Cỗ Ni Hãn cầm tờ giấy trên tay, nàng không chút do dự đem một con dao
sắt bén rách một đường máu nhỏ, dùng ngón tay cái nhúng máu, viết lên
đó.
Hành động của nàng chính là nghi thức viết khế ước.
Lát sau, Cỗ Ni Hãn viết xong, nàng cho người đem tờ giấy đưa cho Minh Hạo.
Đám trưởng lão Ngưu Nữu đứng phía sau Tam Nương hỏi nhỏ nàng, "Tam Nương,
sao ngươi lại đồng ý chuyện quan trọng như vậy, phải biết việc này chính là liên quan đến sống chết tồn vong của bộ lạc chúng ta, vậy mà ngươi
lại giao cho một tên nô lệ mới mua vài ngày. Chẳng lẽ ngươi thật sự vừa ý tên nhóc nô lệ kia?"
Tam Nương lắc đầu, trong mắt hiện ra một
tia phức tạp khó hiểu, nàng chỉ ngắn gọn nói một câu: "Ta không biết,
nhưng ta tin tưởng hắn."
Trưởng lão Ngưu Nữu nhìn nhau, không hiểu là gì.
Minh Hạo tay tiếp tờ giấy, đọc lướt qua một hồi, sau đó mượn con dao người kia, rạch ra một đường máu, ấn vào tờ giấy.
Nội dung trong tờ giấy cũng không có gì nhiều, điều kiện chiến thắng của đối phương và phương thức thách đấu.
"Đây, các ngươi xem, nếu được thì ấn vào." Minh Hạo viết các điều chiến thắng rồi đưa lại cho đối phương.
Người kia đem tờ giấy truyền lại Cỗ Ni Hãn.
Cỗ Ni Hãn tiếp tay, cầm tờ giấy lên xem.
Nàng vừa xem xong các điều lệ của Minh Hạo thì sắc mặt biến.
"Ha ha ha, khá lắm nô lệ Ngưu Nữu, ngươi rất gan dạ, dám ra điều kiện như vậy, ta có điều khen ngươi, chấp nhận!"
Cỗ Ni Hãn nhìn Minh Hạo, cười một tiếng, ngón tay đang còn máu ấn vào nơi cuối cùng trên tờ giấy.
"Ầm ầm ầm!"
Trời đất rung chuyển, chín tầng mây cao cao phía trên một con mắt khổng lồ đột nhiên xuất hiện.
Con mắt nhìn xuống, hướng về Minh Hạo và Cỗ Ni Hãn nhìn một cái. Có điều,
khi con mắt nhìn đến Minh Hạo thì dừng lại một chút, trong mắt có nho
nhỏ một tia co rút lại, tựa như run sợ gì đó, nhưng không có người chú ý đến chi tiết nhỏ này.
"Bắt đầu!"
Âm thanh từ phía trên chín tầng mây tràn đầy uy nghiêm rơi xuống, truyền vào toàn bộ tai mọi người.
Kế đó, trước mặt mọi người hiện ra cái màn hình ảo.
Trong đó có thông tin, chiến thắng, cũng như quy ước, điều kiện thắng giữa hai bên.
-Thông tin hai bên:
-Bộ lạc Ngưu Nữu, người đại diện:Thế Tông (cảnh giới Dâm Sinh sơ cấp)
-Bộ lạc A Han, người đại diện: 10 người tộc cảnh giới bằng đối phương.
-Phương thức quyết đấu:
+Hỏi đáp: 1 vs 1 (2 người)
+Đánh nhau: 5 vs 1
+Chịch Solo: 4 vs 1
-Cỗ Ni Hãn thắng:
+Toàn bộ tộc Ngưu Nữu thuần phục tộc A Han, đầu hàng vô điều kiện, giao vật ấy cho tộc trưởng Cỗ Ni Hãn
-Thế Tông thắng:
+Toàn bộ tộc A Han vô điều kiện nghe lời Thế Tông, không được phản bội hay phản kháng, sáp nhập tộc A Han vào Ngưu Nữu.
+Người thua (Cỗ Ni Hãn) phải vô điều kiện cho Thế Tông chịch, thậm chí uống nước đ***, ăn c**.
...
Hai bên nhóm người vừa nhìn xong, ánh mắt khó tin nhìn qua nhìn lại điều
kiện chiến thắng, cũng như phương thức quyết đấu của đôi bên.
Ngưu Nữu trưởng lão bên kia, hiện tại lúc này toàn bộ mọi người đều hiện lên thần sắc tức giận, nhìn qua Tam Nương, lớn tiếng quát: "Tam Nương!
Ngươi thấy mình làm điều tốt chưa!"
Tam Nương trở lại bộ dáng thần kinh thô, nàng cười lên một tiếng, nói: "Ha ha, không sao, ta tin tưởng người nam nhân của ta."
"Ôi..." Đám trưởng lão Ngưu Nữu nhìnbộ dáng thần kinh của Tam Nương kia chỉ có
thể đành bất đắc dĩ lắc đầu thở dài, mặc cho số phận đi.
Ngược lại bên kia người bộ lạc A Han đang một trận vui mừng hân hoan, đám người cười nói.
"Không nghĩ đến người bộ lạc Ngưu Nữu ngu ngốc đến thế này."
"Phải nói là lũ Ngưu Nữu đều là lũ thần kinh, một tên nô lệ cảnh giới Dâm
Sinh sơ cấp vậy mà khiêu chiến với 10 người cùng lúc, đây chính là ngu
nhất ta từng thấy nha hì hì..."
Cỗ Ni Hãn khóe miệng vểnh lên tia tươi cười, hiển nhiên tâm trạng của nàng hiện tại rất tốt.
Nhìn cái kia nụ cười khủng bố đám mẫu long, Minh Hạo cảm giác có chút hơi là lạ, nhất là nghĩ đến chịch solo...
Hai bên những người không tham gia lui ra xa, cách 100m dừng lại, chừa khoảng trống thi đấu cho đôi bên ở giữa.
Bên bộ lạc A Hãn chọn ra 10 người thiếu nữ ra sân. Mặc dù nói là thiếu nữ,
nhưng mỗi người thân cao thấp nhất cũng 1m7, cao nhất 1m9. Mỗi người cơ
bắp cuồn cuộn màu đồngnhìn rất săn chắc, cơ ngực mỗi người đều thuộc
dạng khổng lồ, nhưng so với Tam Nương và Cỗ Ni Hãn thì có chút nhỏ hơn
nhiều.
"Phần thứ nhật thi hỏi đáp, bất đầu!" Âm thanh uy nghiêm từ chín tầng trời lần nửa vang vọng.
Tại lúc này, quy tắc cuộc thi (hỏi – đáp) truyền vào não Minh Hạo và đối
phương, một phút sau, khi hai người nắm giữ được các quy tắc thì cùng
lúc bước đến.
Quy tắc hỏi đáp: mỗi bên có quyền hỏi, có quyền đáp – 10 câu (2 bên = 20 câu). Tổng hợp lại tất cả, Ai đúng nhiều nhất thì
bên đó thắng.
-Mỗi bên có 5 phút để trả lời, trong vòng 5 phút nếu trả lời sai hoặc hơn 5 phút chưa có câu trả lời, coi như bên hỏi thắng...
-Câu đã hỏi không thể lập lại nội dung tương tự.
Minh Hạo bởi vì yếu hơn, có quyền hỏi trước.
Nhìn đối phương, Minh Hạo đặt ra câu hỏi: "Con chim có mấy sợi lông?"
Đối phương là người nữ, đôi mắt tròn đen lấp lánh, nhìn có chút cơ trí, mặt hình vuông, thân hình vạm vỡ, đôi ngực khá lớn, đặc điểm duy nhất chính là để tóc ngắn, khác với chín người còn lại để tóc dài.
Người nữ kia nghe câu hỏi sửng sốt, không những nàng, mà toàn bộ chín người khác đều sửng sốt, chim có mấy sợi lông?
Câu này vừa ra, làm mọi người vẻ mặt mộng bức, sau đó có người nữ bên đội
đối phương thậm chí tự nhiên tại ban ngày ban mặt, đem quần của mình
vạch ra, chầm chậm đếm từng sợi lông của mình...
Người nữ được
Minh Hạo hỏi cũng làm vậy, nàng tự nhiên, không chút nào biểu hiện xấu
hổ tay vạch quần mình ra, đếm từng sợi lông đen của mình.
Minh Hạo nhìn chằm chằm khe hở thần bí rộng lớn cùng đám lông lá, thần sắc có chút mất tự nhiên, cậu bé theo bản năng đứng lên.
Từng giây, từng phút trôi qua, bất tri bất giác người nữ đã đếm hơn 5 phút...
"Thế Tông thắng câu thứ nhất!"
Âm thanh uy nghiêm vang vọng toàn trường, đem mọi người đang đếm lông bừng tỉnh trở lại.
Minh Hạo nở nụ cười, nói ra đáp án: "Có rất nhiều sợi lông."
"Có rất nhiều sợi lông?" Đám nữ một mặt mộng bức, người nữ kia thần sắc tức giận, nhìn Minh Hạo, nói: "Ngươi chơi ăn gian!"
"Ăn gian?" Minh Hạo tựa như cười, nói ra: "Ta ăn gian cái gì? Chứng cứ đâu? Hơn nửa phía trên đã nói là ta thắng, ngươi không nghe? Ý ngươi là phía trên bản nguyên là không công bằng?"
Liên tục mấy câu hỏi, đem
người nữ kia im miệng, nhất là câu hỏi cuối cùng, nếu như nói phía trên
không công bằng thì ý nghĩa với xúc phạm bản nguyên, đây chính là tội
lớn nhất.
"Tốt rồi, câu thứ 2" Minh Hạo không nói vấn đề này nửa, đặt câu hỏi khác: "Đố ngươi, con card của ta có mấy cộng lông?"
"Con card của ngươi?" Người nữ nghe vậy theo bản năng liếc mắt nhìn đũng
quần ở giữa của Minh Hạo, nàng không thèm suy nghĩ gì, nói thẳng ra:
"Rất nhiều cộng lông!"
Nhưng chưa đợi nàng ăn mừng, lúc này phía trên cao âm thanh uy nghiêm lại vang lên.
"Thế Tông thắng câu thứ hai!"
"Cái gì, không thể nào!?" Người nữ cùng đám nữ giới kia há hốc mồm, sai chỗ nào? Rõ ràng hai câu hỏi giống nhau a.
Minh Hạo thấy thần sắc nghi hoặc các nàng, mỉm cười, nói ra: "Con card của ta không có lông!"
Nói xong, hắn kéo quần xuống, lộ ra tiểu cậu bé không lông kia.
Đám nữ há hốc mồm, nhìn xuống nơi JJ Minh Hạo. Đúng thật, đó là một cái tiểu JJ hoàn toàn trắng bốc không có một cộng lông...
...
Đám người ở ngoài cách 100m nghe âm thanh vang lên, không khỏi kinh ngạc,
sợ hãi, khó hiểu, bọn hắn chỉ biết Minh Hạo thắng hai trận liên tiếp,
còn nói gì thì hoàn toàn không biết.
Tam Nương và chúng nữ bộ tộc Ngưu Nữu một mặt vui mừng, kinh ngạc, nhất là Tam Nương. Nàng không
nghĩ vị này nô lệ vừa vào trận liền làm thắng hai bàn liên tiếp, trong
lòng xuất hiện một chút hi vọng nho nhỏ...
Ngược lại bên kia A Han bộ lạc người toàn bộ vẻ mặt buồn bực, khó hiểu.
Có người nói: "Hắn chắc là ăn hên thôi, ta nghĩ lần sau tiểu Nê sẽ chiến thắng!"
"Đúng vậy, ta tin chắc lấy trí thông minh của tiểu Nể sẽ thắng thằng nhóc 10 tuổi chưa phát dục kia..."
"..."
Duy nhất chỉ có Cỗ Ni Hãn trong lòng xuất hiện điềm báo xấu, nàng không
biết tại sao xuất hiện loại này điềm báo, nàng nhắm mắt lại, hai tay
chắp lại thành hình chữ thập, âm thầm cầu mông cho vị nữ giới tiểu Nê
kia chiến thắng Minh Hạo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT