Linh Đan tiến về
phía thang máy bấm thẳng lên phòng của Lâm Tổng, cô thư kí có hỏi nhưng
Linh Đan ko nói vì cô biết anh đang bận. Chừng 15' sau anh ra ngoài cùng 1 vị khách nam và 1 cô gái nữ xinh đẹp , hình như cô gái này muốn gây
ấn tượng vs anh nên ăn mặc rất nhã nhặn và lịch sự , miệng cười tươi lộ
ra bộ răng trắng đẹp. Cô gái này thật sự rất xinh , còn xinh hơn cả Linh Đan, phong cách ăn mặc cũng rất đc. Nhưng Phong Tùng lại ko chút mảy
may đến cô ấy. Vừa bước ra khỏi cửa thấy Linh Đan đang ngồi đợi ánh mắt
của anh đã có vài phần ấm áp hơn, khi nói chuyện vs đối tác.
'hay là tối nay chúng ta cùng đi ăn 1 bữa có đc ko' cô gái đó nói
'ờ xin lỗi nhưng mà tối nay tôi có hẹn với vợ rồi xin lỗi nhé để hôm khác
có đc ko' Phong Tùng lịch sự nói. Nhưng câu nói của anh khiến cho cô gái đó ngạc nhiên đến ghen tị
' hay là để cả vợ anh đi cùng' người con trai nói
' cái đó thì tôi phải hỏi cô ấy đã cô ấy đến rồi' Phong Tùng vẫy gọi Linh Đan lại. Cô tiến lại rồi nắm lấy tay của Phong Tùng
' ây za.. Lâm tổng anh vừa đẹp trai lại tài giỏi, tôi ko nghĩ anh đã có
vợ đấy , lại còn có vự xinh đẹp như vậy chứ trả trách công ty anh nhiều
phụ nữ như vậy' Người đàn ông nói. Còn cô gái kia thì càng ngày càng tức tức đến mức ko giám nhìn mặt Linh Đan và Phong Tùng ' cô là vợ Lâm
Tổng sao , vậy tối nay đi ăn cùng chúng tôi đc ko'
' xin lỗi nhưng chúng tôi lâu ngày ko gặp lại nên xin anh thông cảm đợi dịp khác ạ' Linh Đan lễ phép nói
'vậy hả vậy thì chúng tôi ko làm phiền hai vị nữa, chúng tôi xin phép' người đàn ông nói
Cô Thư kí lúc đầu nhìn thấy cô gái kia cũng tức lắm nhưng ko làm j đc, giờ thì lại đến lượt Linh Đan bây giờ còn khó đối phó hơn. Chờ hai người
kia đi anh nắm tay cô đi vào văn phòng. đóng sập cửa lại khóa trái cửa , kéo cửa sổ xuống nhưng ko kín.
' em nói cho anh biết từ giờ trên
bàn của anh phải có ảnh của em biết chưa anh ko đc cất đi đấu đây' Linh
Đan vừa đặt tấm ảnh xuống mặt bàn thì bị anh giữ lấy eo xoay người cô
lại rồi anh đặt 1 nụ hôn xuống môi cô.
'Anh sẽ ko bao giờ bỏ ảnh
của em đi vì lúc nào anh cũng nhớ em hết' Anh nói . Cô thư kí ở bên
ngoài nhìn qua khe cửa sổ chưa đóng kín mà ghen tị đến phát điên
'AAAAAAAAAA' cô thư kí hét lên
' cái j vậy' Linh Đan hỏi
' ko có j chỉ là cô thư kí đang ghen tị với em thôi' Phong Tùng
' mai anh đổi thành nữ thành nam đi em ko thích cô ta đâu' Linh Đan nói nhỏ
' tuân lệnh bà xã' anh lại tiến lại gần môi cô thêm , cô đã chuẩn bị tinh thần nhắm mắt lại . Nhưng anh nhìn thấy hành động này của cô ko nhịn
nổi cười mà né đi
'bà xà em làm j vậy chúng ta đi thôi' anh với
tay lên lấy chiếc chìa khóa sau cô. ' đợi tối anh đánh răng sạch rồi anh sẽ chiều em' anh tiếp tục trêu cô
'anh .. đáng ghét' cô xấu hổ mà đẩy anh ra. Hai người tiến ra khỏi công ty dưới ánh mắt ghen tị của bao nhiêu người
' tôi nghe nói Lâm tổng đang nuôi 1 em học đại học ko ngờ là thật à '1 người nói'
' ừ thật hả tụi bay . đau tim tao chết mất'.
2 NĂM SAU.
Linh Đan và Phong tùng từ Trung Quốc sang Việt Nam chơi lúc này Linh Đan đã
mang thai đến tháng thứ 6 , Hiểu Đồng mang thai tháng thứ 7. Hai người
đàn ông của gia đình thì phải đi làm kiếm tiền còn hai cô gái này ở nhà
vì mang thai mà thèm ăn hết thứ này đến thứ khác
'Hiểu Đồng bà có thèm thịt nướng ko' Linh Đan hỏi
'có bà cũng thèm sao'
' ừ tui thèm quá à'.' gọi điện cho hai ông ấy đi Linh Đan 1 máy Hiểu Đồng 1 máy gọi điện cho hai người đàn ông kia
' anh em thèm thịt nướng anh về đi ăn vs em đc ko'
' ko đc nó ko tốt cho con'
' bây giờ con quan trọng hơn hay em quan trọng hơn'
'cả hai' ' ko đc đi ăn đâu đấy biết chưa lúc nào anh về thì anh sẽ mua hoa quả về cho em ngoan nào '
Hai người hỏi đều ko đc đồng ý, nhưng vì thèm quá nên tự ý đi. Hai người
phụ nữ bụng bầu đi đến 1 quán thịt nướng Hàn Quốc gọi đến 6 phần thịt
nướng. đang ăn ngon thì ừ đâu đi đến 1 chiếc xe ô tô tiến đến . Hai
người đàn ông diện vest đen đi vào , hầu như tất cả phụ nữ trong quán
đều dừng lại nhìn hai người này có người còn tùy tiên buông câu
' đẹp trai quá đi à'
Hai người đàn ông tiến lại chỗ của hai người con gái duy nhất cắm cúi ăn khi anh bước đến
'nào bây giờ hai em muốn sao, anh dặn thế nào ' Ngô Dương lên tiếng
'em .. em chỉ muốn ăn thôi mà' Linh Đan nũng nịu nói
' ko đc, nếu em ăn thì sẽ ảnh hưởng đến con của chúng ta' Phong Tùng
'nhưng mà con muốn ăn ko phải em'
' ko nói nhiều đi về' Phong Tùng đỡ Linh Đan dậy rồi đưa ra ngoài xe. Mọi người trong quán lại đc phen ghen tị
' có vợ lại còn có con rồi sao , sao đời lại bất công như thế chứ' ( đời
mà công bằng thì tụi em sẽ ko phải sống trong chuyện như vậy đấu bà chị
ạ) người trong quán nói
' Sao lại bày cái mặt đó ra vậy . Trông em mất xinh đi ' Phong Tùng cố nịnh vợ
' vợ chỉ muốn ăn thôi mà' Linh Đan
' thôi đc rồi chồng xin lỗi nhưng mà vợ phải nghĩ cho con chúng ta chứ lỡ như sau này vì vợ ăn cái này mà đẻ con ra nó tật thì biết phải làm sao. Thôi ngoan về nahf chồng nấu canh mà vợ thích ăn đc ko' Phong Tùng cố
nịnh vợ mk
' thôi được rồi em nghe anh' Linh Đan miễn cưỡng chấp nhận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT