Edit: Icon

Beta: Tuyết Nhi

Cù Nhiên tiến vào liền thấy cô cắn cắn cái muỗng ngơ ngác đúng tại chỗ nhìn mình, anh đi đến cạnh cô nhìn thấy cô đang tàn sát cái bánh ngọt,“Em ăn nhiều như vậy, không sợ sâu răng à?”

Đinh Đồng cầm cái muỗng chỉ chỉ trên bàn,“Ách...... Không phải, cái kia......”

Cù Nhiên tâm tình không thay đổi, lau khóe miệng còn dính bơ của cô,“Làm gì? anh cũng sẽ không phạt em diện bích tư quá đâu!”

Diện bích tư quá, thật ra lúc ở nhà Cù Trà, Tiểu Bành Hạo làm nên một chuyện hay. Hôm đó, hai đứa nhỏ chơi đùa khắp nơi trong nhà, lúc đó, anh mua bánh ngọt đi qua, bọn nhỏ tự nhiên là thích vô cùng, thừa dịp người lớn không chú ý , một hơi ăn hơn phân nửa cái bánh.

Cù Trà không hài lòng dạy bảo con :“Hai con sao có thể ăn nhiều như vậy? Một hồi lại ăn cơm không ngon ! Mẹ chưa nói đồ ngọt ăn nhiều sẽ đau bụng sao? Còn có thể bị sâu răng nha !”

Cô nhóc tiến tới tựa thân mình mềm nhũng vào trong lòng mẹ,“Mama, mẹ là tốt nhất , không cần mắng chúng con ! Mẫn mẫn về sau sẽ ăn ít một chút!”

Tiểu Bành Hạo nắm lấy vạt áo của Cù Trà kéo kéo,“Dì ơi, đừng nói cho mama con biết nha!”

“Sao vậy? Giờ biết sợ sao ?”

“Mama mà biết, con, con sẽ bị phạt đứng góc tường đó!” Nhóc con chu chu miệng than thở.

Cù Nhiên lúc ấy cảm thấy rất là kinh ngạc, nhóc con này nói gì? Đã vậy còn biết cả hình phạt này, vì thế hỏi cậu bé: “Hạo Hạo, con có biết cái gì kêu là diện bích tư quá không?”

“Diện bích tư quá chính là đứng ở góc tường đến đau cả chân! Mỗi lần con làm sai chuyện gì, mama liền phạt con như vậy, chính là bắt con đứng ở góc tường, đến khi nào chân đau không chịu nỗi thì mới thôi không phạt nữa.”

......

Cô kinh ngạc,“Ôi chao? Sao anh biết ‘Diện bích tư quá’?”

“Hạo Hạo nói , cậu bé làm sai em đều phạt nó bằng cách này mà.”

Cô “ồ” một tiếng, lại nghĩ tới chuyện vừa rồi muốn nói, hai tay ôm lên lưng anh,“Anh chưa ăn cơm phải không?”

“Đúng vậy!” Cù Nhiên giờ mới phát hiện dì Cầm không có ở đây,“Dì Cầm đâu? Sao còn chưa đến?”

“Dì Cầm ngày hôm qua nói trong khoảng thời gian này không tới!”

“A?” Sao lại thế?

Đinh Đồng gật gật đầu,“Ngày hôm qua có nói , em quên không nói cho anh!”

Anh nhíu nhíu mày, anh phát hiện thái độ của cô bây giờ thật không giống,“Dì Cầm hiểu rõ thói quen của anh, sẽ không nói gì mà không đến, trừ phi dì biết em có thể nấu cơm!”

“...... Biết...... thì có biết! Nhưng mà quên rồi!”

“Đã quên rổi?” Cù Nhiên làm bộ nghiêm mặt.

“Ha ha......” Cô lập tức nịnh nọt đứng lên,“Đừng đừng đừng, trong tủ lạnh cái gì cũng có sẵn , bây giờ em đi nấu, ngay bây giờ là được rồi!”

Đinh Đồng lập tức đẩy anh ra liền chạy tới phòng bếp, thật, anh có tức giận cũng không phải là dễ đối phó, đánh cô là khẳng định sẽ không, nhưng cô chắc chắn rằng anh tuyệt đối có biện pháp trừng trị mình. Cái gì trừng phạt? Anh là người tinh trùng lên não, còn có thể trừng phạt cái gì...... Cô nghĩ tới mặt liền nóng như bị thiêu cháy.

Cù Nhiên đứng tại chỗ sửng sốt một phen, nhìn vào phòng bếp cười lắc đầu, liền xoay người đi lên lầu tắm rửa thay quần áo.

Bữa tối gồm hai món mặn, một món canh, lúc Cù Nhiên xuống lầu vừa vặn nhìn thấy Đinh Đồng mặc tạp dề bưng đồ ăn mang lên bàn, đi qua rồi từ phía sau đem ôm vào trong lòng, cằm đặt trên vai cô,“Như vậy thật giống mẹ hiền vợ đảm nha! Em ở bên cạnh anh có nên lo lắng không nhỉ?” Trong lời vừa nói chính anh cũng không nghĩ tới, kết hôn sao? Ha ha...... Trước kia nói thuận theo tự nhiên, có lẽ hiện tại chính là có thể “thuận” người kia!

Đinh Đồng đem anh đẩy ra, ấn đến chỗ ngồi ,“Ngoan ngoãn ăn cơm! Em làm thì tay nghề không chắc có thể so với dì Cầm được, không được kén chọn, bằng không mấy ngày nay em sẽ bỏ đói anh luôn......”

Đậu hũ tự làm, sườn chiên mềm, cộng thêm món canh trứng đơn giản. Cù Nhiên nhận cơm mà cô đưa tới,“Thật đúng là không có cách nào khác so với dì Cầm!” Nói tới nói lui, chiếc đũa vẫn đang không ngừng trên đĩa rau.

Cuối cùng, trừ bỏ canh hoàn toàn không uống ra, mặt khác hai món ăn kia đều ăn sạch sẽ. Đinh Đồng đi rữa chén, lầm bầm lầu bầu oán giận:“Không có cách nào khác so với dì nấu mà còn ăn sạch sẽ như vậy! Xí......”

Phía sau lập tức có giọng nói vang lên,“Sau lưng còn dám nói xấu anh !!”

Cô bị hoảng sợ, quay người lại lườm anh một cái,“Đi mà không có tiếng động? Muốn hù chết em !”

Cù Nhiên vòng từ phía sau ôm cô, cọ cọ mặt vào người cô “Em quở trách anh không phải, sao lo lắng anh đến đây lúc nào!” Vốn hôm nay anh là muốn tăng ca hoàn thành một đống công việc, nhưng nghĩ trong nhà có hình ảnh của cô liền nhịn không được trở về trước, vừa rồi cơm nước xong định trở về thư phòng làm việc, kết quả trong đầu lại trống rỗng, xuống lầu uống nước, liền nhìn thấy dáng vẻ chuyên tâm dọn dẹp của cô, cảm thấy thật không nỡ rời đi .

“Đừng ồn! Em đang dọn dẹp ở đây!” Lần này thật tình anh nghe lời ngoài ý muốn nha, cũng chỉ là ôm cô thôi không có hành động gì hơn.

Rửa xong tất cả, chén bát được xếp trên giá cho khô nước, Đinh Đồng muốn đi lấy cái khăn mặt bên cạnh, đẩy đẩy hai tay của người nào đó sau lưng không động đậy, “Em muốn lấy khăn!”

Anh chuyển thân mình qua bên kia, lấy khăn mặt đưa lại cho cô.

“Sao em không lái xe đến?” Tối hôm qua trở về không kịp quan tâm gì, hiện giờ anh ôm người trong lòng mà hỏi han.

“Phiền toái.” Cô cũng không từ chối, thả lỏng thân mình tựa vào trước ngực anh, lại mặc cho anh ôm đi vào phòng khách, hai người đang đến sô pha.

Cù Nhiên điều chỉnh một chút tư thế đem cô ôm ngồi vào trên đùi,“ Anh đưa xe cho em, đi ra ngoài nhớ nói cho anh biết.”

“Không cần đâu, dù sao em cũng lười đi ra ngoài, có chuyện gì em gọi điện thoại kêu xe taxi là được rồi. Chỉ có mấy ngày, không cần phiền toái như vậy!”

Cù Nhiên có chút mất hứng, nhưng cũng không nói cái gì.

Trước khi ngủ, Đinh Đồng nói cái gì cũng không muốn chung giường với anh,“Em muốn ra phòng khách!”

“Sao vậy?”

“Ý em là......” cô thế nào cũng là người mới đến, ngày hôm qua tỉnh lại người không chút sức lực, bị anh ép buộc cả đêm, hiện tại nhìn đến giường đều run sợ.

Anh cười, dùng chút lực nắm cổ tay cô kéo vào lòng,“Anh chưa nói đêm nay muốn làm chuyện gì hết, chỉ là ngủ thôi! Khó mà theo ý em nghĩ đâu......”

Cô không tin,“Lời anh có thể tin không?! Em mặc kệ, em phải qua phòng khách!”

Cù Nhiên thấy mềm không được, trực tiếp mạnh bạo ,“Không được bướng! Hoặc là nghe lời để anh ôm em ngủ, hoặc là...... Đi phòng khách cũng được......đổi phòng cho em trải nghiệm mới cũng hay......” Câu nói kế tiếp càng nói càng nhỏ, đầu của anh cũng càng thấp, trực tiếp đụng tới lỗ tai của cô, một luồng khí ấm theo miệng anh liền phả tới.

Đinh Đồng lùi một chút,“Đê tiện!” Liền xoay người bỏ vào phòng tắm.

......

Đinh Đồng vẫn là có chút không quen bị người gắt gao cưỡng bức như vậy! Đúng ! Chính là cưỡng bức ! Bị anh đem làm gối ôm cô thật sự là cảm thấy không được tốt lắm...... Mấy ngày nay, anh quả thật không làm gì hơn ngoài việc trước khi ngủ ôm cô một hồi không thôi!

“Không cần ôm cũng được mà? Em khó thở lắm!” Cô nắm lấy đôi tay đang ôm trước ngực mình.

Người phía sau thay đổi lực mạnh nhẹ một chút,“Con mèo nhỏ, có thể nói cho anh biết chuyện về em hay không?”

“Ưhm?” Cô có chút khựng người,“Chuyện gì?”

“Chỉ cần là chuyện của em là được! Cái gì cũng được!” Hai ngày này anh thường cùng cô kể một ít chuyện chính mình, đại khái là từ chuyện gia đình đến chuyện công ty ở nước ngoài của anh, thậm chí nói cả chuyện nhà đang giục anh kết hôn, lúc ấy cô trả lời sao nhỉ ?“A!” Thái độ một chút cũng không thay đổi, dạng như không phải chuyện của mình...... Tức giận anh gặm cắn cô nửa ngày.

Cô hơi nghiêng người,“Em thì có chuyện gì! Đều giống nhau thôi, cứ như vậy trưởng thành, thực là nhàm chán, ngủ!”

Đây không phải lần đầu tiên tránh né , cô đương nhiên biết tâm tư của anh-- nói đơn giản một chút, cái này gọi là thật hiểu. Giải thích thêm tí nữa , đây là ở gần nhau thì cảm tình dành cho nhau thật sâu sắc, vân vân. Nhìn Cù Nhiên chủ động đem chuyện của mình phơi bày trước mặt cô, Đinh Đồng không phải không cảm động, chỉ là chính mình không biết phải làm sao...... Có lẽ là tự ti!

Sau một lúc lâu, cô nghe được người ở phía sau thở dài,“Con mèo nhỏ, em rốt cuộc khi nào mới có thể mở lòng với anh?”

Cô xoay người, đối mặt với anh, nhưng cũng không biết giải thích như thế nào, tự động đem mặt vùi vào ngực anh, nghe tiếng đập của con tim anh, hồi lâu mới từ từ nói:“Em lớn lên ở cô nhi viện!”

Cù Nhiên giật mình, anh không nghĩ tới chuyện như sẽ như vậy, vẻ mặt hối hận ôm chặt ,“Thực xin lỗi! Anh không biết...... được rồi được rồi không nói nữa! Về sau anh cũng không hỏi, ngủ đi!”

Đinh Đồng cảm thấy cổ họng chua xót, không nói nên lời. Nước mắt liền như vậy không tiếng động tuôn rơi...... Bí mật của cô chẳng những không có bị anh trách móc, ngược lại bởi vì một câu của cô mà bắt đầu tự trách bản thân mình! Cô chưa bao giờ nghĩ còn có người có thể khơi lại nỗi đau của mình, cô nghĩ đến chính mình đã luyện liền mình đồng gia sắt rồi, có thể che giấu tất cả, đủ để bảo hộ chính mình thời điểm, chỉ một cái ôm của người đàn này vậy mà có thể dễ dàng đánh tan phòng bị của cô!

Nước mắt càng lúc càng rơi nhiều, Cù Nhiên cảm giác trước ngực mình ẩm ướt , thả lỏng ra một chút thì vừa thấy, mặt cô đã như đầy nước, hai mắt đẫm lệ mông lung.

“Đừng khóc đừng khóc...... Anh sai rồi, sai rồi được không? Anh không biết việc này! Anh đáng chết...... Đừng khóc được không?” Anh tưởng bởi vì lời nói của mình đã chạm vào vết sẹo của cô, trong lòng tự trách không thôi.

Đinh Đồng lắc lắc đầu, tiếng khóc cũng lớn hơn, nói không nên lời, chỉ có thể mặc anh ôm vào trong ngực dỗ dành . Tiếng khóc chậm rãi ngừng lại, tay tự động vòng qua ôm cổ anh.

“Đừng khóc! Là anh sai rồi......” Anh chưa nói hết, đã bị cô hôn đến bất ngờ.

Này chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng phải nghĩ anh quá biến thái hoặc là không để ý tới anh sao? Sao lại xảy ra tình huống như thế này?

Đây là lần đầu tiên cô chủ động với anh, Cù Nhiên mặc dù có chút khó hiểu, nhưng không quá hai giây liền từ bị động chuyển sang chủ động nhận lấy nhiệm vụ gian khổ...... Liên tiếp vài ngày vì làm cho cô thích ứng với mình tốt hơn, mỗi đêm ôm cô ngủ thật kiềm chế muốn cô phát cuồng, nay đến lúc được nhận, anh thật là thỏa mãn, thật có chút mừng rỡ như điên.

Hai người triền miên hôn nhau không biết bao lâu, đến khi quần áo trên người đều bị trên sàn nhà, anh vuốt ve nhẹ nhàng hỏi bên tai cô:“Có thể chứ?”

Người bên dưới cũng có chút mê say, không có trả lời, lại trực tiếp đem hai chân vòng qua thắt lưng của anh. Khắc chế dục vọng đến cực hạn giờ khắc này mới được đáp ứng, anh đem chân của cô nâng lên một ít, làm cho chân cô đặt trên lưng mình, hai người ngay tại lúc này không ngừng cảm thụ lẫn nhau, cảm thụ chuyện tình tốt đẹp nhất của nhân gian, thân thể va chạm càng lúc càng sâu, mà lòng cũng chậm rãi hướng về nhau cùng một chỗ......

Kích tình qua đi, Đinh Đồng mềm nhũn nằm ở trên người anh , phía sau tóc dài dán vào hai người.

Anh vuốt ve làn da trơn bóng nhẵn nhụi của cô, tay kia thì nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại như không xương của cô.

“Sau này anh luôn bên cạnh em!”

Giọng nói nhẹ nhàng, nhưng rất có lực, một câu hứa hẹn ấm áp như vậy, làm cho Đinh Đồng cảm thấy vậy là đủ......

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play