Chỉ còn một ngày cuối cùng trong bí cảnh, Vương Phong đã sớm nhàm chán với hiện thực khi chẳng còn bất cứ tinh thể nào chạy đến chỗ hắn nữa, chỉ còn cách nghe Hữu Sinh lải nhải để giải khuây qua ngày.

- Haizz, số ta đen vận.

- Mười giọt Phạt Cốt Kim Hoàng Túy còn chưa thỏa mãn? Haizzz... ta nói người trẻ tuổi vẫn luôn đòi hỏi cao.

- Hay là ta tự tìm.

Đôi mắt Vương Phong tự nhiên sáng hẳn, nếu chính mình dùng Âm Dương nhãn dò tìm khắp xung quanh đây, không tin nơi này chẳng có một truyền thừa nào liên quan đến ma đạo hay chỉ cần chứa nhiều ác niệm là có thể thử hút lại gần.

- Nhưng nếu lỡ có người nào nhìn thấy mắt ngươi thì sao.

- Lấy mảnh vải che lại.

Âm Dương đồng nhãn theo người kia nói là vật chí thượng, một mảnh vải nhỏ mà mắt thường có thể nhìn xuyên qua thì dĩ nhiên không thành vấn đề rồi.

- Âm Dương đồng nhãn, mở.

- Sao, sao rồi. – tiểu đồng cũng hồi hộp không kém.

- Từ từ, ta còn chưa dò được bao xa.

Lần thứ hai mở ra Âm Dương nhãn mới thực sự hiểu rõ sức mạnh của nó, một mảnh vải không thành vấn đề, thậm chí hắn có thể cảm nhận chỉ cần bản thân mình mạnh thêm chút nữa, luyện tập nhiều hơn nữa là có thể nhìn xuyên vật chất và phạm vi nhìn xa hơn.

Dò xét khắp nơi trong phạm vi có thể một lượt vẫn chưa tìm ra thứ gì tốt.

- Sao chẳng có tinh thể nào nhiều ác niệm vậy, ồ thì ra có nhiều loại bí pháp luyện linh thể ảnh hưởng đến đại đạo.

- Đúng vậy, ta nghe nói thời sơ khai thiên địa thì chưa có nhưng qua tỉ tỉ năm, các vị đại năng đã sáng chế và ngộ ra nhiều tuyệt học mới vừa có thể tự phát triển vừa bổ trợ cho nhau, đạt đến một bậc cao hơn.

- Ừ, ta thấy trong các tinh thể này có bí pháp luyện linh thể nhưng khí tức sắc bén như Đao, chắc để bổ trợ cho người luyện Đao đạo.

- Chẳng có thứ nào tốt sao, đại đi, có còn hơn không, ngươi chỉ có tâm pháp của lão chủ nhân về Trí lực thôi đấy, bốn loại còn lại là tự ngươi phải tìm.

- Ừ, để ta xem.

Dò thêm một lúc vẫn chẳng thấy bất cứ tinh thể nào phù hợp, có hơi thất vọng thì đột nhiên có một âm thanh vọng vào tai Vương Phong khiến hắn hơi nhíu mày.

- Người trẻ tuổi, ngươi là đang tìm kiếm thứ gì ở nơi này.

“Người này là ai lại có thể nhận ra hắn đang rà soát.” Vương Phong nghĩ thầm trong đầu, tuy cảnh giác nhưng vẫn nhẹ giọng hỏi.

- Ngươi là ai?

- Ta chính là bí cảnh này

- Ngươi là chủ nhân nơi này sao?

- Không phải, chủ nhân nơi này là người tạo ra ta, vạn vật tồn tại đều có ngày sinh ra linh hồn, binh khí có khí linh, bí cảnh này có ta.

Nghe tới đây Vương Phong đã hiểu được mấy phần, biết mình vi phạm quy định lộn xộn nên nhanh chóng nhận lỗi.

- Xin lỗi vì đã mạo phạm tiền bối, ta chắc không đủ tư chất nên chỉ thu hoạch được một vật phẩm nên liều mạng tìm thêm chút cơ duyên thôi.

Vương Phong hơi lo sợ, bí cảnh này tồn tại từ rất lâu, đến cả thông tin chính xác cũng không có nên hẳn người này rất mạnh, cần phải lễ phép một chút.

- Không phải ngươi không đủ tư chất mà do tư chất ngươi quá kinh người đến nỗi những thứ tầm thường không dám làm phiền ngươi, những tinh thể tốt khi lại gần cũng đều cảm thấy như vậy nên liền né tránh.

- Thật sao, như vậy chẳng khác gì một người có tư chất bình thường, ta nghèo khổ gần chết, hy vọng vào đây đổi đời, ai ngờ không thu hoạch được gì.

Vương Phong một mực giả khổ để hy vọng cải thiện tình hình một hai, người này chịu ra nói chuyện tức là cũng có hứng thú với hắn và quả nhiên hắn đoán đúng.

- Ha ha ha, được rồi, những tinh thể kia là do ta đuổi đi, nghĩ rằng ngươi tư chất như vậy thì không cần mấy thứ đó, ai ngờ... thôi được rồi, nơi này của ta có một bí pháp cực kỳ tà đạo về Ngự lực, tăng cường khả năng phòng ngự của ngươi, vừa lòng rồi chứ.

- Được, cảm ơn tiền bối.

- Ta giao thứ này bởi vì thấy ngươi có huyết mạch nhãn đồng khá lợi hại, dường như không sợ ma khí. Thứ bí pháp này cực kỳ âm hàn, người bình thường luyện không sớm thì muộn cũng bị nhập ma, trở thành ác nhân nên khi chủ nhân của ta thu được đã phong ấn nó vào đây, đợi ngày có người phù hợp thì ta sẽ giao cho người đó.

- Vậy chủ nhân ngài còn tại thế?

- Ta cũng không biết, ngài rời khỏi Đại Lâm khá lâu rồi, ta cũng không nhớ nổi, hy vọng có ngày gặp lại mà thôi.

- Được, cảm ơn, nếu sau này có cơ hội gặp lại chủ nhân của ngài, ta sẽ thông tri một tiếng.

- Tiểu tử ngươi bây giờ còn yếu nhưng với tư chất này, không xa sẽ đạt đến trình độ bất ngờ, đến giờ rồi, đi đi, chúc ngươi thuận bườm xuôi gió.

Vương Phong đón lấy cái ngọc giản từ bên trong một tinh thể bị xích lại bởi những cổ chú rất chặt chẽ, chỉ cầm trên tay đã thấy một luồng ma khí âm hàn phát ra, tuy nhiên so với thuộc tính của hắn thì kém xa quá nhiều.

- Đa tạ tiền bối.

Không biết bản thân đã bước vào không gian độc lập kia bao lâu mà ngay cả Hữu Sinh cũng chỉ tưởng hắn đang thiền định luyện tập. Quả nhiên người vừa nãy không tầm thường, với lại nơi này là nhà của người ta, muốn làm như vậy quá dễ dàng.

Thấy hắn đột nhiên cầm trên tay một ngọc giản lạ khiến Hữu Sinh tò mò.

- Ũa, mới bận rộn với cái trứng một chút mà ngươi lại có đồ tốt rồi.

- Ha ha, may mắn thôi, chắc là đồ tốt thật nhưng ra ngoài hãy nói, sắp đến giờ rồi.

Vừa hết câu, cả người Vương Phong như bị một lực hút mạnh mẽ cuốn lấy, không tới 3 giây đã thấy mình đang đứng ngay cổng bí cảnh, lần lượt những người khác đều được truyền tống trở ra, có cả Đại Hùng, Thiệu Chí Tâm... hẳn là cả đám quen biết đều nhận được không dưới một cơ duyên.

- Vương Phong, ngươi cũng nhận được đồ tốt đúng không.

- Ừ không tệ.

Đại Hùng hồ hởi đưa hắn xem mấy món thu hoạch được gồm hai bí pháp khá tốt, còn có một cây Tẩy Tủy Thảo, giúp gia tăng lực Ngự lực, cụ thể tác dụng cỡ nào thì chưa rõ.

Thấy bằng hữu thật thà như thế nên Vương Phong cũng lấy ra thành quả của mình giới thiệu một chút.

- Ta chỉ thu được một bí pháp và một linh dịch thôi.

- Vậy cũng không tồi, chúng ta quay về lấy đồ rồi lập tức xuất phát về học viện.

- Gấp như vậy? Theo lịch trình là ngày mốt mới khởi hành mà?

Đại Hùng nhún vai, lắc đầu không rõ, lúc này Thiệu Chí Tâm tiến lại sau khi nói chuyện điện thoại hơn mười phút.

- Chuyến đi về lần này hình như không an toàn, cha ta nói cần phải thận trọng.

- Là có chuyện gì sao?

Vương Phong nhíu mày hỏi, có đại sự gì mà phải về trước mấy ngày lại còn không an toàn.

Thiệu Chí Tâm có hơi phân vân không biết trình bày thế nào cho rõ ràng.

- Nghe nói Ma Sinh cốc gần đây biến động, ma khí bao phủ rợp trời, chắc chắc có tà vật xuất thế.

Đừng nói Ma Sinh cốc, cái huyện kế bên Vương Phong hắn còn không biết tên gì nữa là.

- Như vậy thì liên quan gì đến chúng ta?

- Ma Sinh cốc là nơi phải đi qua nếu không muốn vướn vào địa phận của các dị tộc, nhưng vì sự kiện trên mà các yêu thú và dân cư nơi này bị ma hóa hoàn toàn khiến cho mỗi khi có phi thuyền, máy bay lướt ngang đều bị tập kích, tung tích không rõ.

Thảo luận một hồi vẫn không có cách nào tránh cả, Vương Phong được biết dị tộc là một trong nhưng thành phần nòng cốt trong chiến tranh đổi lại thời bình không được ảnh hưởng đến lãnh thổ của họ, thế nên bắt buộc phải đi qua Ma Sinh cốc.

Nghĩ nghĩ một chút để tính biện pháp nhưng chẳng có thông tin gì cụ thể thì vô phương.

- Chẳng biết đó là loại tà vật nào.

- Chủ nhân đừng quá lo lắng, còn có chúng ta, nếu thứ đó quá mạnh thì cũng sẽ đảm bảo ngài an toàn rời khỏi.

Titania truyền âm giúp hắn thoải mái hơn một chút, có điều hiện tại hắn không chỉ có bản thân, còn Đại Hùng, Thiệu Chí Tâm nữa, bọn họ chính là những người bằng hữu đầu tiên.

Như thể thấy bản thân hơi cường điệu về sự kiện kia nên Thiệu Chí Tâm cười cười an ủi để hòa hoãn tâm tình hắn và Đại Hùng.

- Cũng đừng lo lắng quá, ta nghe nói thứ tà vật kia chưa hoàn toàn thức tỉnh, đang trong giai đoạn thai nghén nên hiện tại nếu nhanh chóng vượt qua thì có rất nhiều cơ hội. Đặc biệt còn có đội hộ vệ của kinh đô vừa theo hộ tống chúng ta vừa đến đó xem xét tình hình

Đại Hùng nghe thấy liền nhẹ nhõm, vừa mới có cơ hội quật khởi mà lại gặp biến cố thì còn gì xui xẻo bằng.

- Haizzz, sao không nói sớm, làm ta lo muốn chết.

- Ha ha, ta chỉ là muốn mọi người có phòng bị trước thôi, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

- Được, cảm ơn ngươi, ta đi gọi điện thoại chút.

Thấy Thiệu Chí Tâm gọi về cho gia đình khiến Vương Phong nhớ lại mình lúc này không còn mồ côi nữa, mấy ngày nay đi xa mà không có một cuộc gọi về nhà chắc hai người họ lo lắm, trong trí nhớ có một lần tiền kiếp đi chơi mấy ngày liền không về, mẹ gọi mấy lần đều không bắt máy, đến khi trở lại thì nhăn nhó bảo rằng sao này đừng làm phiền hắn nữa, đang vui thì bị phá rối. Từ đó trở đi, mẹ không gọi nữa vì sợ con mình không hài lòng.

Mẹ hắn bắt máy liền sau hai ba tiếng chuông, giọng có phần gấp gáp.

- Vương Phong hả con?

- Vâng, dạo này bận quá quên mất gọi về nhà cho mẹ và dì, con xin lỗi.

- Không sao, ở nhà mọi người đều rất khỏe, bên con thế nào rồi, thuận lợi không.

- Rất tốt, lần này thành tích con cao lắm, sau này nhà mình không cần lo chuyện tiền bạc nữa.

- Vậy... vậy hả...

Vương Phong cảm nhận được mẹ rất vui, dường như xúc động không kiềm được, có hơi nức nở.

- Mẹ với dì giữ sức khỏe, vài bữa nữa là con về đến rồi.

- Được, được, về đi mẹ làm nhiều món con thích lắm.

- Vâng, chào mẹ.

Lúc này hắn mới hiểu được mái ấm gia đình là như thế nào.

Lấy ít đồ ở khách sạn, cả hai nhanh chóng trở lại sân bay, lần này không ai dám chậm trễ nên rất trật tự xếp hàng, không đến 1 giờ đã hoàn tất.

Căn phòng tám người hiện tại vẫn như vậy nhưng không biết từ nơi nào chui ra thông tin Đại Hùng đạt được kết quả tốt khiến sáu người kia hồ hởi đến bắt chuyện, dĩ nhiên chẳng liên quan gì đến Vương Phong nên hắn nói muốn tu luyện, không có việc lớn đừng kêu hắn, sau đó trở vào bên trong giới chỉ.

Trong thạch động thứ nhất, trước mặt Vương Phong có đến bốn chiếc túi cùng một giới chỉ, một ngọc giản.

- Wow, mỗi chiếc túi là 1000 Bạch Tinh cùng với một ống tuýp linh dịch

- Đồ thường thôi, thứ này là Tẩy tủy dịch cơ bản, có thể lọc bỏ một số tạp chất trong xương tủy của người sử dụng, thứ cần thiết trong quá trình rèn luyện Ngự lực

- Để xem bên trong giới chỉ là thứ gì, đạt S là có trứng thú, vậy SR dĩ nhiên phải tốt hơn một chút.

Không gian giới chỉ quả thật rất hẹp như hắn nghĩ nhưng vật phẩm bên trong lại khá tốt gồm một ngọc giản bí pháp và 10 Lục Tinh, xem như một phần thưởng hậu hĩnh.

- Để xem trong ngọc giản này là thứ gì.

Chậm rãi truyền năng lượng vào bên trong, thông tin cùng hình ảnh mô phỏng lập tức chui vào não hãi hắn.

[ Cửu Văn Bí Pháp: yêu cầu tối thiểu Chiến lực đạt Luyện Thể nhất trọng: Bí pháp gồm chín pháp tương ứng với lượng nội lực cơ bản của chín trọng Luyện Thể về Chiến lực. Bí pháp cho phép linh sư có thể cường hóa pháp chú thi triển lần tiếp theo trong thời gian ngắn. Để thúc dục cần tiêu hao nội lực, cần chú ý thể trạng cơ thể để sử dụng một cách phù hợp nhất]

Thông tin về bí pháp phi thường rõ ràng giúp Vương Phong đỡ phải suy nghĩ, chiêm nghiệm. Điều kiện của bí pháp này chính là cần phải tiêu hao nội lực mới có thể phát động.

Nội lực là thứ được sinh ra khi tu sĩ thức tỉnh linh thể và ngày càng cường đại khi linh thể đột phá hoặc được luyện tập thường xuyên, đôi khi rèn luyện thể lực thông thường cũng có thể cải thiện. Và nội lực liên quan trực tiếp đến việc thi triển được bí pháp cấp độ cao hay thấp và số lần sử dụng nó.

Tuy nội lực không hề có cấp độ nhưng tu sĩ sẽ dễ dàng ước lượng được vì mỗi khi vận dụng nội lực thì cơ thể sẽ suy kiệt một chút, đến khi đuối sức nghĩa là đã đạt giới hạn của nó.

Đặc biệt của bí pháp vừa nhận này không cần luyện tập để thăng cấp mà chỉ cần nội lực nhiều là có thể thoải mái sử dụng.

Khác với Bản Nguyên thuộc tính, một khi thức tỉnh linh thể thì tu sĩ bước ngay vào Luyện Thể cảnh giới vì trong giai đoạn thức tỉnh đã phải qua một hồi đau đớn thống khổ, tuy nhiên chỉ đúng với những ai thức tỉnh được đạt loại F trở lên.

Luyện Thể cảnh giới gồm chín trọng phát triển độc lập tương ứng với từng phần của linh thể.

Nhìn thì nhiều như vậy nhưng thông thường người ta chỉ tập trung vào linh thể đạt cấp B trở lên, đối với người tư chất kém hơn thì cứ chọn cái tốt nhất.

Riêng Vương Phong thuộc về một lý giải khác nên phải cực nhọc hơn người khác gấp 5 lần.

Hiện tại hắn đã bước vào Luyện Thể cảnh nên có thêm rất nhiều công việc để làm. Không chỉ có ba thuộc tính lại có đến năm linh thể đồng thời thức tỉnh, sức một người tu luyện là không thể nào được, theo lời Hữu Sinh tốt nhất nên đột phá đến Kết Anh cảnh để tụ ra Nguyên Anh, khi đó Nguyên Anh sẽ thay bản thể rèn luyện thuộc tính, có nhiều thời gian trau dồi linh thể hơn, còn cả phù đạo nữa.

Cũng bởi vì quá nhiều thứ như vậy mà thông thường cường giả lựa chọn trọng tâm phát huy một mặt, bỏ những thứ có tư chất kém hoặc điều kiện phát triển thấp hơn.

Vương Phong lúc này cũng phải như vậy nếu không muốn bản thân lẹt đẹt không ra hình dạng gì.

- Ta quyết định đột phá Chiến, Ngự và Trí lực trước vì trong tay có bí pháp sử dụng, tâm pháp của sư phụ và Cửu U hỏa hỗ trợ.

- Ngươi cứ lo tập trung một thứ trước đi rồi hẳn tỉnh, luyện thể không đơn giản đâu.

- Ngươi nói cho ta phương pháp thử xem.

Bất kể thứ gì hắn không biết đều có thể hỏi tiểu đồng Hữu Sinh này và dường như chưa bao giờ khiến hắn thất vọng.

- Chiến lực. Đầu tiên máu huyết là nơi chứa đựng thuộc tính, cả hai tương liên với nhau nên khi ngươi luyện tập thuộc tính cũng sẽ vô tình nâng cao sức mạnh máu huyết.

- Máu cũ, máu xấu dần dần bị loại bỏ nên sẽ tự động đột phá nhưng như vậy hơi chậm nên bình thường tu sĩ sau khi luyện tập đến kiệt sức sẽ vận chuyển máu huyết đào thải phần xấu ra ngoài, mau chóng thay máu mới.

Hơn nữa, còn có một đặc biệt trong truyền thuyết ứng với thuộc tính có tư chất cao, khi năng lượng thuộc tính đột phá đến đâu thì Chiến lực sẽ đột phá đến đó.

“À, ra thế, bởi vậy người bí ẩn kia nói ta không cần lo lắng về Chiến lực”

Vương Phong nghĩ thầm trong lòng, cũng may bản thân sở hữu Địa Ngục U Minh Ám, không thì phải chịu nhiều khổ cực rồi.

Hữu Sinh tiếp tục ôn tồn giải thích.

- Ngự lực đương nhiên là chịu đánh rèn luyện thân thể ngày một cứng cáp hơn, kết hợp với một vài loại linh dịch tẩy tủy, phạt cốt sẽ dễ dàng đột phá.

Muốn cải thiện Tốc lực phải vận động thường xuyên, kích phát lần lượt kinh mạch trên tứ chi giúp mọi hoạt động đều tốt hơn.

Quan lực là dễ nhất bởi vì ngươi chỉ thức tỉnh được thứ này khi ngươi có huyết mạch truyền thừa tương ứng, ví như ngươi có Âm Dương đồng nhãn thì chỉ kích hoạt được thị giác, ngoài ra thính giác... đều bình thường. Cho nên chỉ cần sử dụng nó thường xuyên là được.

Trí lực, não hải là bộ phận chi phối mọi hoạt động cơ thể, cũng là nơi quan trọng nhất của con người. Một khi ngươi thức tỉnh được trí lực nghĩa là ngươi đã kiểm soát được não hải của mình, sinh ra linh thức, tuy nhiên cấp bậc nó quá thấp nên không thể cảm nhận.

Chỉ cần ngươi tập trung điều khiển được linh thức, tăng cao lĩnh ngộ bất kỳ là có thể dần dần phát triển. Hoặc có thể xem trong tâm pháp lão chủ nhân để lại, không chừng có cách nhận biết linh thức sớm hơn.

Đây là một trong số ít lần Vương Phong cực kỳ tập trung nghe Hữu Sinh nói hết, những kiến thức này quá quan trọng, may mắn có tiểu đồng bên cạnh nếu không hắn sẽ phải mất rất nhiều thời gian để nghiên cứu.

Máu huyết của hắn tương liên với Địa Ngục U Minh Ám nên cấp độ chắc chắn bằng nhau, đều là ngũ trọng, sau này cũng sẽ như vậy, đó là cái lợi khi có tư chất thuộc tính quá siêu việt.

“Riêng về Ngự lực...”

Vương Phong sờ sờ vào khoảng giữa ngực mình, cảm giác phi thường nóng bỏng vì nơi đó có họa đồ Cửu U Hỏa chiếm giữ, ngọn lửa này vừa có thể rèn luyện thân thể vừa tẩy tủy, phạt cốt, diệt độc tố cực kỳ lợi hại nên chuyện đột phá Ngự lực lại không mấy khó khăn.

Về phần Trí lực thì hơi khắc nghiệt, quả thật hắn trải qua một lần nhân sinh thế thái, lĩnh ngộ coi như có chút thành tựu nhưng việc điều khiển linh thức gì đó thì hiện tại vẫn chưa làm được, có lẽ nên nghiên cứu bí pháp sư phụ để lại, không chừng có manh mối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play