Nê Tuyết Hà trong lòng âm thầm đắc ý “Đúng là đồ nhà quê ngu, hiện tại ngươi chửi ta, coi như ta có cái cớ để giết ngươi. Bùi Xuân Tình, ta giết đi nam nhân của ngươi, xem ngươi phản ứng ra sao.”

Ánh mắt nham hiểm như rắn độc của nàng nhìn chằm chằm Minh Hạo.

Còn nguyên nhânvì sao nàng nhắm vào Minh Hạo rất đơn giản, hai nhà họ Nê và Bùi từ lâu là đối thủ cạnh tranh, vì cả hai đều gia tộc về luyện dược, cho nên hai nhà tranh đấu rất quyết liệt, dù không quang minh chính đại, nhưng lại tại trong bóng tối tranh đấu liên tục.

Nê Tuyết Hà dâm khí vận chuyển tập trung nơi bàn tay, kế đó nàng vung tay ra, một chưởng tràn ngập dâm khí hung hăng đánh về phía Minh Hạo.

Bùi Xuân Tình thấy cảnh này không chút có ý nào ra tay ngăn cản, trong lòng thầm nở nụ cười, “Nê Tuyết Hà ngươi quá manh động, không chịu điều tra kỹ trước, lần này coi như ngươi đá vào miếng sắt, nếu ngươi biết Minh Hạo cảnh giới là Dâm Vương sơ cấp thì sao đây? Không biết lúc ấy biểuc của ngươi ra sao hì hì.”

Người xung quanh nhìn Nê Tuyết Hà ra tay, có người nói: “Lấy Nê Tuyết Hà cảnh giới Dâm Thế sơ cấp, đoán chừng tiểu tử kia ngay lập tức bị đánh thành thịt nát.”

Minh Hạo đứng lên, một ngón tay đơn giản hướng về một chưởng Nê Tuyết Hà, trong miệng bình thản phun ra hai chữ: “Trấn áp!”

Trong nháy mắt, trời đất định hình, thời không dừng lại, toàn bộ sự vật tại một giây này như bị đình chỉ, đứng im toàn bộ.

Nhưng khoảnh khắc này rất nhanh, nhanh đến không ai có thể nhận thấy được sự thay đổi này ngoài trừ Minh Hạo.

Ngón tay Minh Hạo chạm đến, dễ dàng đem chưởng Nê Tuyết Hà hóa giải, Nê Tuyết Hà còn chưa phản ứng, ngón tay Minh Hạo lướt đến nơi song phong, canh ngay hồng tâm hoa, nhẹ nhàng nhấn vào một cái.

Diễn biến quá nhanh, chỉ trong một giây ngắn ngủi, người ở đây đều thần sắc cứng ngắt, bao gồm bên trong Bùi Xuân Tình bộ dáng há hốc mồm kinh ngạc nhìn hành động Minh Hạo.

“Ừ, mềm đó, nhưng đáng tiếc, tính cách ngươi quá kiêu ngạo.” Minh Hạo nở nụ cười tà ác, ngón tay nhấn nhấn nhụy hoa vài cái rồi rút lại.

Nê Tuyết Hà cảm giác nơi đầu ngực bị tập kích, như có dòng điện chảy qua, cả người nàng run lên một cái, tim đập thình thịch, sắc mặt đỏ bừng, hơinhư người say rượu.

“A!”

Một giây sau Nê Tuyết Hà mới phản ứng lại, nàng xấu hổ thét một tiếng, hai tay ôm ngực lớn của mình, trong mắt hiện lên tia lửa giận, nàng lạnh lùng quát: “Tên nhóc con, ngươi dám sờ ngực bản tiểu thư, ngươi có biết tội?”

Minh Hạo nở nụ cười, ánh mắt cao cao tại thượng như đang nhìn giun dế, khinh thường nói ra: “Ngươi là cái gì mà dám ra lệnh cho ta? Loại ngực bự không não như ngươi không xứng đáng, ta không những sờ ngực, còn bóp chim của ngươi.”

Minh Hạo nói xong, hai ngón tay hình thành đôi đũa ngắn dài, lấy tốc độ tên lửa, hướng về quần Hà Nê Tuyết đâm tới.

Hà Nê Tuyết quên chuyện một chưởng của mình bị Minh Hạo hời hợt hóa giải lúc nãy, nàng khi này trong nội tâm vô cùng căm tức, không nghĩ đến một tên nhóc ** cũng dám sờ ngực mình, hơn nửa lại chọt vào nơi nhạy cảm nhất của nàng, còn trước mặt nhiều người, đây quả thật là điều sỉ nhục nhất trong cuộc đời mình.

Càng nghĩ càng tức, Hà Nê Tuyết quyết định giết chết Minh Hạo, chặt hắn từng khúc cho chó ăn để rửa đi vết bẩn trong lòng nàng.

Lần nửa giơ tay lên, vận chuyển dâm khí, hướng về Minh Hạo đánh tới, bất quá, nàng đã chậm hơn một giây, bởi vì Minh Hạo ra đòn trước.

“A~~~”

Nê Tuyết Hà rên lên một tiếng, chân quỳ xuống đất, nước từ miệng chảy ra liên tục, hai mắt trợn trừng lên như mắt cá chết.

Minh Hạo cắm thẳng hai tay vào khu vực tam giác…, nhìn quỳ xuống đất Nê Tuyết Hà, mỉm cười nói ra: “Ngươi hình như rất thích loại này nha?”

Nê Tuyết Hà ánh mắt trợn trắng nhìn Minh Hạo, lời nói lắp bắp, yếu nhược nói ra: “Ngươi …ma…u…đ e…m tay …ra”

Minh Hạo nở nụ cười rút tay về, Nê Tuyết Hà cảm giác phía dưới rút đi mới thở một hơi, hít sâu một cái để nội tâm bình tĩnh lại.

Nàng đứng lên, ánh mắt âm độc nhìn Minh Hạo càng thêm lạnh lẽo, sắc mặt âm trầm như muốn chảy nước, quay qua nhìn đám người xung quanh: “Ta lấy danh nghĩa Nê gia tiểu thư, nếu ai giết được tiểu tử này, còn có, giết toàn bộ người thân của hắn, sẽ được Nê gia lựa chọn làm khách khanh, lợi ích chắc các vị đã biết.”

Nghe vậy đám người ồ lên, nhất là những gia tộc phổ thông cùng…

Khách khanh gia tộc Nê gia lợi ích gì? Đó là một cái chức danh để nhận được đan dược hàng tháng, phải biết đan dược dù mua được cũng rất hiếm, bên ngoài thị trường bán với giá đắt đỏ, chỉ có những người thế lực cao tiền nhiều mới có thể mua, còn với người gia cảnh phổ thông muốn mua đó là là mơ mộng hão huyền.

Ánh mắt từng người hiện lên tia tham lam, nhìn về Minh Hạo như nhìn con mồi béo bở.

“Khoang đã!” Minh Hạo đã tính tới việc này.

Nê Tuyết Hà tưởng hắn muốn cầu xin, nàng nở nụ cười kiêu ngạo xinh đẹp, nói ra: “Ngươi muốn cầu xin ta tha ngươi? Đáng tiếc, đã muộn.”

Minh Hạo lắc đầu, nhìn xung quanh đám người, lạnh lùng nói ra: “Ta cảnh cáo các ngươi, ai muốn có tâm giết ta thì chuẩn bị tinh thần và một cái quan tài đi.”

Nghe Minh Hạo nói thế, toàn bộ những người ở đây, bao gồm Tam Nương, Bùi Xuân Tình lặng.

“Tên nhóc kia muốn chết!”

“Đúng là nghé con không sợ cợp, thật cuồng vọng!”

“Ta muốn giết hắn!!!”



Một giây sau, âm thanh vỡ òa như cái chợ vang lên, theo đó, từng người cầm vũ khí hướng về Minh Hạo chém giết.

Minh Hạo nở nụ cười, liếm liếm môi: “Một đống exp và điểm a… mau đến đây, để ta giết các ngươi.”

Vài phút trước…

“Đing! Chúc mừng chủ nhân nhận được nhiệm vụ đặc biệt, bởi vì lần đầu phát động nhiệm vụ ở thế giới này cho nên phần thưởng x100”

“Tên: Đồ sát toàn trường

Cấp độ: SSSS

Giới thiệu: đây là loại nhiệm vụ đặc biệt, giết người sẽ được EXP và Điểm, coi như là giờ vàng, chủ nhân hãy tận dụng nó, thời gian 1 tiếng.

- Dâm sinh: 10 exp – 10 điểm

-Dâm Sư: 100 exp – 100 điểm

-Dâm Thế: 1000 exp – 1000 điểm

-Dâm Vương: 10.000 exp – 10.000 điểm

(chưa x100)

-…-

Mỗi cảnh giới tăng thêm một số 0 ở sau.

Chú ý: ngoại trừ Tam Nương, Bùi Xuân Tình, Chu Cát Anh, Lâm Nhã Tiền và Nê Tiểu Cung, còn lại người giết sạch, ngoài ra, nếu chủ nhân trong thời gian một tiếng giết sạch toàn bộ, sẽ được phần quà đặc biệt từ hệ thống.”

Minh Hạo nhìn qua Bùi Xuân Tình và Tam Nương, nói một tiếng: “Ngươi đem Tam Nương rời đi.”

Bùi Xuân Tình gật đầu, biết thực lực Minh Hạo đạt đến Dâm Vương sơ cấp nên yên tâm, nàng gật đầu, nói: “Ngươi cẩn thận.”

Minh Hạo gật đầu, hướng Tam Nương nói: “Ta một mình có thể xử lý, không cần các ngươi nhúng tay vào, hiểu chứ?”

Tam Nương gật đầu, không biết vì sao nghe Minh Hạo nói thế, trong lòng lần đầu tiên cảm giác khó hiểu, đó lo lắng, sợ hãi, trong mắt hiện lên tia ôn nhu khó có được, nàng nói: “Ta biết rồi, ngươi nếu cần thì nói, ta sẵn sàng giúp.”

Minh Hạo gật đầu, nói: “Hai người đi mau đi, càng xa càng tốt, tránh liên lụy.”

Bùi Xuân Tình và Tam Nương gật đầu nhanh chóng chạy đi.

Minh Hạo nhìn đám người, ngoắc ngoắc tay, nói: “Ta cân hết, tất cả các ngươi nhào vào đây.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play