Ngày 15, tháng giêng, năm 1974, Nhật Bản đột nhiên phát binh tiến công hai cường quốc là Tung Cẩu và Russie, việc này làm cả thế giới chấn động.

10 ngày sau, 2 phần mười lãnh thổ Tung Cẩu bị Nhật Bản quân chiếm đoạt. *

Trịnh Châu từng là một tỉnh của Tung Cẩu, nhưng giờ đây là nơi bị quân nhật bản chiếm đóng.

Doanh trại với hơn 250.000 lính nhật đóng, sau khi Trịnh Châu bị Nhật Bản đánh chiếm, toàn bộ thành phố phồn hoa trở nên hoang tàn, xác người đầy đất, mùi hôi hối bốc lên tận trời cao.

Trong doanh trại dành cho quan chỉ huy cao cấp.

Minh Hạo nhìn nhỏ Tung Cẩu, khuôn mặt tuyệt mỹ thuộc dạng đông phương, da có chút trắng, một đầu tóc đen dài trẻ tuổi bị quân nhật bắt giữ, ăn vào bánh mì chuyển ngữ, nói ra tiếng hán: "Tung Cẩu gái, ngươi mau khai báo hành tung của Lông Da Heo."

"Còn lâu con nhật bản tiểu tử***! Bọn ta thề không khuất phục ngươi, muốn giết thì giết!" Nhỏ kia Tung Cẩu trẻ tuổi vẻ mặt kiên định, âm thanh phi thường vững chắc, dù là bị bắt cũng không hiện lên sợ hãi nửa phần.

"Tốt lắm, rất có chí khí, một đấng nữ nhân mầy râu...đáng tiếc ta đối với Tung Cẩu người không thích, người đâu mang súng lục đến đây!"

"Vâng tổng tư lệnh!!!" Một tên binh sĩ nhật kính chào một cái, sau đó đem súng lục đưa cho Minh Hạo.

Cầm lấy súng lục, Minh Hạo mở chốt an toàn ra, sau đó hướng súng về nhỏ Tung Cẩu kia, thần sắc lạnh lùng như băng, nói:"Khai hay không? Nếu ngươi khai ta cho ngươi chết trọn vẹn"

Nhỏ kia Tung Cẩu trẻ tuổi không chịu khuất phục, thần sắc kiên cường dị thường, rống họng một tiếng: "Không! Ta nói rồi, ta dù có chết cũng không quy phục tiểu tử Nhật Bản các ngươi!!!"

"Tốt, ta đổi ý định giết ngươi, người đâu, đem chó Shikoku đực đến đây."

"Vâng thưa tổng tư lệnh!"

Quân sĩ nhật bản rất nhanh từ bên ngoài dẫn theo một con chó lông xám đen cao tầm 1m2 đi vào.

"Xé hết quần áo hắn, cho chó Shikoku thông cúc nó, vậy mới xứng đáng với hai chữ Tung Cẩu!"

"Vâng tổng tư lệnh." Người lính không đi tới, mặc kệ nhỏ kia Tung Cẩu phản kháng chửi rủa, một tay xé ra toàn bộ quần áo nàng.

"Xoẹt Xoẹt Xoẹt!!" Chỉ mất vài giây toàn bộ quần áo của con nhỏ Tung Cẩu xé hết, sau đó ở hai tên binh lính ở sau kiềm giữ, một người ôm Shikoku, canh ngay dương v* đưa vào phía sau cúc hoa nhỏ Tung Cẩu.

"Ẳng, ẳng ẳng..." Con kia chó cũng là cảm giác sắp thông một con người chứ không phải một con cẩu cái, đuôi cong lên tỏ vẻ không muốn, thân thể cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích, chỉ là càng hông dương v* nó chuyển động, một đường thẳng tiến, đâm vào cúc hoa nhỏ Tung Cẩu kia.

"A!!!!" Nhỏ kia Tung Cẩu bị chó thông cúc, nàng thét đau một tiếng, nước mắt lăn xuống như mưa, vẻ mặt kiên cường lúc nãy tan biến, thay vào đó một mặt vặn vẹo, nước mũi chảy ra liên tục, hai mắt trợn tròn lên, phía dưới một mảnh đầm lầy liên tục tràn ra.

Con chó kia càng ra sức vùng vẫy thêm, nhưng càng làm vậy, duong v* nó càng di chuyển với tốc độ nhanh, chẳng mấy chốc cúc hoa của nhỏ kia Tung Cẩu bị tàn phá nặng nề, máu tươi từ cúc hoa chảy ra ngoài.

"Gâuuuuu" 1 phút sau, con chó hú lên một tiếng tựa như đang báo hiệu gì đó, tràn đầy màu trắng dịch từ dương v* của con chó bắn vào cúc hoa của nhỏ Tung Cẩu kia.

Cả thân thể con kia Tung Cẩu theo đó giật giật vài cái, cả người nàng như mất hết sức lực, tự do xụi lơ xuống đất.

"Đem con này Tung Cẩu vứt ra ngoài, nói cho các tướng sĩ, tướng lĩnh tự do hưởng thụ nàng, nhưng phải bảo đảm nàng không chết, phải sống còn một hơi thở hiểu chưa?" Minh Hạo lạnh lùng nhìn con kia Tung Cẩu xụi lơ dưới đất, phất tay nói.

"Tổng Tư Lệnh muôn năm!"

"Tổng Tư Lệnh nhân từ!"

"Tổng Tư Lệnh thần linh! "

Sau đó hai người binh sĩ Nhật khiêng con kia Tung Cẩu ra ngoài, còn về số phận con kia Tung Cẩu về đâu thì chỉ có trời mới biết...

Minh Hạo thở dài, bọn kia Tung Cẩu chính phủ quả nhiên khôn ngoan, hơn 10 ngày rải boom toàn bộ Tung Cẩu lãnh thổ, cộng thêm có hai cái vệ tinh trên trời quan sát, vậy mà tới giờ chưa tìm được hang ổ của bọn chúng. Lúc đó Minh Hạo xem xong tình báo cũng không khỏi kinh ngạc bật thốt lên: "Không hổ là - cờ ông nặng cộng, sờ an nặng sản, chạy trốn – ẩn núp đúng là nhất lưu a!"

Về phần Russie thì quân nhật có vẻ gian khổ hơn một chút, từ 10 ngày tới nay chỉ chiếm được 2/10 lãnh thổ, bởi vì Russie mạnh về vũ khí các loại, cho nên tiến quân có chút khó khăn, nhưng dù vậy đã làm cho toàn bộ thế giới lâm vào một mảnh kinh sợ, choáng váng.

Cùng lúc tấn công hai cường quốc, vậy mà chỉ mới mất 10 ngày đã chiếm được như thế. Cho dù tự nhân là số 1 cường quốc Mỹ cũng phải kính sợ, nể nang trước quân đội nhật bản.

...

Mà cuộc chiến ở Vì ê nặn việt, nờ am nam, cờ ông công nặn + Hờ oa quyền hòa và Cờ ông công nặn + sờ an hỏi sản đã bước vào giai đoạn quyết liệt nhất từ trước đến nay.

Miền Nam lúc bấy giờ do hiệp ước, cho nên Mỹ đã rút đi 90% kinh tế và vũ khí, làm giảm sức chiến đấu của quân đội hiện tại.

Miền Bắc cũng đồng dạng như vậy, do Tung Cẩu và Russie rút đi hỗ trợ vì phải đối phó với quân nhật xâm lược, hiện tại cũng rơi vào tình trạng khó khăn tương tự.

Có thể nói, hai miền Nam và Bắc ngay từ đầu đã tám lạng người nửa cân, hiện tại các quân đồng minh của hai bên rút đi làm cho thực lực rơi vào cực lớn suy yếu, càng thấy được thế thân bằng của hai bên, khiến cho người này không dám đánh người kia, chỉ có thể tổ chức phòng thủ các nơi biên giới tuyến 17 bị động......

"Báo! Toàn bộ người nữ Tung Cẩu theo chỉ định tuổi từ 18 đến 30 đã chuyển đến [trang trại bò sữa ChinaSexCow1] "

Một người mặc đồ lính nhật chạy vào doanh trại nơi ở Minh Hạo cung kính nói.

"Tốt, mau dẫn ta đi." Minh Hạo mắt sáng lên.

"Vâng!" Người lính nhật kia cúi người một cái, đi phía trước dẫn đường cho Minh Hạo.

Khoảng cách cũng không xa lắm chỉ tốn vài phút là tới, khu này chính là khu đặc biệt tại vài ngày trước thiết lập.

Khu này để bắt tù nhân, hay nói đúng hơn là một trang trại bò sữa made in japan sex.

Một căn biệt thự rộng lớn hơn 1000m2 vuông, bao bọc xung quanh nó là tường rào màu trắng, có độ cao 50m có hơn.

Tường này không những dùng để chặn người chạy trốn, nó còn có tác dụng khác là cách âm từ ngoài vào trong.

Xung quanh căn biệt thự đầy binh lính nhật canh gác, lối vào duy nhất là cánh cổng sắt cao to màu đen hùng vĩ. Hai bức tượng sư tử dựng đứng ở trái phải hai bên cổng, con sư tử màu sắc như thật, lông vàng nhánh, hai mắt đen nhìn chằm chằm phía trước, lưng thẳng, đầu cao ngạo ngẩng lên, hình như đang thị uy với kẻ địch đồng dạng

Hai tên binh lính canh cổng nhìn thấy Minh Hạo đi tới, bọn hắn cúi đầu thấp xuống, cung kính nói: "Tổng tư lệnh!"

"Chào!" Minh Hạo cũng làm cái lễ cười nói, sau đó dưới sự dẫn đường của vị lính lúc nãy đi vào bên trong.

...

Bên trong căn biệt thự, không có phòng ốc gì, nhìn nó càng giống một cái chuồng chăn nuôi bò sữa thì đúng hơn.

Hai bên chia ra từng cái chuồng lớn, đứng bên cạnh là đầy người ăn mặc quần áo trắng, miệng đeo khẩu trang, nhìn giống như bác sĩ thú y vậy.

Bên trong chuồng hơn ngàn người nữ khác nhau, trẻ nhất là 18, nhiều nhất là 30.

Có ngực to, ngực nhỏ, mông to, mông lép, da trắng, da vàng....điểm chung đều là đầu tóc đen và toàn thân đều là trần chuồng không mặc quần áo.

Những người này nơi ngực, nhất là hai đầu nhị hoa có ống đen nối vào, nơi miệng cũng tương tự, cả người đầu gối quỳ xuống, tay chân bị xích khóa, chỉ có đôi mắt là có thể hoạt động được,.

Từng cái chuồng trông rất tiên tiến, các loại kỹ thuật chăn nuôi bò sữa chuồng thế kỷ 21 đều áp dụng vào, những cái chuồng này theo đó được đánh số theo thứ tự từ 1 - 1000...

"Chào tổng tư lệnh!" Đám mặc áo trắng vừa thấy Minh Hạo v ào ngay lập tức thi lễ, cung kính nói. Âm thanh từ miệng những người này phát ra vô cùng trong trẻo, ngọt ngào, dễ nghe, hiển nhiên tất cả những người ở đây đều là nữ giới.

Minh Hạo gật đầu nói: "Ở đây tình hình thế nào?"

Một vị mặc đồ trắng thi lễ nói: "Thưa tổng tư lệnh, ở đây hoàn toàn bình thường, chúng tôi đã làm theo lời ngài đem dịch* của ngài chích vào nơi ấy của tất cả nữ phạm khi bị bắt về đây. Rất nhanh tất cả nàng đều mang thai của ngài! Hơn nửa còn tiêm vào [tăng tốc độ sinh trưởng thai kỳ] và [lượng sữa chất lượng] theo như ngài bàn giao."

"Làm tốt lắm, chỉ cần vài ngày là có lượng sữa cung cấp cho quân đội nhật bản rồi, đỡ phải tốn kém lương thực và thời gian vận chuyển." Minh Hạo gật đầu nói,

"Cám ơn lời khen của ngài tổng tư lệnh."

Đám kia nữ nghe lời khen của Minh Hạo sắc mặt hồng lên, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy mị hoặc như đang câu dẫn người nhìn chằm chằm Minh Hạo không chớp mắt, hai chân run run, vài giọt nước chảy ra, tựa như hứng quá mà chảy ra chăng?

"Đây là phần thưởng của các ngươi." Minh Hạo nhìn đám kia nữ lang cười nói, sau đó cở hết quần áo ra.

"Cám ơn tổng tư lệnh ban thưởng!" Đám nữ lang vừa nhìn thấy "Của Quý" kia mắt sáng lên, không chờ đợi được nửa chạy đến, các nàng cở hết quần áo ra, tất cả đều quỳ xuống dưới chân Minh Hạo phục vụ nhiệt tình...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play