Editor: Tiểu Nhã

Chu Dung rất dễ dàng làm tốt tư thế, nữ tử đứng thẳng, Chu Dung trước đây từng cùng ma ma trong cung học qua, đối với lời Dung ma ma nói không để bụng, cũng không có để Dung ma ma vào mắt.

Thước Dung ma ma bọc một tầng vải bông, để tránh thời điểm khiển trách sẽ ảnh hưởng thân thể nữ tử, thước chỉ chỉ mông nàng ta, lạnh giọng quát lớn nói:

“Ngươi là tú bà kỹ viện sao? Vểnh mông cho ai xem?”

Chu Dung mặt đỏ hồng, mặt tức giận. Nô tài đáng chết, thế nhưng đem Thiên kim Thượng Thư phủ so sánh với tú bà hạ tiện.

Chu Dung nhịn xuống tức giận, thu thu mông, Dung ma ma cũng không có buông tha Chu Dung, tiếp tục nói:

“Còn cổ này, chẳng lẽ ngươi cổ ngắn sao? Cổ gà trống đều dài, ngươi còn muốn làm phượng hoàng?”

Chu Dung tức điên, nàng ta không nghĩ tới Dung ma ma lại khó chơi, Chu Dung âm thầm nghĩ, Dung ma ma nhất định bị  người khác sai nhằm vào chính mình!

Chu Dung hít sâu một hơi, tâm không cam lòng chịu thua, Chu Dung duỗi thẳng cổ, Dung ma ma khóe môi treo lên trào phúng, nói:

“Tay, tay ngươi đặt hướng nào?”

Trong lòng Chu Dung mắng lão thái bà không biết bao nhiêu lần, căng da đầu sửa lại.

“Eo ngươi nhỏ, nghĩ khoe khoang phong thái sao?”

Chu Dung tức giận, nhưng rốt cuộc sống lại một đời, nhẫn nhịn không ít, nhưng lại thấy Dung ma ma đi đến trước mặt mình, lạnh lùng mở miệng: “Xòe bàn tay!”

Chu Dung nhíu nhíu mày, không để trong lòng, vươn tay, " bang"  một tiếng, thước không lưu tình chút nào đánh vào trên lòng bàn tay Chu Dung, đau nàng ta hít sâu một ngụm khí, kêu đau.

Chu Dung hàm chứa nước mắt tiếp tục động tác, thẳng đến lần thứ bảy vẫn như cũ làm không đúng, nàng ta rốt cuộc chịu không nổi.

“Lão thái bà đáng chết, ta sẽ không bỏ qua ngươi! Ta muốn tìm cha cùng di nương, ta muốn nói cho cha cùng di nương, các ngươi dám tùy ý ẩu đả ta!”

Tiếng kêu Chu Dung cũng không có tác dụng, Dung ma ma còn hai ma ma, trực tiếp liền đem nàng giữ lại, Dung ma ma khinh thường nói:

“Thượng Thư đại nhân nói, lúc răn dạy ngươi, bất luận kẻ nào không được thăm hỏi, ngươi cũng không được ra viện này, mỗi ngày cơm canh sẽ tự có người đưa tới, cho nên ngươi cũng không cần trông cậy vào phụ thân ngươi và di nương,trừ khi ngươi học giỏi quy củ, ngươi mới có thể ra ngoài!”

“Ngươi nói cái gì, ngươi nói cái gì?”

Chu Dung không thể tin được Chu Thái lại đối chính mình như thế. Ngẫm lại từ trước mình vẫn luôn là nữ nhi Chu Thái thương yêu nhất nhất, một đời này, tuy rằng có một số việc có chút thay đổi, nhưng Chu Thái tuyệt sẽ không làm như vậy với chính mình!

Chu Dung nhìn tay mình sưng lên ủy khuất cực kỳ, đôi mắt rũ xuống lộ ra một tia hận ý. Chỉ là hiện tại nàng  không ra được, thật sự không biết nên làm sao bây giờ. Đồng thời, âm thanh Dung ma ma ma lại lần nữa truyền đến:

“Nếu muốn sớm ngày đi ra ngoài, ngươi phải hảo hảo học, nếu không, không ai có thể cứu được ngươi!”

Chu Dung khẽ cắn môi, vọng tưởng chính mình sớm ngày học tốt, đáng tiếc, trời không chiều lòng người, một dã tâm, Chu Dung làm mười lần cũng không được Dung ma ma gật đầu, rốt cuộc lần thứ hai mươi qua đi, thước Dung ma ma hướng mặt Chu Dung  đánh qua đi.

Chu Dung oán hận trừng mắt Dung ma ma, một tay che mặt sưng, không dám tin tưởng nhìn chằm chằm Dung ma ma nghiến răng nghiến lợi hô:

“Ngươi dám đánh ta? Ngươi dám đánh ta? Ta muốn liều mạng với ngươi!”

Chu Dung nổi điên hướng về phía Dung ma ma nhào tới, bảo bối của nàng ta là khuôn mặt, nàng ta biết qua bốn năm, mình trưởng thành bộ dáng nhu mĩ như thế nào, hôm nay Dung ma ma làm động tác này, khiến Chu Dung hoàn toàn bị chọc giận.

Dung ma ma thấy Chu Dung đánh tới, một ý bảo hai vị ma ma lập tức giữ nàng ta, nhưng lần này Chu Dung thật sự nổi giận, phát điên giãy giụa, hai vị ma ma, đồ trang sức đều bị nàng ném rối loạn, xiêm y cũng đều có nếp gấp, đương nhiên, kết cục như cũ Chu Dung thảm bại.

Châu thoa trên đầu Chu Dung rơi xuống đầy đất, cả người hai mắt đẫm lệ, thập phần đáng thương, đáng tiếc Dung ma ma sẽ không nương tay.

Kết quả cuối cùng, Chu Dung bị phạt quỳ một buổi tối, hơn nữa không có cơm chiều, mà khuôn mặt nhỏ kia bị thước đánh sưng, nàng ta thật không có cách nào, khóc cũng đã khóc, nháo cũng nháo quá, cầu cũng cầu qua, không ai có thể cứu nàng ta, nàng ta ra không được, người khác cũng vào không được, vuốt mặt nóng rát, nước mắt không tự chủ được rơi xuống mặt đất.

Ba ma ma thay phiên trông coi, nghĩ kiếp trước Trương thị cũng chưa từng tra tấn chính mình, nhiều nhất không thích mình. Hiện tại Chu Dung khổ không nói nổi, bắt đầu nàng không thấy ánh mặt trời một đoạn ngày dài……

Chu Dung qua nước sôi lửa bỏng năm ngày, ngày thứ sáu, Chu Dung thật sự chịu không nổi mỗi ngày bị Dung ma ma biến đổi biện pháp lăn lộn, từ hộp trang điểm cầm ba cái vòng tay ngọc bích trong suốt ra.

“Hai vị ma ma, là Dung nhi không biết cố gắng làm nhị vị buồn bực, các ngươi xin bớt giận.”

Nhìn vòng tay, Chu Dung một trận đau mình, đây chính là hộp trang sức đáng giá nhất. Chu Dung bồi cười đưa cho ba  ma ma một người một chiếc.

“Ma ma cũng vất vả, lại nói tiếp Dung nhi làm phụ thân buồn bực mới mời tới hai vị ma ma, phụ thân vẫn cực kỳ đau ta, phụ thân chỉ là nhất thời bực ta bảo ma ma tới dạy quy củ, qua hai ngày liền không đáng ngại, đến lúc đó nếu là nhìn ma ma đối ta nghiêm khắc, chỉ sợ cũng nên đau lòng……”

Dung ma ma nhìn Chu Dung đưa vòng tay, khinh thường cười cười. Nàng từ trong cung ra tới, thứ tốt đã thấy qua. Liền tính hiện giờ xuất cung, năm đó những phi tử hậu cung thưởng, tới Dư thị Thượng Thư phủ cấp, mọi thứ đều so vòng tay này quý báu.

Dung ma ma cùng hai vị ma ma liếc nhau, toàn bộ lui ra phía sau một bước tránh tay Chu Dung, hỏi: “Nhị tiểu thư lời này là có ý gì?”

Nhìn bộ dáng Dung ma ma rượu mời không uống, con ngươi Chu Dung hiện lên một tia oán độc, xấu hổ nói:

" Dung nhi xem không bằng chúng ta nhường một bước, ma ma ở trong phủ Dung nhi nhất định để người phía dưới ăn ngon rồi về cung, qua  mấy ngày liền đi bẩm báo kết quả cho phụ thân, như vậy chẳng phải là chính sách đẹp cả đôi đường.”

Dung ma ma cười lạnh một tiếng, khinh thường nói:

“Nhị tiểu thư ý này thật đúng là thật không tồi, ai không biết Nhị tiểu thư và Chiêu Thạc công chúa tại Bách Hoa yếb nói năng lung tung, khiến Chu thượng thư lọt vào lời buộc tội của Ngự Sử làm Hoàng Thượng răn dạy. Nhị tiểu thư đều cho rằng Chu thượng thư còn sẽ yêu thương Nhị tiểu thư như xưa sao? Nói nữa, chúng ta do Chu thượng thư mời đến dạy dỗ quy củ Nhị tiểu thư, nếu dạy không xong lại há có thể rời đi? Nếu Nhị tiểu thư về sau làm ra sai lầm, thanh danh Dung ma ma ta đây chỉ sợ cũng giữ không nổi, đến lúc đó còn có nơi dừng chân! Nếu Nhị tiểu thư thật sự không muốn chúng tỷ muội dạy dỗ quy củ, ta đây liền trở về báo Chu thượng thư, nói ta thật sự dạy không nổi Nhị tiểu thư.”

Nàng cũng thật sự không cần ra cửa! Chu Dung gắt gao cắn khớp hàm, nỗ lực khống chế nhào lên giáo huấn Dung ma ma! Còn không phải là người hạ đẳng! Cũng dám đánh ý tứ phụ thân tới răn dạy nàng! Xem ra nàng ngày sau làm phu nhân Trấn quốc Hầu thế tử, lão bà chỉnh chết nàng!

Chu Dung rũ xuống con ngươi tràn đầy oán độc, Chu Dung nhìn bên ngoài đã hoàn toàn tối, nhẹ giọng nói:

“Hôm nay sắc trời đã tối, Dung ma ma không chờ đến ngày mai lại tiếp tục?”

Dung ma ma nhìn sắc trời gật gật đầu, nói: “Nhị tiểu thư liền hảo nghỉ ngơi, ngày mai giờ Mão(1) chúng ta tiếp tục bắt đầu!”

Dung ma ma nói xong cùng hai ma ma xoay người rời đi, Dung ma ma trở về nhà ở, nghĩ đến hôm nay Chu Dung chuyển biến, gợi lên một tia cười lạnh, cảm thấy Chu Dung đều ngu không ai bằng, đáng tiếc, nàng gặp được chính là chính mình!

“Đồ vô dụng!” Chu Dung sau khi Dung ma ma đi, trút giận chén cơm canh trên bàn, suy nghĩ trong lòng, một cổ tử tà khí dâng đi lên.

“Đừng bị ta bắt được nhược điểm, bằng không trị chết nàng bà!”

Chu Dung đối Dung ma ma hận đến nghiến răng nghiến lợi, lão bà lại rượu mời không uống! Thật là đáng chết!

Chu Dung dùng qua cơm tối, ngâm mình nước ấm nha hoàn chuẩn bị, con ngươi càng ngày càng lạnh. Chu Dung không muốn ngồi chờ chết, cấm túc ba tháng trước không nói, bị Dung ma ma  nhằm vào, nàng còn không biết khi nào mới có thể đi ra ngoài!

Không được! Tuyệt đối không được! Mấy tháng không ra, người trong phủ sao sẽ xem trọng mình, phụ thân đối c mình còn sẽ giống như trước, từ ái sao?

Chu Dung đột nhiên từ thùng gỗ đứng dậy, lấy khăn vải ở một bên bức bình phong lau lung tung trên thân mình, sau đó khoác trung y ra dục thất(2).

Chu Dung trong phòng đi vài vòng, nàng bỗng nhiên ở trước tượng Quan Âm ngừng lại, trước đây lão phu nhân tin phật, cho nên trong phòng mỗi chủ tử đều sẽ có một tượng Quan Âm, hôm nay tượng Quan Âm có lẽ phát huy công dụng!

Chu Dung “ Phịch” một tiếng liền trước Quan Âm quỳ xuống, ngoài phòng đại nha hoàn Nguyệt Quý nghe được thanh âm vào phòng, nhìn đến Chu Dung quỳ trên mặt đất, cuống quít tiến lên nâng Chu Dung dậy.

“Nhị tiểu thư, ngài làm gì vậy, mau đứng lên. Trên mặt đất lạnh vạn nhất nhiễm hàn khí làm sao bây giờ?”

“Nhiễm hàn khí mới tốt!” Chu Dung đẩy tay Nguyệt Quý, tiếp tục mở miệng:

“Ngươi đừng động ta, hôm nay ta muốn ở chỗ này quỳ một đêm, sáng ngày mai ngươi liền truyền ra tin tức liền nói ta biết hối cải, ở trước Quan Âm giống quỳ suốt đêm, ta cũng không tin cha còn không tới xem ta!”

Đến lúc đó nàng còn có thể thuận thế dùng tới khổ nhục kế, nói cho phụ thân Dung ma ma ác độc, đến lúc đó nàng cầu xin phụ thân, phụ thân khẳng định  không đành lòng lại bắt nàng học quy củ.

Chu Dung nhìn bàn tay sưng lên, hung hăng véo trên người vài cái, nàng rất tin, chỉ cần phụ thân nhìn đến chính mình thành tâm cùng vết thương trên người, khẳng định sẽ tha thứ nàng. Gần mười năm yêu thương, liền tính đã xảy sự kiện, phụ thân cũng tuyệt đối sẽ không bỏ mình!

“Nhưng mà……” Nguyệt Quý không yên tâm,quỳ một đêm như vậy, đầu gối Nhị tiểu thư cũng không cần muốn a.

Chu Dung hạ quyết tâm, Nguyệt Quý cũng không dám ngăn cảm, chỉ có thể nôn nóng đứng ngoài phòng.

-------------------------------------

(1)Giờ Mão: 7 giờ -> 9 giờ

(2)Dục thất: phòng tắm

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play