Trước mắt Uyên Bích lúc này là một thân chim nhỏ nhắn chỉ bằng một nắm tay nhưng khí chất từ nó tỏa ra không khác gì một con Ưng Điểu trưởng thành.
Thân chìm này chính là Cường Thực.Nhắc qua một chút nó được Long đem về đặt gần nhà.Nhưng do lâu ngày không được Long cho ăn vì hắn bận luyện tập dưới hang động nên Cường Thực chơi trò ngủ để chống đối.
Đến khi Uyên Bích tới đây vào ngày đầu Cường Thực liền kêu lên để gây sự chú ý.Từ đó mà cô đã cho nó thêm lương thực để sống tiếp.
Đến tận tối hôm trước khi mà nhóm Uyên Bích đối đầu với Bất Nhân thì những đợt sóng sức mạnh liên tục vang ra khiến cho Cường Thực bị ảnh hưởng.
Trải qua từng đợt sinh mệnh của Cường Thực ngày càng yếu đi như ngọn nến sắp tắc.Khi chỉ còn một đợt gió cuối cùng đến thì bổng nhiên ngọn đến bỗng dưng được tưới thêm mấy thùng xăng.Thế là sinh mệnh của Cường Thực ngày càng mạnh mẽ.
Đến tận hôm này nó đã nhanh chóng học bay và biết săn mồi.Dù chỉ mới gần 1 tháng sinh nhưng sức mạnh của Cường Thực không thua kém gì một con quái thú trung cấp.
Trở lại lúc này sau khi Uyên Bích được Cường Thực giải cứu thì nó nhanh chóng đi lại gần cô nhả trong miệng ra một viên đan được.
Viên đan dược này màu xanh dương trong suốt như nước.Uyên Bích thấy thế liền hoài nghi nhìn vào Cường Thực mà hỏi:
-Mày lấy thứ này đâu ra thế.
Dù không thể trả lời nhưng cường thực có thể biểu cảm.Nó bay lên vai của cô sau đó kêu chíp chíp hai ba cái như đang hối thúc.
Uyên Bích dù vẫn còn đang hoài nghi không biết viên đan được này có tác dụng gì nhưng cô tuyệt nhiên tin tưởng người cứu mạng cô.Vậy nên cô nhanh chóng nuốt viên đan dược.
Sau một hồi lâu không có thứ gì xảy ra thế là cô cũng không quan tâm theo cứ nghĩ rằng đây chắc chỉ là một thứ đan được trị thương gì đó.
Uyên Bích đứng dậy đem đống cây thuốc về nhà.Cường Thực cũng theo cô mà về nhà.Công việc nấu thuốc cũng không lâu vỏn vẹn trong nửa tiếng đồng hồ thuốc đã nấu xong.
Trên tay cô cầm là một bát chứa thứ dung dịch đen trị sốt.Đúng là không được học hành đàn hoàn nó vậy đấy.Dù cô đã cố gắng hết sức nhưng cũng không làm bát thuốc đẹp mắt hơn được nhưng chất lượng thì cô đảm bảo là nó có thể trị sốt.
Uyên Bích nâng Long dựa vào góc tường sau đó đổ từng chút thuốc vào miệng Long.
Có thể thấy được rằng nét nhăn mặt của Long biêu thị vị của thứ này rất đắng.Thấy thế Uyên Bích trong miệng nói ra:
-Cố lên sư huynh thuốc đắng dã tật.
Cứ như thế Long tiếp tục để cho Uyên Bích cho thuốc đến khi hết sạch.
Quả thật sau khi uống xong thì sắc mặt của Long đỡ hơn hẳn.Uyên Bích lúc này cũng vui lòng mà gối đầu cạnh ngay người của Long.Cường Thực thì đứng trên mái nhà là cảnh vệ đồng thời cũng chợp mắt ngủ.
Ngay lúc này lấp ló có hai bóng ma của Thần Khí Tiên Đế và Thần Kiếm Tiên Đế đang trò chuyện.
-Thấy chưa tui đã bảo bà rồi tên này chưa chắc gì đã tốt đâu.
Thần Khí Tiên Đế lên mặt vì mình đã đúng.
Thần Kiếm Tiên Đế thì lại khác.Bà không để tâm tới những lời ông kia nói mà lại nghĩ tới một vấn đề sâu xa hơn.Trầm ngâm giây lát bà ta nói:
-Ông có nghĩ rằng tương lai tên này sẽ ra sao không?
Nghe thấy câu trả lời này Thần Khí Tiên Đế cũng phải mất một hồi lâu để trả lời:
-Còn tùy vào hắn.Nếu ý chí hắn lớn thì nhiêu đây chưa là khó khăn.Còn nếu trái lại Haiz...Hắn sẽ chết sớm.
-Vậy ông nghĩ tên này sẽ về bên đâu?
Dù Thần Khí Tiên Đế luôn bất đồng quan điểm với đối phương nhưng khi cần thật lòng ông sẽ trả lời thật:
-Ta nghĩ tên này sẽ ổn thôi.
-Ta cũng nghĩ vậy.
Trong lúc họ đang tán dốc thì bên trong đan điền của Uyên Bích có chuyển hóa lớn.Điều này sẽ giúp cô thay đổi mãi mãi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT