- Ê này, dậy đi!

- 5 phút nữa..... - Sakura lè nhè đáp, chùm chăn kín mặt ngủ tiếp.

Cô gái vẫn kiên trì lay gọi nàng đủ kiểu, nào là kéo chăn, véo má, lấy bút lông cù chân,... nhưng mà khổ nỗi Sakura cứ bám dính chặt cái chăn, 10 đầu móng tay ghim thật sâu vào đó, kéo bằng niềm, véo má đến in nguyên hai ngón tay lên đó rồi vẫn không dậy, chả là ngày xưa nàng bị Yuki nhéo má như cơm bữa nên quen rồi. Lấy bút lông cù chân thì cù nửa tiếng rồi mới phát hiện là nàng không có máu buồn (=_=').

Bực rồi đấy, cô gái đó quyết định dùng chiêu cuối cùng: nũng nĩu thần chưởng.

~~~Muộn rồi dậy thôi, tẩu tẩu iu quý của em~~~ không dậy nhanh là em méc hoàng huynh đi gọi tẩu tẩu dậy đấy~~~ - vừa nói mà mắt chớp chớp long lanh lóng lánh, giọng ngọt như vừa ăn cả tấn đường.

Sakura vừa nghe xong đạp ngay chăn ra bật dậy, mặt trắng không thể bệch hơn được nữa, không khác gì xác chết sống lại, khiếp sợ nhìn cô gái trước mắt.

- Cô vừa gọi tôi là cái gì? "Tẩu tẩu"? Ai là "tẩu tẩu" của cô?

Cô nàng đang dương dương tự đắc vì uy quyền của "nũng nĩu thần chưởng" thì tự nhiên mặt mày sa sẩm lại khi nghe câu hỏi của Sakura. Hoá ra dậy là vì từ tẩu tẩu chứ không phải vì chưởng của nàng à? Thôi đã dùng thì dùng cho chót, đỡ tốn sức, và thế là đôi mắt to chiếm 3/4 khuôn mặt xuất hiện.

~~~ Tất nhiên rùi, tẩu là phu nhân của hoàng huynh Sasuke, không gọi là tẩu tẩu thì gọi là chi???~~~

- Sasuke? - Sakura ngây người tròn mắt nhìn cô gái một lúc rồi phun ra một câu - Sasuke là thằng nào?

- .....

Cô nàng tóc nâu kia thì SỐC nặng luôn

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play