Thấy mọi người ánh mắt kỳ lạ nhìn mình, Minh Hạo lập tức ‘bừng tỉnh’ lại, tiểu jj như bị giội nước lạnh đồng dạng, nhanh chóng xẹp xuống teo lại.

Minh Hạo quay đầu sang chỗ khác, hắn lần này là mất mặt thật a, quên là mình đang ở trước mặt nhiều người như vậy, vì nhất thời cảm xúc dâng trào, mà tay kia lỡ ‘thọt’ một cái vào *** mới xảy ra tình cảnh này, khiến cô nàng Thiên Hương kia cũng là một trận sợ hãi chạy đi.

Nghĩ đến Hỏa Thiên Hương, Minh Hạo tò mò nghĩ không biết khi gặp lại nàng sẽ ra sao a? Có thể đánh mặt mình không…dù sao người ta là chỉ ‘vuốt’ ở ngoài, còn mình thì chơi mạnh bạo ‘thọt’ vào trong…

Nhưng không thể không công nhận là, bên trong Hỏa Thiên Hương lại là trơn bóng mềm mại đến thế, còn có ti tí cảm giác ẩm ướt cùng một chút nóng hổi.

Nhìn xem cái tay của mình ‘thọt’ vào lúc nãy, Minh Hạo vẫn có thể cảm nhận được tay hắn còn có chút ẩm ướt cùng hơi nóng truyền lại…sau đấy hắn không biết tại sao theo bản năng đưa tay lên ngửi…trông hắn hình dạng hiện giờ vô cùng biến thái, chỉ thiếu là đút tay vào miệng ** cùng quay tay thẩm du mà thôi…

Ah, thật thơm…nóng…lại trong đầu kết hợp nhớ tới cảm giác khi ‘thọt’ vào ‘vườn địa đàng’, tiểu jj Minh Hạo lại là phản ứng cao ngạo chống lên. Cũng may là lúc này hắn đã xoay người lại, nếu không thì tất cả mọi người có thể thấy được cảnh tiểu jj Minh Hạo cao ngạo đứng lên chào cờ rồi, tình cảnh kia có biết bao nhiêu xấu hổ, bao nhiêu mất mặt a.

Sau một

Hàm Tuyết bên cạnh nghe vậy cũng là lắng tai chú ý, nàng cũng muốn biết Minh Hạo là ai, bối cảnh ra sao, mà chỉ 6 tuổi đã có 2 vị hôn thê rồi.

Nàng theo cha nàng từ lâu, cũng có kiến thức rộng rãi, những người từ nhỏ mà có hơn 2 vị hôn thê là những người bối cảnh vô cùng trâu bò, nàng đoán Minh Hạo chắc hẳn có thể là tiểu thiếu gia của đại gia tộc nào đó, mà cũng có thể thuộc về loại siêu cấp gia tộc.

(do tin tức Minh Hạo thiên phú mới chỉ 1 ngày, mà Hàm Tuyết lúc này cũng ở trong quân doanh bên cạnh cha mình làm việc, cho nên chưa biết thân phận của Minh Hạo.)

Tuyết Linh Nhi nghe vậy cũng là khó hiểu, sao đó chỉ thấy nàng lặc đầu nói:” Ta cũng không biết, chỉ nghe mẹ ta nói là cách vài ngày trước, có vị tên Kim Long gọi điện cho mẹ ta, nói là muốn đính hôn với ngươi, sau đó mẹ ta kêu ta lên đường đến học viện Bắc Đẩu, rồi còn nói nếu khi trên đường đi gặp được ngươi thì tiến đến chào hỏi làm quen, thông báo việc này với người.” Sau đó nàng còn từ trong ngực mình lấy ra tấm hình, đưa cho Minh Hạo xem.

Minh Hạo tiếp tay lấy, nhìn lại, trong hình là một vị có khuôn mặt, mái tóc, ăn mặc…giống như đúc Minh Hạo, đây không phải hình hắn thì là ai?.

Nhớ đến lúc sắp đi đánh nát lão cha jj, Minh Hạo hiện giờ có chút hối hận, biết vậy đánh cho lão cha bất tỉnh là được rồi, không cần phải đánh nát lão cha hắn jj làm gì. Nếu không phải người ngu đều biết được lão cha hiện đang trả thù hắn a.

Minh Hạo trong đầu liền có thể tưởng tượng được khuôn mặt cười đắc ý vênh váo của Kim Long đang mong chờ khi mình gặp được tình cảnh này…

Nhớ tới lão cha Minh Hạo âm thầm một vạn cái fuck you, ngươi dù có hận đứa con mình đánh nát jj, cũng không cần đẩy nó vào hố lửa đi a.

Nhưng là, đã như vậy thì tốt, nếu người khác đưa tới cửa thì mình ngu gì không nhận, hơn nửa, người ta là một vị đại mỹ nhân xinh đẹp, trừ phi người đó sinh lý có vấn đề hay là loại thái giám mới không nhận a.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Minh Hạo như làm ra quyết định trọng đại, sắc mặt trịnh trọng, ánh mắt kiên định nhìn thẳng ánh mắt Tuyết Linh Nhi, ngữ khí nghiêm túc nói:”Được! Ta chấp nhận ngươi làm vị hôn thê đầu tiên của ta, ta hứa, sẽ yêu thương ngươi, chăm sóc ngươi, bảo vệ ngươi đến hết cuộc đời này!” Âm thanh vang dội toàn trường, khiến ai nghe được cũng là một trận ngơ ngác.

Nếu như lời nói này phát ra từ một người thanh niên thì chỉ là một chuyện bình thường, nhưng là lời này lại phát ra lại từ một ‘đứa bé’ chỉ mới 6 tuổi, cho nên lời này của Minh Hạo khiến ai cũng kinh ngạc.

"Không nghĩ một đứa bé lại có thể nói được câu này, chẳng lẽ từ nhỏ cha mẹ dạy hắn nói vậy?" Xung quanh mọi người trong lòng thầm nghĩ.

Tuyết Linh Nhi nghe Minh Hạo thề thốt như vậy không khỏi khẽ cười, không phải nàng cười chế nhạo lời Minh Hạo, mà là nàng cười biểu hiện sự vui vẻ từ trong thâm tâm.

Nàng mỉm cười, khiến thiên địa phai một khắc này phai mờ, tuyệt mỹ dung nhan trên khuôn mặt hiện ra, càng thêm mỹ lệ động lòng người.

Các thành viên áo bào trắng xung quanh khi thấy Tuyết Linh Nhi cười cũng là ngẩn người, sau đó tất cả mọi người đều giật mình, trên mặt hiện ra không tin tưởng, phải biết, từ nhỏ đến lớn, Tuyết Linh Nhi rất hiếm khi nở nụ cười như vậy, mà nàng nở nụ cười chỉ duy nhất với người mẹ của nàng mà thôi.

Khi Minh Hạo nói xong, trong lòng âm tình bất định, hắn không biết nói lời ‘sến’ này có bị người ta chế nhạo không, nhưng khi thấy Tuyết Linh Nhi cười, trong lòng như gánh nặng được trút xuống, hắn thở phào một hơi, biết mình lần này là thành công.

Bên cạnh Hàm Tuyết im lặng nãy giờ thấy thế cũng là há hốc mồm…cứ như vậy xong?

“Rầm rầm rầm rầm”

Lúc này, hai hậm đội ở phía tây cùng phía đông còn lại lần lượt xuống tàu, nhưng là bọn hắn mặc đồ đen, bao chùm kín cả người, làm cho người ngoài không thể nhìn thấy hình dáng bên trọng thật sự của bọn hắn.

Nhìn cũng biết, bọn hắn hơn hai hạm đội 100 chiếc đều chung một nhóm người.

“Ái nha chà chà, hôm nay tụ hợp à? Sao đông đủ thế? À không, vị kia công chúa Hỏa Thiên Hương bị ngươi dọa cho chạy rồi à.” Một giọng nói bán nam bán nữ truyền ra, làm người sởn cả tóc gáy.

Sau đó xuất hiện trong tầm mắt mọi người là một tên nam tử cao gầy, cả người đều chùm khăn đen kín mít từ đầu đến chân, chỉ chừa lại đôi mắt của hắn.

Minh Hạo cùng Hàm Tuyết tò mò nhìn xem những người mặc đồ che kín này, còn Tuyết Tộc Tuyết Linh Nhi, khi thấy những người này, trong ánh bọn hắn lộ ra cừu hận, bất kể là nam nữ già trẻ đều có ánh mắt như thế.

Minh Hạo thấy biểu tình bọn người kia, quay đầu tò mò hỏi Tuyết Linh Nhi:” Bọn người này là ai?”.

Nghe Minh Hạo hỏi, Tuyết Linh Nhi quay đầu nhẹ giọng đáp:”Bọn hắn là chủng tộc Bóng, còn tên kia là đại công tử nhà họ Bóng.”

Minh Hạo nghe Tuyết Linh Nhi nói bọn hắn thuộc chủng tộc “bóng”, ánh mắt mãnh liệt co rút, sau đấy ánh mắt hiện lên vô tận sát cơ, nhưng là rất nhanh che dấu xuống, không để ai thấy được.

Minh Hạo trong lòng thầm nghĩ:”Tốt, các ngươi đã muốn nộp mạng thì đừng trách ta” nhưng là khi thấy bên cạnh nhóm Tuyết Linh Nhi còn ở đây, hắn sợ mình khi tung ra tuyệt chiêu liền Tuyết Tộc bên đó cũng bị vạ lây, như Kim Lão ở lần trước.

“Bọn ngươi đến đây làm gì?” Tuyết Linh Nhi nhìn về phía nam tử, trên khuôn mặt biểu lộ một tia chán ghét, ngữ khí lạnh lùng chất vấn.

Nghe được Tuyết Linh Nhi chất vấn. Công tử tộc bóng lắc đầu “Ta chỉ là trùng hợp đi ngang qua gặp ngươi mà thôi” trong miệng truyền ra âm thanh the thé khiến người khác nổi da gà.

Mặc dù nói vậy, nhưng là hắn ta ánh mắ rõ ràng nhìn về phía Minh Hạo, chính là hành động này bán rẻ lời nói của hắn.

Tuyết Linh Nhi biết tên này là đang nói dối, hiển nhiên là có âm mưu, lập tức như gà mẹ che gà con trước kẻ thù, nàng đứng ở trước che chắn Minh Hạo lại, sau đó nàng ra lệnh cho Tuyết Tộc thành viên bao vây một lớp ở trước, đề phòng chủng tộc này giở chiêu trò đánh lén.

Nàng lạnh lùng nhìn công tử bóng nói:” Minh Thiên, ta không biết ngươi hiện tại có âm mưu gì, nhưng ta cho ngươi 5 phút đồng hồ để rời khỏi nơi này, nếu hết 5 phút, ngươi vẫn còn chưa đi, đừng trách hai tộc chúng ta vạch mặt khai chiến, ngươi cũng biết, nếu chuyện này truyền đến tai phụ thân người thì hậu quả như thế nào mà.” ngữ khí của nàng vô cùng kiên quyết, dường như chuyện hai tộc khai chiến là chuyện nhỏ không đáng kể vậy.

Minh Thiên nghe vậy, biết mình kế hoạch mai phục lại không thể hành động, trong lòng có chút do dự, sau một hồi cân nhấc lợi và hại, rốt cuộc hắn cắn răng buông tha hành động này, không nhìn Minh Hạo nửa, mắt chuyển qua nhìn chằm chọc Tuyết Linh Nhi một hồi, như muốn ăn tươi nuốt sống đồng dạng, sau đó hắn ngửa mặt lên điên cuồng cười:” Ha ha ha, tốt một cái công chúa Tuyết Tộc, rất tốt! Dám xía vào chuyện ta, phá hư chuyện tốt của ta, nợ này ta nhớ kỹ, đi!”

Nói xong, hắn phất tay áo ra lệnh thành viên bóng rút lui. Nhanh chóng lái phi thuyền bay đi…

Nhìn phi thuyền dần bay xa, Tuyết Linh Nhi sắc mặt lạnh nhạt không thay đổi, quay đầu nhìn sang Minh Hạo giải thích:” Bọn chủng tộc bóng là một tộc chuyên làm nhiệm vụ ám sát nhân loại trẻ tuổi thiên tài, rất có thể mục tiêu lần này của bọn hắn chính là ngươi, mà đại công tử tộc bóng tên là Minh Thiên, hắn và hai đứa em đang tranh nhau lập công, ở chủng tộc bóng, có cái truyền thống rất đặc trưng, khi người vua còn tại vị, đến lúc sắp chết hoặc muốn truyền ngôi cho đứa con, thì bọn hắn sẽ chọn đứa con có nhiều công lao cống hiến cho chủng tộc nhất để truyền ngôi, mà ngươi cũng là một trong mục tiêu của nhiệm vụ, chắc hẳn là khi giết được ngươi bọn hắn có rất nhiều điểm công lao.”

Nghe vậy Minh Hạo đã hiểu gật đầu không nói gì, nhưng trong lòng càng âm thầm đề phòng cảnh giác hơn, hắn biết mình từ khi bọc lộ thiên phú 20 tinh kinh khủng, thì bọn ngoại tinh tộc sẽ cảm nhận được nguy cơ, vì khi mình lớn lên có thể là tai nạn của bọn hắn, cho nên bọn hắn có thể không từ bỏ thủ đoạn bóp nát chính mình từ trong trứng.

“Ngươi yên tâm, chúng ta liên minh với nhân tộc các cường giả, sẽ không ngồi yên nhìn xem bọn hắn muốn làm gì làm đâu” Tuyết Linh Nhi thấy Minh Hạo không nói lời nào, tưởng rằng hắn sợ hãi, lập tức nói thêm một câu để làm hắn yên tâm.

Minh Hạo thấy vậy cười khổ, thôi thì coi một lần như giả heo ăn thịt hổ đi, coi như để bọn hắn miễn phí bảo vệ mình vậy.

Có thể nói, hiện tại vũ trụ chia làm 2 trận doanh: Liên Minh Nhân Tộc cùng Hắc Ám Liên Minh.

Mà cái gọi là Liên Minh Nhân Tộc gồm rất nhiều chủng tộc khác nhau liên kết lại với nhân tộc, ví như Tuyết Tộc, Hỏa Vương Tộc, Man Thiên Tộc… còn hơn trăm cái chủng tộc khác, mục đích chính là liên kết lại chống Hắc Ám Liên Minh.

Còn cái gọi Hắc Ám Liên Minh gồm rất nhiều tộc hắc ám cộng lại liên kết, bọn hắn có điểm chung là rất mạnh, luôn có tham vọng muốn xâm lượt thôn phê các chủng tộc khác, để cho bản thân chủng tộc của mình mạnh mẽ lên, thậm chí có chủng tộc tham vọng làm bá chủ nô dịch tất cả chủng tộc.

Liên Minh Nhân Tộc, lấy nhân tộc cùng các chủng tộc nhỏ yếu có nguy cơ bị xâm lượt, cho nên kết hợp lập lên Liên Minh để chống lại bọn hắn, không để cho Hắc Ám Liên Minh xâm lượt.

Nếu tương lai hiệp ước hòa bình kết thúc, các chủng tộc nhỏ yếu là mục tiêu hàng đầu của bọn Hắc Ám Liên Minh, cho nên những chủng tộc nhỏ yếu kia không thể không gia nhập liên minh nhân loại để chống lại Hắc Ám Liên Minh, tranh thủ một phần sinh cơ của mình.

Nhân tộc không những sở hữu người tu võ mạnh mẽ sáng tạo, mà còn có nhiều loại vũ khí hủy diệt khác, nếu như bức nhân tộc đến đường cùng, thì bọn hắn sẽ như nổi điên như ở 300 năm trước, liều chết quyết chiến, không lùi một bước, ở đại chiến 300 năm đó, vì kiên quyết liều chiến, lấy một kéo mười cùng chết, khiến các tộc khác cũng là tổn thương nguyên khí thảm trọng, cho nên nhân loại mới tạm thời lấy được thắng lợi, mà hiện nay trải qua hơn trăm năm sau, vũ khí cùng sức mạnh của nhân loại càng tiến thêm nhiều bước, khiến cho những chủng tộc kia có ý đồ cũng phải kiêng dè ba, bốn phần.



Sau một hồi nói chuyện, Minh Hạo cùng Hàm Tuyết được biết thêm nhiều kiến thức khác, trong đó có nội tình các tộc hiện nay, chỉ còn vài năm nửa hòa bình hiệp ước kết thúc, có thể là một cuộc đại chiến khắp vũ trụ bùng nổ diễn ra.

Minh Hạo từ trong miệng Tuyết Linh Nhi biết được một tin tức bí mật động trời:”Hắc Ám Liên Minh đã tìm được hai minh hữu vô cùng kinh khủng, nghe nói một cái có dị năng bất tử bất diệt, vô cùng khó có thể đối phó, không chỉ thế, ta nghe nói bọn hắn chỉ là một chi nhánh chủng tộc ở thời thượng cổ còn sống sót, bọn hắn hiện đang muốn tìm cách quay lại vũ trụ thôn tính tất cả chủng tộc, bọn hắn có cái tên là: Ác Ma.

Mà còn một cái nửa cũng là siêu khó đối phó, bọn hắn sinh sôi vô cùng nhanh, chỉ cần vài ngày, số lượng bọn chúng lên đến hàng trăm ngàn tỷ nhân số, bọn hắn được gọi là: Trùng Tộc.”

Nghe được tên hai chủng tộc này, Minh Hạo sắc mặt rốt cụôc biến sắc, không còn thong dong bình tĩnh như trước.

Hắn mặc dù không biết hai chủng tộc này mạnh như thế nào, nhưng căn cứ kiếp trước các loại tri thức thì hắn có thể hiểu được, từ trong sách ở thế kỷ 21, một bản kinh văn có ghi lại.

Ác Ma là sống ở thời đại thượng cổ, lúc mà nhân loại chưa thành hình, khủng long còn chưa xuất hiện, thì bọn Ác Ma đã là những kẻ xuất hiện đầu tiên trên trái đất, bọn hắn đi đến đâu, thực vật, thức ăn, sinh vật đều tan biến, sau một thời gian, vì bọn hắn làm trái tận lương tâm, khiến cho chúa trời nổi giận, rốt cuộc một vị chúa trời tự mình xuống nhân gian, trấn áp phong ấn bọn hắn ở nơi vũ trụ khác, từ đó Ác Ma biến mất, mãi đến thế kỷ 21 không còn người nhấc đến chuyện này, xem như chỉ là câu chuyện hư ảo do người đời vẽ ra, nhưng Minh Hạo không nghĩ tới bọn hắn lại là có thật, mà hiện tại bọn hắn càng là muốn quay trở lại vũ trụ này rồi!

Còn một cái trùng tộc, hồi kiếp trước Minh Hạo có chơi starcraft bộ tộc này, biết sự kinh khủng của nó như thế nào, bọn hắn không kém ác ma, thậm chí còn kinh khủng hơn, nếu như không giết được ‘trái tim’ của trùng tộc, thì bọn nó mãi mãi sinh sản ra đến số lượng kinh khủng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play