Ngay lúc Bích nhi cùng Lạc Cơ trầm mặc thì một tiếng "hừ" lạnh đột nhiên vang lên, sau đó một đạo hắc ảnh quỷ mị nháy mắt quỷ dị xuất hiện sau lưng Lạc Cơ hai người, Lạc Cơ nhìn về phía gương đồng, chỉ thấy lúc này Tần Thủy Hoàng thân ảnh đang đứng đằng sau hai người.
""Tần....đế..."" Bích Nhi sợ hãi đến run cầm cập, hai chân không tự chủ quỳ xuống, Lạc Cơ đồng dạng cũng sợ hãi tuy nhiên vẫn không hốt hoảng như Bích Nhi, trái lại nàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, một đôi con ngươi thanh tịnh nhìn chằm chằm Tần Thủy Hoàng, không biết đang suy nghĩ gì.
""Tiện nhân, lão tử cưới ngươi chính là phúc phận ba đời của dòng họ ngươi, còn dám can đảm suy nghĩ phản kháng ta?Trò cười!"" Tần Thủy Hoàng ánh mắt lóe lên vẻ bạo ngược, bàn tay không nhịn được phiến thẳng vào mặt Lạc Cơ.
""Phụt!~" Lạc Cơ không nhịn được phun ra ngụm máu tươi, thân ảnh yêu kiều nhu nhược trong nháy mắt bay ngược ra đằng sau, sắc mặt nàng lúc này sợ hãi cùng oán hận nhìn Tần Thủy Hoàng.
""Hừ, đây là nho nhỏ trừng phạt, cảm thấy lấy lão tử là ủy khuất ngươi, ngươi tin rằng lão tử xxx ngươi xong ném ngươi vào lãnh cung cô độc bị giam lỏng cả đời hay không? tiện nhân?!"" Tần Thủy Hoàng một tay tát tiện nhân kiếp trước hãm hại mình, trong lòng âm thầm sảng khoái, không nhìn được muốn tát thêm vài phát nữa tuy nhiên lại nghĩ đến thân thể Lạc Cơ không chịu nổi mình tát thêm vài cái liền sẽ ngỏm thật, chưa giết được Vương Bá Ngưu thì Lạc Cơ tiện nhân vẫn không thể chết được, Lạc Cơ tiện nhân vẫn còn giá trị lợi dụng, thân là một đời Đế Tôn, càng là một đời kiêu hùng, hắn biết nếu việc nhỏ không nhịn được sẽ hại việc lớn.
""Lạc Cơ..không dám.."" Lạc Cơ đưa bàn tay phấn ngọc lau đi vết máu trên miệng, ánh mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo trong chớp lát nhưng sau đó nhanh chóng biến thành vẻ điền đạm đáng yêu, vẫn nhỏ nhẹ nói.
""Đồ đê tiện thì nên biết thân biết phận của mình mà sống, ngươi chẳng qua là món đồ vật đám Lạc gia tặng cho bổn Đế vì nịnh nọt bổn đế, đừng tưởng mình là thiên chi kiêu nữ, lớn lên xinh đẹp tuyệt trần là muốn nói gì thì nói, muốn nghĩ gì thì nghĩ, lão tử không phải hạng người thương hoa tiếc ngọc, nhớ đấy."" Tần Thủy Hoàng không nhịn được đưa bàn chân đạp lên khuôn mặt xinh đẹp của Lạc Cơ, khinh thường nói, sau đó Tần Thủy Hoàng càn rỡ cười haha, xoay người rời đi.
Nhìn thấy thân ảnh Tần Thủy Hoàng biến mất, Bích Nhi thở dài một hơi chạy tới bên Lạc Cơ, nước mắt như mưa bi thương lấy khăn lau đi vết máu trên miệng Lạc Cơ.
Lạc Cơ trong bụng vô cùng tức giận, tuy nhiên nàng vẫn không nổi nóng nói cái gì, bởi vì nàng biết với tu vi của Tần Thủy Hoàng muốn ẩn núp đâu đây quan sát thì bọn họ không thể biết được, nếu nàng nói ra cái gì nữa bị hắn nắm chuôi thì người chịu thiệt chỉ có nàng.
Tần Thủy Hoàng đúng như Lạc Cơ nghĩ đang ẩn núp trong không gian nhìn trộm Lạc Cơ bọn họ một lúc lâu, khi thấy Lạc Cơ không có động tĩnh gì khác, trong lòng Tần Thủy Hoàng khẽ hừ lạnh, tiện tay bố trí vài loại cấm pháp trận pháp liền rời đi.
Mà lúc này đây tại Sát Lục Ma Tông..
Vương Bá Ngưu ngạo nghễ đứng trên trung tâm quảng trường, tay cầm Ma Chủ lệnh bài, hùng hồn nói:
""Hôm nay ta vâng lên Ma Chủ tiến đánh Hoa Hạ Hoàng Triều, từng bước xâm lược lãnh thổ của Hoa Hạ Hoàng Triều.""
“Mà các ngươi cần phải làm chính là đồ sát, điên cuồng đồ sát, cho dù là dân thường Hoa Hạ hay bất cứ sinh linh nào, dám cản đường Sát Lục Ma Tông hùng bá thiên hạ đều phải chết!""
Ánh mắt Vương Bá Ngưu lóe lên vẻ điên cuồng, trầm giọng nói.
Đánh Hoa Hạ Hoàng Triều? Diệt Hoa Hạ con dân?
Bỗng nhiên nghe được Vương Bá Ngưu nói lời này, tất cả Sát Lục Ma Tông võ giả đều là hít một hơi thật sâu, sau đó ánh mắt ai nấy đều lóe lên hung quang, Sát ý trong lòng mỗi Sát Lục Ma Tông võ giả liền bắt đầu tụ lại một chỗ hình thành một chữ "Sát" khổng lồ, chấn động bát phương.
Đặc biệt là Diệp Thiên Lý cùng Nam Cung Lưu Vân bọn họ cảm giác máu tươi của mình đều sôi trào lên, sát ý chiến ý hùng hồn.
“Hắc hắc, rốt cuộc muốn đại khai sát giới, thật là chờ mong a……”
Dưới sự kích động, trong mắt Diệp Thiên Lý lóe lên vẻ khát máu tàn bạo thị huyết, hai bàn tay không ngừng chà sát nhau biểu lộ sự hưng phấn của hắn lúc này.
So với hắn, Nam Cung Lưu Vân, Diệp Bắc cùng Tàng Thiên Cơ ba người tương đối bình tĩnh hơn nhiều.
Bất quá nội tâm ba người bọn họ cũng cảm giác nhiệt huyết sôi trào, hào hứng đến cực điểm, bởi vì Hoa Hạ Hoàng Triều xếp hàng cao cấp Hoàng Triều, bên trong còn có lão quái vật được xưng Đệ Nhất Đế Tôn Tần Thủy Hoàng tọa trấn, cho dù đỉnh cấp Hoàng Triều thế lực cũng không dám khinh thường vọng động nói gì một cái Thiên Khung Hoàng Triều quốc lực hàng chót trong Hoàng Triều thế lực.
“Chiến Ma huynh, Hoa Hạ lãnh thổ quốc gia thập phần rộng lớn, hơn nữa quốc lực hưng thịnh, vô số thế lực đan xen phức tạp rắc rối, Sát Lục Ma Tông võ giả đủ để xâm lấn Hoa Hạ Hoàng Triều hay sao?”
Đột nhiên Nam Cung Lưu Vân lên tiếng hỏi, hắn chính là đã từng là kiêu hùng, thủ đoạn âm mưu quỷ kế đa đoan, tầm mắt rộng lớn cho nên nhanh chóng nghĩ ra lổ hổng trong lời nói của Vương Bá Ngưu, liền lên tiếng hỏi.
Hoa Hạ Hoàng Triều cũng không phải là đơn giản có thể nói tiêu diệt là tiêu diệt, Hoa Hạ Hoàng Triều không chỉ có lãnh thổ quốc gia rộng lớn, hơn nữa quốc lực cường thịnh, nhất là vùng biên giới chắc chắn ẩn dấu vô số cường giả thủ hộ, thập phần khó chơi.
Nghe Nam Cung Lưu Vân phân tích, Diệp Thiên Lý đám người liền bừng tỉnh, tuy rằng Diệp Thiên Lý thực thích giết chóc, nhưng không có nghĩa bản thân hắn cũng là chỉ có biết giết chóc ngốc tử.
Lấy thực lực của bọn họ trước mắt để so sánh, thực rõ ràng còn chưa đủ!
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người nhìn phía Vương Bá Ngưu, ánh mắt ai nấy đều lóe lên vẻ chần chờ cùng nghi hoặc.
Đối với việc bọn họ sẽ đưa ra nghi vấn khi Vương Bá Ngưu đưa ra kế hoạch đều đã được Vương Bá Ngưu dự đoán ra, cho nên hắn đã chuẩn bị sẵn lời giải thích cho nên liền đáp, vẻ mặt lóe lên vẻ ngạo nghễ:
“Muốn tiêu diệt Hoa Hạ Hoàng Triều cũng không cần quá nhiều người.”
""Nếu Tần Thủy Hoàng đột nhiên ngoài ý muốn bỏ mình, các ngươi nghĩ đối với binh lực của Sát Lục Ma Tông chúng ta có thể đồ sát chiếm lấy Hoa Hạ Hoàng Triều hay không?"" Vương Bá Ngưu cười cợt hỏi.
""Cái này..."" Nam Cung Lưu Vân đám người hơi ngập ngừng, sau đó ánh mắt lóe lên vẻ hưng phấn.
""Nếu Tần Thủy Hoàng ngoài ý muốn bỏ mình hoặc bị áp chế không thể ra tay can thiệp, thì với Chiến Đường, Huyết Sát Đường, Đấu tự các, Kiếm Đường bốn đại cơ cấu võ giả đều có tổng số võ vương cảnh giới võ giả chính là hơn năm mươi vạn võ giả đủ bình định hết thảy Hoa Hạ Hoàng Triều, chiếm cứ Hoa Hạ ngàn tỷ non sông."" Diệp Bắc hưng phấn lên tiếng.
""Cho nên ta muốn trận chiến này, Sát Lục Ma Tông chúng ta tất thắng!”
“Ta mặc kệ các ngươi dùng biện pháp gì, dùng cái gì thủ đoạn xấu xa bỉ ổi cùng phương thức vô sỉ tàn độc như thế nào, ta chỉ cần nhìn Hoa Hạ Hoàng Triều tất cả thế lực phản kháng đều phải bị diệt sát, còn chuyện Tần Thủy Hoàng để ta lo!”
Thanh âm uy nghiêm của Vương Bá Ngưu vang vọng khắp Sát Lục Ma Tông.
Lúc này đây vạn chúng Sát Lục Ma Tông võ giả đều cảm giác được Vương Bá Ngưu khí thế và phong cách hành sự rất giống Ma Chủ Diệp Thiên Hùng, giờ phút này trong lòng bọn họ đều phục Vương Bá Ngưu, cho dù là Tàng Thiên Cơ Diệp Bắc hai người đều cũng phục Vương Bá Ngưu.
Nguyên bản bọn hắn thân là đệ nhất Ma Tôn cùng Đệ Nhị Ma Tôn nhưng Ma Chủ Diệp Thiên Hùng lại giao trọng trách điều binh khiển tướng cho một tên đệ tam Ma Tôn là Vương Bá Ngưu nắm quyền khiến trong lòng hai người bọn họ không phục, nhưng hiện nay thấy phong thái bễ nghễ bá đạo của Vương Bá Ngưu liền âm thầm công nhận Vương Bá Ngưu là thủ lĩnh hợp cách.
Ánh mắt Tàng Thiên Cơ liếc nhìn Vương Bá Ngưu, âm thầm cảm khái:
""Thiếu chủ rốt cuộc trưởng thành, có tư cách thủ lĩnh nhất phương cường đại thế lực, nếu lão gia biết chắc hẳn sẽ vui vẻ lắm!""
“Diệp Thiên Lý!”
“Có...mạt tướng!” Diệp Thiên Lý trong lòng hơi chống cự một lát, nhưng sau đó lại bắt đầu tin phục Vương Bá Ngưu, liền tự xưng mình là mạt tướng đi tới trước mặt Vương Bá Ngưu hành lễ.
“Ta mệnh ngươi dẫn dắt mười vạn Đấu Tự Các võ giả công phạt phía tây Hoa Hạ Hoàng Triều, nếu nhưcó người phản kháng, giết không tha!”
“Mạt Tướng tuân mệnh!”
Nghe được mệnh lệnh của Vương Bá Ngưu, Diệp Thiên Lý hưng phấn hét lớn, cả người chiến ý ngập trời!
Thấy thế Vương Bá Ngưu hài lòng âm thầm gật đầu.
Ngay sau đó Vương Bá Ngưu đưa ánh mắt dừng ở Tàng Thiên Cơ cùng Nam Cung Lưu Vân, trầm giọng nói:
“Tàng Thiên Cơ, ngươi thân là Võ Tôn chi cảnh cho nên ngươi dẫn dắt Kiếm Đường của ngươi đánh về phía Nam Hoa Hạ Hoàng Triều, nơi đó là trọng địa của Hoa Hạ Hoàng Triều, có nhiều thành phố lớn trọng điểm, võ giả cũng khá đông cho nên việc này thích hợp ngươi, nếu như có người phản kháng, giết không tha!”
“Nam Cung Lưu Vân, ngươi làm việc ổn trọng, sát phạt quyết đoán, tâm cơ thâm trầm, không thẹn là kiêu hùng một phương, cho nên ngươi lãnh quân Huyết Ma Quân Đoàn tấn công phía bắc Hoa Hạ Hoàng Triều, nếu có người phản kháng, sát không lưu!""
""Khương Bác, ngươi thân là Trí Đạo cường giả, quyền mưu cùng điều binh khiển tướng ngươi có tài năng, ta có trọng trách ngăn cản Tần Thủy Hoàng cùng với mấy lão bất tử ẩn tu trong Hoa Hạ Hoàng Triều, cho nên bổn tọa tạm thời giao Chiến Đường cho ngươi, ngươi đem Chiến Đường võ giả tấn công phía Đông Hoa Hạ Hoàng Triều, nếu có ai dám phản kháng, đồ sát không tha!""
""Diệp Bắc, ngươi ở lại thủ hộ Sát Lục Ma Tông, ai dám can đảm làm loạn, giết!""
""Và cuối cùng chính là Cao gia Cao Thiên Vũ, Lâm Gia Lâm Vấn Thiên, Khương thị hoàng thất lão tổ tông Khương Thiên Hổ, Khương Trọng Văn, Khương Hoàng Thiên các vị Tôn cấp cường giả, các ngươi phụ trách ẩn núp, khi nào mấy lão bất tử bên Hoa Hạ Hoàng Triều ra tay thì các ngươi có thể ra tay cản lại, giết chết càng tốt, còn Tần Thủy Hoàng để cho ta lo.""
""Tuân lệnh!"" Cao Thiên Vũ bọn họ đồng loạt lên tiếng.
Chỉ trong chớp mắt, vô số mệnh lệnh đồng thời vang lên, chấn động khắp Sát Lục Ma Tông.
Ánh mắt Diệp Thiên Lý tỏa ra ngập trời thị huyết, đối với ngày mà Sát Lục Ma Tông sẽ chinh chiến thiên hạ hắn đã sớm chờ mong từ rất lâu.
“Ha ha ha, rốt cuộc có thể đại khai sát giới chinh chiến thiên hạ, Hoa Hạ đám sâu kiến các ngươi nghe đây, Diệp gia gia của các ngươi chuẩn bị tiến đến, ngửa mông lên chờ Diệp Gia gia của các ngươi đến chém các ngươi đây ……”
“Lão tử muốn đem toàn bộ Hoa Hạ dân chúng đều diệt!” Diệp Thiên Lý ngửa mặt lên trời gầm thét, sát ý điên cuồng.
Diệp Thiên Lý tuy rằng không phải là người tính cách nhất hung tàn nhẫn nhất bên trong Ngũ Đại Ma Tôn, nhưng lại là người thích giết chóc mạnh nhất.
Không có người nào trong Sát Lục Ma Tông so với hắn càng thêm khát vọng giết chóc!
“Hảo, thời gian đã không sai biệt lắm cũng nên bắt đầu, hy vọng các ngươi có thể đừng làm ta cùng Ma Chủ thất vọng!""
Vương Bá Ngưu cảm thấy khí thế không sai biệt lắm đã dâng tới đỉnh điểm liền trầm giọng nói.
“Ok Chiến Ma!""
Đám người gật đầu đồng ý, sau đó đều đồng loạt dẫn theo đám thuộc hạ của mình rời đi, không bao lâu sau bên ngoài Sát Lục Ma Tông liền truyền đến tiếng gào thét rung trời, vô số Linh Chu chở muôn vàn binh sĩ chia ra làm bốn phương hướng mà đi.
Thực mau bốn chi quân đội liền rời đi Sát Lục Ma Tông, biến mất ở trước mắt Vương Bá Ngưu.
“Kế tiếp ta cũng nên nhích người khởi động……”
Nhìn đám người lượt khởi hành rời đi, Vương Bá Ngưu thu hồi tầm mắt, bắt đầu nhìn về phương hướng Hoa Hạ Hoàng Triều, khóe miệng Vương Bá Ngưu nhếch lên vẻ tàn nhẫn tươi cười.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT