“Thưa phó thống soái, tất cả phi thuyền đã dồn về phòng tuyến 10 rồi.” Trung niên đại tướng mặt sẹo đứng trong phòng chỉ huy báo cáo.
“Ừ, ta biết rồi, chuẩn bị kích hoạt chung cực hủy diệt laser.” Phó Thống Soái trầm giọng nói.
“Vâng!” đại tướng lập tức chuẩn bị thi hành mệnh lệnh.
“Tíc tíc tíc…”
Đột nhiên máy truyền tin kêu lên.
Phó thống soái nhíu mày, bây giờ còn ai truyền tin nửa?
Liếc nhìn đại tướng, ra hiệu nhấc lên máy truyền tin xem thử.
Vị kia đại tướng thấy ánh mắt phó thống soái, lập tức biết cái gì, liền nhấc lên máy truyền tin xem.
…
5 phút sau, vị kia đại tướng xem xong, thần sắc lộ ra khó tin.
Phó thống soái nhìn sắc mặt đại tướng lộ ra khó tin, hắn tò mò hỏi: “Bên trong truyền tin gì?’
“Bên trong truyền tin tức, ở phòng tuyến thứ 5, 6 đột nhiên xuất hiện hai vị thanh niên đang tàn sát quái vật, hơn nửa… bọn hắn cứ mõi giây là giết 10 đến 20 con.”
Nghe được tin tức này, vị phó thống soái lộ sắc mặt khó tin, hắn tức giận nhìn người đại tướng kia hỏi lại lần nửa: “Ngươi nói cái gì, hai tên thanh niên tàn sát quái vật? Ngươi nói đùa với ta?”
Đại tướng nhìn thấy ánh mắt như mún ăn thịt người của phó thống soái, chỉ cảm thấy lạnh run người, nhanh chóng mở miệng nói: “Ta nào dám nói giỡn với phó thống soái, bên trong tin tức truyền về là thật, các trưởng hạm nhìn thấy hai người thiếu niên đơn thương độc mã tiến vào bầy quái vật đó, đánh giết bọn quái vật dễ như trở bàn tay!”
Phó thống soái nghe vậy, không chút do dự cướp máy truyền tin, sau đó nhìn vào trong.
Bên trong tin tức đúng thật là có hai vị thiếu niên xông vào với đám quái vật, sau đó đánh giết bọn quái vật như ăn cơm uống nước đồng dạng.
Phó thống soái thấy vậy, trên mặt hiện lên vui mừng như điên, không biết từ đâu xuất hiện hai thần thánh phương nào a, nhìn tu vi, chắc hẳn là thuộc cấp Truyền Kỳ, chắc hẳn là chủng tộc cường giả khác tới giúp.
Sau đó, phó thống soái quay lại nhìn người đại tướng kia nói: “hủy bỏ laser, không cần kích hoạt, lập tức truyền tin tức này cho các hạm trưởng, kêu bọn hắn quay lại phòng tuyến 5-6 trợ giúp hai vị cường giả kia.”
Đại tướng nghe vậy trong lòng mừng như điên, lập tức cầm lên máy truyền nói: “Alo alo, là phó thống soái ra lệnh, hủy laser, nhanh chóng tập trung phòng tuyến 5-6 trợ giúp……..”
…
Lý Thất Dạ nhìn xung quanh điểm đen quái vật bao vây, hắn khịt mũi coi thường, sau đó tay móc lỗ mũi, lấy ra cục cứt mũi màu xanh, sau đó, lấy tay búng cục cứt bắn về phía quái vật.
“Vèo!~” cục cứt bay với tốc độ ánh sáng về phía con quái vật.
“Bùm!” Cục cứt dùng sức mạnh thần thánh, dễ dàng bắn xuyên qua lớp vỏ con quái vật, trong chớp mắt, con quái vật kia lập tức nổ thành đoàn máu thịt.
Chưa dừng lại đó, cục cứt tiếp tục phát huy sức mạnh thần thánh, lại bay xuyên qua hơn 10 con quái vật mới dừng lại.
Trong vài giây, hơn 10 con quái vật bị cục cứt của Lý Thất Dạ nhất kích tất sát.
Nhìn thấy cục cứt mũi của mình một kích chỉ giết 10 con quái vật, Lý Thất Dạ trên mặt hiện ra không hài lòng lắm.
Minh Hạo nhìn thấy ‘tuyệt chiêu’ của Lý Thất Dạ liền ngây người, sau đó sắc mặt đen lại, nhìn về phía Lý Thất Dạ càng là như nhìn con quái vật.
Lý Thất Dạ thấy Minh Hạo nhìn mình, hắn cười đắc ý, nói: “Khi ta lên làm tiên đế liền vô địch thủ, liền ở thời gian rãnh rỗi tạo ra vài chiêu, chiêu lúc nãy ta đặt tên là ‘Cục Cứt Mũi Thần Thánh’ “
Minh Hạo nghe vậy cạn lời, sắc mặt càng thêm đen, Lý Thất Dạ có khác, cục cứt mũi cũng là bá đạo a…
Không quan tâm nửa, hắn xoay người nhìn từng đám quái vật, sau đó tay trái giơ lên.
Từ tay trái xuất hiện hơn 10 quả cầu lửa khổng lồ, sau đó bắt đầu lớn lên, vài giây sau, nó có đường kính 300m, hỏa cầu lửa đại khổng lồ che đậy cả bầu trời.
Sau đó, Minh Hạo tay trái quăng những chiếc hỏa cầu lửa này vào bọn quái vật.
“Bùm Bùm Bùm”
“Bùm Bùm Bùm”
“Bùm Bùm Bùm”
“Bùm Bùm Bùm”
….
Trong nhất thời, hơn 1000 chỉ quái vật bị hỏa cầu thiêu cháy rụi, biến thành từng mảnh tro cặn.
Nhìn từng đám quái vật bị thiêu rụi, Minh Hạo sắc mặt bình tĩnh, không thay đổi gì, vì hắn biết chiến tích này không có đáng gì để khoe mẽ.
Lý Thất Dạ nhìn qua Minh Hạo một chiêu giết hơn 1000 chỉ quái vật, hắn nào chịu thua kém, lập tức, tay phải động, chỉ thấy hắn đưa một ngón về phía bầu trời, thét lên: “Nhất Chỉ Định Nhân Quả!”
“Rắc!~” Tiếng ‘rắc’ to lớn vang lên.
Cả mãnh trời, không, toàn bộ vũ trụ dường như bị xé làm đôi, tạo thành tiếng ‘rắc’ vô cùng khổng lồ.
Cho dù phía xa xôi ở vô tận vũ trụ các chủng tộc cũng là nghe được tiếng rắc này.
Chỉ thấy, nguyên chùm quái vật đông như châu chấu che đi thiên khung đột nhiên biến mất.
Bầu trời xuất hiện từng vết nứt từ dưới kéo lên trên, như mặt gương bị bể vậy.
Sau đó, từng mảnh thịt máu tươi rơi rớt xuống đất như mưa.
Minh Hạo ngây người, đây cũng quả khủng khiếp a? Một chỉ liền giết không biết bao nhiêu quái vật, nhìn lên bầu trời mây xanh trắng nào còn có già thiên cái địa quái vật?
Minh Hạo nhìn về Lý Thất Dạ lộ ra cuồng nhiệt, khổng hổ là Lý Thất Dạ a…
Lý Thất Dạ thấy Minh Hạo ánh mắt nhìn mình cuồng nhiệt thì rất hưởng thụ, sau đó quay lại nói với Minh Hạo: “Ngươi xem chiêu kế tiếp, à, ngươi tránh xa ta 5000m”
Nghe vậy Minh Hạo lập tức biết Lý Thất Dạ muốn tung đại chiêu, liền thuấn di ra xa hơn 5000m mới dừng lại, ngước nhìn về Lý Thất Dạ xem thử hắn muốn tung ra chiêu gì.
Sau khi dặn Minh Hạo rời xa xong, Lý Thất Dạ quay lưng lại bọn quái vật, đột nhiên sắc mặt Lý Thất Dạ đỏ lên…
Đột nhiên.
“Bũm” Tiếng đánh rắm từ Lý Thất Dạ lỗ cúc hoa nổ ra.
…
Minh Hạo: “…”
Các con quái vật xung quanh: “…”
Đây gọi là đại chiêu của Lý Thất Dạ à? Minh Hạo sắc mặt hoàn toàn hắc.
…
Đột nhiên, trong 4000m phạm vi, tất cả con quái vật bị tan rã ra, như là cục nước đá đồng dạng, vài giây sau, toàn bộ quái vật ở 4000m phạm vi đều tan ra hóa thành màu nước đỏ lừ.
Minh Hạo nhìn thấy vậy sắc mặt hoảng sợ, không nghĩ Lý Thất Dạ cái rắm lại kinh khủng đến thế, 1 cái rắm liền là 4000m phạm vi tất cả vật thể đều bị tan thành nước a.
Lý Thất Dạ nhìn thấy Minh Hạo sắc mặt, khẽ mỉm cười, giải thích cho hắn: “Đây gọi là “Cái Rắm Bá Đạo, hoặc có nhiều tên gọi khác như: Cái Rắm Thần Thánh, Cái Rắm Vô Địch, Cái Rắm Vô Song.... Ngươi thích gọi cái nào cũng được, còn ta thì thích gọi nó làm Cái Rắm Bá Đạo.”
Minh Hạo:”…”
Hắn cạn lời rồi, không biết nói gì cho phải, không nghĩ đến tuyệt chiêu của Lý Thất Dạ búng cục cứt mũi, đánh cái rắm cũng là chết người rồi.
“Không hổ là tiên đế Lý Thất Dạ a, chỉ có hắn là cái gì cũng bá đạo” Minh Hạo âm thầm khen ngợi.
….
Con quái vật màu đen trôi nổi ngoài vũ trụ khồng lồ có hơn 10000m khoảng chừng.
Bên trong căn phòng, Lucifer khuôn mặt hiện lên tia kinh ngạc, sau đó bình tĩnh trở lại, cầm lên máy truyền tin nói: “Liên hệ cho phản nhân tộc bao vây,đánh chết 2 tên thanh niên kia cho ta, ai giết được hắn thì ban trọng thưởng, vĩnh cửu bất tử!”
“Vâng!” Đài truyền tin phát ra hồi âm.
Zenlony nhìn về Lucifer hỏi thăm: “Có chuyện gì khó giải quyết à Lucifer?”
Lucifer lắc đầu cười nói: “Không chủ nhân, chỉ là việc nhỏ thôi, không cần ngài bận tâm.”
Zenlony nghe vậy gật đầu, sau đó nhắm mắt im lặng, không nói gì nửa.
Mà Lucifer trong mắt lóe lên ngàn vạn số liệu, tựa như đang tính toán gì đó.
...
Lát đi rồi, xe đến đón, nên tranh thủ một tí thời gian gõ máy.....(mai trưa chiều mới về. G9)
…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT