Cổng thành bốn phía đều bị phong tỏa, có vào nhưng chẳng có ra.
Còn có cả tường ma pháp như 1 chiếc lồng phủ kín phía trên nữa.
"Dù sao vẫn chưa đi được, em có muốn về ngôi nhà cũ của mình không?"Nhưng đáp lại hắn là sự ngập ngừng của Glacia, nàng nửa muốn nửa không.
Về đó, có cơ may sẽ gặp được người thân, hoặc là sẽ trở thành người dưng, với lại, 1 thời bị ám ảnh bởi sự bát nạt, chọc phá khiến nàng cũng chẳng muốn về đó nữa.
Nhưng hắn lại khác, dù sao hắn cũng muốn Glacia gặp lại người thân của mình, hoặc ít ra về thăm qua chốn cũ, ít nhất là vậy.
"Ưm...Không thì em dẫn anh đi cùng...được chứ?"
"Được ạ...chỉ vì anh thôi đó..."
Chuyển qua thành đáp ứng yêu cầu cho mình thì nàng có hơi do dự nhưng vẫn đồng ý khiến hắn có 1 số ý nghĩ... đen tối hay trong sáng thì chưa biết được.
Glacia ôm lấy hắn mà đi...
"Thành chủ, phu nhân có gì căn dặn???"
1 đám nữ vệ giáp đỏ che mặt quỳ gối trước 2 người kia...
"Tìm cho ta 2 người này...không được để tổn thương dù 1 sợi lông."
Đưa cho đám người 1 quả cầu thủy tinh vừa lúc hiện lên hình ảnh 2 người Glacia cùng Yasuo...
Tiểu viện được dựng giữa 1 hồ nước, xung quanh lẫn cả lối đi được bao phủ 1 loài hoa lam sắc tỏa hương dịu nhẹ.
Cổ thụ nghiêng mình rủ bóng.
1 nơi cho người có cảm giác yên bình, vui vẻ và bình yên xua đi những phiền muộn đầu óc.
Tuy đơn giản mà hữu ích hơn những thứ phức tạp, cầu kì khác.
Chỉ là nơi này thiếu vắng bóng người khiến cảnh dù đẹp cũng trở thành hoang dại.
"Vẫn luôn như vậy..."
Bên trong căn phòng vẫn luôn sạch sẽ, không chút bụi bẩn, bày trí cũng dơn giản mà hài hòa.
Những dòng hồi tưởng ùa về với bao kỉ niệm, vui buồn lẫn lộn, nhưng nó chấm dứt kể từ ngày đó...
Nhìn ngôi nhà kia như lần cuối...
"TRỘM CHÓ!!!!!! À đéo phải CÓ TRỘM!!!"
Tên gia nhân phát hiện ra 2 người vừa chạy vừa hét lên như bò giống.