*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Dương Lam

Dương Từ vừa thốt ra lời này, ngoài cửa đã vang lên tiếng cười chế nhạo của Dương Tư Tư.

"Cũng biết là cô không bỏ được Côn Tẫn, chỉ cảnh cáo cô, bây giờ Côn Tẫn là bạn trai của tôi!" Dương Tư Tư cầm bó hoa bước vào.

Dương Từ: "Cô tới đây làm gì?"

"Chỉ là nghe nói cô ăn cơm với Du tổng, nghĩ trước kia cô không muốn tham gia những việc kiểu này, nên tới hỏi xem sao giờ lại thay đổi rồi?" Dương Tư Tư đưa hoa tới trước mặt Dương Từ.

Dương Từ nhàn nhạt liếc nhìn rồi nói: "Hoa cúc này cô cứ giữ lại tự thưởng thức đi."

"Đưa sớm cũng tốt, để tránh lúc tôi không có ở thành Tam Tinh này lại đưa không kịp." Giọng Dương Tư Tư nghe vô cùng ác độc.

Diệp Bộ Hàng nhìn Dương Từ, vốn tưởng cô sẽ rất tức giận, nào ngờ cô chỉ hơi mỉm cười.

Dương Từ nhận hoa: "Đúng vậy, lúc tôi chết thì cỏ ở mộ cô chắc còn cao hơn cô bây giờ, cũng không thể chỉ có tôi 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play