máu.

Lưu Xuyên bất đắc dĩ "Mấy người có thể nào đánh boss một cách "bình thường" chút được không?"

Mọi người xếp hàng "..."

Cơ mà Lưu Xuyên cũng hiểu được, bảo cái đám anti-phụ bản suốt ngày ngâm mình trong cạnh kỹ trường pk nhau chạy đi đánh phụ bản niên thú khó nhằn như vậy đúng là có chút làm khó bọn họ. Trong đám 30 người này có một phần ba là méo biết đánh phụ bản, còn đám người Đường Ngự Phong, Tiếu Tư Kính là cực độ chán ghét phụ bản, có diệt đoàn cũng là chuyện bình thường.

Lam Vị Nhiên ngáp một cái, mở miệng nói "Đánh như vậy biết tới chừng nào mới xong, lập cái kênh chatvoice chỉ huy đi, đám này toàn dân gà phụ bản, đánh chữ nhắc không kịp đâu."

Lưu Xuyên cũng hết cách, đành phải lập một kênh chatvoice, lại bảo "Mọi người vào room voice này đi, tôi nói chuyện chỉ huy."

Cả đoàn lần lượt tiến vào room, mấy người mới nãy lỡ tay bóp team rất là xấu hổ, im lặng không dám lên tiếng.

Bên tai đột nhiên vang lên một giọng nam trầm ấm êm tai vô cùng, trong giọng nói mang theo ý cười "Có mặt đủ chưa? Đừng ngại ngùng, khai hoang phụ bản bị diệt đoàn là bình thường, không cần để ý, để tôi nhắc lại cho mọi người nghe mấy điểm cần lưu ý khi đánh boss này..."

Rất nhiều tân nhân nghe mà trong lòng kích động, vài người vẫn là lần đầu được nghe giọng nói của Xuyên thần trong truyền thuyết, hoàn toàn không nghĩ tới, giọng nói của Xuyên thần lại dễ nghe như vậy, nghe mà ấm áp hết cả lòng, hơn nữa Xuyên đội rất kiên nhẫn, hoàn toàn không chê bai đám mù phụ bản như bọn họ, giải thích tỉ mỉ từng chút từng chút một, khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái...

Lưu Xuyên nhắc lại mấy điểm cần lưu ý cho cả đoàn, bao gồm phải làm sao tránh né kỹ năng, khống chế cừu hận như thế nào, di chuyển cùng chọn chỗ đứng thế nào, thật chẳng khác gì dạy mấy đứa mới lần đầu vào phụ bản...

Nghe xong ai nấy đều gật gù tỏ vẻ hiểu được, đến turn đánh tiếp theo rõ ràng mọi người phối hợp ăn ý hơn hẳn, cả đám đều là tuyển thủ, ý thức không kém vào đâu được, nhất là với những người có kinh nghiệm đánh phụ bản như Tạ Quang Nghị, Lam Vị Nhiên, Diệp Thần Hi cùng Thiệu Trạch Hàng, dmg to tới khủng bố! Trên bảng thống kê DPS, Lưu Xuyên đứng đầu bảng, thứ hai là Tạ Quang Nghị, cả Diệp Thàn Hi với Lam Vị Nhiên xấp xỉ nhau đứng thứ ba, Thiệu Trạch Hàng thứ tư, khiến mọi người cảm thấy bất ngờ là Ngũ Độc Ngô Trạch Văn lại xếp hạng 5!

Giữa một rừng tuyển thủ đại thần như vậy, Trạch Văn lại đánh ra DPS xếp thứ 5, một lần là bởi vì cậu đi theo Lưu Xuyên đánh phụ bản đã lâu, luyện ra được kinh nghiệm cùng ý thức, lại thêm tốc độ tay hoàn toàn không thua kém bất cứ ai. Bên cạnh đó, cũng là Ngũ Độc vậy mà Tô Thế Luân lại đánh ra DPS thê thảm vô cùng. Chỉ có thể nói, Luân thần cùng Tiếu đội thật không hổ là cặp đôi ăn ý đến tâm linh tương thông, Tiếu đội ở một bên liều mình cướp cừu, Luân thần đứng bên cạnh hăng hái OT, hai người đánh phụ bản khiến cho cả đoàn láo nháo hết cả lên, bị Lưu Xuyên mắng một trận mới ngoan ngoãn giảm tốc độ lại, vừa đánh boss vừa mở miệng tán gẫu với nhau...

Trải qua hai lần diệt đoàn cùng nửa tiếng tập luyện, boss 1 cuối cùng cũng ngã xuống.

Tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhau thở phào một cái, thiệt tình, cảm giác còn mệt hơn thi đấu liên tục suốt ba trận na...

Boss nằm bẹp một đống trên mặt đất tản ra ánh sáng lấp lánh, Lưu Xuyên bảo tay thơm Lý Tưởng đi sờ bọc, Lý Tưởng quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người, sờ ra đến 8 món trang sức!

Tuy cả đám đều là tuyển thủ chuyên nghiệp, trang bị cao cấp cỡ nào cũng đã từng dùng qua, cơ mà mấy thứ này dù sao cũng là hàng mới update đợt này, cho nên ai cũng đều cảm thấy hứng thú, Lưu Xuyên post các món trang bị lên kênh đoàn, hỏi "Chia làm sao? Có vài người trùng lưu phái."

Ngô Trạch Văn mở miệng nói "Cổ sư Ngũ Độc đưa cho Luân thần đi."

Lưu Xuyên kinh ngạc quay sang nhìn đối phương, nói "DPS của cậu gần như gấp đôi Tô Thế Luân."

Ngô Trạch Văn "Không có gì, chúng ta vẫn còn thời gian, có thể đánh kiếm cái khác, nhưng bọn họ sắp tới phải thi đấu, cho bọn họ nghiên cứu trước đi."

Lưu Xuyên "..."

Thực tế thì Lưu Xuyên cũng nghĩ như vậy. Đám tuyển thủ hôm nay tham dự đánh phụ bản đều là tuyển thủ chủ lực các chiến đội, tháng sau là phải tham gia giải mùa xuân, bọn họ cất công như vậy cũng là vì muốn xem trước trang bị mới để nghiên cứu cách phối hợp, điều chỉnh trang bị chuẩn bị cho mùa giải mới, mà đám người Trạch Văn vẫn còn rất nhiều thời gian, Lưu Xuyên có thể dẫn bọn họ lập đoàn khác đi đánh kiếm trang bị, cho nên anh quả thực dự tính khuyên thành viên bên mình pass hết, nhường cho đám kia lấy trang bị trước.

Cơ mà Lý Tưởng hôm nay làm tank chính, Trạch Văn lại đánh tốt như vậy, Lưu Xuyên còn đang vắt óc suy nghĩ nên nói thế nào để thuyết phục bọn họ, nào ngờ Ngô Trạch Văn lại chủ động muốn pass.

Những lúc mấu chốt nhất, Ngô Trạch Văn luôn tỏ ra tri kỷ nhất, giống như luôn đọc được ý đồ trong đầu mình vậy...

Đối diện với ánh mắt trong suốt của nam sinh, Lưu Xuyên bất giác khẽ cười, nói "Ừ, mọi người không ai có ý kiến đúng không? Nếu không có ý kiến vậy chúng ta trước pass đi, nhường cho bọn họ."

Tiểu Dư nói "Không có ý kiến!"

Lý Tưởng nói "Không sao mà, cứ đưa bọn họ đi."

Lam Vị Nhiên cũng nói "Tôi không cần trang bị Tiêu Dao, đưa cho Diệp Thần Hi đi."

Lưu Xuyên nghe vậy liền yên tâm, quay sang chia trang bị cho mọi người, sau đó tập họp cả bọn sửa sang lại, tiếp tục đi đánh boss thứ 2.

Lưu Xuyên giải thích "Boss 2 có thể sử dụng tất cả các kỹ năng của viễn trình, ngẫu nhiên sử dụng, cho nên không có cách né tránh, phải nhờ đến buff cùng phụ trợ giải khống, thế nên lát nữa nhiệm vụ của buff với phụ trợ sẽ rất nặng. Skill viễn trình gây ra debuff rất nhiều, Phương đội nhớ lưu ý."

Phương Chi Diên nói "Ok."

Lưu Xuyên lại dặn tiếp "Mỗi khi máu boss tuột 10%, nó cũng sẽ gọi ra tiểu niên thú, nhưng mà lần này ngược với lúc nãy, đám tiểu niên thú boss 2 gọi ra sẽ liên tục dùng kỹ năng quần công quấy nhiễu chúng ta, cho nên buộc phải nhanh chóng xử lý chúng nó. Hai Võ Đang Dương Kiếm với Lương Hải Tân cùng hai Tiêu Dao Diệp Thần Hi, Thiên Không, bốn người phụ trách xử lý tiểu niên thú."

Bốn người lần lượt phát số "1" trên kênh đoàn, tỏ vẻ đã hiểu.

Lưu Xuyên nói "Còn ai thắc mắc gì không, không thì mở boss đi tank."

Boss 2 khó đánh hơn boss 1 nhiều lắm, boss 1 là nắm kỹ năng cận chiến, kỹ năng gây ra khống chế đa số đều là phạm vi lớn tỷ như đẩy ngã hoặc là choáng vân vân, mấy môn phái viễn trình không bị ảnh hưởng, chỉ cần đứng im một chỗ giã dmg là được, tính ra cũng không quá khó.

Nhưng boss 2 là boss viễn trình, nó chỉ cần đứng im tại chỗ đánh là có thể bắn ra kỹ năng quần công phạm vi sát thương ba trăm sáu mươi độ toàn trường không có góc chết cùng vô số các loại debuff như xuất huyết, trúng độc hoặc hỗn loạn vân vân khiến cho cả đoàn trở nên rối loạn, gây áp lực lớn cho buff lẫn phụ trợ, rất dễ làm diệt đoàn.

Cơ mà đừng quên, cả đám này toàn là tuyển thủ chuyên nghiệp, trình độ không giống với dân nghiệp dư.

Khả năng phản ứng cùng giải khống của Phương Chi Diên quả thực khiến người khác nhìn mà cứng họng, cơ hồ là debuff vừa xuất hiện là người này giải ngay lập tức, cảm giác như vị này đọc được sóng não của boss vậy... Đây cũng chính là điểm khó đối phó nhất đối với chiến thuật song phụ trợ của chiến đội Tuyết Lang, chỉ cần có Phương Chi Diên, Tuyết Lang cơ hồ như tự mang miễn dịch khống chế!

Mà hôm nay, cũng bởi vì có Phương Chi Diên trong đoàn cho nên đánh boss 2 mới thoải mái tới như vậy.

Có nửa giờ luyện tập ở boss 1 nên tới boss 2 gần như không hề xảy ra cái gì ngoài ý muốn, thuận lợi đánh boss chỉ còn 10% máu, Lưu Xuyên còn đang cảm thán năng lực lĩnh ngộ khủng bố của đám quái thai này thì boss đột nhiên xoay phắt một cái, gọi ra cả bầy đàn tiểu niên thú ồ ạt bốn phía...

Bốn người Dương Kiếm, Lương Hải Tân, Diệp Thần Hi cùng Lam Vị Nhiên được Lưu Xuyên điểm danh chuyên môn xử lý tiểu niên thú, bốn người chia nhau hợp tác đứng ở bốn góc đánh quái. Từ đầu tới đuôi vẫn luôn hợp tác ăn ý, nào ngờ ngay lúc này bên chỗ Dương Kiếm đột nhiên buông lỏng, nhân vật Võ Đang đứng im lìm tại chỗ cả buổi không thấy nhúc nhích cục cựa...

Lưu Xuyên lập tức lên tiếng "Mau mau giết đám quái phía đông, Dương Kiếm đâu rồi?"

Room voice im lìm, chả thấy tên kia lên tiếng, rõ ràng là bên Dương Kiếm có chuyện gì đó.

Đám quái bên khu vực Dương Kiếm phụ trách bắt đầu điên cuồng lao vào nã quần công, phạm vi kỹ năng rất lớn, ngay lập tức ảnh hưởng đến mấy đội dmg bên này.

Ngay chính lúc này, Diệp Thần Hi cùng Lam Vị Nhiên giống như là tâm linh tương thông với nhau, cả hai đồng thời vọt người lao về phía đông——

Lạc Anh Tân Phân! Trường Phong Xuy Tuyết!

Hai kỹ năng cùng lúc sử dụng, phạm vi kỹ năng trùng lên nhau, hai Tiêu Dao liên thủ thành công kích hoạt kỹ năng hợp kích cực mạnh của môn phái —— Lạc Tuyết Vô Ngân!

Không khí nháy mắt bị tuyết trắng bao trùm, cũng đóng băng toàn bộ đám tiểu niên thú hung hãn, hai người nhanh chóng bùng nổ tốc độ tay phối hợp giết chết tiểu niên thú.

Diệp Thần Hi nhìn bóng dáng của "Thiên Không" trên màn hình, khóe môi cười nhẹ.

Có thể cùng người mình yêu sóng vai chiến đấu, cảm giác này... thật tốt biết bao, nhưng mà... cơ hội như vậy về sau sẽ càng ngày càng ít...

Lam Vị Nhiên nhịn không được pm sang khen ngợi "Tiểu Diệp vẫn là phản ứng linh hoạt hệt như hồi trước ta."

Diệp Thần Hi đáp lại "Sư phụ cũng vậy."

Năng lực phản ứng cực nhanh cùng độ phối hợp cực kỳ ăn ý của bọn họ cho đám người còn lại kinh ngạc không thôi, rất nhiều người âm thầm nghi hoặc rtong lòng, Tiêu Dao Thiên Không này rốt cuộc là do tình cờ đánh ra hợp kích với Diệp đội, hay là bởi vì cùng là cao thủ nên ở thời khắc mấu chốt mới có thể ăn ý như vậy?

Bất kể thế nào đi nữa, tình huống bất ngờ cuối cùng cũng được nhẹ nhàng giải quyết, mà lúc này Dương Kiếm cũng trở lại, đánh chữ giải thích với mọi người "Xin lỗi ha, mới nãy sơ ý kéo rớt dây mạng..."

Mọi người "..."

Bị một đống ba chấm bao phủ, Dương Kiếm thật là xấu hổ muốn chết.

Phương Chi Diên bật cười, nhắn tin sang an ủi "Không có gì, không ai trách cậu đâu."

Dương Kiếm ngượng ngùng "Ừ" lại một cái, trở về vị trí phòng thủ phía đông của mình.

Quá trình đánh boss kế tiếp rất là thuận lợi, bởi vì hiểu được nguyên lý của boss cho nên phản ứng cũng nhanh nhạy hơn, chẳng mấy chốc liền đẩy ngã boss 2.

Lưu Xuyên lại dựa theo lưu phái chia đồ cho mọi người, thấy thời gian cũng đã gần mười một giờ, liền nói "Ok, đánh xong rồi, giải tán đi."

Tiếu Tư Kính mỉm cười lên tiếng "Vất vả Xuyên thần quá."

Lưu Xuyên nói "Không có chi."

Tiếu Tư Kính "Vậy ngày mai tiếp tục làm phiền Xuyên thần nữa ha."

Lưu Xuyên "..."

Đ.. đờ mờ! Anh không hiểu cái gì gọi là lời khách sáo sao?

Cả đám còn lại lập tức đi theo Tiếu đội xếp hàng +1, còn vô cùng lễ phép chào hỏi "Hẹn ngày mai gặp ha Xuyên thần!" "Hẹn Xuyên thần tám giờ tối mai!" "Vất vả Xuyên thần!" "Tám giờ gặp!"

Lưu Xuyên thực sự nghẹn cả họng nhìn đám kia lưu lại một câu rồi nhanh chóng out game, cả người giống như bị ác ý bao phủ——

Đám gà phụ bản này là nhất quyết ăn vạ mình sao!?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play