Minh Hạo nghe nàng nói thế, âm thầm suy đoán, chẳng lẽ có người Việt Nam giống mình xuyên việt đến Dâm Giới?

Dựa vào chữ Việt trong cuốn sách, khả năng này có thể lắm chứ!

Minh Hạo lấy quyển sách từ trên tay Bùi Xuân Tình đọc lại, lúc nãy hắn chỉ đọc lướt chưa đọc rõ nội dung bên trong lắm, hiện tại hắn đọc lại.

“Ngày 22 – tháng 12 - năm thứ nhất. Lần đầu xuyên việt đến, thế giới này thật kỳ lạ…”

“Ngày 1 – tháng 2 – năm thứ hai. Thế giới này thật sự quá tuyệt vời ….”

“Ngày 3 – tháng 2 –năm thứ hai. Tôi bắt đầu tu luyện, quyết chí trở thành cường giả nơi này…”

“Ngày 10 - tháng 6 – năm thứ hai. Tu luyện rất gian khổ, nhưng tôi quyết tâm đến cùng…”

“…”

Minh Hạo rất nhanh đọc hết cuốn sách này, mặc dù nói là cuốn sách, nhưng đúng hơn là một cuốn nhật ký, bên trong ghi lại các việc hàng ngày mà người viết trải qua.

Sau khi đọc xong, Minh Hạo càng chắc chắn người viết cái này là người Việt, lại là nữ tính xuyên việt đến đây.

Từ nét chữ cho đến nội dung, 100% là nữ tính.

Chỉ có điều kỳ lạ mà Minh Hạo trong khi đọc chú ý, trong bản nhật ký này, 10 trang giấy cuối cùng bị mất, hơn nửa không phải do ngoại lực xé, còn có một số chỗ bị mất.

Minh Hạo sờ cằm suy tư, nội dung ở các trang trước khi bị xé là:

- Ngày 1 tháng 7, năm x. Tôi cảm giác có thứ gì đó đang đến gần…

-Ngày 2 tháng 7, năm x. Nó thật kinh khủng, thật không thể tin là nó tồn tại trong vũ trụ này…

-Ngày 3 tháng 7, năm x. Tôi cố gắng tìm hiểu, có điều vết tích của nó quá mờ nhạt, tôi cần đến một nơi để giải mã bí mật này.

… (phần bị mất) …

-Ngày 23 tháng 9, năm xx. Đừng bao giờ tìm hiểu nó, nó thật sự chính là (phần bị mất).

-Ngày 10 tháng 10, năm xx. Bí mật rốt cuộc giải khai, nó là thứ không thể ngờ tới, nó muốn tham lam nuốt tất cả mọi thứ. Tôi không thể ngăn chặn nó, đây là lời cuối cùng, có lẽ sau khi tôi viết xong, chắc chắn không còn trên đời này nửa, mong người đọc được phần này đứng lên, chống lại nó. Dưới đây, tôi sẽ thuật lại bí mật, những người đọc được chữ viết này…

(phần bị mất 10 trang)

Minh Hạo trầm tư suy nghĩ, đoạn nội dung theo như người viết, cái gọi là “nó”, có thể là quái vật vũ trụ, hoặc là hư không thú chăng? Hay là boss gì đó sau màn?

Có điều, hắn quan tâm à? Còn về làm anh hùng cứu thế giới thì bỏ đi, như câu nói trước, hắn không rãnh hán a.

Minh Hạo lười biếng đọc, đem toàn bộ sách trên kệ bỏ vào túi đồ.

Tứ nữ nhìn thấy tất cả sách trên kệ đột ngột biến mất, toàn bộ thần sắc kinh ngạc, chẳng lẽ Minh Hạo nắm giữ vật trong truyền thuyết “túi trữ vật”?

Trong lòng nghĩ thế, các nàng rất muốn hỏi Minh Hạo. Bất quá các nàng biết, mỗi người đều có bí mật riêng mình, hỏi người khác là điều cấm kỵ, cho nên dù trong lòng tò mò nhưng không hỏi gì.

Minh Hạo nhìn tứ nữ nói: “Chúng ta đi.”

Tứ nữ gật đầu, Minh Hạo dẫn dầu, ra lệnh cho Marine mở cửa phòng đi trước.



Bước ra ngoài, đám người vừa nhìn bên ngoài.

Trước mặt mọi người là một cảnh tượng thê lương, nhà cửa hoang phế, cát bụi bao phủ, xương cốt mục nát đầy đất. Bầu trời bị thủng một lỗ to, có thể thấy bên trong cái lỗ không còn gì khác là một màu đen hắc ám, làm cho người cảm giác nơi này từng bị thần linh chinh phạt.

Vài ngôi mộ mộc rêu xanh bị bỏ gần đó, có vết tích bị người đào lên.

Nơi này không có mặt trời, không có mây, không có thứ gì, nhưng kì lạ là nơi này vẫn sáng như ban ngày dù không có mặt trời.

“Đây là…”Minh Hạo trải qua nhiều biến cố không thay đổi gì nhiều, thần sắc bình tĩnh nhìn xung quanh. Ngược lại các nữ thì khác, tứ nữ thần sắc rung động, các nàng dù từng đọc trong sách kể về Thần Mộ do các tiền bối để lại, nhưng lúc này tự mình cảm nhận hoàn toàn khác nhau.

Đây chính là chân thật, không phải trong sách kể.

“Thần Mộ…nơi thần linh xây dựng…”

Bùi Xuân Tình thần sắc kích động, ánh mắt lấp lóe nhìn xung quanh, giống như đang tìm kiếm cái gì đó.

Minh Hạo từ túi đồ lấy ra bản đồ mà ngày trước cướp được của Tần Tú Tú.

Cái bản đồ này không nguyên vẹn, nó chỉ sơ sài chỉ đường đến thần mộ, còn bên trong thần mộ như thế nào là điều bí ẩn.

Tương truyền, những người viết ra trọn vẹn hoặc năm phần mười bản đồ Thần Mộ, tất cả người đều chết tức tưởi trên đường về Dâm Giới. Mọi người cho rằng thần linh trừng phạt, không cho bí mật Thần Mộ lan ra ngoài.

Còn lý do vì sao chết rất bí ẩn, chưa ai giải đáp được.



Minh Hạo nhìn bản đồ một chút, xác định mình đang ở phía ngoài vùng an toàn Thần Mộ, quay về một marine đứng canh gác gần đó, nói: “Ngươi từ nay về sau làm đội trưởng chỉ huy toàn bộ quân đoàn, đúng rồi, ngươi tên là gì?”

“Thưa tổng tư lệnh, ta chưa có tên, mời tổng tư lệnh đặt tên.”

Vị kia marine tay đặt lên trán, làm dáng nghiêm binh lính, thần sắc cung kính nói.

“Tên ngươi là Nam Tướng Quân đi” Minh Hạo suy nghĩ một chút, nói.

“Vâng, xin cám ơn tổng tư lệnh đặt tên!” Nam Tướng Quân cung kính nói.

Minh Hạo gật đầu, ra lệnh cho hắn: “Ngươi cho mười marine đi phía trước dẫn đường, nếu có động tĩnh gì kỳ lạ ngay lập tức báo cho ta, còn có, ngươi trực tiếp phụ trách an toàn cho chúng ta.”

“Vâng thưa tổng tư lệnh!” Nam Tướng Quân gật đầu.

Dưới sự bảo vệ chặt chẽ của Marine và Ghost, đoàn người hướng về Thần Mộ khởi hành.

Càng đi vào sâu thần mộ, cảnh vật càng thay đổi, nhà hoang phế biến mất, thay vào đó là từng ngôi mộ cao lớn, những n gôi mộ này khác với các ngôi mộ trước, toàn bộ ngôi mộ có chiều cao trên một mét, thậm chí có ngôi mộ như hòn đảo nhỏ lơ lửng trên không trung.

Minh Hạo nhìn ngôi mộ lơ lửng trên không trung, hỏi: “Những ngôi mộ này có gì khác với các ngôi mộ kia?”

Bùi Xuân Tình giành nói trước, “Đây là những ngôi mộ do Dâm Đế cường giả trước khi chết xây dựng lên.”

Minh Hạo gật đầu, hỏi tiếp: “Vậy nếu ta phá ngôi mộ thì thế nào?”

“Cái này…” Bùi Xuân Tình biến sắc, nàng liếc nhìn ngôi mộ lơ lửng, nói: “Nếu ngài làm vậy, người chết trong ngôi mộ sẽ sống dậy…”

Bùi Xuân Tình còn chưa nói hết, Minh Hạo ra lệnh cho marine: “Nam Tướng Quân, Bắn phá ngôi mộ đó cho ta, ta muốn kéo tất cả xác chết ra, để xem bọn chúng lợi hại thế nào.”

Minh Hạo có hai nguyên nhân làm vậy, một là tò mò về bí mật ‘xác sống’ này, so với chiêu hồi sinh của hắn ra sao, thứ hai là về trang nhật ký bí ẩn, hắn muốn từ xác chết moi thông tin từ miệng bọn chúng.

“Vâng tổng tư lệnh!” Nam Tướng Quân lập tức thi hành lệnh, hắn chỉ thị trăm marine súng hướng về ngôi mộ lơ lửng, “Bắn!”

“Bặc bặc bặc..” hơn ngàn viên đạn bay ra chỉ trong một giây bắn vào ngôi mộ, phát ra âm thanh.

“Rắc rắc rắc!”

“Gào! Ai phá giấc ngủ của ta.”

Ngôi mộ phát ra âm thanh vỡ vụn, kèm theo là tiếng la thét giận dữ từ ngôi mộ truyền ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play